Khâu Tịch té xuống đất, ngẩng đầu nhìn cô, tay chỉ vào cô, “Tôi không cẩn thận té, không có ý đổ cafe lên người cô, nhưng cô bây giờ, cô ý đổ cafe nóng lên người tôi.”
Bùi Nhiễm Nhiễm cười, cười đến đặc biệt rạng rỡ, nhưng âm thành khàn đặc dị thường, “Cô diễn không tệ, tuy tay chân không linh hoạt, nhưng có thể thành diễn viên.”
“Tôi sẽ nói với giám sát Phùng! Ngày đầu đi làm, biểu hiện như vậy, nhìn là biết người không an phận, sau này nhất định làm lộn xộn trật tự.”
Nói xong, cô cố gắng bò lên, tay phải che má trái đi về trước.
Bùi Nhiễm Nhiễm không nói chuyện, tùy cô muốn đi giày vò ở đâu cũng được.
Vừa hay, chính vào lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, 1 người phụ nữ mặc đầm liền màu xanh đi vào.
Người phụ nữ này tóc ngắn, ngón tay phải giữa đeo nhẫn bạch kim lấp lánh, nhìn là biết tân hôn không lâu.
“Giám sát, Bùi Dĩ Hàn cố ý đổ cafe nóng lên tôi!”
Cô chính là người giám sát của phòng kế hoạch Phùng Thanh Thanh.
Từ lúc cô vào, Bùi Nhiễm Nhiễm luôn đánh giá cô, người phụ nữ này không đơn giản, lợi hại hơn so với Khâu Tịch.
Phùng Thanh Thanh khinh thường nhìn Khâu Tịch 1 cái, “Bùi DĨ Hàn, đến phòng tổng tài, Cảnh tồng tìm cô.”
Khâu Tịch ngây người, người phụ nữ này vậy mà có quan hệ với Cảnh tổng!
Nếu thật có quan hệ, bản thân sao có thể làm khó cô ta? Vạn nhất cô ta nói vài câu xấu về cô trước mặt Cảnh tổng…
Chỉ là, nghĩ lại, có phải Cảnh tổng có suy nghĩ như cô? Bùi DĨ Hàn này, có khả năng là tổng tài Te cố ý đưa qua Cảnh thị.
Dựa vào năng lực của Cảnh tổng, đương nhiên sẽ không trực tiếp vạch trần, thậm chí có thể dùng kế gậy ong đập lưng ong.
- ----------- --------------
Nghĩ đến đây, mắt Khâu Tịch đột nhiên sáng lên, có phải cố ý đưa Bùi Dĩ Hàn vào tổ a, Cảnh tổng ám hiệu với cô, coi chừng gián điệp thật kỹ.
Khâu Tịch còn cảm thấy vui và hài lòng về suy nghĩ của mình, 1 giọng nghiêm khắc truyền đến tai cô.
“Khâu Tịch, thân là tổ trưởng tổ a, dù xảy ra chuyện gì, đều phải trấn tĩnh, dù trời có sập, cũng không được kinh ngạc. Cảnh thị trước giờ không nuôi người rảnh rỗi.”
Câu này do Phùng Thanh Thanh nói, người phụ nữ này, 32 tuổi mới gả, với lại, người đàn ông cưới cô, nhỏ hơn cô 8 tuổi. Đối với cô ta, Khâu Tịch luôn khinh thường, nhưng vì người ta chức vị cao hơn, cô chỉ có thể biểu hiện cực kỳ tôn trọng.
Cho nên, trong lòng có không vui đến đâu, cô chỉ có thể cúi đầu nhận lỗi.
Chỉ là cô không ngờ, người hại cô thành vậy là Bùi Dĩ Hàn, lúc đi, vỗ vai cô, bộ dạng dịu dàng.
“Nếu mặt đã bị bỏng, nhanh đến bệnh viện. Quản lý Cảnh thị vẫn luôn có lòng thương, cô xin nghỉ, không khó.” Nói xong, Bùi Nhiễm Nhiễmlấy văn kiện rời đi.
Bộ dạng này trong mắt Khâu Tịch, khá là cao ngạo, trong mắt không có ai.
Cô cười dịu dàng hơn cũng vô dụng, dù gì cô cũng là xấu nữ. Bộ dạng của Bùi Dĩ Hàn thậm chí không bằng Phùng Thanh Thanh 32 tuổi, càng không bằng cô.
Mắt Khâu Tịch lướt qua tia lạnh lẽo nhưng bị Phùng Thanh Thanh bắt được.
Người phụ nữ này, ở Cảnh thị 5 năm hơn, không chút não. Nếu lúc đầu không phải cô mắt nhắm mắt mở, với hơi nâng đỡ Khâu Tịch, Khâu Tịch sao có thể ngồi lên vị trí này.
Chỉ cần có tí nhãn lực, đều nhìn ra Hàn Dĩ Hàn không phải người bình thường, Tuy hơi già hơi xấu 1 tí, giọng hơi khàn 1 tí, nhưng có quan hệ không tệ với thư ký Lâm.
Hơn nữa, Bùi Dĩ Hàn hình như có chút dính dáng với quản lý Thích. Rốt cuộc quan hệ gì, cô không biết!
Khu vực hành chính Cảnh thị, phòng làm việc tổng tài.
Đây là lần thứ 2 trong hôm nay Bùi Nhiễm Nhiễm đến đây, lúc đẩy cửa, cô thấy Cảnh Thần Hạo đang chăm chú coi 1 văn kiện.
Văn kiện trên tay anh chính là bản kế hoạch của cô.
Nghe tiếng đẩy cửa, đầu Cảnh Thần Hạo không ngẩng lên, lạnh giọng nói, “Người đại diện quảng cáo lần này, cô quyết định ai?”
Bùi Nhiễm Nhiễm đưa danh sách nghệ sĩ cho anh, “Tôi cảm thấy Hòa Thảo không tệ.”
Cảnh Thần Hạo không nhận danh sách nghệ sĩ, ánh nhìn trên lên bàn tay phải của Bùi Nhiễm Nhiễm.
- ----------- --------------
Bùi Nhiễm Nhiễm cười, cười đến đặc biệt rạng rỡ, nhưng âm thành khàn đặc dị thường, “Cô diễn không tệ, tuy tay chân không linh hoạt, nhưng có thể thành diễn viên.”
“Tôi sẽ nói với giám sát Phùng! Ngày đầu đi làm, biểu hiện như vậy, nhìn là biết người không an phận, sau này nhất định làm lộn xộn trật tự.”
Nói xong, cô cố gắng bò lên, tay phải che má trái đi về trước.
Bùi Nhiễm Nhiễm không nói chuyện, tùy cô muốn đi giày vò ở đâu cũng được.
Vừa hay, chính vào lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, 1 người phụ nữ mặc đầm liền màu xanh đi vào.
Người phụ nữ này tóc ngắn, ngón tay phải giữa đeo nhẫn bạch kim lấp lánh, nhìn là biết tân hôn không lâu.
“Giám sát, Bùi Dĩ Hàn cố ý đổ cafe nóng lên tôi!”
Cô chính là người giám sát của phòng kế hoạch Phùng Thanh Thanh.
Từ lúc cô vào, Bùi Nhiễm Nhiễm luôn đánh giá cô, người phụ nữ này không đơn giản, lợi hại hơn so với Khâu Tịch.
Phùng Thanh Thanh khinh thường nhìn Khâu Tịch 1 cái, “Bùi DĨ Hàn, đến phòng tổng tài, Cảnh tồng tìm cô.”
Khâu Tịch ngây người, người phụ nữ này vậy mà có quan hệ với Cảnh tổng!
Nếu thật có quan hệ, bản thân sao có thể làm khó cô ta? Vạn nhất cô ta nói vài câu xấu về cô trước mặt Cảnh tổng…
Chỉ là, nghĩ lại, có phải Cảnh tổng có suy nghĩ như cô? Bùi DĨ Hàn này, có khả năng là tổng tài Te cố ý đưa qua Cảnh thị.
Dựa vào năng lực của Cảnh tổng, đương nhiên sẽ không trực tiếp vạch trần, thậm chí có thể dùng kế gậy ong đập lưng ong.
- ----------- --------------
Nghĩ đến đây, mắt Khâu Tịch đột nhiên sáng lên, có phải cố ý đưa Bùi Dĩ Hàn vào tổ a, Cảnh tổng ám hiệu với cô, coi chừng gián điệp thật kỹ.
Khâu Tịch còn cảm thấy vui và hài lòng về suy nghĩ của mình, 1 giọng nghiêm khắc truyền đến tai cô.
“Khâu Tịch, thân là tổ trưởng tổ a, dù xảy ra chuyện gì, đều phải trấn tĩnh, dù trời có sập, cũng không được kinh ngạc. Cảnh thị trước giờ không nuôi người rảnh rỗi.”
Câu này do Phùng Thanh Thanh nói, người phụ nữ này, 32 tuổi mới gả, với lại, người đàn ông cưới cô, nhỏ hơn cô 8 tuổi. Đối với cô ta, Khâu Tịch luôn khinh thường, nhưng vì người ta chức vị cao hơn, cô chỉ có thể biểu hiện cực kỳ tôn trọng.
Cho nên, trong lòng có không vui đến đâu, cô chỉ có thể cúi đầu nhận lỗi.
Chỉ là cô không ngờ, người hại cô thành vậy là Bùi Dĩ Hàn, lúc đi, vỗ vai cô, bộ dạng dịu dàng.
“Nếu mặt đã bị bỏng, nhanh đến bệnh viện. Quản lý Cảnh thị vẫn luôn có lòng thương, cô xin nghỉ, không khó.” Nói xong, Bùi Nhiễm Nhiễmlấy văn kiện rời đi.
Bộ dạng này trong mắt Khâu Tịch, khá là cao ngạo, trong mắt không có ai.
Cô cười dịu dàng hơn cũng vô dụng, dù gì cô cũng là xấu nữ. Bộ dạng của Bùi Dĩ Hàn thậm chí không bằng Phùng Thanh Thanh 32 tuổi, càng không bằng cô.
Mắt Khâu Tịch lướt qua tia lạnh lẽo nhưng bị Phùng Thanh Thanh bắt được.
Người phụ nữ này, ở Cảnh thị 5 năm hơn, không chút não. Nếu lúc đầu không phải cô mắt nhắm mắt mở, với hơi nâng đỡ Khâu Tịch, Khâu Tịch sao có thể ngồi lên vị trí này.
Chỉ cần có tí nhãn lực, đều nhìn ra Hàn Dĩ Hàn không phải người bình thường, Tuy hơi già hơi xấu 1 tí, giọng hơi khàn 1 tí, nhưng có quan hệ không tệ với thư ký Lâm.
Hơn nữa, Bùi Dĩ Hàn hình như có chút dính dáng với quản lý Thích. Rốt cuộc quan hệ gì, cô không biết!
Khu vực hành chính Cảnh thị, phòng làm việc tổng tài.
Đây là lần thứ 2 trong hôm nay Bùi Nhiễm Nhiễm đến đây, lúc đẩy cửa, cô thấy Cảnh Thần Hạo đang chăm chú coi 1 văn kiện.
Văn kiện trên tay anh chính là bản kế hoạch của cô.
Nghe tiếng đẩy cửa, đầu Cảnh Thần Hạo không ngẩng lên, lạnh giọng nói, “Người đại diện quảng cáo lần này, cô quyết định ai?”
Bùi Nhiễm Nhiễm đưa danh sách nghệ sĩ cho anh, “Tôi cảm thấy Hòa Thảo không tệ.”
Cảnh Thần Hạo không nhận danh sách nghệ sĩ, ánh nhìn trên lên bàn tay phải của Bùi Nhiễm Nhiễm.
- ----------- --------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook