Thấy ông hiểu lầm, Hà Hiểu Phong trực tiếp đặt đơn ly hôn lên mặt bàn ngắt lời ông: "Bí thư, hôm nay chúng tôi đến để ly hôn, không phải đến để hòa giải."
Lý Học Nông vốn chuẩn bị một bụng hòa giải cứ như vậy bị hắn ta cắt đứt không thương tiếc, cứng rắn ợ một cái, ông nhìn hai người một cái, lại nhìn thoáng qua thứ Hà Hiểu Phong đặt trên bàn, thật đúng là đơn xin ly hôn, phía dưới đơn xin đều có tên hai người ký xuống.
Lý Học Nông sửng sốt, đôi vợ chồng nhà họ Hà này bởi vì chuyện ly hôn mà làm ầm ĩ không phải ngày một ngày hai, đơn xin ly hôn cũng không biết từ chỗ ông cầm bao nhiêu lần, nhưng cơ hồ mỗi lần đều không giải quyết được gì, kỳ thật mọi người đều biết ly hôn không được là bởi vì Giang Nguyệt Vi sống chết không đồng ý ly hôn, hiện tại nhìn thấy cô đã ký tên của mình, ông không thể không nghiêm túc.
Lý Học Nông quay sang nhìn Giang Nguyệt Vi một lát, hỏi: "Đây thật sự là chữ cô ký à?"
Giang Nguyệt Vi nhìn hắn, cười nhạt, gật đầu nói: "Bí thư, chú yên tâm, đây thật sự là chữ tôi ký."
Hôn nhân không phải trò đùa, huống chi, trước đây Giang Nguyệt Vi luôn nhân nhượng cũng bởi vì lợi ích toàn nhà họ Hà cũng như muốn cứu vãn hôn nhân của bọn họ, hiện tại lại đột nhiên ký tên, Lý Học Nông vẫn có chút không thể tin được chuyện trước mắt, liền xác nhận với cô lần nữa: "Cô thật sự nghĩ thông suốt rồi sao? Con dấu này của tôi vừa đóng xuống hai người có thể sẽ thật sự ly hôn, cô sẽ không hối hận sao?"
Hối hận sao?
Không!
Giang Nguyệt Vi chỉ hối hận vì lúc trước, khi Hà Hiểu Phong đưa ra đề nghị ly hôn với cô, cô lại nghĩ mình phải nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, chính vì thế mà khiến mình phải chịu nhiều thiệt thòi cùng đau khổ như vậy, bây giờ được sống lại một đời, cô tuyệt đối sẽ không hối hận.
“Đúng vậy, tôi nghĩ thông suốt rồi, là bởi vì nguyên nhân của tôi mà liên lụy đến nhà họ Hà, lúc trước đúng là tôi nghĩ không thông mới kéo dài không rời, chúng tôi ầm ĩ cũng gần một năm cũng cảm thấy mệt mỏi rồi, cuộc sống hôn nhân này cũng quả thật không có biện pháp tiếp tục, cho nên vẫn là ly hôn đi. Hai người đều được giải thoát.”
Hà Hiểu Phong nhìn cô làm bộ làm tịch trong lòng liền cảm thấy buồn nôn, chỉ oán hận cắn răng, nhìn Lý Học Nông, thúc giục nói: "Bí thư, chuyện chúng tôi muốn ly hôn các người đã sớm biết, hiện tại chữ đều đã ký, chú nhanh chóng đóng dấu đi, lát nữa tôi còn phải đem mấy tư liệu đưa đến công xã chờ phê chuẩn."
Lý Học Nông vừa nghe mấy lời này liền mất hứng, hôn nhân cũng không phải trò đùa, mỗi thành viên đều phải chịu trách nhiệm với những gì mình nói, ông là bí thư đại đội, lại càng phải chịu trách nhiệm với mỗi một thành viên, đương nhiên phải hỏi rõ ràng từng chuyện rồi, đừng để bọn họ hối hận, nếu không, lại lần nữa chạy đến chỗ ông làm ầm làm ĩ lên, nếu chuyện đó xảy ra nhiều, thì chính là do bí thư đại đội ông đây làm việc thất trách.
Ông hơi nhíu mày trầm mặt, rầm rì nói: "Tôi làm việc đều có những điều lệ của mình đặt ra, cậu gấp cái gì? Nếu cậu thật sự sốt ruột như thế thì đi đi, sốt ruột quá thì đi vệ sinh cho đỡ."
Hà Hiểu Phong nghe ra sự mất hứng trong lời nói của ông, Nghĩ tới ông dù sao cũng là trưởng bối, lại còn là bí thư đại đội, vạn nhất một hồi tâm tình không tốt cố ý không đóng dấu thì làm sao bây giờ, vừa nghĩ tới đây hắn ta lập tức ngậm miệng.
Lý Học Nông vốn chuẩn bị một bụng hòa giải cứ như vậy bị hắn ta cắt đứt không thương tiếc, cứng rắn ợ một cái, ông nhìn hai người một cái, lại nhìn thoáng qua thứ Hà Hiểu Phong đặt trên bàn, thật đúng là đơn xin ly hôn, phía dưới đơn xin đều có tên hai người ký xuống.
Lý Học Nông sửng sốt, đôi vợ chồng nhà họ Hà này bởi vì chuyện ly hôn mà làm ầm ĩ không phải ngày một ngày hai, đơn xin ly hôn cũng không biết từ chỗ ông cầm bao nhiêu lần, nhưng cơ hồ mỗi lần đều không giải quyết được gì, kỳ thật mọi người đều biết ly hôn không được là bởi vì Giang Nguyệt Vi sống chết không đồng ý ly hôn, hiện tại nhìn thấy cô đã ký tên của mình, ông không thể không nghiêm túc.
Lý Học Nông quay sang nhìn Giang Nguyệt Vi một lát, hỏi: "Đây thật sự là chữ cô ký à?"
Giang Nguyệt Vi nhìn hắn, cười nhạt, gật đầu nói: "Bí thư, chú yên tâm, đây thật sự là chữ tôi ký."
Hôn nhân không phải trò đùa, huống chi, trước đây Giang Nguyệt Vi luôn nhân nhượng cũng bởi vì lợi ích toàn nhà họ Hà cũng như muốn cứu vãn hôn nhân của bọn họ, hiện tại lại đột nhiên ký tên, Lý Học Nông vẫn có chút không thể tin được chuyện trước mắt, liền xác nhận với cô lần nữa: "Cô thật sự nghĩ thông suốt rồi sao? Con dấu này của tôi vừa đóng xuống hai người có thể sẽ thật sự ly hôn, cô sẽ không hối hận sao?"
Hối hận sao?
Không!
Giang Nguyệt Vi chỉ hối hận vì lúc trước, khi Hà Hiểu Phong đưa ra đề nghị ly hôn với cô, cô lại nghĩ mình phải nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, chính vì thế mà khiến mình phải chịu nhiều thiệt thòi cùng đau khổ như vậy, bây giờ được sống lại một đời, cô tuyệt đối sẽ không hối hận.
“Đúng vậy, tôi nghĩ thông suốt rồi, là bởi vì nguyên nhân của tôi mà liên lụy đến nhà họ Hà, lúc trước đúng là tôi nghĩ không thông mới kéo dài không rời, chúng tôi ầm ĩ cũng gần một năm cũng cảm thấy mệt mỏi rồi, cuộc sống hôn nhân này cũng quả thật không có biện pháp tiếp tục, cho nên vẫn là ly hôn đi. Hai người đều được giải thoát.”
Hà Hiểu Phong nhìn cô làm bộ làm tịch trong lòng liền cảm thấy buồn nôn, chỉ oán hận cắn răng, nhìn Lý Học Nông, thúc giục nói: "Bí thư, chuyện chúng tôi muốn ly hôn các người đã sớm biết, hiện tại chữ đều đã ký, chú nhanh chóng đóng dấu đi, lát nữa tôi còn phải đem mấy tư liệu đưa đến công xã chờ phê chuẩn."
Lý Học Nông vừa nghe mấy lời này liền mất hứng, hôn nhân cũng không phải trò đùa, mỗi thành viên đều phải chịu trách nhiệm với những gì mình nói, ông là bí thư đại đội, lại càng phải chịu trách nhiệm với mỗi một thành viên, đương nhiên phải hỏi rõ ràng từng chuyện rồi, đừng để bọn họ hối hận, nếu không, lại lần nữa chạy đến chỗ ông làm ầm làm ĩ lên, nếu chuyện đó xảy ra nhiều, thì chính là do bí thư đại đội ông đây làm việc thất trách.
Ông hơi nhíu mày trầm mặt, rầm rì nói: "Tôi làm việc đều có những điều lệ của mình đặt ra, cậu gấp cái gì? Nếu cậu thật sự sốt ruột như thế thì đi đi, sốt ruột quá thì đi vệ sinh cho đỡ."
Hà Hiểu Phong nghe ra sự mất hứng trong lời nói của ông, Nghĩ tới ông dù sao cũng là trưởng bối, lại còn là bí thư đại đội, vạn nhất một hồi tâm tình không tốt cố ý không đóng dấu thì làm sao bây giờ, vừa nghĩ tới đây hắn ta lập tức ngậm miệng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook