Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Minh Thành và Trang Chí Hi đã sớm quen biết nhau, Minh Thành và anh trai của Trang Chí Hi là Trang Chí Viễn là bạn học với nhau từ tiểu học cho đến cấp ba, hiện tại vẫn là đồng nghiệp, khi còn nhỏ Trang Chí Hi thường xuyên chạy theo anh trai của mình để chơi cùng anh trai, anh có cái miệng nhỏ ngọt, lúc nào cũng gọi anh trai cho nên Minh Thành có ấn tượng với anh rất tốt.

Nếu không tốt thì anh ấy cũng sẽ không giới thiệu em gái mình cho anh.

Anh ấy cười nói: “Cậu có đối xử tốt với em gái của anh chứ?”

Trang Chí Hi nhanh chóng bày tỏ lòng trung thành của mình: “Chuyện đó là đương nhiên, dù sao đó cũng là vợ của em, nếu em không tốt với cô ấy thì tốt với ai chứ? Em cưới được người vợ như vậy thì vui đến mức lúc ngủ cũng cười, làm sao có thể đối xử không tốt với cô ấy được chứ. Anh Minh Thành, anh hoài nghi em như vậy khiến em rất buồn đấy.”

Ba Minh: “Xùy.”

Trang Chí Hi: “Ba, điều con nói chính là sự thật…, Ôi mẹ ơi, con đến làm trợ thủ cho mẹ nhé.”

Lam Linh chuẩn bị giết thêm một con cá để làm đồ ăn, Trang Chí Hi nhanh chóng đứng dậy lại đó giúp đỡ, Lam Linh: “Không cần đâu, hai người mẹ có thể làm được.”

Bà ấy nói “hai người” tất nhiên không phải nói là con gái mà là con dâu Đào Thanh, Đào Thanh cười cười với Trang Chí Hi.

Trang Chí Hi: “Mẹ, mẹ để cho con thể hiện một chút đi, thật ra con làm thì cũng giống vậy thôi, có thể để con trợ giúp mẹ để chị dâu đi ra phòng khách chơi với Minh Mỹ, con sẽ làm trợ thủ cho mẹ, bồi mẹ nói chuyện.”

Trang Chí Hi cũng thực biết nịnh nọt người khác, mặc dù những lúc lười biếng anh sẽ không làm việc nhưng mà lúc này là đi đến nhà vợ, đây cũng là lần đầu tiên anh chính thức đến đây, cho nên anh phải thể hiện một chút.



Ít nhất thì điều này cũng khiến cho Lam Linh cảm thấy người con rể này tốt, bà mỉm cười gật đầu nói: “Con là một người đàn ông mà cũng biết vào bếp sao?”

Trang Chí Hi: “Chuyện này thì sao chứ? Đàn ông cũng là người không phân biệt nam nữ làm việc, để con làm cho.”

Phòng bếp lớn như vậy, ba người họ ở bên trong cũng có chút lộn xộn, Lam Linh nhìn về phía con dâu nói: “Đào Thanh, con đi ra ngoài đi.”

Đào Thanh lại nhìn sang Trang Chí Hi một cái rồi trả lời: “Vâng.”

Người em rể này còn biết làm việc.

Trong phòng bếp lập tức chỉ còn lại hai người, tuy nói rằng đôi vợ chồng son Trang Chí Hi và Minh Mỹ mang theo bốn loại đồ vật nhưng mà nói thật thì Lam Linh cảm thấy con cá này là tốt nhất, dài khoảng ba mươi cm, bốn con cá đều không sai biệt lớn tương đương nhau, vừa nhìn liền khiến người ta cảm thấy thích.

Lễ vật này được chuẩn bị thỏa đáng, đương nhiên cũng cho thấy việc con gái của bà ấy được coi trọng, cho nên Lam Linh cảm thấy rất vừa lòng.

Bà nói: “Con gái nhà mẹ từ nhỏ đã được người trong nhà chiều chuộng, tính cách có chút ngây thơ và không biết quan tâm, sau khi hai con kết hôn thì con đều phải đảm đương nhiều thứ, thật ra con bé là đứa nhỏ đơn thuần, cũng không có tâm cơ gì, có đôi khi lòng tốt của con bé sẽ gây ra chuyện xấu, nếu như con bé có làm không tốt chỗ nào thì con nói cho mẹ biết, mẹ sẽ chống lưng cho con.”

Mặc dù lúc trước có rất nhiều lúc Lam Linh muốn đổi ý về cuộc hôn nhân này nhưng nếu như đã kết hôn thì Lam Linh cũng sẽ không nói những lời khó nghe làm người khác phiền chán, bà nói thật xuôi tay, khiến người khác cảm thấy vô cùng an tâm.

Trang Chí Hi: “Minh Mỹ đặc biệt tốt, con thích cô ấy còn không kịp, làm sao có thể cảm ấy cô ấy có điểm nào không tốt chứ.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương