Khâu Tịch nhíu mày, “Thư ký Lâm, cô nhiều chuyện làm vậy, sao rảnh đến phòng kế hoạch?”
Lâm Tri Hiểu không thèm nhìn Khâu Tịch, trực tiếp đưa văn kiện cho Bùi Nhiễm Nhiễm, cười vỗ vai cô.
“Bùi Dĩ Hàn, đang là danh sách nghệ sĩ. Dựa vào yêu cầu của cậu chọn ra, hôm nay đưa người đại diện thích hợp chọn ra, nộp lên, để Cảnh tổng xem qua.”
Sau khi nói xong, Lâm Tri Hiểu cười nhìn Khâu Tịch, mắt đầy dắc ý.
“Bùi Dĩ Hàn không đến để pha cafe cho phòng kế hoạch, thực lực của cô ấy rất tốt, dùng để pha cafe, quả thật uổng phí!”
Khâu Tịch không vui, tổ a phòng kế hoạch, chính là địa bàn của cô. Đâu đến lượt Lâm Tri Hiểu nói bậy, chỉ chỏ.
Với lại Bùi Dĩ Hàn bị phân đến tổ a, chính là cấp dưới của cô. Cô căn dặn người khác làm việc, đến lượt người ngoài nhúng tay vào.
Cho nên, Khâu Tịch hừ nhẹ 1 tiếng, mắt lạnh lẽo, “Bùi Dĩ Hàn, làm sao, cô tự chọn. Chỗ dựa của cô quá lớn, tôi không sai bảo được cô.” Nói xong quay người đi.
Từ đầu đến cuối, Bùi Nhiễm Nhiễm không nói 1 câu, tranh chấp trong phòng làm việc cô gặp nhiều rồi. Với lại từ ngoài nhìn vào, Khâu Tịch này, nhất định lớn tuổi hơn Lâm Tri Hiểu. Bây giờ, Lâm Tri Hiểu là thư ký tổng tài, cô chỉ là tổ trưởng 1 phòng ban, trong lòng nhất định uất ức.
- ----------- --------------
Chính vào lúc này, Lâm Tri Hiểu vỗ nhẹ cô, đến gần tai cô nói 1 câu.
“Cậu đừng khinh thường Khâu Tịch, thực lực cô ấy cũng không tệ, rất biết cách dùng thủ đoạn, cậu cần phải lo lắng nhiều đó.”
Bùi Nhiễm Nhiễm vẻ mặt không sao cười, nhẹ giọng trả lời, “Loại người này, tớ gặp nhiều. Đối với tớ mà nói, cô ta chỉ là chuyện nhỏ.”
Lâm Tri Hiểu không nhịn được nữa, cười ra tiếng, phụ nữ tâm cơ Khâu Tịch trong mắt bạn thân cô chỉ là chuyện nhỏ, nếu biết được, không biết có tức đến lộn ruột hay không!
Lâm Tri Hiểu chớp mắt nhìn cô, “Tớ coi trọng cậu.”
Nói xong, mang cao gót bước đi, ưỡn ngực, tốc độ rời khỏi phòng làm việc.
Bùi Nhiễm Nhiễm lấy danh sách nghệ sĩ ngồi lên ghế chỗ làm việc của mình, chăm chú coi 1 lượt, có lúc dùng viết ghi gì đó lên.
Mới lật đến trang thứ 2, cô nghe thấy đằng sau có tiếng cười nhẹ của phụ nữ.
“Sản phẩm mới này là sản phẩm chính nửa năm sau của Cảnh thị, người đại diện cần là diễn viên, ca sĩ lớn có tiếng, hoặc là người mẫu. Cô chọn trong đại học sinh chưa tốt nghiệp trường điện ảnh, cô không cảm thấy mắc cười sao?”
Người nói là Khâu Tịch, trên tay vừa hay cầm ly cafe, vừa hay dùng muỗng uống từ từ.
Bùi Nhiễm Nhiễm không dừng bút, càng không quay đầu, nhẹ đáp, “Nếu Cảnh tổng đã giao cho tôi, chọn như thế nào là chuyện của tôi. Dù không tốt, nếu bị phạt, cũng không liên lụy cô.”
Động tác uống cafe của Khâu Tịch dừng lại, hai mắt cay độc, “Tôi nhắc nhở mà thôi, đến lúc gặp chuyện, bị đuổi đi 1 cách xấu hổ, lúc đó thật là trở thành chuyện cười cho mọi người.”
Bùi Nhiễm Nhiễm lần này trực tiếp bơ đi, tiếp tục lật danh sách nghệ sĩ.
Bộ dạng không quan tâm này, càng làm Khâu Tịch tức giận. Cô nhìn cafe trong tay, hai mắt sáng lên, cố ý lúc quay người, giả bộ bị ghế ngáng chân, để ly cafe nóng đổ lên Bùi Nhiễm Nhiễm.
Màn này vừa hay bị vài người cùng tổ nhìn thấy, dù biết tổ trưởng cố tình làm khó, bọn họ cũng không dám nói. Với lại Bùi Dĩ Hàn này, phong quang vượt trội, trực tiếp làm lu mờ tổ trưởng.
Với ly cafe nóng này, vừa được xay xong, nhất định rất nóng. Đổ lên người Bùi Nhiễm Nhiễm, cô nhất định bị bỏng rồi.
Nhưng bọn họ không hề cảm thấy thương tiếc, là cô ta tự tìm, ai kêu kiêu ngạo? Đáng đời!
Chỉ là, mọi người đều không ngờ, Bùi Dĩ Hàn né ra rồi!
Ly cafe đó, quay ngược hướng, đổ lên người Khâu Tịch!
Tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng vỡ vang lên, đặc biệt chói tai.
Trời ơi, cafe nóng đổ lên người tổ trưởng, mà chỗ bỏng còn là mặt!
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Khâu Tịch đau kêu thảm thiết không ngừng, “Mời cô luyện tay chân nhanh lẹ 1 tí, rồi mới đổ cafe nóng lên người tôi lần nữa.”
Giọng bình thản, nhưng khiến người khác rùng mình.
- ----------- --------------
Lâm Tri Hiểu không thèm nhìn Khâu Tịch, trực tiếp đưa văn kiện cho Bùi Nhiễm Nhiễm, cười vỗ vai cô.
“Bùi Dĩ Hàn, đang là danh sách nghệ sĩ. Dựa vào yêu cầu của cậu chọn ra, hôm nay đưa người đại diện thích hợp chọn ra, nộp lên, để Cảnh tổng xem qua.”
Sau khi nói xong, Lâm Tri Hiểu cười nhìn Khâu Tịch, mắt đầy dắc ý.
“Bùi Dĩ Hàn không đến để pha cafe cho phòng kế hoạch, thực lực của cô ấy rất tốt, dùng để pha cafe, quả thật uổng phí!”
Khâu Tịch không vui, tổ a phòng kế hoạch, chính là địa bàn của cô. Đâu đến lượt Lâm Tri Hiểu nói bậy, chỉ chỏ.
Với lại Bùi Dĩ Hàn bị phân đến tổ a, chính là cấp dưới của cô. Cô căn dặn người khác làm việc, đến lượt người ngoài nhúng tay vào.
Cho nên, Khâu Tịch hừ nhẹ 1 tiếng, mắt lạnh lẽo, “Bùi Dĩ Hàn, làm sao, cô tự chọn. Chỗ dựa của cô quá lớn, tôi không sai bảo được cô.” Nói xong quay người đi.
Từ đầu đến cuối, Bùi Nhiễm Nhiễm không nói 1 câu, tranh chấp trong phòng làm việc cô gặp nhiều rồi. Với lại từ ngoài nhìn vào, Khâu Tịch này, nhất định lớn tuổi hơn Lâm Tri Hiểu. Bây giờ, Lâm Tri Hiểu là thư ký tổng tài, cô chỉ là tổ trưởng 1 phòng ban, trong lòng nhất định uất ức.
- ----------- --------------
Chính vào lúc này, Lâm Tri Hiểu vỗ nhẹ cô, đến gần tai cô nói 1 câu.
“Cậu đừng khinh thường Khâu Tịch, thực lực cô ấy cũng không tệ, rất biết cách dùng thủ đoạn, cậu cần phải lo lắng nhiều đó.”
Bùi Nhiễm Nhiễm vẻ mặt không sao cười, nhẹ giọng trả lời, “Loại người này, tớ gặp nhiều. Đối với tớ mà nói, cô ta chỉ là chuyện nhỏ.”
Lâm Tri Hiểu không nhịn được nữa, cười ra tiếng, phụ nữ tâm cơ Khâu Tịch trong mắt bạn thân cô chỉ là chuyện nhỏ, nếu biết được, không biết có tức đến lộn ruột hay không!
Lâm Tri Hiểu chớp mắt nhìn cô, “Tớ coi trọng cậu.”
Nói xong, mang cao gót bước đi, ưỡn ngực, tốc độ rời khỏi phòng làm việc.
Bùi Nhiễm Nhiễm lấy danh sách nghệ sĩ ngồi lên ghế chỗ làm việc của mình, chăm chú coi 1 lượt, có lúc dùng viết ghi gì đó lên.
Mới lật đến trang thứ 2, cô nghe thấy đằng sau có tiếng cười nhẹ của phụ nữ.
“Sản phẩm mới này là sản phẩm chính nửa năm sau của Cảnh thị, người đại diện cần là diễn viên, ca sĩ lớn có tiếng, hoặc là người mẫu. Cô chọn trong đại học sinh chưa tốt nghiệp trường điện ảnh, cô không cảm thấy mắc cười sao?”
Người nói là Khâu Tịch, trên tay vừa hay cầm ly cafe, vừa hay dùng muỗng uống từ từ.
Bùi Nhiễm Nhiễm không dừng bút, càng không quay đầu, nhẹ đáp, “Nếu Cảnh tổng đã giao cho tôi, chọn như thế nào là chuyện của tôi. Dù không tốt, nếu bị phạt, cũng không liên lụy cô.”
Động tác uống cafe của Khâu Tịch dừng lại, hai mắt cay độc, “Tôi nhắc nhở mà thôi, đến lúc gặp chuyện, bị đuổi đi 1 cách xấu hổ, lúc đó thật là trở thành chuyện cười cho mọi người.”
Bùi Nhiễm Nhiễm lần này trực tiếp bơ đi, tiếp tục lật danh sách nghệ sĩ.
Bộ dạng không quan tâm này, càng làm Khâu Tịch tức giận. Cô nhìn cafe trong tay, hai mắt sáng lên, cố ý lúc quay người, giả bộ bị ghế ngáng chân, để ly cafe nóng đổ lên Bùi Nhiễm Nhiễm.
Màn này vừa hay bị vài người cùng tổ nhìn thấy, dù biết tổ trưởng cố tình làm khó, bọn họ cũng không dám nói. Với lại Bùi Dĩ Hàn này, phong quang vượt trội, trực tiếp làm lu mờ tổ trưởng.
Với ly cafe nóng này, vừa được xay xong, nhất định rất nóng. Đổ lên người Bùi Nhiễm Nhiễm, cô nhất định bị bỏng rồi.
Nhưng bọn họ không hề cảm thấy thương tiếc, là cô ta tự tìm, ai kêu kiêu ngạo? Đáng đời!
Chỉ là, mọi người đều không ngờ, Bùi Dĩ Hàn né ra rồi!
Ly cafe đó, quay ngược hướng, đổ lên người Khâu Tịch!
Tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng vỡ vang lên, đặc biệt chói tai.
Trời ơi, cafe nóng đổ lên người tổ trưởng, mà chỗ bỏng còn là mặt!
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Khâu Tịch đau kêu thảm thiết không ngừng, “Mời cô luyện tay chân nhanh lẹ 1 tí, rồi mới đổ cafe nóng lên người tôi lần nữa.”
Giọng bình thản, nhưng khiến người khác rùng mình.
- ----------- --------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook