[Thập Niên 70] Xuyên Thành Con Gái Của Vợ Cả Mất Sớm
-
Chương 25: Người Không Vì Mình Trời Chu Đất Diệt (3)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trùng sinh trở về, bà gánh lấy áp lực, quyết đoán ly hôn với người đàn ông đánh người kia, mang theo con gả cho Trần Kiến Cường, thật sự thì mấy năm nay Trần Kiến Cường vẫn luôn nghe lời bà.
Nhưng bà không chỉ muốn ông ta nghe lời bà, con gái của mình còn có tiền đồ. Đời trước của Nhã Như đã quá thảm rồi, sau khi tốt nghiệp cấp ba thì bị sắp xếp làm người bán hàng của cửa hàng quốc doanh.
Sau đó kết hôn với một người thanh niên ở một xưởng sản xuất nhạc cụ bên cạnh, vào những năm 1990, hai vợ chồng gặp phải làn sóng sa thải, cực kỳ gian khổ, hai vợ chồng phải lao lực cả đời. Sau đó thành thị được cải tạo, ngôi nhà rộng mười lăm mét vuông của bọn họ ở trung tâm thành phố đã được thay thế bằng ngôi nhà hơn sáu mươi mét vuông ở ngoại cô. Đang làm người thành phố tử tế thì lại trở thành người nhà quê.
Suy nghĩ đến đây, Tạ Mỹ Ngọc đã đau lòng cho con gái của mình, đời này sao bà có thể để con bé trải qua cuộc sống như vậy được chứ, bà nhất định sẽ để con bé trở thành người đứng trên người khác, không gả cho người đàn ông vô dụng, để một cô bé như hoa cuối cùng lại trở thành bác gái trung niên mập mạp.
Tạ Mỹ Ngọc hạ quyết tâm lần nữa, tuyệt đối không thể để con gái đi lại con đường cũ ở kiếp trước nữa.
Năm sau sẽ cải cách mở cửa, sau này hàng không dân dụng sẽ phát triển lớn, trong 20 đến 30 năm tới, tiếp viên hàng không sẽ là một nghề cực kỳ nổi tiếng. Ở thời đại này, các tiếp viên hàng không đều được gả vào nơi rất tốt, đây là một con đường tắt.
Nhất định phải nghĩ cách để con gái tiến vào ngành hàng không dân dụng, trở thành tiếp viên hàng không, bay lên trời xanh. Con bé mới mười sáu tuổi thôi.
Con đường cũ là định kiếm quan hệ trước, để con tiến vào hàng không dân dụng, để con bé làm địa cần trước rồi lại nghĩ cách, để lãnh đạo nhường vị trí danh sách của Trần Linh Linh cho con gái, cho con gái lên máy bay, Trần Linh Linh trở thành địa cần.
Vì chuyện này, Trần Kiến Cường đã bận việc nửa năm mà lãnh đạo vẫn chưa đồng ý, hiện tại có một đống người tiến vào làm vệ sinh, hơn nữa còn là ngành tiếp viên hàng không hàng nghìn người hâm mộ. Chẳng qua lãnh đạo phía trên nói rồi, chỉ khi là do tự Trần Linh Linh đồng ý từ bỏ thì mới có thể đổi cho Nhã Như.
Mấy năm nay bà nuôi Trần Linh Linh thành một con cừu nhỏ, nhưng ai biết trong nháy mắt con cừu nhỏ lại biến thành con hổ lớn. Chỉ một ngày hôm nay mà cô ta đã đánh vỡ hoàn toàn cục diện mà bọn họ tạo ra bấy lâu nay.
Không thể như vậy, tuyệt đối không thể như vậy, nhất định phải nghĩ cách, để Trần Linh Linh nhường vị trí ra...
Tạ Mỹ Ngọc lăn qua lộn lại suy nghĩ một đêm, cuối cùng cũng nảy ra một ý tưởng.
Sau khi nhà mẹ đẻ của Tạ Mỹ Ngọc chạy nạn rồi lên được bờ thì đã cắm rễ ở khu ổ chuột Giang Thành, nơi đó bẩn thỉu dơ loạn, mẹ con bọn họ kia ở dưới lầu hai. Trước giải phóng bà ta đứng ngoài đường, sau giải phóng được chính quyền giáo dục tư tưởng, bà ta gả cho một người đàn ông chất phác trạc tuổi 40, làm nghề kéo xe trước giải phóng, sau giải phóng làm công nhân phụ trong một nhà máy dệt, sau khi kết hôn hai người sinh được một đứa con trai.
Từ trước đến nay người phụ nữ đó chưa từng nghỉ ngơi, đi tới đầu cũng đều bị móc túi, bị tát, bị cạo trọc đầu cũng không biết ngoan ngoãn lại.
Trùng sinh trở về, bà gánh lấy áp lực, quyết đoán ly hôn với người đàn ông đánh người kia, mang theo con gả cho Trần Kiến Cường, thật sự thì mấy năm nay Trần Kiến Cường vẫn luôn nghe lời bà.
Nhưng bà không chỉ muốn ông ta nghe lời bà, con gái của mình còn có tiền đồ. Đời trước của Nhã Như đã quá thảm rồi, sau khi tốt nghiệp cấp ba thì bị sắp xếp làm người bán hàng của cửa hàng quốc doanh.
Sau đó kết hôn với một người thanh niên ở một xưởng sản xuất nhạc cụ bên cạnh, vào những năm 1990, hai vợ chồng gặp phải làn sóng sa thải, cực kỳ gian khổ, hai vợ chồng phải lao lực cả đời. Sau đó thành thị được cải tạo, ngôi nhà rộng mười lăm mét vuông của bọn họ ở trung tâm thành phố đã được thay thế bằng ngôi nhà hơn sáu mươi mét vuông ở ngoại cô. Đang làm người thành phố tử tế thì lại trở thành người nhà quê.
Suy nghĩ đến đây, Tạ Mỹ Ngọc đã đau lòng cho con gái của mình, đời này sao bà có thể để con bé trải qua cuộc sống như vậy được chứ, bà nhất định sẽ để con bé trở thành người đứng trên người khác, không gả cho người đàn ông vô dụng, để một cô bé như hoa cuối cùng lại trở thành bác gái trung niên mập mạp.
Tạ Mỹ Ngọc hạ quyết tâm lần nữa, tuyệt đối không thể để con gái đi lại con đường cũ ở kiếp trước nữa.
Năm sau sẽ cải cách mở cửa, sau này hàng không dân dụng sẽ phát triển lớn, trong 20 đến 30 năm tới, tiếp viên hàng không sẽ là một nghề cực kỳ nổi tiếng. Ở thời đại này, các tiếp viên hàng không đều được gả vào nơi rất tốt, đây là một con đường tắt.
Nhất định phải nghĩ cách để con gái tiến vào ngành hàng không dân dụng, trở thành tiếp viên hàng không, bay lên trời xanh. Con bé mới mười sáu tuổi thôi.
Con đường cũ là định kiếm quan hệ trước, để con tiến vào hàng không dân dụng, để con bé làm địa cần trước rồi lại nghĩ cách, để lãnh đạo nhường vị trí danh sách của Trần Linh Linh cho con gái, cho con gái lên máy bay, Trần Linh Linh trở thành địa cần.
Vì chuyện này, Trần Kiến Cường đã bận việc nửa năm mà lãnh đạo vẫn chưa đồng ý, hiện tại có một đống người tiến vào làm vệ sinh, hơn nữa còn là ngành tiếp viên hàng không hàng nghìn người hâm mộ. Chẳng qua lãnh đạo phía trên nói rồi, chỉ khi là do tự Trần Linh Linh đồng ý từ bỏ thì mới có thể đổi cho Nhã Như.
Mấy năm nay bà nuôi Trần Linh Linh thành một con cừu nhỏ, nhưng ai biết trong nháy mắt con cừu nhỏ lại biến thành con hổ lớn. Chỉ một ngày hôm nay mà cô ta đã đánh vỡ hoàn toàn cục diện mà bọn họ tạo ra bấy lâu nay.
Không thể như vậy, tuyệt đối không thể như vậy, nhất định phải nghĩ cách, để Trần Linh Linh nhường vị trí ra...
Tạ Mỹ Ngọc lăn qua lộn lại suy nghĩ một đêm, cuối cùng cũng nảy ra một ý tưởng.
Sau khi nhà mẹ đẻ của Tạ Mỹ Ngọc chạy nạn rồi lên được bờ thì đã cắm rễ ở khu ổ chuột Giang Thành, nơi đó bẩn thỉu dơ loạn, mẹ con bọn họ kia ở dưới lầu hai. Trước giải phóng bà ta đứng ngoài đường, sau giải phóng được chính quyền giáo dục tư tưởng, bà ta gả cho một người đàn ông chất phác trạc tuổi 40, làm nghề kéo xe trước giải phóng, sau giải phóng làm công nhân phụ trong một nhà máy dệt, sau khi kết hôn hai người sinh được một đứa con trai.
Từ trước đến nay người phụ nữ đó chưa từng nghỉ ngơi, đi tới đầu cũng đều bị móc túi, bị tát, bị cạo trọc đầu cũng không biết ngoan ngoãn lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook