Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
-
Chương 118
Bên trong phòng tối, bởi vì cửa được mở ra, có một đường ánh sáng.
Hai người đàn ông cao lớn đi tới, ánh sáng ngắn ngủi, để cho bọn họ nhìn thấy một bóng người trong bóng tối!
“Gần đây mấy người rất rảnh rỗi sao?” Trong bóng tối truyền đến âm thanh, không có bất kỳ cảm xúc gì, lạnh nhạt không có sóng, âm tanh kia giống như trong hồ chết truyền đến, từng chữ từng câu đâm vào da đầu người tê dại.
Hai người nhìn thẳng vào mắt cười khan hai tiếng, ăn ý mò tìm cái ghế ngồi xuống.
“Lão đại, anh không sao chứ?”
“Chúng em đều nghe nói, anh có khỏe không?”
“Hai người cảm thấy tôi giống như có chuyện gì sao?” Trong bóng tối lóe lên hai cặp mắt giống như mắt chim ưng, từ trong đó thật sự không nhìn ra chút dấu vết quanh co nào.
“Giống, cực kỳ giống.” Hai người đồng thời khẽ trả lời.
Nghe nói nhốt ở trong phòng cũng sắp cả ngày, có thể giống như có không chuyện gì sao?
“Đừng cứng nhắc như thế, chuyện đều qua bao lâu rồi, phụ nữ ấy mà, chỉ bằng giá trị con người lão đại, dùng trăm chiếc xe tải cũng không chứa nổi.” Long Húc Hàng lại cười khan mấy tiếng.
Chuyện năm đó, vừa đúng bốn người bọn họ cũng biết.
“Nếu như mấy người tới chỉ để nói những lời này, có thể lăn, đừng làm trở ngại chuyện tôi nghĩ.” Âm thanh die nd da nl e q uu ydo n trong bóng tối, vẫn lạnh lùng như cũ.
“Lão đại suy nghĩ chuyện gì vậy? Nói ra, có lẽ chúng tôi có thể giúp một tay cùng nhau suy nghĩ một chút.” La Vũ Hiên quét mắt nhìn bốn phía đen như mực, lo lắng lúc trước, khi nhìn thấy Huyền Vũ Thác Hàn bình yên vô sự ở trong bóng tối đã để xuống.
“Đúng vậy đúng vậy, nghĩ cái gì, chúng tôi có thể giúp anh cùng nhau nghĩ, đều nói ba thợ đánh giày thối nhất định chống được một Gia Cát Lượng, ha ha.” Long Húc Hàng xung phong nhận việc, từ sau khi đi vào, ở trong lòng đánh chủ ý khuyên bảo lão đại.
“Hai người?”
“Đúng vậy?”
“Tôi không tin lời các cậu nói.” Lạnh lùng trả lời, không lưu lại một chút mặt mũi nào cho Hàng.
Trong bóng tối, khuôn mặt tuấn tú của Long Húc Hàng co quắp mấy cái, ngay cả La Vũ Hiên cũng hơi kinh ngạc.
“Cậu thật sự có thể giúp tôi nghĩ kế?” Câu hỏi vẫn từ trong bóng tối ném ra.
“Dĩ nhiên, lão đại, anh cũng quá vấy bẩn trí thông minh của tôi?!” Long Húc Hàng tức giận trả lời.
“Cho dù các cậu có thể giúp đỡ, tôi sợ các cậu cũng không bằng lòng.”
La Vũ Hiên nhún vai, “Chuyện của lão đại, chính là chuyện của chúng tôi, điểm này lão đại không cần phải hoài nghi.”
Nhiều năm qua, tình cảm trong bốn người như thế nào, trong lòng mọi người đều rất rõ ràng.
Trong bóng tối truyền đến nụ cười khó hiểu, “Thật chứ?”
“Lão đại, anh dài dòng như vậy từ khi nào thế, nói đi, chỉ cần chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực.” Lén nhếch chân mày lên, cảm giác có chỗ không đúng.
“Vậy được, nếu như cậu đã nói như vậy, vấn đề của tôi có thể giải quyết rồi.” Trong bóng tối, một người đàn ông ngồi như pho tượng một thời gian, cuối cùng đứng người dậy, “Giải quyết vấn đề rồi hả?” Nghe vậy, chân mày hai người đàn ông trong bóng tối đột nhiên rung động, một dự cảm xấu tỏa khắp trong lòng!
Trầm mặc.
Một hồi lâu, dự cảm không tốt càng ngày càng đậm, đợi không được câu trả lời, Long Húc Hàng hơi không nhịn được, kêu la về phía bóng tối, “Này, lão đại, anh nói chuyện đi! Muốn chúng tôi làm chuyện gì?”
Trầm mặc.
Trong bóng tối im lặng yên tĩnh, đã không có tiếng thở, ngay cả tiếng hô hấp cũng không nghe thấy, nếu không phải mơ hồ thấy được một bóng dáng đứng lên, bọn họ thật sự cho rằng không có ai ở đây.
Cảm giác này, quả thật khiến cho áp lực của bọn họ tăng lên gấp bội!
Sau mấy giây, “Ha ha, không hổ là anh em tốt, nếu như vậy, khoảng thời gian này, các cậu đi biệt thự Tây Giao kia của tôi, cung phụng vị ‘tổ tông’ kia, cố gắng để cho mẹ vợ tương lai của tôi có thể thay đổi cái nhìn ấn tượng về tôi, còn nữa, tốt nhất có thể đừng để cho lão phật gia phát hiện là tốt nhất, trong khoảng thời gian này, tôi khiến cho người phụ nữ kia có thể thần phục tôi.”
“Được rồi, đi ra ngoài làm việc đi, ha ha!” Chút thời gian cuối cùng, Huyền Vũ Thác Hàn thay đổi lạnh lùng lúc trước cười ha ha mà nói xong, rồi đi ra ngoài.
Thật ra thì, trước mắt anh chuyện quan trọng nhất, chính là người phụ nữ kia, phải nghĩ cách để cho cô đồng ý gả cho anh! Muốn cô thông suốt, khó khăn...
Cái gì?
Hai bóng người ở bên trong phòng tối, trên mặt cùng khựng lại, vài giây sau mới phản ứng được, nhớ tới tổ tông khiến Vũ và lão đại đều thêm không ít bầm tím là người phương nào!
“Lão đại, không cần chứ -”
Người kia vốn không để ý tới bọn họ, tự mình rời khỏi phòng tối, để cho hai người bọn họ giống như đứa ngốc, gọi vào trong không khí.
Phản ứng lại đầu tiên là La Vũ Hiên, cũng vội vàng lao ra khỏi phòng bỏ lại một câu: “Hàng, dốc hết toàn lực là cậu nói, vậy thì giao cho cậu, tôi còn có chuyện quan trọng.”
Cái gì?
Phản ứng chậm nửa nhịp, nhìn thấy chính là túm được bóng lưng biến mất rồi.
Long Húc Hàng dùng sức dậm chân, giận đến cắn răng nghiến lợi, anh ngẩng đầu lên, phát ra tiếng gầm thét vào trong bóng tối.
“Đáng chết! La Vũ Hiên, cậu trở lại cho tôi...”
...
Phù Nhược Nhi ung dung ngồi trong phòng khách tòa nhà tập đoàn Huyền Vũ, coi như đã đợi sắp một tiếng đồng hồ, nhưng vẫn không lộ ra bất kỳ bất mãn gì hoặc cảm xúc khác.
Bởi vì trừ cô, còn có một vị khách khác, hai người trừ lễ phép gật đầu cười cười sau, rồi cũng trầm mặc ngồi bên chỗ của mình.
Khách tới chơi là Gavin Smith ba mươi lăm tuổi, anh là người nối nghiệp công ty xe hơi nổi danh, hôm nay anh dẫn đầu tổng giám đốc và trợ lý công ty, cùng nhau tới tìm Huyền Vũ đầu tư.
Công ty bọn họ cố ý phát triển một loại xe hơi cao cấp kiểu mới, tuy bọn họ có lòng tin xe mới một khi đưa ra thị trường, sẽ được yêu thích, nhưng bởi vì tiền nghiên cứu phát triển và chế tạo không ít, vì vậy tìm tới tập đoàn Huyền Vũ vì kiếm tiền hỗ trợ, hy vọng hai bên có thể hợp tác.
Mà đổi thành phía Phù Nhược Nhi cũng có mục đích không khác lắm, chỉ có điều, cô cảm giác có thể hợp tác thiết kế kỹ thuật với Huyền Vũ thì hứng thú hơn, vì điểm này, coi như cô chuẩn bị đầy đủ.
Mặc dù cô chỉ thân một mình tới, có vẻ hơi mộc mạc, hai bên cùng ngồi trong một phòng tiếp khách, cô ung dung khí thế, cũng không quá mức bị chìm ngập.
Về phần đợi gần một tiếng đồng hồ mà chưa thấy người, điểm nay, ngược lại hơi ngoài dự đoán của Phù Nhược Nhi, chỉ có điều, rất nhanh cửa phòng tiếp khách có người đẩy ra, bốn bóng dáng một trước một sau đi vào, sau đó, một nữ thư ký bưng cà phê đặt lên bàn.
“Cám ơn.” Phù Nhược Nhi mỉm cười nói cám ơn.
“Không khách khí.” Thư ký kia đáp lại bằng một nụ cười nhạt, sau đó đứng sang bên cạn.
“Thật hâm mộ tổng giám đốc Huyền Vũ, ngay cả thư ký đều vừa đẹp vừa làm được việc.” Gavin nhấp một ngụm cà phê, đáy mắt tràn đầy thưởng thức với thư ký gọn gàng sạch sẽ kia.
Có thể ngày ngày nhìn thấy thư ký vui tươi động lòng người như vậy, chắc hẳn tâm tình nhất định rất tốt.
“Thật sao?” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Huyền Vũ Thác Hàn nở nụ cười nhạt, ngồi lên vị trí chủ trì, La Vũ Hiên ngồi ở bên cạnh anh, một thư ký khác ngồi sau lưng Huyền Vũ Thác Hàn.
“Dĩ nhiên.” Gavin ha ha cười nói!
Nịnh hót.” Một giọng nói thầm, từ khóe miệng người phụ nữ nào đó tràn ra!
Phù Nhược Nhi nhìn Gavin chiếm ưu thế hơn, có một kích động trợn trắng mắt, chỉ có điều, trong lòng đã từng được tác động, rất nhanh nở nụ cười ngọt ngào!
Đứng lên từ chỗ ngồi, gật gật đầu với vị trí chủ trì: “Tổng giám đốc Huyền Vũ, chào ngài, tôi là đại biểu của ‘Đa truyền thông Jason’ Malaysia, lần này tới, hy vọng có thể hợp tác lâu dài với quý công ty.”
““Đa truyền thông Jason”?”
Lúc này, thư ký sau lưng, nghiêng người tiến lên nhắc nhở mấy câu bên lỗ tai anh.
“Tổng giám đốc Huyền Vũ, nơi này có một bản thiết kế cặn kẽ của công ty chúng tôi.” Phù Nhược Nhi vừa nhìn là cơ hội, lập tức đưa bản kế hoạch trong tay lên, một thư ký khác nhận lấy đưa vào trong tay Huyền Vũ Thác Hàn!
“Ừ, công ty chúng tôi sẽ nghiêm túc khảo sát một chút, tối nay sẽ trả lời cho cô.” Lướt mắt qua, để sang bên cạnh nói!
Cứ như vậy? Chẳng lẽ công ty lớn đều như vậy sao?
Phù Nhược Nhi vừa định nói gì, nhưng vẫn đè lại, ở trên địa bàn của người ta, không thể có bất kỳ cử động thất lễ nào, cho nên, dưới ánh mắt lạnh lùng của Huyền Vũ Thác Hàn, thư ký mang theo cô ra khỏi phòng tiếp khách!
Huyền Vũ Thác Hàn thu hồi tầm mắt, tiếp tục nói chuyện với Gavin Smith.
Mà ở cửa, Phù Nhược Nhi đi theo thư ký ra khỏi phòng tiếp khách, trong lòng buồn bực, nhưng không có kế sách gì.
Đi tới cửa thang máy, cửa thang máy vừa mở, cô còn chưa kịp bước chân, một bóng dáng vội vội vàng vàng chui ra đụng tới cô!
...
Mấy ngày nay không khí lạnh đến, nhiệt độ đột nhiên hạ, Xá Cơ Hoa nằm trên giường, đắp chăn lông ấm áp, đang ngủ say ngọt ngào.
Mà trong phòng bếp trong biệt thự truyền đến từng đợt mùi thơm, Huyền Vũ Thác Hàn mặc tạp dề cẩn thận xào cà ri gà đỏ thêm nước cốt dừa, thím Lưu ở bên cạnh giúp một tay, chuẩn bị cà ri gà đỏ nước dừa anh mới học được, còn có một món khác là cá chanh chua cay, hai món này là hai món người phụ nữ nào đó thích nhất.
Anh còn nấu một nồi cháo gà lớn, chuẩn bị bồi bổ tốt cho người phụ nữ nào đó, dĩ nhiên, quan trọng nhất là, phải nhanh chóng túm được bao tử của người phụ nữ này.
Sau khi xác định cá hấp đã xong, Huyền Vũ Thác Hàn tắt bếp, cởi tạp dề xuống, sau khi khiến thím Lưu không cần hỗ trợ, lập tức cười hì hì đi về phía phòng người phụ nữ nào đó.
Cửa phòng vốn khóa chặt, người đàn ông nào đó trực tiếp mở ra đi vào.
Hai cánh tay mềm mại trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, mái tóc đẹp đen nhánh tản ra trên gối, khiến cô ngủ say sưa xem ra cực kỳ đáng yêu mà mê người.
Đi lên phía trước, không nhịn được nhéo lỗ mũi cô, xoa xoa tóc cô, sờ khuôn mặt nhỏ bé của cô, nhân cơ hội ăn đậu hũ.
Xá Cơ Hoa trong giấc mộng cảm thấy bị ngứa, còn tưởng rằng con muỗi, nhắm chặt hai mắt, nhăn chân mày lầu bầu, “Con muỗi đáng ghét, tránh ra, tránh ra...”
Người phụ nữ này, sao lại đáng yêu như thế chứ? Khuôn mặt ngây thơ khi ngủ khiến cho người ta thật sự muốn cắn một cái!
Huyền Vũ Thác Hàn nhịn cười, ác liệt hơn trực tiếp bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại từ sau lưng của cô, cảm giác tay tinh thế, khiến cho cho anh yêu thích không nỡ buông tay được.
“Người nào...” Lần này, Xá Cơ Hoa giật nảy mình, mở mắt ra, chỉ có điều, vừa nhìn thấy người trước mắt thì quả đấm không chút suy nghĩ đã theo bản năng quất tới!
Hai người đàn ông cao lớn đi tới, ánh sáng ngắn ngủi, để cho bọn họ nhìn thấy một bóng người trong bóng tối!
“Gần đây mấy người rất rảnh rỗi sao?” Trong bóng tối truyền đến âm thanh, không có bất kỳ cảm xúc gì, lạnh nhạt không có sóng, âm tanh kia giống như trong hồ chết truyền đến, từng chữ từng câu đâm vào da đầu người tê dại.
Hai người nhìn thẳng vào mắt cười khan hai tiếng, ăn ý mò tìm cái ghế ngồi xuống.
“Lão đại, anh không sao chứ?”
“Chúng em đều nghe nói, anh có khỏe không?”
“Hai người cảm thấy tôi giống như có chuyện gì sao?” Trong bóng tối lóe lên hai cặp mắt giống như mắt chim ưng, từ trong đó thật sự không nhìn ra chút dấu vết quanh co nào.
“Giống, cực kỳ giống.” Hai người đồng thời khẽ trả lời.
Nghe nói nhốt ở trong phòng cũng sắp cả ngày, có thể giống như có không chuyện gì sao?
“Đừng cứng nhắc như thế, chuyện đều qua bao lâu rồi, phụ nữ ấy mà, chỉ bằng giá trị con người lão đại, dùng trăm chiếc xe tải cũng không chứa nổi.” Long Húc Hàng lại cười khan mấy tiếng.
Chuyện năm đó, vừa đúng bốn người bọn họ cũng biết.
“Nếu như mấy người tới chỉ để nói những lời này, có thể lăn, đừng làm trở ngại chuyện tôi nghĩ.” Âm thanh die nd da nl e q uu ydo n trong bóng tối, vẫn lạnh lùng như cũ.
“Lão đại suy nghĩ chuyện gì vậy? Nói ra, có lẽ chúng tôi có thể giúp một tay cùng nhau suy nghĩ một chút.” La Vũ Hiên quét mắt nhìn bốn phía đen như mực, lo lắng lúc trước, khi nhìn thấy Huyền Vũ Thác Hàn bình yên vô sự ở trong bóng tối đã để xuống.
“Đúng vậy đúng vậy, nghĩ cái gì, chúng tôi có thể giúp anh cùng nhau nghĩ, đều nói ba thợ đánh giày thối nhất định chống được một Gia Cát Lượng, ha ha.” Long Húc Hàng xung phong nhận việc, từ sau khi đi vào, ở trong lòng đánh chủ ý khuyên bảo lão đại.
“Hai người?”
“Đúng vậy?”
“Tôi không tin lời các cậu nói.” Lạnh lùng trả lời, không lưu lại một chút mặt mũi nào cho Hàng.
Trong bóng tối, khuôn mặt tuấn tú của Long Húc Hàng co quắp mấy cái, ngay cả La Vũ Hiên cũng hơi kinh ngạc.
“Cậu thật sự có thể giúp tôi nghĩ kế?” Câu hỏi vẫn từ trong bóng tối ném ra.
“Dĩ nhiên, lão đại, anh cũng quá vấy bẩn trí thông minh của tôi?!” Long Húc Hàng tức giận trả lời.
“Cho dù các cậu có thể giúp đỡ, tôi sợ các cậu cũng không bằng lòng.”
La Vũ Hiên nhún vai, “Chuyện của lão đại, chính là chuyện của chúng tôi, điểm này lão đại không cần phải hoài nghi.”
Nhiều năm qua, tình cảm trong bốn người như thế nào, trong lòng mọi người đều rất rõ ràng.
Trong bóng tối truyền đến nụ cười khó hiểu, “Thật chứ?”
“Lão đại, anh dài dòng như vậy từ khi nào thế, nói đi, chỉ cần chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực.” Lén nhếch chân mày lên, cảm giác có chỗ không đúng.
“Vậy được, nếu như cậu đã nói như vậy, vấn đề của tôi có thể giải quyết rồi.” Trong bóng tối, một người đàn ông ngồi như pho tượng một thời gian, cuối cùng đứng người dậy, “Giải quyết vấn đề rồi hả?” Nghe vậy, chân mày hai người đàn ông trong bóng tối đột nhiên rung động, một dự cảm xấu tỏa khắp trong lòng!
Trầm mặc.
Một hồi lâu, dự cảm không tốt càng ngày càng đậm, đợi không được câu trả lời, Long Húc Hàng hơi không nhịn được, kêu la về phía bóng tối, “Này, lão đại, anh nói chuyện đi! Muốn chúng tôi làm chuyện gì?”
Trầm mặc.
Trong bóng tối im lặng yên tĩnh, đã không có tiếng thở, ngay cả tiếng hô hấp cũng không nghe thấy, nếu không phải mơ hồ thấy được một bóng dáng đứng lên, bọn họ thật sự cho rằng không có ai ở đây.
Cảm giác này, quả thật khiến cho áp lực của bọn họ tăng lên gấp bội!
Sau mấy giây, “Ha ha, không hổ là anh em tốt, nếu như vậy, khoảng thời gian này, các cậu đi biệt thự Tây Giao kia của tôi, cung phụng vị ‘tổ tông’ kia, cố gắng để cho mẹ vợ tương lai của tôi có thể thay đổi cái nhìn ấn tượng về tôi, còn nữa, tốt nhất có thể đừng để cho lão phật gia phát hiện là tốt nhất, trong khoảng thời gian này, tôi khiến cho người phụ nữ kia có thể thần phục tôi.”
“Được rồi, đi ra ngoài làm việc đi, ha ha!” Chút thời gian cuối cùng, Huyền Vũ Thác Hàn thay đổi lạnh lùng lúc trước cười ha ha mà nói xong, rồi đi ra ngoài.
Thật ra thì, trước mắt anh chuyện quan trọng nhất, chính là người phụ nữ kia, phải nghĩ cách để cho cô đồng ý gả cho anh! Muốn cô thông suốt, khó khăn...
Cái gì?
Hai bóng người ở bên trong phòng tối, trên mặt cùng khựng lại, vài giây sau mới phản ứng được, nhớ tới tổ tông khiến Vũ và lão đại đều thêm không ít bầm tím là người phương nào!
“Lão đại, không cần chứ -”
Người kia vốn không để ý tới bọn họ, tự mình rời khỏi phòng tối, để cho hai người bọn họ giống như đứa ngốc, gọi vào trong không khí.
Phản ứng lại đầu tiên là La Vũ Hiên, cũng vội vàng lao ra khỏi phòng bỏ lại một câu: “Hàng, dốc hết toàn lực là cậu nói, vậy thì giao cho cậu, tôi còn có chuyện quan trọng.”
Cái gì?
Phản ứng chậm nửa nhịp, nhìn thấy chính là túm được bóng lưng biến mất rồi.
Long Húc Hàng dùng sức dậm chân, giận đến cắn răng nghiến lợi, anh ngẩng đầu lên, phát ra tiếng gầm thét vào trong bóng tối.
“Đáng chết! La Vũ Hiên, cậu trở lại cho tôi...”
...
Phù Nhược Nhi ung dung ngồi trong phòng khách tòa nhà tập đoàn Huyền Vũ, coi như đã đợi sắp một tiếng đồng hồ, nhưng vẫn không lộ ra bất kỳ bất mãn gì hoặc cảm xúc khác.
Bởi vì trừ cô, còn có một vị khách khác, hai người trừ lễ phép gật đầu cười cười sau, rồi cũng trầm mặc ngồi bên chỗ của mình.
Khách tới chơi là Gavin Smith ba mươi lăm tuổi, anh là người nối nghiệp công ty xe hơi nổi danh, hôm nay anh dẫn đầu tổng giám đốc và trợ lý công ty, cùng nhau tới tìm Huyền Vũ đầu tư.
Công ty bọn họ cố ý phát triển một loại xe hơi cao cấp kiểu mới, tuy bọn họ có lòng tin xe mới một khi đưa ra thị trường, sẽ được yêu thích, nhưng bởi vì tiền nghiên cứu phát triển và chế tạo không ít, vì vậy tìm tới tập đoàn Huyền Vũ vì kiếm tiền hỗ trợ, hy vọng hai bên có thể hợp tác.
Mà đổi thành phía Phù Nhược Nhi cũng có mục đích không khác lắm, chỉ có điều, cô cảm giác có thể hợp tác thiết kế kỹ thuật với Huyền Vũ thì hứng thú hơn, vì điểm này, coi như cô chuẩn bị đầy đủ.
Mặc dù cô chỉ thân một mình tới, có vẻ hơi mộc mạc, hai bên cùng ngồi trong một phòng tiếp khách, cô ung dung khí thế, cũng không quá mức bị chìm ngập.
Về phần đợi gần một tiếng đồng hồ mà chưa thấy người, điểm nay, ngược lại hơi ngoài dự đoán của Phù Nhược Nhi, chỉ có điều, rất nhanh cửa phòng tiếp khách có người đẩy ra, bốn bóng dáng một trước một sau đi vào, sau đó, một nữ thư ký bưng cà phê đặt lên bàn.
“Cám ơn.” Phù Nhược Nhi mỉm cười nói cám ơn.
“Không khách khí.” Thư ký kia đáp lại bằng một nụ cười nhạt, sau đó đứng sang bên cạn.
“Thật hâm mộ tổng giám đốc Huyền Vũ, ngay cả thư ký đều vừa đẹp vừa làm được việc.” Gavin nhấp một ngụm cà phê, đáy mắt tràn đầy thưởng thức với thư ký gọn gàng sạch sẽ kia.
Có thể ngày ngày nhìn thấy thư ký vui tươi động lòng người như vậy, chắc hẳn tâm tình nhất định rất tốt.
“Thật sao?” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Huyền Vũ Thác Hàn nở nụ cười nhạt, ngồi lên vị trí chủ trì, La Vũ Hiên ngồi ở bên cạnh anh, một thư ký khác ngồi sau lưng Huyền Vũ Thác Hàn.
“Dĩ nhiên.” Gavin ha ha cười nói!
Nịnh hót.” Một giọng nói thầm, từ khóe miệng người phụ nữ nào đó tràn ra!
Phù Nhược Nhi nhìn Gavin chiếm ưu thế hơn, có một kích động trợn trắng mắt, chỉ có điều, trong lòng đã từng được tác động, rất nhanh nở nụ cười ngọt ngào!
Đứng lên từ chỗ ngồi, gật gật đầu với vị trí chủ trì: “Tổng giám đốc Huyền Vũ, chào ngài, tôi là đại biểu của ‘Đa truyền thông Jason’ Malaysia, lần này tới, hy vọng có thể hợp tác lâu dài với quý công ty.”
““Đa truyền thông Jason”?”
Lúc này, thư ký sau lưng, nghiêng người tiến lên nhắc nhở mấy câu bên lỗ tai anh.
“Tổng giám đốc Huyền Vũ, nơi này có một bản thiết kế cặn kẽ của công ty chúng tôi.” Phù Nhược Nhi vừa nhìn là cơ hội, lập tức đưa bản kế hoạch trong tay lên, một thư ký khác nhận lấy đưa vào trong tay Huyền Vũ Thác Hàn!
“Ừ, công ty chúng tôi sẽ nghiêm túc khảo sát một chút, tối nay sẽ trả lời cho cô.” Lướt mắt qua, để sang bên cạnh nói!
Cứ như vậy? Chẳng lẽ công ty lớn đều như vậy sao?
Phù Nhược Nhi vừa định nói gì, nhưng vẫn đè lại, ở trên địa bàn của người ta, không thể có bất kỳ cử động thất lễ nào, cho nên, dưới ánh mắt lạnh lùng của Huyền Vũ Thác Hàn, thư ký mang theo cô ra khỏi phòng tiếp khách!
Huyền Vũ Thác Hàn thu hồi tầm mắt, tiếp tục nói chuyện với Gavin Smith.
Mà ở cửa, Phù Nhược Nhi đi theo thư ký ra khỏi phòng tiếp khách, trong lòng buồn bực, nhưng không có kế sách gì.
Đi tới cửa thang máy, cửa thang máy vừa mở, cô còn chưa kịp bước chân, một bóng dáng vội vội vàng vàng chui ra đụng tới cô!
...
Mấy ngày nay không khí lạnh đến, nhiệt độ đột nhiên hạ, Xá Cơ Hoa nằm trên giường, đắp chăn lông ấm áp, đang ngủ say ngọt ngào.
Mà trong phòng bếp trong biệt thự truyền đến từng đợt mùi thơm, Huyền Vũ Thác Hàn mặc tạp dề cẩn thận xào cà ri gà đỏ thêm nước cốt dừa, thím Lưu ở bên cạnh giúp một tay, chuẩn bị cà ri gà đỏ nước dừa anh mới học được, còn có một món khác là cá chanh chua cay, hai món này là hai món người phụ nữ nào đó thích nhất.
Anh còn nấu một nồi cháo gà lớn, chuẩn bị bồi bổ tốt cho người phụ nữ nào đó, dĩ nhiên, quan trọng nhất là, phải nhanh chóng túm được bao tử của người phụ nữ này.
Sau khi xác định cá hấp đã xong, Huyền Vũ Thác Hàn tắt bếp, cởi tạp dề xuống, sau khi khiến thím Lưu không cần hỗ trợ, lập tức cười hì hì đi về phía phòng người phụ nữ nào đó.
Cửa phòng vốn khóa chặt, người đàn ông nào đó trực tiếp mở ra đi vào.
Hai cánh tay mềm mại trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, mái tóc đẹp đen nhánh tản ra trên gối, khiến cô ngủ say sưa xem ra cực kỳ đáng yêu mà mê người.
Đi lên phía trước, không nhịn được nhéo lỗ mũi cô, xoa xoa tóc cô, sờ khuôn mặt nhỏ bé của cô, nhân cơ hội ăn đậu hũ.
Xá Cơ Hoa trong giấc mộng cảm thấy bị ngứa, còn tưởng rằng con muỗi, nhắm chặt hai mắt, nhăn chân mày lầu bầu, “Con muỗi đáng ghét, tránh ra, tránh ra...”
Người phụ nữ này, sao lại đáng yêu như thế chứ? Khuôn mặt ngây thơ khi ngủ khiến cho người ta thật sự muốn cắn một cái!
Huyền Vũ Thác Hàn nhịn cười, ác liệt hơn trực tiếp bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại từ sau lưng của cô, cảm giác tay tinh thế, khiến cho cho anh yêu thích không nỡ buông tay được.
“Người nào...” Lần này, Xá Cơ Hoa giật nảy mình, mở mắt ra, chỉ có điều, vừa nhìn thấy người trước mắt thì quả đấm không chút suy nghĩ đã theo bản năng quất tới!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook