Chương 53: Kế Hoạch (3)

 

Khi các hiệp sĩ xuất hiện, đấu trường trở nên im bặt như thể vừa bị dội cả xô nước đá.

Các quý tộc thậm chí còn sợ hãi trước sự xuất hiện của Giáo hội hơn cả ma thuật hắc ám.

Họ biết rằng khi nói đến ma thuật hắc ám, Giáo hội sẽ nổi cơn thịnh nộ không khác gì chó điên.

"Chết tiệt!"

Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng chính là Jackson Cutter.

Nhận ra rằng cứ đứng yên như vậy thì cũng không có ích gì, Jackson Cutter định chạy trốn.

Nhưng mà Damien không chịu buông cổ tay anh ta ra.

"Thả ta ra... Ugh!"

Và trong khi Jackson Cutter đang cố gắng chống cự, các hiệp sĩ đã lao vào.

Họ dùng cán kiếm đánh anh ta, buộc anh ta phải xuống ngựa và khóa chặt cả hai cánh tay của anh ta.

Trong khi Jackson Cutter bị khống chế, một hiệp sĩ đi đến chỗ Damien. Anh ta là một người đàn ông to lớn, mũm mĩm với khuôn mặt giống như trăng tròn.

“Cậu Damien, rất vui được gặp cậu. Tôi là Thomas, hiệp sĩ cấp 2 của Giáo hội.”

Không giống như các kị sĩ thông thường, các hiệp sĩ sẽ được nhận dạng thông qua cấp bậc của họ. Một hiệp sĩ cấp 2 tương đương với một kị sĩ cấp trung.

Đêm qua Damien đã cử Victor đi liên lạc với Giáo hội ở một thành phố lân cận.

Damien đã nhắn gửi họ phái một hiệp sĩ đến giải đấu thương để đề phòng trường hợp có bất kỳ kẻ dị giáo nào xuất hiện, và anh còn đặc biệt yêu cầu một người đủ khả năng để đối đầu với các kị sĩ cấp trung.

[Lưu ý - Kẻ dị giáo là những kị sĩ hoặc người thường sử dụng sức mạnh của ma thuật hắc ám thông qua các vật phẩm hoặc là các phương tiện tương tự.]

Các hiệp sĩ không chỉ ngay lập tức làm theo yêu cầu của Damien mà họ còn cử cả một lực lượng có khả năng đối đầu với kị sĩ cấp trung.

Nhờ đó mà anh có thể xử lý tình hình hiện tại mà không cần trực tiếp sử dụng vũ lực.

Giống như lấy độc trị độc vậy.

“Cậu Damien nói đúng, thật sự có một kẻ dị giáo bẩn thỉu ở đây.”

Jackson Cutter hét lên như đang nổi cơn thịnh nộ.

“Ai nói tôi là kẻ dị giáo chứ? Tôi không làm gì sai cả…!”

Một trong những hiệp sĩ đánh vào miệng Jackson Cutter bằng chuôi kiếm, tạo ra tiếng kêu răng rắc.

“Đã sử dụng ma thuật hắc ám lại còn nói nhiều như vậy sao.”

“Đừng làm bẩn tai của bọn ta, im lặng đi.”

Những hiệp sĩ gầm gừ như thể đã sẵn sàng giết Jackson Cutter bất cứ lúc nào.

Nhìn thái độ của họ, Jackson Cutter khẽ run rẩy.

“Nhưng mà cậu Damien, những kẻ dị giáo khác đâu rồi?”

Damien giơ ngón tay lên và chỉ vào khán đài.

Jacques Noiré đang ngồi ở đó.

“Người đàn ông đó chính là kẻ dị giáo cấp trung mà tôi đã nhắc đến.”

Biểu cảm của Jacques Noiré trở nên méo mó.

Lập tức, Thomas liền lao về phía Jacques Noiré.

***

Khi trận đấu trường vừa mới bắt đầu, Jacques Noiré không hề bận tâm đến bất cứ điều gì trên đời.

Chiếc vòng tay ông ta đưa cho Jackson Cutter không phải là một vật phẩm bình thường. Đó là một sáng chế tỉ mỉ của một pháp sư hắc ám khét tiếng.

Khi Jacques Noiré còn là kị sĩ cấp thấp, chiếc vòng tay đó đã cứu mạng ông ta rất nhiều lần.

Nếu như không phải vì nhược điểm to lớn là tiêu tốn sinh lực và mana thì ông ta sẽ luôn luôn đeo nó.

Ngay khi trận đấu trường bắt đầu, Damien Haksen cũng bắt đầu di chuyển.

Nhìn Damien có thể hạ gục các kị sĩ chỉ bằng một con ngựa, Jacques Noiré cảm thấy mong đợi.

Jacques Noiré không biết Damien có kho báu bí mật gì.

Nhưng mà để cho Damien có thể trở thành kị sĩ cấp thấp chỉ trong vài tháng thì ắt hẳn đó phải là thứ gì rất quý giá.

Chỉ cần ngày hôm nay giết được Damien thì Jacques Noiré sẽ có thể nắm giữ cả Bá tước Copperhead và kho báu đó trong tay.

Quả thật là một việc đáng ăn mừng…

Nhưng rồi khi đó, Damien đột nhiên nắm lấy cổ tay của Jackson Cutter, khiến cho chiếc vòng tay vỡ tan ra.

“…?”

Ma thuật hắc ám bao trùm khắp xung quanh một cách dày đặc.

Diễn biến bất ngờ này khiến cho tâm trí Jacques Noiré trở nên hỗn loạn.

Nhưng mà trước khi ông ta kịp hiểu được thỉ một điều kinh ngạc hơn đã xảy ra.

Các hiệp sĩ ngồi trên khán đài đã lộ diện.

“…!”

Jacques Noiré chỉ còn biết kinh ngạc. Mặc dù ở rất gần nhưng mà ông ta không hề cảm nhận được sự hiện diện của các hiệp sĩ.

Phải đến khi các hiệp sĩ cởi bỏ áo choàng ra thì ông ta mới cảm nhận được sự hiện diện của họ.

Những chiếc áo choàng họ mặc không phải là vật phẩm thông thường, chúng là vật phẩm đặc biệt được các hiệp sĩ sử dụng trong các hoạt động bí mật.

Các hiệp sĩ ngay lập tức khống chế Jackson Cutter.

Giữa tình cảnh hỗn loạn, Jacques Noiré không thể suy nghĩ được gì,

"Người đàn ông đó chính là kẻ dị giáo cấp trung mà tôi đã nhắc đến."

Cho đến khi Damien chỉ về phía ông ta.

Một hiệp sĩ lập tức lao đến. Anh ta vung kiếm về phía ông ta.

Jacques Noiré theo bản năng giơ cẳng tay lên để ngăn chặn đòn tấn công.

 Âm thanh va chạm giữa đồ bảo hộ trên cẳng tay và lưỡi kiếm tạo ra vô cùng sắc bén.

"Aargh!"

"Eek!"

Cuộc đụng độ của hai chiến binh cấp trung gây ra một chấn động cực lớn, đủ để đẩy lùi các khán giả xung quanh.

"Đúng là cấp trung rồi!"

Đôi mắt của hiệp sĩ kia sáng lên như ngọn lửa.

"Dám sử dụng ma thuật hắc ám với tài năng được Chúa ban phước sao!! Hôm nay ta sẽ xé xác ngươi ra và dâng lên cho Chúa!"

"Ngươi bị tẩy não đến mức không còn chút lý trí nào. Chỉ toàn nói những lời nhảm nhí mà thôi."

Jacques Noiré nói bằng giọng điệu bình thản.

Trái ngược với thái độ của mình, tâm trí ông ta tràn ngập vô số suy nghĩ.

Giáo hội là một thế lực hùng mạnh tương đương với Đế quốc. Hầu như không có nơi nào trên lục địa mà sức ảnh hưởng của Giáo hội không lan tới.

Theo như Jacques Noiré biết thì không có ai có thể đối đầu với Giáo hội mà sống sót.

"Đừng nói chuyện với ta bằng cái lưỡi bẩn thỉu đó của ngươi!"

Một luồng sáng trắng bùng phát từ cơ thể Thomas. Kỳ lạ thay, mặc dù có luồng sáng phát ra từ anh ta nhưng mà nó không hề chói mắt.

Thần lực.

Một thứ sức mạnh mà chỉ những người tin tưởng và phục vụ Chúa mới có thể sử dụng được.

"Ta sẽ xé xác ngươi ngay bây giờ!"

Thomas dùng lực vào cánh tay, đẩy lưỡi kiếm mạnh hơn nữa.

Jacques Noiré không chống cự, thay vào đó ông ta sử dụng sức mạnh của Thomas để bật ra sau khán đài.

"Ngươi chạy đi đâu!"

Thomas hét lớn và đuổi theo Jacques Noiré. Những tiếng động dữ dội vang lên từ phía sau đấu trường.

"Quả nhiên là Giáo hội."

Damien thốt lên khi quan sát cảnh tượng đó.

Không có cách nào tốt hơn để chống lại ma thuật hắc ám ngoài Giáo hội.

"Hửm…?"

Khi đó đột nhiên có thứ gì lọt vào tầm mắt của Damien.

Bá tước Copperhead đang rời khỏi đấu trường với vẻ mặt tái nhợt.

***

"Trời ơi, chuyện này không thể nào… xảy ra trên lãnh thổ của ta, lãnh thổ của ta!"

Bá tước Copperhead toát mồ hôi lạnh và bước đi cứ như có thể ngã gục bất cứ lúc nào.

“Jacques Noiré! Tên khốn đó dám sử dụng ma thuật hắc ám trên lãnh thổ của ta!”

Những điều tra viên của Giáo hội rất kiên trì và tàn nhẫn.

Rõ ràng là vụ việc này sẽ không chỉ kết thúc với trò hề của Jacques Noiré và Jackson Cutter, sẽ có một cuộc mở rộng điều tra và chắc chắn sẽ phát hiện ra những người khác có liên quan.

“Nếu như chuyện ta cũng nằm trong kế hoạch đó bị bại lộ… Không, ta chẳng biết gì cả! Ta chẳng biết gì cả!”

Bá tước Copperhead vừa đi vừa run rẩy.

Olivia nhìn Bá tước như thể ông ta thật đáng thương.

Con người thường hành động rất nghiêm nghị và xảo quyệt giờ đây đang run rẩy vì sợ hãi trước cuộc khủng hoảng này.

“Olivia! Ta phải nghĩ ra cách mới được! Khi các hiệp sĩ đến tìm ta, hãy nói với họ là ta đã ngất đi và câu giờ cho ta! Con có hiểu chưa?”

Khi về đến lều, Bá tước ra lệnh cho Olivia.

Olivia trả lời với vẻ mặt hoài nghi, “Con nghĩ điều đó sẽ không có tác dụng gì đâu.”

“Ta sẽ làm cho có tác dụng! Sao phải nói nhiều như thế hả!”

Bá tước hét lên đáp lại câu trả lời của Olivia.

Ông ta cần thời gian để lấy lại bình tĩnh.

"Bá tước, ngài đi đâu vậy? Ngài đang định ngủ trưa à?"

Một giọng nói đột nhiên vang lên làm cho Bá tước giật mình quay đầu lại.

Ngay sau lưng ông ta chính là Damien.

"...Damien Haksen! Sao ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta!"

Nhìn thái độ của các hiệp sĩ thì rõ ràng Damien chính là người đã liên hệ với Giáo hội.

Đối với Bá tước, Damien chẳng khác gì kẻ thù không đội trời chung đã phá hỏng tất cả mọi thứ.

"Tôi đến để thảo luận một số chuyện với Bá tước."

"Đừng nói nhảm nữa! Các kị sĩ của ta đang làm gì vậy? Đuổi hắn đi đi!"

Các kị sĩ của Bá tước lập tức chặn Damien lại.

"Không được đến gần..."

Damien nhẹ nhàng đánh vào cằm các kị sĩ bằng mu bàn tay, tốc độ quá nhanh khiến cho không ai có thể nhìn rõ.

Khi thấy các kị sĩ đã ngã xuống, Bá tước liền hét lên.

“Bá tước à, thật là đáng tiếc khi nhìn thấy ngài như thế này đấy.”

Nói xong, Damien túm lấy cổ áo Bá tước và nhấc ông ta lên.

“Có vẻ như ngài đã hoàn toàn quên mất việc ngài định giết tôi rồi nhỉ, Bá tước.”

Khi ánh mắt của Damien trở nên dữ dội hơn, vẻ mặt Bá tước bỗng nhiên tái mét.

“Chúng ta bình tĩnh nói chuyện có được không? Hay là ngài muốn nói chuyện theo cách khác?”

“C-Chúng ta sẽ nói chuyện! Chúng ta sẽ nói chuyện mà!”

Bá tước vội vàng hét lên, lúc này Damien mới mỉm cười mãn nguyện.

“Quyết định rất sáng suốt.”

***

“Bá tước, tôi thật sự rất thất vọng đó.”

Damien ngồi gác chân lên bàn.

Bá tước thậm chí còn không thể nghĩ đến việc chỉnh đốn thái độ của Damien.

“Tôi cứ nghĩ chúng ta có mối quan hệ khá đấy, Bá tước. Vậy mà ở sau lưng, ngài lại âm mưu giết tôi.”

“C-cậu nghe những điều nhảm nhí đó ở đâu vậy? Tôi chưa bao giờ muốn giết cậu hết. Thật là vô lý…”

“Tiểu thư Olivia đã kể cho tôi nghe hết mọi chuyện rồi. Jacques Noiré muốn lấy mạng tôi. Và ngài đã hứa sẽ giúp đỡ ông ta có đúng không?”

Bá tước trừng mắt nhìn Olivia. Olivia đáp lại ánh mắt của ông ta một cách hờ hững.

“Phải đó cha. Con đã nói với anh ấy.”

“Olivia! Con điên rồi sao? Tại sao con lại làm như vậy…”

Thịch.

Damien đá gót chân vào bàn. Bá tước lại lập tức im bặt.

“Bá tước, tôi vẫn chưa nói xong.”

“C-cậu…”

“Ngài nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu như tôi nói với Giáo hội rằng Bá tước đã hợp tác với Jacques Noiré?”

Sắc mặt Bá tước trở nên tái mét.

“T-Ta không biết! Ta thật sự không biết! Ta không bao giờ nghĩ Jacques Noiré sẽ dùng đến ma thuật hắc ám…”

“Ngài nghĩ những lời bào chữa như vậy có hiệu quả với Giáo hội hay không?”

Giáo hội không khoan nhượng với bất kỳ điều gì liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến ma thuật hắc ám.

Hơn nữa Bá tước còn bị cáo buộc liên quan đến một vụ giết người bất thành liên quan đến ma thuật hắc ám.

Cố gắng thuyết phục Giáo hội cũng chỉ là vô ích.

“Cậu Damien! Ta xin lỗi! Ta đã sai rồi! Xin đừng báo cáo với Giáo hội…”

“Kể cả khi tôi không nói gì thì Jackson Cutter vẫn sẽ vạch trần mọi thứ thôi, và ngài biết sự tra tấn của các điều tra viên khủng khiếp như thế nào mà đúng không?”

Nghe những lời Damien nói, Bá tước cảm thấy toàn bộ sức lực trên cơ thể mình đều bị rút cạn.

“Bá tước có thể không biết, nhưng mà tôi có mối quan hệ với Giáo hội. Bảo vệ một người cũng là điều khá dễ dàng.”

Damien nói với giọng điệu tinh tế. Biểu cảm của Bá tước trông cứ như đã gặp được một vị cứu tinh.

“C-cậu…”

“Nhưng mà có điều kiện.”

“N-Nói đi! T-ta sẽ nghe theo bất cứ điều gì cậu nói!”

Damien giơ từng ngón tay lên.

“Đầu tiên, ngài phải chấp thuận cho em trai tôi và tiểu thư Olivia kết hôn.”

“Đ-Điều đó cũng dễ thôi.”

“Thứ hai, hãy tuyên bố tôi là người chiến thắng trong giải đấu năm nay.”

“Đ-Điều đó là tất nhiên!”

Hai điều kiện đầu tiên mà Damien đề cập khá dễ. Nhưng mà điều kiện tiếp theo lại nảy sinh chút vấn đề.

“Trước khi hết năm nay, hãy chuyển giao một nửa tài sản của ngài cho tiểu thư Olivia.”

“Thật vô lý! Một nửa sao! Cậu điên rồi à!”

Bá tước thình lình nổi giận. Đáp lại, giọng điệu của Damien trở nên gay gắt.

“Vậy thì hãy đến Giáo hội và chứng minh mình vô tội đi.”

Nghe lời cảnh báo đó, Bá tước không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giữ im lặng.

“Để bồi thường cho sự cố này, hãy gửi ba trăm vàng cho Tử tước Haksen.”

“B-Ba trăm vàng…”

“Đối với một người định giết tôi thì đó không phải là cái giá quá nhỏ hay sao?”

Với những lời lẽ sắc bén của Damien, Bá tước không thể làm gì khác ngoài việc tiếp tục im lặng.

“Ông quyết định như thế nào?”

“Đ-Được rồi, ta cần suy nghĩ một lát…”

“Quyết định ngay tại đây và ngay bây giờ đi.”

Damien tuyên bố chắc nịch, Bá tước thở dài và nói,

“... Ta sẽ nghe theo mọi yêu cầu của cậu.”

“Quyết định sáng suốt lắm.”

Damien đứng dậy. Trước khi rời khỏi căn lều, anh cảnh báo Bá tước lần cuối.

"Bá tước, nếu như ngài phá vỡ thỏa thuận của chúng ta hôm nay hoặc là tiếp tục trì hoãn..."

Damien giải phóng sức mạnh của mình.

Linh khí và sát khí của anh bao trùm toàn bộ căn lều.

Bá tước hoàn toàn mất đi lý trí trước sức mạnh áp đảo như vậy.

"Tôi sẽ đích thân đến đòi đấy."

Bá tước chậm rãi gật đầu.

***

Damien bước ra khỏi lều cùng với Olivia.

"Cô chắc là mọi chuyện sẽ ổn chứ?" Damien hỏi với vẻ mặt đầy lo lắng.

Đêm qua Damien đã hỏi ý Olivia để tiết lộ việc cô đã nói hết mọi chuyện cho anh biết.

Và kết quả là đã chiếm được một nửa tài sản.

Sau vụ việc này, Olivia gần như đối đầu với Bá tước.

"Anh không cần phải lo lắng nhiều như vậy đâu. Tôi ổn mà.", Olivia nói mà không hề chớp mắt.

"Nhưng mà cha đã coi tôi như là một công cụ suốt cả cuộc đời rồi. Vậy nên lần này tôi sẽ trả lại tất cả cho ông ấy.”, cô lạnh lùng nói.

Liệu anh có thể chấp nhận một người phụ nữ như vậy làm bạn đời của Abel không?

Damien suy nghĩ một lúc.

‘Ồ, Abel có hơi ngây thơ. Có lẽ cũng không tệ cho lắm.’

Và trong khi họ bước đi, có ai đó chạy về phía họ.

“D-Damien… anh đây rồi!”

Sofia Russell nói, vẻ mặt cô trông như sắp khóc đến nơi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương