Thần Y Độc Phi
-
C387: Làm như thế ngươi được lợi gì
Hàn thị cũng khuyên Phấn Đại: “Chẳng phải ngươi nói mấy ngày nay không cho tơi Quan Mi viên sao? Đoàn kịch mời về không cho hát thì có phải phí không? Ta tới bên ngày nghe thì có sao? Đáng để ngươi đuổi đi thế sao?”
Bội Nhi lúc này cũng ghé vào tai Phấn Đại nói nhỏ: “Lưu lại bọn họ, biết đâu sau này có thể dùng được.”
Lúc này Phấn Đại mới nhớ tới mục đích hôm nay tới, hung ác trợn mắt nhìn Hàn thị: “Tạm thời giữ lại vài ngày đi, nhưng mà có chuyện hôm nay ta cần các ngươi giúp †a..”
Phượng Phấn Đại thay xiêm y diễn viên ra ngoài phủ, lấy lý do gánh hát thiếu hụt dụng cụ nên ra ngoài mua.
Nhưng vừa ra khỏi Phượng phủ, nàng để cho hai thiếu niên gánh hát tản ra làm việc của họ, mình thì lôi Bội Nhi đi, thẳng hướng Ngự vương phủ.
Đến khi đứng trước cửa Ngự vương phủ, lúc này Nhi mới biết mục đích xuất phủ lần này của Phấn Đại, không khỏi rùng mình.
Tiểu thư nhà nàng lá gan đúng là quá lớn! “Tiểu thư, thế này... sợ là không ổn đâu!” Nha đầu đồ, nhưng trên đầu thái tuế sao lại dám động thổ, muốn nàng ở trong phủ quấy rối thế nào cũng được, nhưng đứng trước Ngự vương phủ thì bắp chân cũng run rẩy.
Phấn Đại lá gan đúng lớn, thậm chí còn mang theo chút hưng phấn: “Không có gì mà không ổn, đi theo ta qua đây!" Nàng nhanh chân tiến lên, chạy thẳng tới cửa lớn của Ngự vương phủ cứ như sắp xông vào.
Tiếc thay, mới bước lên bậc thang đã bị hai tên thị vệ cản lại, trường thương xoay ngang cản lại, lớn tiếng nói: “Đứng lại!"
Phấn Đại trong lòng cả kinh, nhưng trên mặt cố tình trấn định, lớn tiếng nói: “Ta là Tứ tiểu thư Phượng gia, có chuyện quan trọng cầu kiến Ngự vương điện hạ.”
“Vương gia không tiếp khách!” Thị vệ thẳng thắn đáp, không nói nhiều hơn, nói một câu liền ngậm miệng.
Phấn Đại giậm chân một cái: “Các người nghe không hiểu lời ta nói sao? Ta là Tứ tiểu thư của Phượng gia! Chính là Phượng gia có hôn ước với Vương phủ các. ngươi. Chúng ta là thân thích, sao ta tìm hắn có việc lại không cho gặp?”
Hai tên thị vệ chút mặt mũi cũng không cho nàng, cùng nhau lắc đầu: “Phượng gia trừ bỏ Nhị tiểu thư có thể tuỳ đi vào, những kẻ khác không có quyền gặp vương gia. Mời tiểu thư trở về!”
Thấy đối phương kiên quyết như thế, Phượng Phấn Đại con mắt hơi chuyển động, cũng không nói nhảm với thị vệ, ngẩng đầu lên, giương cổ hướng vương phủ gào. lên —— “Cửu điện hạ! Vương phi tương lai của ngài có chuyện rồi, ngài không quản sao? Huyện chủ phủ xảy ra chuyện rồi, ngài cũng mặc kệ sao?”
Nàng gọi một mạch, rốt cục, bên trong có tiếng một vị phu nhân đi tới cửa. Phấn Đại mở to mắt nhìn, ấy là người quen —— “Chu phu nhân! Người là Chu phu nhân phải không?”
Lão phu nhân kia đi tới trước cửa, khoát tay, thị vệ mang thương trường bỏ ra.
Phấn Đại muốn nhấc chân bước vào trong cửa, lại bị Chu phu nhân cho người chắn lại: “Ngươi nói ngươi là Tứ. tiểu thư của Phượng gia?”
Phấn Đại gật đầu: “Đúng vậy, ta chính là Tứ tiểu thư của Phượng gia, Phượng Phấn Đại, mùa hè phu nhân có mang tặng lễ vật tới Phượng phủ, chúng ta từng gặp nhau rồi đó.”
Chu phu nhân ngước mắt lên nhìn Phấn Đại, cười nhạt lắc đầu: “Người nhà họ Phượng nhiều người, tuy ta có đi, nhưng nào nhớ được ai với ai. Huống chỉ, ngày đó là mang sinh lễ tới cho Nhị tiểu thư, làm sao ta lại nhớ Tứ tiểu thư làm gì?” Nàng vừa nói vừa quan sát biến hoá 1 trên mặt Phấn Đại, không khỏi lắc đầu: “Phượng thừa tướng là quan to nhất phẩm đương triều, sao nữ nhỉ của hắn lại ăn mặc như diễn tuồng thế này? Lễ nào giả mạo. người thân?”
: “Sao có thể?” Phấn Đại cuống lên: “Ta thật sự là Tứ tiểu thư của Phượng gia, phu nhân sao có thể không nhớ?” Quần áo này... Ai nha, bởi vì ta sốt ruột ra ngoài †ìm Cửu điện hạ nói chuyện quan trọng, cho nên mới phải cải trang như thế này, phu nhân đừng hoài nghỉ thân phận của ta, Cửu điện hạ sẽ tự mình làm chứng cho. { ta”
“Điện hạ không tiếp khách.” Chu phu nhân nói cho. nàng biết: “Ngự vương phủ này không phải ai nói đến là đến, Nhị tiểu thư Phượng gia là một trong những người như thế, nhưng người thì chẳng phải. Mời về cho!”
Chu phu nhân nói xong liền xoay người muốn đi, Phấn Đại cuống lên, buộc miệng nói —— “Phượng Vũ Hoành cũng Thất điện hạ đã ở trong Đồng Sinh Hiên nhiều ngày, Cửu điện hạ không để ý sao? Huyện chủ phủ đóng chặt cửa, đến con chim còn không bay lọt, phu nhân nói xem hai người bọn họ ở trong phủ làm gì? Vương gia thân phận cao quý như vậy, sao lại phải chịu nỗi khuất phục này?”
Chu phu nhân xoay người lại, cau mày nhìn về phía Phấn Đại. Nàng biết xưa nay trưởng thứ trong hào môn đại trạch tranh đấu, lại không nghĩ rằng, hài tử Phượng gia lòng dạ cư nhiên rắn rết như thế, cả chuyện như thế cũng có thể đem ra nói.
“Vị tiểu thư này, nói chuyện phải suy nghĩ!” Nàng mặt lạnh, trong lời nói mang theo tức giận.
Phấn Đại lại nói: “Ta nói chuyện đương nhiên có cân nhắc, đều đã suy nghĩ vài ngày, hôm nay thực sự không nhịn được, vì bị lương tâm chỉ trách, chuyện lớn như vậy nếu như không nói cho Cửu điện hạ, thì hän sẽ phải khó chịu tới nhường nào! Ta không thể để người khác làm chuyện xấu sau lưng Cửu điện hạ được.”
Chu phu nhân bật cười: “Nếu như thế, ta thay mặt điện hạ đa tạ tiểu thư. Chỉ là chuyện liên quan đến Nhị tiểu thư Phượng gia và Thất điện hạ, có chứng cớ gì không?” Nàng nói gần nói xa trước sau không thừa nhận Phấn Đại là người nhà họ Phượng, chỉ một mực hỏi nàng: “Cứ cho là có chứng cứ xác thực, thì làm như thế ngươi được lợi gì?”
Phấn Đại trông có vẻ đại nghĩa: “Không được lợi gì, thậm chí còn có thể vì Nhị tỷ bị điện hạ hoặc Hoàng thượng trách phạt mà bị liên luy. Nhưng ta chỉ là không muốn Cửu điện hạ bị người khác lừa gạt, chuyện tày trời như thế mà Phượng Vũ Hoành có thể làm ra được, thì sẽ phải chuẩn bị tâm lý bị người khác vạch mặt. Phu nhân, †a cũng chỉ là vì muốn tốt cho điện hạ.”
Chu phu nhân thầm nghĩ hay cho câu vì muốn tốt cho điện hạ, lại nhìn Phấn Đại, thực sự không muốn nàng đứng trước cửa phủ nói chuyện không giữ mồm giữ miệng thế này. Vì thế đi từng bước, quay đầu phân phó thị vệ: “Đi chuẩn bị xe ngựa, ta cùng với vị tiểu thư này đi Phượng phủ một chuyến.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook