[Thập Niên 80] Chọn Tiểu Thúc Tiền Nhiệm
-
Chương 24: Gặp Chú Bảy (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói xong, ông cụ nắm chặt cây gậy, chắp tay ra sau lưng, khom người đi ra cửa.
Sơ Vãn mặc một hồi lâu, cô nghĩ thầm ông cố nội đã sống đến tuổi này rồi, ông cụ cũng đủ hiểu mọi sự đời, chuyện gì cũng đều đã trải qua, đều đã thông suốt.
Thật không sai.
Sơ Vãn hỏi thăm, mới biết Nhị Hổ Tử trong thôn muốn lái máy kéo vào thành phố để vận chuyển phân hóa học, hiện tại, hợp tác xã cung cấp và tiêu dùng của thôn đã hết phân hóa học, tất cả đều đã bị cướp sạch, các công ty vật tư sản xuất cũng không có đủ, vì để giải quyết những vấn đề này, nghe nói trong thành phố đã tìm ra cách giải quyết, vậy nên Nhị Hổ Tử mới giúp thôn vận chuyển vào thành phố.
Cô đi tới hỏi thăm, biết được rằng khoảng năm hoặc sáu ngày sau mới đến, nên đã hẹn với Nhị Hổ Tử đến lúc đó đưa cô cùng vào thành phố.
Trong vài ngày tiếp theo, cô ở nhà tự học với sách giáo khoa cấp ba, cô học khoa văn, thật sự thì các môn như chính trị, lịch sử, địa lý nói thì rất dễ dàng, nhưng mà cô phải tốn rất nhiều công sức, mới có thể học thuộc hết được, nếu như có thể tiết kiệm thêm một ít tiền, thì còn có thể đăng ký lớp phụ đạo ôn thi vào trường đại học do Liên hiệp Công đoàn Bắc Kinh tổ chức, sẽ có người hướng dẫn ở các trung tâm luyện thi cho học viên, trong lòng của cô cũng có chút mong đợi.
Về phần ngữ văn, Sơ Vãn tự cảm thấy không có vấn đề gì quá lớn, dù sao thì, cô đã đọc qua rất nhiều sách, khả năng viết văn của cô cũng khá ổn, tiếng Anh cô cũng không lo, sau khi phát triển, cô cũng thường xuyên đi du lịch các nước khác nhau, giao tiếp với nhiều người nước ngoài, cách nói tiếng Anh của cô cũng rất tốt, mặc dù ngữ pháp và một số từ ngữ không hiểu rõ, nhưng cách nói chuyện thì tạm được, cần bổ sung thêm ngữ pháp chắc chắn sẽ thi tốt.
Vì vậy, cho nên bây giờ điều khó nhất chính là Toán học.
Sơ Vãn không có bộ não của toán học, cho nên toán học đối với cô có chút khó khăn, nhưng mà cũng may mắn thay là môn toán do thầy giáo Ninh dạy. Từ khi quyết tâm học, cô đã bắt đầu ngay với môn toán, trong sách giáo khoa toán trung học phổ thông có ba tập "Đại số", ngoài ra còn có "Hình học phẳng", "Hình học không gian" và "vi tích phân sơ bộ."
Nhìn những thứ này, cô có chút hoa mắt, vì vậy cô quyết định lấy tập đầu tiên của "Đại số" ra nghiên cứu, trong đó có các hàm trực tiếp, bao gồm hàm số dưới, hàm số lũy thừa, hàm số chỉ số và hàm số đối số, tiếp theo là hàm số lượng giác.
Nhưng mà khi cô nhìn thấy nó, lại chỉ cảm thấy chóng mặt, nhưng chưa kịp nhìn kỹ hơn chút nữa, thì cô đã bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.
Mới bắt đầu cô có chút không hiểu, bản thân cô lại muốn nghiên cứu khảo cổ học, muốn học môn lịch sử, nếu như thế thì tại sao cô phải học và kiểm tra các loại hàm số này chứ? Khi thẩm định các di tích văn hóa thì có phải cần lấy hàm số ra tính toán hay không, mục đích của việc học môn này là gì!
Tuy nhiên, cũng không còn có con đường nào cả, trong cuộc sống này nếu như muốn có được một tấm bằng đại học, nếu như muốn đi trên một con đường rộng lớn hơn, thì cơ bản phải học.
Trên thực tế, so với cô thì Trần Lôi cũng không thông minh hơn, bởi vậy nếu như Trần Lôi có thể làm được thì cô cũng phải làm được.
Nói xong, ông cụ nắm chặt cây gậy, chắp tay ra sau lưng, khom người đi ra cửa.
Sơ Vãn mặc một hồi lâu, cô nghĩ thầm ông cố nội đã sống đến tuổi này rồi, ông cụ cũng đủ hiểu mọi sự đời, chuyện gì cũng đều đã trải qua, đều đã thông suốt.
Thật không sai.
Sơ Vãn hỏi thăm, mới biết Nhị Hổ Tử trong thôn muốn lái máy kéo vào thành phố để vận chuyển phân hóa học, hiện tại, hợp tác xã cung cấp và tiêu dùng của thôn đã hết phân hóa học, tất cả đều đã bị cướp sạch, các công ty vật tư sản xuất cũng không có đủ, vì để giải quyết những vấn đề này, nghe nói trong thành phố đã tìm ra cách giải quyết, vậy nên Nhị Hổ Tử mới giúp thôn vận chuyển vào thành phố.
Cô đi tới hỏi thăm, biết được rằng khoảng năm hoặc sáu ngày sau mới đến, nên đã hẹn với Nhị Hổ Tử đến lúc đó đưa cô cùng vào thành phố.
Trong vài ngày tiếp theo, cô ở nhà tự học với sách giáo khoa cấp ba, cô học khoa văn, thật sự thì các môn như chính trị, lịch sử, địa lý nói thì rất dễ dàng, nhưng mà cô phải tốn rất nhiều công sức, mới có thể học thuộc hết được, nếu như có thể tiết kiệm thêm một ít tiền, thì còn có thể đăng ký lớp phụ đạo ôn thi vào trường đại học do Liên hiệp Công đoàn Bắc Kinh tổ chức, sẽ có người hướng dẫn ở các trung tâm luyện thi cho học viên, trong lòng của cô cũng có chút mong đợi.
Về phần ngữ văn, Sơ Vãn tự cảm thấy không có vấn đề gì quá lớn, dù sao thì, cô đã đọc qua rất nhiều sách, khả năng viết văn của cô cũng khá ổn, tiếng Anh cô cũng không lo, sau khi phát triển, cô cũng thường xuyên đi du lịch các nước khác nhau, giao tiếp với nhiều người nước ngoài, cách nói tiếng Anh của cô cũng rất tốt, mặc dù ngữ pháp và một số từ ngữ không hiểu rõ, nhưng cách nói chuyện thì tạm được, cần bổ sung thêm ngữ pháp chắc chắn sẽ thi tốt.
Vì vậy, cho nên bây giờ điều khó nhất chính là Toán học.
Sơ Vãn không có bộ não của toán học, cho nên toán học đối với cô có chút khó khăn, nhưng mà cũng may mắn thay là môn toán do thầy giáo Ninh dạy. Từ khi quyết tâm học, cô đã bắt đầu ngay với môn toán, trong sách giáo khoa toán trung học phổ thông có ba tập "Đại số", ngoài ra còn có "Hình học phẳng", "Hình học không gian" và "vi tích phân sơ bộ."
Nhìn những thứ này, cô có chút hoa mắt, vì vậy cô quyết định lấy tập đầu tiên của "Đại số" ra nghiên cứu, trong đó có các hàm trực tiếp, bao gồm hàm số dưới, hàm số lũy thừa, hàm số chỉ số và hàm số đối số, tiếp theo là hàm số lượng giác.
Nhưng mà khi cô nhìn thấy nó, lại chỉ cảm thấy chóng mặt, nhưng chưa kịp nhìn kỹ hơn chút nữa, thì cô đã bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.
Mới bắt đầu cô có chút không hiểu, bản thân cô lại muốn nghiên cứu khảo cổ học, muốn học môn lịch sử, nếu như thế thì tại sao cô phải học và kiểm tra các loại hàm số này chứ? Khi thẩm định các di tích văn hóa thì có phải cần lấy hàm số ra tính toán hay không, mục đích của việc học môn này là gì!
Tuy nhiên, cũng không còn có con đường nào cả, trong cuộc sống này nếu như muốn có được một tấm bằng đại học, nếu như muốn đi trên một con đường rộng lớn hơn, thì cơ bản phải học.
Trên thực tế, so với cô thì Trần Lôi cũng không thông minh hơn, bởi vậy nếu như Trần Lôi có thể làm được thì cô cũng phải làm được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook