Thần Y Độc Phi
C388: Sao ta lại không biết chuyện này

Lúc Chu phu nhân đến đó, thì nghe quản gia Hà Trung đang nói chuyện với tên gác cổng: “Là người của gánh hát, tiểu nhân nhìn kỹ.”

Hà Trung bực tức giậm chân: “Hồ đồ! Chỉ nhìn xiêm y thôi mà đã cho đi? Ngươi không nhìn mặt sao? Tứ tiểu thư ra ngoài lâu như thế vẫn chưa trở về, nếu lão thái thái trách tội thì ai sẽ chịu trách nhiệm?”

Hà Trung làm mặt khổ, Tứ tiểu thư xen lẫn người trong gánh hát trốn ra ngoài, vừa vặn bị Đại tiểu thư đi dạo trông thấy, tuy nói là nhìn không rõ lắm, nhưng Tứ tiểu thư xác thực hiện tại không có trong phủ. Đại tiểu thư trước mắt đã đi bẩm báo lão thái thái, phải làm sao mới ổn đây?

Hắn gấp tới nổi xoay vòng vòng, tên gác cổng bị la kia vừa vặn quay đầu nhìn thấy có chiếc xe ngựa dừng ở cửa phủ, trong hai người vừa bước xuống xe có một người nhìn vô cùng quen, cẩn thận nhìn, chẳng phải là Tứ tiểu thư Phượng gia - Phấn Đại đây sao?

“Tứ tiểu thư đã trở lại!” Hắn duỗi tay chỉ: “Quản gia người xem, đó chẳng phải là Tứ tiểu thư sao?”

Hà Trung nhìn theo, Phấn Đại thân mặc xiêm y diễn viên từ trong xe ngựa bước xuống, kế bên là một vị phu nhân khí độ bất phàm. Điều này khiến Hà Trung hoảng sợi Hän là quản gia, cũng có một chút bản lĩnh, hắn nhớ Chu phu nhân lúc trước có tới Phượng phủ đưa sính lễ, không ngờ vị Chu phu nhân lần nữa lại đến, lại đi cùng Tứ tiểu thư!


Hà Trung vì Phấn Đại hồi phủ nên thở phào nhẹ nhõm, còn chưa hoàn hồn lại thì bị Chu phu nhân doạ trở lại.

Hắn nhanh chóng tiến lên, hướng Chu phu nhân hạ lễ bái: “Tiểu nhân thỉnh an phu nhân.”

Chu phu nhân nhìn Hà Trung chớp mắt, sau đó chỉ vào Phượng Phấn Đại hỏi hắn: “Vị cô nương này nói mình là Tứ tiểu thư Phượng gia, ngươi có nhận ra không?”

Hà Trung nhìn Phấn Đại chớp mắt, gật đầu: “Bẩm phu nhân, đây đúng là Tứ tiểu thư không sai.”

Chu phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Người nhà họ Phượng đúng là thú vị, tiểu thư nhà khác ra ngoài thì ăn mặc đẹp, tiểu thư Phượng gia ra ngoài thì biến thành dáng vẻ như thế này, đúng là kì lạ.” Nàng vừa nói vừa bước qua bậc cửa đi vào trong: “Phượng tướng không ở. trong kinh thành, Phượng gia hiện tại ai làm chủ?”

Hà Trung vội vàng theo vào trong, ngoan ngoãn đáp: “Hiện là lão thái thái làm chủ, mời phu nhân theo tiểu nhân vào trong sảnh đường ngồi tạm, tiểu nhân sai người mời lão thái thái qua.”

“Ân.” Chu phu nhân không nói gì thêm, đi theo Hà Trung tới sảnh đường Mẫu Đan viện, tên gác cổng chạy. theo sau hướng tới Thư Nhã viện.

Đến Mẫu Đan viện, Phấn Đại nhỏ giọng hỏi một nha đầu: “Nhị tiểu thư hôm nay có ở trong phủ không?”

Nha đầu kia lắc đầu: “Thưa Tứ tiểu thư không có.”


Phấn Đại đắc ý nhếch môi cười, phất tay một cái: “Đi đi” Đến bây giờ Phượng Vũ Hoành vẫn không xuất hiện thật là một tin tốt.

Chu phu nhân ngồi ngay ngắn vào ghế khách, có hạ nhân bưng vào chén trà thượng hạng, Hà Trung còn đặc biệt cho người đặt thêm ở giữa sảnh một chậu than, sau đó giải thích cùng Chu phu nhân: “Những ngày gần đây, bệnh lưng của lão thái thái lại tái phát, nên đi lại không tiện, cảm phiền phu nhân đợi thêm một chút.”

Chu phu nhân gật đầu: “Không vội.”

Chu phu nhân không vội nhưng bên lão thái thái nghe nói nàng đến thì lại rất gấp. Nguyên bản bởi vì mấy ngày nay vì chuyện của Phượng Vũ Hoành mà tốn không ít tâm tư, vào thời điểm mấu chốt này Chu phu nhân của Ngự vương phủ lại đến, điều này làm nàng không cách nào nghĩ theo hướng tốt.

Hạ nhân khiêng nàng hướng Mẫu Đan viện mà đi, trên đường đi nàng hỏi Triệu ma ma: “Ngươi đoán xem, Chu phu nhân không phải thật sự là tới hỏi tội chứ? A Hoành cùng Thất điện hạ thật sự...”

“Sao có thể chứ?” Triệu ma ma căn bản không tin người luôn luôn cẩn thận, làm việc chắc chắn có nguyên do như Phượng Vũ Hoành không thể nào làm ra loại chuyện này, lại n “Cho dù người không tin Nhị tiểu thư thì cũng phải tin Thất điện hạ chứ? Người như hắn sao có thể làm ra loại chuyện này? Nói ra sợ cả thiên hạ không ai tin.”


“Cũng đúng.” Lão thái thái cảm thấy lời của Triệu ma ma nói rất có lý, suy nghĩ một chút với tính tình của Huyền Thiên Hoa, trong lòng lúc này mới thấy được an ủi một chút. Nhưng đối với Chu phu nhân vẫn có chút lo lắng: “Vậy nàng ta đến phủ chúng ta làm gì?” Vừa nói vừa quay đầu nhìn Trầm Ngư bên cạnh, lúc này mới nhớ đến lúc hạ nhân vào thông báo chuyện Chu phu nhân đến phủ, Trầm Ngư cũng vừa mới đến viện, nàng không kịp cũng Trầm Ngư nói chuyện đã phải bận túi bụi thay xiêm y. “Trầm Ngư, ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Vốn là muốn đến báo cáo với lão thái thái, Phấn Đại ra khỏi phủ, Trầm Ngư với vẻ mặt lo ưu nói: “Tổ mẫu, hôm nay tôn nữ đi dạo, vừa vặn đi đến tiền viện, thì nhìn thấy có ba người chuẩn bị ra khỏi phủ. Mấy người đó mặc đồ của đoàn kịch, nói là thiếu đồ nên phải ra ngoài mua. Cơ mà trong ba người đó, có một người trông rất giống Tứ muội, tôn nữ có sinh nghi cơ mà các nàng đi quá nhanh nên không kịp đuổi theo. Sau đó, tôn nữ đi qua viện của Tứ muội xem thử, thì quả nhiên Tứ muội không còn ở trong phủ, nên qua báo với tổ mẫu, không biết Tú muội ra khỏi phủ có báo với tổ mẫu không? Nếu như không thì mong là không xảy ra chuyện gì!”

“Phấn Đại ra khỏi phủ rồi?” Lão thái thái trợn mắt: “Sao ta lại không biết chuyện này?”

Tên gác cổng đi theo sau, cuối cùng cũng có thể chen vào nói: “Hồi lão thái thái, Tứ tiểu thư xác thực là có theo đám người của đoàn kịch ra ngoài.”

“Hồ đồ!" Lão thái thái nổi giận:Các ngươi làm như thế nào vậy? Tứ tiểu thư ra khỏi phủ mà không ngăn cản là thế nào?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương