Chương 22

 

Trong rừng rậm lại truyền ra một tiếng vang thật lớn, thi thể kỵ sĩ cũng nổ tan xác.

 

Ba người triệt để mất đi dấu hiệu tồn tại, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn lại.

 

Không thể không nói, kỹ năng thi thể bạo liệt này mà dùng để hủy thi diệt tích thì cũng được coi là thần kỹ.

 

Dựa theo ý định của ngày hôm qua, Lâm Mặc Ngữ đi về phía khu mỏ Tây Hải.

 

Nơi đó chính là sào huyệt của yêu tinh.

 

Càng tới gần khu mỏ Tây Hải, đẳng cấp của đám yêu tinh cũng càng ngày càng cao.

 

Chiến sĩ yêu tinh cấp 12.

 

Cung tiễn thủ yêu tinh cấp 13 lần lượt xuất hiện.

 

Tuy nhiên, đối mặt với Khô Lâu Chiến Sĩ có thuộc tính ‘phi thường', thì cũng chẳng có tác dụng gì.

 

Qua một đêm thiền định, tinh thần lực của cậu đã hoàn toàn khôi phục, Lâm Mặc Ngữ lại triệu hồi ra 4 bộ Khô Lâu Chiến Sĩ.

 

Lúc này số lượng Khô Lâu Chiến Sĩ đã lên tới 48 bộ.

 

Từ khi đẳng cấp của kỹ năng triệu hồi Khô Lâu Chiến Sĩ tăng lên cấp 10, từ Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Hắc Thiết thành Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Thanh Đồng.

 

Yêu cầu về tinh thần lực cũng càng ngày càng cao.

 

Hiện tại nếu muốn triệu hồi một bộ Khô Lâu Chiến Sĩ, phải cần đến 70 điểm tinh thần lực.

 

Mà Lâm Mặc Ngữ tổng cộng chỉ có 300 điểm tinh thần lực.

 

Vẫn là giống như trước, một lần chỉ có thể triệu hồi 4 bộ.

 

Bất quá Lâm Mặc Ngữ đã rất hài lòng rồi.

 

Một ngày nào đó, không gian triệu hồi chắc chắn sẽ đầy, cậu cũng không sốt ruột.

 

Tới gần phó bản khu mỏ Tây Hải, bắt đầu có đông người hơn.

 

Hầu hết quái trên đường tới phó bản đều đã bị diệt sạch.

 

Không lâu sau đó, Lâm Mặc Ngữ thấy được lối vào phó bản.

 

Là một vòng xoáy không khác biệt lắm so với phó bản tân thủ, chỉ là lớn hơn mà thôi.

 

Đường kính của vòng xoáy phó bản tân thủ nhiều lắm cũng chỉ nửa thước.

 

Mà đường kính của lối vào phó bản khu mỏ Tây Hải trước mắt ước chừng một mét.

 

Vòng xoáy liên tục phát ra khí tức khát máu.

 

Với những người nhát gan, chỉ cần ngửi được khí tức này đã  run rẩy sợ hãi rồi.

 

"Độ khó phổ thông. Ba thiếu một, thêm một phụ trợ bảo mẫu."

 

"Độ khó phổ thông. Đã có pháp sư và trị liệu, thêm một kỵ sĩ."

 

"Đội tinh anh của phó bản khu mỏ, độ khó cấp Ác Mộng. Có kỵ sĩ, pháp sư, thích khách, còn thiếu một bảo mẫu và phụ trợ hệ khống chế."

 

"Chắc chắn có thể qua độ khó cấp Ác mộng, còn thiếu kỵ sĩ và bảo mẫu, năm thiếu bốn!"

 

. . .

 

Ở trước cửa phó bản có không ít người đang ở phất cờ hò reo, tìm kiếm đội viên.

 

Trước lối vào phó bản cũng có không ít người đứng, dường như đang thương lượng cái gì.

 

Lâm Mặc Ngữ mang theo một bộ Khô Lâu Chiến Sĩ, hướng về phía lối vào phó bản nhập khẩu mà đi.

 

Những Khô Lâu Chiến Sĩ khác đều bị cậu thu vào không gian.

 

Cho dù ở trong không gian triệu hồi, kỹ năng bị động vẫn hữu hiệu như trước.

 

Lâm Mặc Ngữ không hề có chút lo lắng nào về sự an toàn của mình.

 

Răng rắc!

 

Răng rắc!

 

Khô Lâu Chiến Sĩ liên tục phát ra âm thanh đầu khớp xương va chạm khi di chuyển.

 

Khiến người nghe ê răng.

 

Hồn hỏa trong đầu không ngừng di động, mang theo từng trận âm phong, nhiệt độ không khí đều giảm xuống mấy độ.

 

Dáng vẻ của Khô Lâu Chiến Sĩ quá dọa người, sự xuất hiện của Lâm Mặc Ngữ đã gây ra náo động.

 

Rất nhiều người dồn dập lui lại, chủ động nhường ra một con đường cho cậu.

 

Lâm Mặc Ngữ đi tới lối vào, kiểm tra thông tin của phó bản.

 

Không phải là phó bản chân chính, cũng không cung cấp nơi huấn luyện cho tân chủ giống như trong phó bản tân thủ.

 

Đẳng cấp của phó bản khu mỏ cũng không cao, chỉ có hai độ khó là cấp phổ thông và ác mộng, cũng không có độ khó cấp địa ngục.

 

Tuy nhiên, trong độ khó phổ thông đã là quái tinh anh rồi, so với quái bên ngoài cũng phải hiếu thắng gấp mấy lần.

 

Độ khó ác mộng lại là bản cường hóa của quái tinh anh, độ khó cao hơn rất nhiều.

 

Độ khó phổ thông thông thường có khoảng ba người tổ đội, một nhục thuẫn, một du xuất cộng thêm một bảo mẫu.

 

Mà độ khó cấp ác mộng phải có năm người tổ đội, cần song phụ trợ và song du xuất.

 

Bởi vậy có thể đoán được chêng lệch độ khó.

 

Khô Lâu Chiến Sĩ đứng bên người Lâm Mặc Ngữ, không có động tĩnh.

 

Rốt cuộc cũng có người lấy can đảm đối thoại cùng Lâm Mặc Ngữ, "Tiểu tử, cậu là triệu hồi sư sao?"

 

Lâm Mặc Ngữ cũng không trả lời, hoàn toàn làm ngơ.

 

Có thuật thăm dò rơi vào trên người cậu và Khô Lâu Chiến Sĩ.

 

Trong hốc mắt lõm sâu của Khô Lâu Chiến Sĩ đột nhiên phát ra hồng quang, quay đầu nhìn lại kẻ tung ra thuật thăm dò phía sau.

 

Động tác này khiến người nọ giật mình kêu lên, lập tức núp vào như rùa rụt đầu.

 

Thuật thăm dò quay về trắng tay, không được bất kỳ tin tức gì.

 

Lâm Mặc Ngữ đang mang theo huy chương ngăn chặn mà Ninh Y Y cho cậu.

 

Chỉ cần là người không cao hơn cậu 10 cấp, đều không thể kiểm tra tin tức của cậu thông qua thuật thăm dò.

 

Lâm Mặc Ngữ không cho Khô Lâu Chiến Sĩ động thủ, một thuật thăm dò mà thôi, không đến mức.

 

"Tiểu tử, cậu có muốn quét phó bản cùng bọn tôi hay không, chỗ bọn tôi còn thiếu một du xuất."

 

"Chắc cậu là triệu hồi Sư nhỉ, du xuất triệu hồi sư cũng không tệ, có muốn tổ đội hay không."

 

"Bọn tôi là đội tinh anh, đánh độ khó ác mộng. Nếu như ra được trang bị, chúng ta sẽ chia đều."

 

Mọi người dường như cũng nhận thấy được Lâm Mặc Ngữ không đơn giản, lần lượt mời cậu tổ đội.

 

Nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn làm ngơ.

 

Sau khi cậu kiểm tra xong thông tin phó bản, lựa chọn độ khó ác mộng.

 

« Xin hãy xác nhận có lựa chọn độ khó ác mộng hay không. »

 

"Xác nhận."

 

Lâm Mặc Ngữ bị truyền tống vào phó bản.

 

"Cậu ta vào phó bản rồi."

 

"Cậu ta một mình vào phó bản ư."

 

"Không phải chứ, cậu muốn solo hả, cũng quá tự đại đi."

 

"Cũng không thể nói vậy được, nhỡ đâu người ta có thực lực thật thì sao? Có phải chưa từng có ai solo đâu chứ."

 

"Anh em vừa sử dụng thuật thăm dò phải không, nói chút tin tức lấy được xem, cậu ta cấp bao nhiêu, chức nghiệp gì."

 

"Đúng vật, vật triệu hồi của cậu ta là hệ bất tử, tôi chưa từng thấy bao giờ."

 

Người sử dụng thuật thăm dò ban nãy hơi lộ ra xấu hổ, "Tôi vẫn chưa thăm dò được tin tức gì, cậu chắc hẳn đã đeo huy chương ngăn chặn."

 

"Vậy sao, vậy thì chờ xem đi, xem xem cậu ta có thể sống ra ngoài hay không."

 

"Nói không chừng lại là một tên nhìn được mà không dùng được, trông thì rất dọa người, có khi lại rất cùi bắp."

 

Bên ngoài phó bản, rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt xem kịch vui.

 

Mỗi năm, cũng có không ít người bởi vì tự đại solo phó bản, kết quả chết ở trong phó bản.

 

Phó bản khu mỏ giống hệt như tên gọi của nó, địa hình trong phó bản thực sự giống như khu mỏ vậy.

 

Trong phó bản tràn đầy khí tức ngột ngạt, còn mang theo mùi máu tươi nồng nặc.

 

Trước mặt Lâm Mặc Ngữ là một cái cổng sắt cực lớn, sau khi mở ra đồng nghĩa với việc chính thức mở ra phó bản.

 

Sau cửa sắt có một con quái cao hơn hai thước đang gào thét, nó đã phát hiện Lâm Mặc Ngữ.

 

Chỉ cần Lâm Mặc Ngữ dám mở ra cánh cổng, nó sẽ lập tức xông lại xé nát cậu.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương