Chương 2: Đường Chi có phải là bạn gái của Giang Chi không?

Cũng may ở trong phòng không có camera, nếu không bây giờ bình luận mắng chửi cô chắc chắn sẽ phủ kín cả màn hình.

Đường Chi vẫn đứng im không nhúc nhích, cô cảm thấy rất xấu hổ, nhưng vẫn cố giải thích: "Nếu tôi nói vừa rồi là tôi không cẩn thận. Liệu anh có chấp nhận lời giải thích của tôi không."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giang Chi khẽ nhắm mắt lại, đôi lông mi dài cong vút đã che kín cặp mắt đen nháy, giọng nói anh rất lạnh lùng: "Nhưng tại sao lại khéo như vậy, có bao nhiêu chỗ không cô không ngã mà lại ngã vào lòng tôi?"

"Này, đó chỉ là điều trùng hợp mà thôi!" Hai gò má của Đường Chi đỏ ửng lên, "Hay là, nếu anh cảm thấy bất công có thể làm lại như vậy với tôi?"

Cô cũng biết lời đề nghị của mình, thì sau tất cả người phải chịu thiệt thòi vẫn là Giang Chi.

Sự giễu cợt ngày càng hiện rõ trong đôi mắt của anh hơn, hiển nhiên anh không muốn phí thời gian để đôi co với cô. Anh khẽ cúi xuống người, nhặt chiếc máy sấy từ dưới đất lên.

Đường Chi khẽ dừng lại, cô không biết mình nên phải giải thích như thế nào, nhưng đột nhiên cô lại nhớ ra mình đang là người yêu của anh. Là người yêu Giang Chi đến mức điên cuồng.

Không thể làm sụp đổ hình tượng được, Đường Chi ngay lập tức cảm thấy tự tin hơn: "Em là bạn gái của anh, cho dù em có sà vào lòng anh thì có làm sao đâu? Nếu sau này chúng ta kết hôn, em sẽ không chỉ dừng lại ở mấy việc đó, thậm chí em còn có thể ôm hôn anh cơ!"

Nghe thấy lời nói này của cô, động tác trên tay Giang Chi khẽ dừng lại.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó anh liền cầm máy sấy tóc lên, bật công tắc. Bởi vì tiếng máy sấy, nên giọng nói của anh nghe không được rõ, nhưng vẫn đủ để cho cô nghe thấy.

"Đường Chi, tôi đã nói với cô rất nhiều lần là tôi sẽ không bao giờ yêu cô."

Những lời này không làm tổn thương được Đường Chi.

"Không yêu thì không yêu."

Giọng điệu của cô rất nghiêm túc, nhưng càng về sau càng nhỏ dần đi: "Không yêu thì không đau, và không phải nhận lấy tổn thương."

Nói xong câu này, cô liền giả vờ mình đang rất tổn thương, vội leo lên giường, ôm chặt lấy cái gối rồi vùi mặt xuống, bả vai cô khẽ run rẩy, nhìn dáng vẻ cô lúc này giống như đang khóc.

Giang Chi vẻ mặt thờ ơ, vẫn đứng yên không nhúc nhích.

Những lời nói kiểu như vậy, anh đã nghe với Đường Chi không biết bao nhiêu lần.

Anh cũng đã từng nghe cô tự an ủi bản thân rất nhiều lần. Giống như câu nói "ai yêu nhiều hơn, thì người đấy thua cuộc" và "chỉ có anh mới được phép làm tổn thương em, bởi vì em đã quá thích anh".

Cô cứ thích suy nghĩ theo cách riêng của mình.

Thậm chí cô đã gây ra cho anh bao nhiêu là rắc rối.

Giang Chi vừa mới sấy tóc xong, tiếng chuông điện thoại của anh liền vang lên. Anh cầm lên xem thử, thì phát hiện người gọi chính là mẹ anh, Triệu nữ sĩ. Anh khẽ đeo tai nghe lên, rồi anh mới bấm nghe điện thoại.

[Mẹ cũng đang ngồi xem chương trình. Mẹ nghĩ con nên cư xử dịu dàng hơn với Đường Chi.]

[Con không biết bây giờ đang có rất nhiều người mắng chửi con bé. Con bé vẫn còn rất nhỏ, làm sao nó có thể chịu đựng được trước những lời bình luận đó? ]


[Mẹ biết dù con không muốn chấp nhận, nhưng bây giờ con vẫn là bạn trai của con bé. Mà con đã đồng ý cùng con bé tham gia chương trình này. Mẹ không quan tâm mối quan hệ của hai người bọn con bây giờ là tốt hay xấu. Nhưng con đã tham gia chương trình này với con bé. Thì ít nhất con nên biết diễn xuất trước ống kính. Sao lại để mọi chuyện thành ra như thế này. Con có biết fan của con đã dùng bao nhiêu lời lẽ mắng chửi mạt sát con bé không?!]

Giang Chi không thèm trả lời, anh ngay lập tức cúp máy. Rồi giật tai nghe ra.

Trong suốt bao nhiêu năm này, Đường Chi điên cuồng theo đuổi anh. Thì Triệu nữ sĩ là một trong số những người có công lớn nhất.

Đường Chi muốn chuẩn bị một món quà sinh nhật bất ngờ cho anh. Thì Triệu nữ sĩ sẵn sàng đứng bên cạnh hỗ trợ.

Đường Chi muốn đi du lịch, Triệu nữ sĩ ngay lập tức bắt anh phải đi cùng với cô.

Thậm chí, lúc Đường Chi muốn cùng với anh tham gia chương trình này. Thì người thuyết phục và ép anh phải tham gia chương trình này chính là Triệu nữ sĩ.

Anh nhắm mắt lại, những lời nói của Triệu nữ sĩ lại văng vẳng bên tai anh—

Cho dù sau này Đường Chi có thể không làm vợ của con. Thì con bé cũng người em gái đã cùng con lớn lên. Giang Chi, tại sao con nhẫn tâm làm ra mấy điều này với con bé?

Giang Chi bước vào trong nhà tắm, mở vòi nước ra, rồi hắt nước lên mặt.

Tấm gương phản chiếu lại hình ảnh gương mặt tức giận của anh.

Anh cảm nhận sự lạnh buốt của nước. Nhưng cũng không thể làm dịu đi cơn tức giận ở trong lòng anh. Anh khẽ nhíu mày lại.

Sau khi quay xong chương trình này, cuối cùng thì anh cũng đã được giải thoát

Anh ghét cái mối quan hệ dây dư và lằng nhằng này.

Cho dù vợ chồng, hay là những người bạn thân từ nhỏ.

Thì cả anh lẫn cô đều không làm được.

---

Giang Chi từ trong phòng tắm bước ra, thấy Đường Chi đã sắp xếp các đồ đạc vào tủ, còn xếp gọn đống hành lý vào dệ tường. Cô đang nằm ngủ ở trên giường, cả người cuộn tròn lại giống như một chú mèo.



Chiếc loa để trên bàn liên tục phát ra âm thanh...

"Xin mời tất cả các cặp đôi sẽ đi xuống tập hợp ở phòng khách dưới tầm. Thời hạn chỉ trong 5 phút."

Giang Chi vẻ mặt lạnh lùng, đi đến chỗ cái bàn cố vặn to âm lượng lên hết cỡ.

Năm phút sau ...

Con heo ngốc lười biếng kia, chỉ đổi sang tư thế nằm khác. Sau đó khẽ kéo chăn lên phủ kín người.

Cô còn cảm thấy có ai đó đang khẽ đẩy cô.


Cô khẽ nhíu mày lại, cố nuốt cơn tức giận vào trong bụng. Rồi cô định ngủ tiếp. Nhưng mà cái người kia vẫn không chịu buông tha cho cô. Cô không thể kiềm chế được cơn tức giận.

Đường Chi không nhịn được liền mắng người kia mấy câu: "Anh là đồ rất phiền phức." Và rất ồn ào.

Đương nhiên, cho dù cô có nổi giận đùng đùng thì động tác của người vẫn không hề dừng lại.

Đường Chi vẫn còn đang chìm trong cơn mê man, ngay sau đó cô hét lên một tiếng. Cô cảm thấy ở trên mặt cô có cái gì đó rất lạnh. Lại còn ướt. Nhờ vậy mà đã ngay lập tức xua đi cơn buồn ngủ của cô.

Lúc này cô mới nghe thấy thông báo của đạo diện.

...Xin mời tất cả các cặp đôi sẽ đi xuống tập hợp ở phòng khách dưới tầm. Thời hạn chỉ trong 5 phút...

Cô ngay lập tức tỉnh ngủ, rồi vội vàng ngồi dậy.

Chiếc khăn mặt ướt từ trên người cô rơi xuống.

Cô còn đang định lớn tiếng quát, thì vừa ngẩng đầu lên cô nhìn thấy cái ánh mắt lạnh lùng của Giang Chi.

"Dậy rồi?"

Giọng nói của người đàn ông này nghe rất êm tai, nhìn thấy cô tỉnh dậy, anh lập tức đứng dậy. Nhanh chóng kéo dài khoảng cách giữa hai người .

"Đi xuống."

Anh nói xong hai từ này, liền rời đi. Thậm chí anh còn không thèm quay lại nhìn cô.

Đường Chi ngồi ở trên giường, cô vừa cảm thấy bực vừa cảm thấy rất khó chịu, cô nghĩ anh đang muốn trả đũa cô.

Có ai dùng cái khăn mặt ướt đẫm để gọi người khác dậy hay chưa?

Đã nói là không yêu, không đau rồi, chả lẽ người này không để tâm tới những gì cô nói.

Trong lòng cô đang rất khó chịu, thì đương nhiên cô sẽ làm cho anh càng khó chịu hơn.

Đường Chi cố cất cao giọng lên, rồi chạy thật nhanh ra cửa: "Tuy anh là người rất phiền phức. Nhưng anh như vậy em càng thích."

"Ôi Chúa ơi, nếu tôi được người đàn ông tôi thích gọi tôi dậy mỗi ngày. Thì đó là một điều thực sự rất tuyệt vời!"

Quả nhiên đúng như những gì cô đoán, cánh cửa đã được đóng sầm lại.

Đương nhiên là Giang Chi không vui rồi.

Đường Chi lại ngồi lên giường, nhưng bây giờ tâm trạng của cô lại rất vui vẻ.

Đường Chi là người đi xuống cuối cùng, và đương nhiên tất cả mọi người đều đã có mặt đông đủ...


Ảnh đế Phó Hoàn Chi và cô bạn gái kém sáu tuổi tên là Hạ Thu Thu.

Nữ diễn viên tuyến hai Nhân Vô Ưu cùng người bạn trai là nghệ sĩ dương cầm tên là Thẩm Trác Sắt.

Đương nhiên, còn có cả cặp đôi Đường Chi và Giang Chi. Đường Chi là diễn viên tuyến 18, ít người biết tới. Trái ngược hoàn toàn với cô, Giang Chi là ca sĩ rất nổi tiếng.

Tất cả các bình luận trên màn hình đều là: [Tôi muốn dùng búa để đập chết cặp đôi Plastic kia!]

[Tại sao Đường Chi lại đáng ghét như vậy? Tất cả mọi người đều tập hợp đúng giờ. Chỉ có mỗi cô ấy là người đến muốn. Làm ảnh hưởng và lãng phí bao nhiêu thời gian của mọi người! ]

[Hahaha, không cần mọi người nói tôi cũng biết. Nhìn vẻ mặt khó chịu của Chi ca kìa, ô tại sao tôi lại vui như vậy! ]

Sau khi cả ba cặp đôi đã ngồi vào vị trí, tổ đạo diễn mới thông báo nhiệm vụ.

"Nhiệm vụ chiều nay là để đánh giá năng lực của người bạn trai. Đương nhiên mỗi một nhiệm vụ đều sẽ được đánh số sao riêng. Như các bạn nhìn thấy đó, nhiệm vụ sẽ có từ một sao cho đến năm sao. Nhiệm vụ nào có nhiều sao, thì nhiệm vụ đó càng khó. Nhưng phần thưởng dành được sẽ rất cao. Các cô gái, các cô muốn người bạn trai của mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ nào?"

Tất cả mọi người đều nhìn vào tấm bảng ghi nhiệm vụ. Trên bản ghi rất rõ từng nhiệm vụ và số sao tương ứng.

Nhiệm vụ một ngôi sao: Gấp 100 con hạc giấy để tặng bạn gái.

Nhiệm vụ hai ngôi sao: Hãy vào bếp và làm một bữa tối thịnh soạn dành cho bạn gái của mình.

Nhiệm vụ ba ngôi sao: Sáng tác một ca khúc, và bạn phải hát cho cô ấy nghe.

Nhiệm vụ bốn ngôi sao: Hãy nhớ một khoảnh khắc đáng nhớ của bạn và cô ấy. Rồi hãy viết thành một đoạn văn không quá 5000 từ. Lưu ý chủ đề phải có liên quan tới tình yêu.

Nhiệm vụ năm ngôi sao: Bạn không được sử dụng bất cứ phương tiện giao thông nào để giúp đỡ. Bạn sẽ tự mình leo lên trên đỉnh núi, rồi treo một ổ khóa tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu của hai bạn.

Nhìn thấy nhiệm vụ cuối cùng, ảnh đế Phó Hoàn Chi vội vàng quay sang nói với bạn gái Hạ Thu Thu: "Anh đừng chọn nhiệm vụ cuối. Anh đã già rồi. Anh không thể làm nhiệm vụ đó được đâu".

Nữ diễn viên tuyến hai Nhan Vô Ưu nghe thấy vậy liền quay trở trêu chọc: "Phó lão sư, làm một đàn ông làm sao có thể nói từ không được?"

Thẩm Trác Sắt là người bạn trai của Nhan Vô Ưu, nghe thấy vậy liền quay sang nhìn cô ấy, rồi bật cười: "Đây không phải là vấn đề được hay không được. Đó là nhiệm vụ mà có thể nguy hiểm tới tính mạng. Anh nói rất đúng không Giang Chi."

Có thể ở trên sân khấu, Thẩm Trác Sắt là người nghệ sĩ dương cầm thanh lịch và khá trầm tính. Nhưng tính cách ngoài đời của anh ta hoàn toàn trái ngược lại. Là người có tính cách hoạt bát vui vẻ, anh ta luôn hòa đồng với tất cả mọi người. Ngay cả người ít nói như Giang Chi. Cho dù không nhận được câu trả lời của Giang Chi, nhưng Thẩm Trác Sắt không để tâm tới.

Giang Chi khẽ mím môi, anh vẫn giữ im lặng không lên tiếng.

Trong đầu anh, thử dự đoán xem Đường Chi sẽ chọn nhiệm vụ nào.

Bầu không khí hiện tại đang rất vui vẻ. Sợ mọi người không chú ý, đạo diễn đành phải lên tiếng nhắc nhở mọi người: "Để tôi nhắc lại nhiệm vụ cho mọi người. Và chính người bạn gái của các cậu sẽ là người đứng ra chọn nhiệm vụ cho các cậu. Nên tôi nhắc nhở mọi người phải lựa chọn thật cẩn thận!"

"Nếu không hoàn thành được nhiệm vụ, thì người bạn trai đó sẽ phải chịu hình phạt tương ứng với mức độ khó của nhiệm vụ."

Đạo diễn vừa mới nói đến đây, thì đã nghe thấy giọng nói hào hứng của Đường Chi: "Các anh có tiết lộ cho chúng tôi biết trước hình phạt được không?"

Đạo diễn: "Điều này… đương nhiên là chúng tôi phải bí mật. Nhưng tôi nhắc nhở các bạn trước, các bạn phải lựa chọn thật cẩn thận."

Hạ Thu Thu là người lên tiếng đầu tiên: "Vậy thì tôi sẽ chọn nhiệm vụ bốn sao. Tôi thực sự muốn biết Phó lão sư yêu tôi đến mức nào."

"Phụt." Nhan Vô Ưu không nhịn được cười: "Phó lão sư, nhiệm vụ lần này có vẻ khá mỏi tay đấy?!

Phó Hoàn Chi mỉm cười nói: "Chỉ cần không nhiệm vụ cuối cùng. Thì bất kỳ nhiệm vụ nào tôi đều có thể hoàn thành được."

Trên màn hình xuất hiện hàng loạt các ký hiệu mặt cười cùng ngưỡng mộ: [Nhiệm vụ bốn sao, viết một đoạn văn dài khoảng 5.000 từ, lại còn là chủ đề liên quan tới tình yêu. Tôi cảm thấy nhiệm vụ này rất khó! ]

[Bạn nên đặt sự tin tưởng vào CP "Cuối thu", tôi thực sự rất nóng lòng muốn xem bức thư tình do Phó lão sư viết!]


Nhan Vô Ưu cũng nhanh chóng hoàn thành xong công việc lựa chọn: "Tôi sẽ chọn nhiệm vụ hai sao! Mọi người cũng biết, lịch trình công việc của cả tôi lẫn anh ấy đều rất bận rộn. Nên tôi chưa từng có cơ hội nếm thử tay nghề của bạn trai. Nên lần này tôi rất muốn được thưởng thức."

[Ahhhhh! Idol của tui!]

[Trời ơi, tôi không thể tính được giá tiền của bữa ăn lần này. Tôi nhớ tiền bảo hiểm đôi tay của Thẩm Trác Tắc cũng phải có giá tới gần chục triệu!]

["Nhan sắc " YYDS[1]! ]

[1] YYDS giống như GOAT trong tiếng Anh. Đó là chữ viết tắt của tiếng Trung 永远 的 神 (yǒnɡyuǎn de shén) có nghĩa đen là “mãi mãi/ vĩnh viễn là Thần”.

Sau khi hai nhóm hoàn thành xong việc lựa chọn, mọi người đều quay sang nhìn Đường Chi.

Hạ Thu Thu và Đường Chi bằng tuổi nhau, và cả hai thường xưng hô "tôi với cậu": "Đường Chi, cậu định chọn nhiệm vụ nào?!"

Trên màn hình tràn ngập kí tự số 3.

[Đường Chi chắc chắn sẽ chọn nhiệm vụ số 3. Không phải cô ấy luôn mong muốn Chi ca sẽ viết riêng một bài hát để dành tặng cô ấy! Lần này tổ chương trình đã trao cho cô ấy một cơ hội quý như vậy. Thì tôi tin cô ấy nhất định sẽ không bỏ qua! ]

[À, tôi không muốn đâu! Những bài hát mà do Chi ca viết rất hay, đằng nào bọn họ cũng sẽ chia tay. Tôi không thích Chi ca có kỷ niệm nào đẹp với cô ta. Nói tôi ích kỷ cũng được...]

[Không được x10086, nếu Chi ca thực sự thích Đường Chi, tại sao đến tận bây giờ anh ấy vẫn chưa viết bài hát nào để tặng cô ấy. Mà tổ chương trình đúng thật là...]

Đường Chi đứng trước bảng nhiệm vụ, cô có hơi do dự, mà Giang Chi cũng đang đứng bên cạnh cô. Anh vẫn luôn giữ im lặng. Ánh nắng mặt trời từ bên ngoài khẽ chiếu qua các khe cửa. Khiến cho đôi mắt đen láy của anh khẽ biến thành màu hổ phách. Dường như anh không quan tâm tới cô sẽ lựa chọn nhiệm vụ nào. Bởi vì, đối với anh nó không quan trọng.

Đường Chi đương nhiên là đã có lựa chọn từ trước.

Cô giơ tay lên và nói một cách rõ ràng tự tin: "Giang Chi, em muốn lựa chọn nhiệm vụ kia!"

Mọi người đều nhìn theo hướng mà tay Đường Chi đang chỉ, tất cả đều trợn tròn mắt lên nhìn.

Đường Chi đã chọn nhiệm vụ 5 sao, chính là nhiệm vụ trao khóa tình yêu[2]!

[2]


[? ? ? ]

[Đường Chi cô còn là người không vậy?!]

Nhiệm vụ trao khóa tình yêu là sự kiện tổ chức hàng năm ở trên núi Trường Bạch.

Nếu bạn trao khóa tình yêu, bạn phải leo lên tới đỉnh núi Trường Bạch. Và treo ổ khóa ở nơi cao nhất trên ngọn núi Trường Bạch.

Hàng này, có rất nhiều người đàn ông vì muốn chứng minh tình cảm của họ dành cho người mình yêu. Họ đã không ngại khó khăn gian nan mà chấp nhận đi làm thử thách này. Nhưng theo thống kê, chỉ trừ những nhà leo núi chuyên nghiệp cùng những người có sở thích leo núi ra, thì không có một người nghiệp dư nào thành công leo lên đỉnh núi cao hiểm trở mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào.

Phó Hoàn Chi và Thẩm Trác Sắt đều quay sang nhìn nhau, sau đó cả hai người bọn họ đều nhìn về phía của Giang Chi. Cả hai đều nhìn anh bằng ánh mắt thông cảm và có chút hả hê.

Là đàn ông, đương nhiên bọn họ đều biết nhiệm vụ này có ý nghĩa như thế nào.

Phải biết leo núi rất mất sức, đặc biệt là phải có can đảm mới dám leo lên ngọn núi cao chót, và…làm việc này rất tốn công vô ích.

Tại sao cô lại dám lựa chọn nhiệm vụ này?

Đường Chi thực sự có phải là người bạn gái của Giang Chi?!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương