Chương 56: Jacques Noiré (2)

 

“Thú vị đấy, nhưng mà không có gì đặc biệt cả.”, Damian nói.

Khi nghe những lời của Damian, Jacques cảm thấy có hơi tức giận. Kiếm thuật được ông ta sử dụng là một kỹ thuật cao cấp mà các kị sĩ cấp thấp vốn không thể coi thường. Đó chính là kỹ thuật Kiếm Ma, kỹ thuật yêu thích của Kiếm sư Shinkirou - một nhân vật đã hoạt động cách đây một thế kỷ. Shinkirou là một kiếm sĩ rất nổi tiếng ngay cả trong Đế quốc, nơi mà các Cao thủ chỉ là những hạt cát.

Khi có được cuốn sổ tay Kiếm Ma, ông ta đã vui sướng đến mức mất bình tĩnh. Tuy nhiên niềm vui của ông ta không kéo dài được lâu bởi vì cuốn sổ tay đã bị mất gần hết. Cho dù vậy, Jacques vẫn không hề từ bỏ Kiếm Ma. Giá trị của một thứ gắn liền với cái tên Shinkirou quá to lớn.

Jacques tin rằng việc thành thạo Kiếm Ma được khôi phục hoàn hảo sẽ đưa ông ta lên cấp bậc Cao thủ, vì vậy ông ta đã dành cả cuộc đời mình cho nó và mặc dù chỉ đạt được tỷ lệ khôi phục ít ỏi 30% cũng đủ để tạo ra một ảo ảnh trông khá thuyết phục.

"Có vẻ như ông rất tự hào về kiếm thuật đó nhỉ.", Damian nói làm cho Jacques khó chịu với từng từ một.

Kếm Ma là tất cả mọi thứ đối với Jacques, dẫn dắt ông ta đến với sự thành công mà bản thân tìm kiếm.

"Tôi sẽ phá vỡ ảo ảnh đó.", Damian tuyên bố.

Khi Damian vung kiếm, Linh khí của nó bắt đầu cộng hưởng. Tận mắt nhìn, Jacques len lói một cảm giác lo lắng. Trong suốt cuộc đời của mình, ông ta chưa bao giờ gặp phải một kỹ thuật nào khuếch đại Linh khí như thế này.

Damian vùng thanh kiếm và ngay lập tức Linh khí lan ra khắp mọi hướng. Một cơn bão âm thanh càn quét xung quanh, những ảo ảnh còn sót lại đang lao về phía Damian tan biến thành tro bụi.

Không chỉ những ảo ảnh lao về phía Damian mà tất cả những ảo ảnh do Jacques tạo ra đều biến mất không còn một dấu vết.

"…"

Trước cảnh tượng bất ngờ này, Jacques vô cùng sửng sốt. Ảo ảnh do Kiếm Ma tạo ra không dễ loại bỏ như vậy. Chúng có khả năng chống chịu và cần một lực tác động đáng kể vượt quá khả năng của một người bình thường hoặc là kị sĩ cấp thấp.

Thế mà giờ đây chúng lại biến mất chỉ vì một âm thanh sao?

"Đây là một nhược điểm lớn của Kiếm Ma. Điểm yếu của nó cũng rõ ràng như điểm mạnh vậy.", Damian nói và điều chỉnh thanh kiếm của mình. Bản năng của Jacques đã cảnh báo ông ta.

"Bây giờ đến lượt tôi rồi nhỉ?", Damian lao về phía Jacques.

Jacques quay trở lại thực tại khi nhận ra rằng trận chiến vẫn chưa kết thúc.

"Đừng quá tự mãn chỉ vì xóa bỏ được ảo ảnh đó!", ông ta đáp trả vì không ngờ kị sĩ cấp thấp lại tấn công một kị sĩ cấp trung.

Quả là một diễn biến bất ngờ. Jacques cảm thấy cơn giận đang dâng trào trong lòng. Cả hai vung kiếm vào nhau, và hàng chục đường kiếm va chạm rồi biến mất. Tiếng kim loại liên tục vang lên.

“Damian! Đã đến lúc ngươi phải tỉnh lại rồi! Ta sẽ cho ngươi thấy bản chất thật sự của Kiếm Ma!”, Jacques đâm kiếm về phía Damian đồng thời tạo ra hai ảo ảnh.

Ba thân ảnh của Jacques đồng thời đâm kiếm. Mỗi thân ảnh nhắm vào một điểm yếu khác nhau. Tức khắc, Damian vung kiếm bằng lòng bàn tay, Linh khí ngay lập tức cộng hưởng lại.

Luồng Linh khí xóa tan ảo ảnh, Jacques thật cũng lộ diện.

“Cái gì?”

So với lần trước thì luồng Linh khí này nhỏ đến mức không thể tin được. Tuy nhiên nó đủ vẫn để khiến cho ảo ảnh biến mất. Trong khoảnh khắc Jacques bối rối, Damian đã vung kiếm, để lại một vết rạch dài trên má Jacques.

Ông ta đã để cho một kị sĩ cấp thấp gây ra vết thương trên mặt mình.

Trước khi cảm thấy đau đớn, một cảm giác nhục nhã sâu sắc lan tỏa khắp cơ thể Jacques. Sức sống bùng nổ trong mắt ông ta.

“Đừng có mà kiêu ngạo như vậy!”

Jacques thao túng ma thuật của mình để tạo ra ảo ảnh. Tuy nhiên trước khi ảo ảnh kịp thành hình, ma thuật đã phân tán và biến mất. Dù cho có cố gắng bao nhiêu lần thì kết quả vẫn như vậy.

Chẳng thể ngờ một người sử dụng Kiếm Ma lại không thể tạo ra ảo ảnh.

Damian tỏ vẻ bối rối nói với Jacques, "Cái gì, một kị sĩ cấp trung như ông lại không hiểu được sao?"

Chỉ đến khi này Jacques mới nhận ra tại sao ảo ảnh của mình lại bị ngăn chặn. Đó là do thanh kiếm của Damian. Thanh kiếm chết tiệt đó phát ra một luồng Linh khí gây nhiễu, cản trở sự tập trung của ma thuật và ngăn chặn việc tạo ra ảo ảnh.

"Cái gì thế này...!"

Việc Kiếm Ma bị ngăn chặn bởi một kỹ thuật đơn giản như vậy là điều không thể tưởng tượng được. Điều đó vốn không thể xảy ra.

"Kết thúc mọi chuyện thôi."

Đột nhiên tốc độ của Damian tăng lên. Số quỹ đạo tăng lên gấp bội.

"Thật là vô lý..."

Jacques không có thời gian để nói. Ông ta cố gắng trong tuyệt vọng đỡ lấy thanh kiếm của Damian.

"Ồ? Cẩn thận đó, coi chừng bị mất một cánh tay đấy."

Trước khi anh kịp nói hết câu thì cẳng tay của Jacques đã bị đau nhói. Thanh kiếm của Damian đã sượt qua.

"Hành động gì đi chứ. Nếu không ông sẽ mất một bàn tay đó."

Lần này cổ tay lại bị cắt, mặc dù cũng không sâu lắm, chỉ là một vết xước nhẹ trên da.

Đôi mắt của Jacques trợn tròn.

Là một kị sĩ cấp trung mà lại đang bị một kị sĩ cấp thấp đánh bại. À không, từ bị đánh bại cũng chưa đủ để mô tả tình cảnh này.

Ông ta đang bị chơi đùa như một món đồ chơi.

"Kiếm thuật này... Ngươi có biết đây là loại kiếm thuật gì không? Đây không phải là thứ mà một kẻ như ngươi có thể sử dụng được!"

Jacques kêu lên. Damian cười khẩy khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

“Chỉ với một kiếm thuật tầm thường như vậy mà dám ra vẻ sao.”

"Tầm thường? Vô lý... Ugh!"

Damian hất Jacques sang một bên. Cơ thể Jacques bật ngược về phía sau.

Ông ta lại phải nhận thêm một đòn nữa. Ông ta ho sặc sụa và thanh kiếm vẫn mắc kẹt trên mặt đất.

“Ngươi…”

Jacques trừng mắt nhìn Damian. Damian đứng cách ông ta không xa.

“Trước khi giết ông thì để tôi cho ông xem một thứ rất thú vị đây.”

Damian tiến lên một bước. Đột nhiên có một dư ảnh còn sót lại ở nơi anh đã đứng.

Với mỗi một bước Damian đi lại có một dư ảnh xuất hiện.

Hơn hàng chục dư ảnh xuất hiện phía sau anh.

“Ngươi, ngươi…”

Jacques nhìn Damian với những ngón tay run rẩy.

“Làm sao, làm sao… Kiếm Ma…”

“Tôi đã nhìn thấy qua và đã học được nó thôi.”

“Vô lý…”

“Với lại tôi cũng có thể làm được thế này đây.”

Damian búng ngón tay.

Đột nhiên những dư ảnh vung kiếm về phía nhau. Rồi chúng bị cắt đứt bởi Vô Ảnh Kiếm.

Miệng Jacques há hốc khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Ông ta không thể di chuyển những dư ảnh một cách khéo léo như vậy.

Cùng lắm ông ta chỉ có thể ra một mệnh lệnh mà thôi. Ra nhiều mệnh lệnh khác nhau là điều không thể.

“Jacques, tỉnh dậy đi. Kiếm thuật của ông không tuyệt vời đến thế đâu.”

Jacques từ từ di chuyển ánh mắt sang Damian.

“Ồ, nói chính xác thì đó là một kiếm thuật khá ổn. Chỉ là nó bị hủy hoại mà thôi. Lạ nhỉ? Các nguyên tắc của kỹ thuật này khá tiến bộ, nhưng mà kỹ thuật thực tế sử dụng các nguyên tắc đó lại không đủ.”

Damian tiếp tục nói.

“Vốn dĩ còn có một kiếm thuật sơ khai. Có thể ông đã xé nó ra và sửa đổi nó theo ý muốn của mình. Sự cải tiến này quả thật là tệ hại. Ông đã cố gắng khôi phục nó nhưng mà không thành công đúng chứ.”

Damian không dừng lại ở việc chỉ sao chép kiếm thuật đó.

Anh xem xét tất cả mọi thứ một cách chi tiết.

“Hiểu được các nguyên tắc sẽ dễ dàng tạo ra kiếm thuật hơn. Kiếm thuật nguyên bảo có lẽ là ở dạng này.”

Một dư ảnh mờ ảo xuất hiện trước mặt Damian.

Nó tiến về phía trước và cuối cùng bắt đầu phân tách ra.

Một trở thành hai, hai trở thành bốn, và bốn trở thành tám.

Đột nhiên cả thế giới tràn ngập dư ảnh.

“…!”

Kiếm Ma được Jacques khôi phục chỉ có thể tạo ra ảo ảnh khi có người kích hoạt.

Đó là lý do tại sao Jacques lại liên tục di chuyển, chính là nhằm để lại những dư ảnh.

Tuy nhiên Damian có thể tạo ra ảo ảnh trong khi vẫn đứng yên. Hơn nữa số lượng dư ảnh mà anh có thể tạo ra vượt xa những gì Jacques có thể làm.

Lúc này chúng không còn là dư ảnh nữa.

Chúng nên được gọi là bản sao.

"Ông muốn nói đến Kiếm Ma sao? Nguyên bản của kiếm thuật này có lẽ là như thế này."

Để khôi phục Kiếm Ma, Jacques đã thu thập tất cả các giai thoại liên quan đến dư ảnh.

Trong số đó có nhiều giai thoại cho rằng Ảo ảnh gia không chỉ có một mà là hàng chục người.

Điều này là do các ảo ảnh mà Ảo ảnh gia tạo ra có thể di chuyển như thật.

Jacques đã nỗ lực không ngừng để hiện thực hóa những giai thoại đó.

Tuy nhiên Jacques chỉ có thể tạo ra dư ảnh chứ không phải là bản sao.

Những gì Jacques không thể khôi phục trong suốt cuộc đời mình, Damian đã khôi phục hoàn hảo chỉ trong vòng vài phút.

"Làm thế nào... làm thế nào mà ngươi có thể khôi phục được Kiếm Ma!?"

“Thì cứ làm thôi.”

Damian nói một cách hờ hững.

“Cứ làm thôi, ai ngờ lại có hiệu quả.”

Nghe được những lời đó, đồng tử của Jacques tối sầm lại.

Khi còn trẻ, Jacques tin rằng mình là một thiên tài.

Những người bạn cùng khóa huấn luyện của ông ta đều yếu hơn ông ta rất nhiều. Ông ta nhanh chóng vươn lên thành kín sĩ cấp thấp trước những người khác nhiều năm.

Không thể nào không bị ảo tưởng được, ông ta vốn tin rằng mình là một ‘thiên tài’.

Nhưng ảo tưởng đó đã tan vỡ ngay sau khi đạt đến kị sĩ cấp thấp.

Chuyện xảy ra khi ông ta thua trong một trận đấu với một kị sĩ cũng được gọi là thiên tài.

Lần đầu tiên trải nghiệm thất bại.

Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bối rối.

Lần đầu tiên trải nghiệm cay đắng.

Nhiều cảm xúc đan xen. Jacques không thể thừa nhận thất bại và lại thách đấu.

Kết quả thậm chí còn thảm hại hơn. Không giống như lần đầu tiên còn vung kiếm được một lần, lần này ông ta thậm chí còn không thể vung kiếm và đã bị đánh bại.

Khi được hỏi làm thế nào để dễ dàng đánh bại đối thủ như thế, ngươi gọi là thiên tài đã trả lời giống hệt như vậy.

- Cứ làm thôi.

- Cứ làm thôi, ai ngờ lại có hiệu quả.

Câu nói đó đã phá tan ảo tưởng của Jacques.

Jacques không phải là thiên tài, chỉ là giỏi hơn người khác một chút thôi.

Từ ngày hôm đó, Jacques ám ảnh về kiếm thuật như một kẻ điên. Ông ta từ bỏ mọi thú vui và chỉ tập trung vào luyện tập.

Sau khoảng một thập kỷ, Jacques đã đạt đến cấp trung.

Và những thiên tài thật sự đã lên đến cấp cao.

Sự tuyệt vọng đã nhấn chìm Jacques bởi vì ​​khoảng cách mà chỉ nỗ lực là không thể thu hẹp được.

Có lẽ vào lúc đó, Jacques đã bắt đầu tập trung vào thần dược và các kỹ thuật của Cao thủ. Ông ta nghĩ rằng bằng cách sử dụng thần dược chất lượng cao giúp tăng cường các giác quan thì có thể bù đắp cho sự thiếu hụt tài năng của mình.

Và ông ta hy vọng sẽ có được kiến ​​thức mà ông ta chưa từng nhận ra thông qua kiến ​​thức mà các Cao thủ để lại.

Và cứ thế, trong suốt một thập kỷ.

Jacques vẫn ở cấp trung.

Nếu là những người khác thì có lẽ họ đã từ bỏ, thừa nhận những thiếu sót của mình và ổn định lại mọi thứ.

Nhưng mà Jacques đã không từ bỏ. Ông ta quyết tâm vượt qua những thiên tài 'thật sự' kia.

Nhưng rồi hôm nay, ông ta lại nghe thấy những lời tương tự.

“Cứ làm thôi, ai ngờ lại có hiệu quả.”

Những cảm xúc tích tụ qua nhiều năm bất ngờ bùng cháy.

Những cảm xúc như ngọn lửa thiêu rụi tất cả và bùng lên dữ dội.

Một cơn thịnh nộ dữ dội trào dâng khiến cho Jacques cũng không thể kiềm chế được.

"Ngươi... vừa nói là 'cứ làm thôi' à?"

Một sức mạnh vô thức dâng lên trong bàn tay đang nắm chặt chuôi kiếm.

"Vậy sao! Cứ làm thôi à! Cứ làm thôi! Cứ làm thôi! ‘Cứ làm thôi’ cái quái gì chứ!"

Hàm răng nghiến chặt, máu dồn lên trong huyết quản đe dọa sẽ vỡ tung bất cứ lúc nào.

Những thiên tài luôn luôn là như vậy.

Họ dễ dàng bắt kịp những gì người khác đã dày công tạo ra.

Và họ lúc nào cũng thốt ra câu nói nực cười đó, 'cứ làm thôi'.

"Không phải cứ làm là được đâu! Ngươi là thiên tài, thiên tài! Damian! Ngươi cũng là một thiên tài!"

Jacques bắt đầu bật cười. Tiếng cười của ông ta ẩn chứa sự điên rồ.

“Không, không chỉ là thiên tài! Không có thiên tài nào khác mà ta từng gặp qua có thể làm được như ngươi cả!”

Không một thiên tài nào mà Jacques gặp có thể đánh cắp kiếm thuật của người khác như Damian.

Nhưng mà Damian không chỉ đánh cắp kiếm thuật, anh còn sử dụng nó một cách hoàn hảo và thậm chí khôi phục nó ngay lập tức.

"Đủ rồi. Tất cả đều không cần thiết nữa. Ta sẽ giết ngươi cho dù có phải vứt bỏ tất cả mọi thứ mà ta có!"

Nếu như ông ta ta không thể trở thành người giỏi nhất thì ông ta sẽ tìm ý nghĩa cuộc đời mình ở nơi khác.

Vào lúc này, Jacques quyết định tìm kiếm ý nghĩa đó bằng việc giẫm đạp Damian, một thiên tài vô song, trước khi anh có thể nở rộ.

Các kỹ thuật của Cao thủ mà Jacques sở hữu không chỉ bao gồm Kiếm Ma.

Jacques dùng ngón tay chọc vào khắp cơ thể mình.

Kích thích các mạch máu đang tuôn chảy dòng mana.

Máu được kích thích truyền thêm mana cho ông ta. Mana dâng trào giải phóng sức mạnh tiềm ẩn của Jacques.

Sự điên cuồng của cơn thịnh nộ củng cố thêm cho điều đó.

Đây là phương sách cuối cùng của một kiếm sĩ Cao thủ từng được gọi là hiện thân của chiến thần, ông ta đã đốt cháy cơ thể mình thành tro bụi trong những khoảnh khắc cuối cùng của trận chiến.

Chỉ xét về cấp độ thì kỹ thuật này cao hơn nhiều so với kỹ thuật Kiếm Ma, tuy nhiên không thể sử dụng nó tùy tiện bởi vì nó đòi hỏi phải hy sinh mạng sống.

Liệt Nộ Quỷ Linh Thuật.

Cơ bắp của ông ta nổi lên khắp cơ thể. Dòng mana hung bạo bắt đầu nổi loạn.

Jacques giơ thanh kiếm lên. Mana dâng trào dữ dội tạo ra một luồng Linh khí đỏ thẫm.

"Chết đi!"

Jacques vung thanh kiếm xuống. Đòn đánh khổng lồ chém đôi cơ thể Damian.

"…?"

Tuy nhiên có điều gì đó kỳ lạ. Mặc dù cơ thể Damian bị chém đôi, nhưng mà không có máu chảy ra. Chỗ bị cắt đứt trống rỗng một cách kỳ lạ.

"Không thể nào…?"

Cơ thể Damian biến thành ảo ảnh và biến mất.

Anh đã đánh lừa đôi mắt của ông ta bằng kỹ thuật Kiếm Ma.

Một tình huống mà ông ta đã trở thành nạn nhân trong chính kỹ thuật của mình.

Đồng tử của Jacques giãn ra với các tĩnh mạch đập lên thình thịch. Lòng trắng mắt ông ta chuyển sang màu đỏ thẫm.

“Damian Haksen! Ta sẽ xé xác ngươi ra…”

Khi đó, một thanh kiếm đâm đến từ phía sau và chém đứt đầu Jacques.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương