Streamer cung thủ thiên tài
Chapter 22: Nhiệm vụ ám sát (4)

Những người bảo vệ lâu đài đều biến mất. Bây giờ, thời điểm vào đã đến.

 

“Tôi sẽ vào ngay bây giờ.”

 

Almond mở cửa và bước vào. Ông chủ lâu đài đã chờ đợi anh như trong một cảnh phim.

 

“Tôi đã bí mật xâm nhập, nhưng ông đã ta ngồi đợi tôi rồi.” Almond không suy nghĩ nhiều mà lẩm bẩm một mình.

 

- LOL

 

- Ừ, thật đấy.

 

- Thì boss biết làm gì ngoài chờ đợi LOL

 

- Ngồi chờ anh mòn mỏi, hỏi rằng liệu anh còn nhớ hay quên.

 

– Hahaha.

 

Almond đã đề cập đến một chủ đề mà các game thủ hằng mong đợi. Anh ấy đã đánh giá khách quan về trò chơi vì anh ấy chưa từng chơi nó trước đây.

 

'Dù sao thì, đây có phải là lãnh chúa lâu đài không?'

 

Anh ta nghĩ lãnh chúa lâu đài sẽ là một ông già mập mạp. Tuy nhiên, người đứng trước mặt anh mặc áo giáp đen và trông giống một hiệp sĩ hơn. Có cảm giác như anh ta sẽ tấn công bất cứ lúc nào.

 

Đúng như dự đoán...

 

KANG!

 

Một thanh kiếm khổng lồ đột nhiên bay về phía Almond. Thanh kiếm dường như có thể làm gãy xương chỉ bằng một cú sượt qua. Không, nó giống một vũ khí cùn mô phỏng một lưỡi kiếm hơn.

 

"Ngươi đến đây một mình à?" Chúa lâu đài hỏi khi đang ngồi trên ghế. Anh ấy trông không hề bối rối ngay cả sau cú vung lớn đó.

 

'Mình đoán hắn ta là boss rồi.'

 

Almond chộp lấy cây cung của mình mà không trả lời.

 

“!”

 

Đến bây giờ anh mới nhận ra.

 

'Nên nhắm vào đâu giờ?'

 

Anh không tìm được chỗ nào để bắn.

 

Bộ giáp đen của hắn về cơ bản là một khối sắt khổng lồ. Nó mang đến cho hắn sự bảo vệ hoàn toàn và bao phủ toàn bộ cơ thể hắn như một tấm khiên bóng tối.

 

Ngay cả một cây cung thần thánh cũng không thể xuyên qua lớp sắt như vậy.

 

- Tại sao anh ta không bắn?

 

- Tôi không nghĩ là có sơ hở.

 

- ????

 

— Ôi chết tiệt...

 

— Anh ta có cần bắn bằng nỏ hay gì không?

 

- Ừ, tôi không nghĩ cây cung sẽ có tác dụng.

 

Nuốt chửng.

 

Cổ của Almond run lên và sự căng thẳng lại tăng lên.

 

“Tôi không nghĩ nó sẽ xuyên thủng được.”

 

Anh cũng cảm thấy điều đó. Không có cách nào xuyên thủng được bộ giáp đen đó.

 

Almond nhìn quanh để tìm câu trả lời.

 

'Không nên có cách khác sao? Có thể là một thủ thuật nào đó chăng?”

 

“Ôi chết tiệt…”

 

Tiếng kim loại kêu vang.

 

Âm thanh của kim loại va chạm nhau có thể được nghe thấy và ba hiệp sĩ xuất hiện. Tất cả họ đều mặc áo giáp tương tự như lãnh chúa.

 

Almond cũng không thể nhìn thấy bất kỳ lỗ hở nào trên bộ giáp hơi khác nhau của họ.

 

— Ôi...

 

- Giờ sao đây?

 

- Cuối cùng thì Almond có chết không?

 

- Việc này sẽ hơi khó khăn đây.

 

- Tôi nghĩ bạn phải sử dụng vũ khí cùn ở đây.

 

'Một vũ khí cùn?'

 

Almond thoáng do dự. Rốt cuộc, một thanh kiếm lớn không khác gì một vũ khí cùn vừa được ném vào anh ta.

 

Tuy nhiên, anh lắc đầu. Sẽ không khôn ngoan nếu sử dụng vũ khí không quen thuộc trong tình huống này. Anh quyết định dựa vào cây cung quen thuộc mà bản thân vẫn chiến đấu trước giờ. Anh có thể suy nghĩ về cái khác sau nếu anh chết.

 

'Hãy quan sát trước đã.'

 

Mỗi trò chơi đều có một giải pháp. Anh ấy không có nhiều kinh nghiệm làm game thủ, nhưng quy tắc cơ bản này luôn tồn tại, phải không? Nó cũng giống như vậy trong Kingdom Age.Không có ý nghĩa gì khi đưa vào một loại vũ khí không thể sử dụng trong trò chơi.

 

Anh cẩn thận nhìn qua nhìn lại lãnh chúa lâu đài và ba hiệp sĩ đang dần tiến đến gần anh.

 

Dậm chân. Dậm chân.

 

Cảnh tượng những người lính mặc áo giáp đen với những lưỡi kiếm khổng lồ trông thật kinh hoàng.

 

- Ui!

 

- Ôi trời...

 

- Thật đáng sợ.

 

- Tôi nghĩ cậu phải chạy ngay bây giờ!

 

— Tôi đoán một cái chết không phải là một trải nghiệm tồi tệ.

 

- Cứ bắn ở bất cứ đâu!!!

 

Khán giả có vẻ căng thẳng hơn Almond.

 

Almond cũng cảm thấy căng thẳng và sợ hãi, nhưng không phải khi anh ấy hoàn toàn tập trung. Đôi mắt anh nhanh chóng quét qua bốn người đàn ông mặc áo giáp và...

 

“!”

 

Có cái gì đó lọt vào mắt anh. Có một sự khác biệt nhỏ giữa áo giáp của lãnh chúa và hiệp sĩ.

 

'Đó là một cái móc.'

 

Kẹt...?

 

Cuối cùng, anh ta đã sẵn sàng cây cung của mình. Vào lúc đó...

 

"Raaa!"

 

Người hiệp sĩ đang duyên dáng tiến đến gần thì bất ngờ lao về phía trước.

 

Almond, giương cung, tránh sang một bên.

 

“!?”

 

Klang!

 

Thanh kiếm đen của hiệp sĩ đập vỡ sàn đá granit và mũi tên của Almond bay tới từ bên phải. Mũi tên đâm vào tấm trán của mũ bảo hiểm, đặc biệt là chiếc nhẫn giữ chùm lông trang trí.

 

Kah-ah-ang!

 

Một âm thanh lớn vang lên và điều gì đó gây sốc xảy ra.

 

"Agh?!"

 

Mũi tên bay đi và mắc vào móc. Nó cởi mũ bảo hiểm như thế.

 

- Ồ!

 

- Chết tiệt, điều đó có thể làm được à?

 

- Anh ta cởi mũ bảo hiểm của họ ra à!?

 

- Không thể tin được nó lại rơi ra.

 

— Nó chắc chắn sẽ có đủ lực nếu cậu bắn một mũi tên mạnh như vậy.

 

— LOL

 

— Tôi chỉ thấy áo giáp bong ra như thế trong phim hoạt hình thôi.?

 

- Điên cuồng!

 

- Điên vãi!

 

Mũ bảo hiểm của hiệp sĩ rơi xuống đất và phát ra tiếng động lớn. Mặt anh đỏ bừng và sưng tấy vì chiếc mũ bảo hiểm đã bị cởi ra một cách thô bạo.

 

"Ngon."

 

Almond nhanh chóng lăn lại và cởi mũ bảo hiểm của hai hiệp sĩ còn lại.

 

Thud! Thud!

 

Anh uyển chuyển xoay người xung quanh bắn tên trong khi xoay người như một vận động viên bóng rổ.

 

— Vãi....Fade away như bóng rổ... ..

 

- Almond, giờ cậu điên thật rồi phải không?

 

- Này, cậu không phải là con người đúng không?

 

Cả hai mũi tên đều thành công làm rớt mũ bảo hiểm của các hiệp sĩ còn lại.

 

- Nhưng còn boss thì sao? Hắn hơi khác ba tên này.

 

– Chịu.

 

Không thể sử dụng phương pháp tương tự để chống lại lãnh chúa lâu đài. Hơn nữa, những hiệp sĩ này không chỉ đứng yên.

 

"Chết đi!"

 

Thud!

 

Một thanh kiếm khổng lồ bay qua nơi từng là đầu của Almond. Như thường lệ, anh lăn trên mặt đất và bắn một mũi tên khác.

 

Bang!

 

Mũi tên xuyên qua đầu hiệp sĩ và anh ta ngã xuống.

 

Bụp.

 

Hai hiệp sĩ còn lại lao tới cùng lúc, nhưng Almond đã giữ được khoảng cách.

 

Thud! Thud!

 

Hai phát tên nhanh chóng theo sau.

 

Twaaaaaang...

 

Xác của họ trượt xuống chân Almond theo đà lao tới. Đầu của hai người họ có những mũi tên ở cùng một chỗ.

 

— Chỉ cần nhìn thấy cái này là có vẻ như cung siêu ngon rồi!

 

- Đây là sức mạnh của cung!

 

- Kya!

 

— Vậy giờ còn lãnh chúa lâu đài thì sao!?

 

Lúc này, chủ lâu đài mới đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

 

"Ấn tượng đấy."

 

Almond không trả lời.

 

'Không có thời gian.'

 

Anh còn mười giây để xem kế hoạch của mình có thành công hay không.

 

Ping!

 

Một màn hình xanh lướt qua tầm nhìn của anh.

 

[Kỹ năng bắn liên kích. Đã kích hoạt!]

 

Ba kỵ sĩ đã ở đó để kích hoạt kỹ năng này. Kỹ năng này chỉ có thể  được với tất cả các lần tiêu diệt bằng headshot.

 

– Ồ!

 

- Phải! Kỹ năng đạt đủ điều kiện kích hoạt rồi!

 

- Nhưng bạn sẽ làm gì?

 

Đù!

 

Sang-Hyeon đặt tất cả mũi tên của mình xuống đất.

 

“Ngươi không thể giết ta bằng những mũi tên đó.”

 

Lãnh chúa lâu đài tuyên bố và bắt đầu đi về phía anh ta khi tiếng nhạc đe dọa vang lên.

 

— Cứ như nói thẳng vào mặt anh ấy rằng mấy mũi tên quèn đó sẽ không giết được hắn ấy LOL

 

— Tại sao ngươi lại thực hiện thử thách bắn cung?

 

— Lời tuyên bố chính thức từ NPC: Đừng thực hiện thử thách bắn cung.

 

Thậm chí, vào thời điểm này, cũng không nhiều người dự đoán được chiến thắng của Almond. Làm sao anh ta có thể thắng một kẻ không có sơ hở ngay cả khi anh ta bắn liên tiếp ở tốc độ cao? Không ai khác có thể nhìn thấy con đường đó.

 

'Tôi có thể thấy nó rất rõ.'

 

Sang-Hyeon tự nhủ và cẩn thận thở trong khi khía mũi tên.

 

Hít vào.

 

Khi hơi thở dừng lại...

 

Phát súng đầu tiên được bắn.

 

Paaang!

 

Anh ta nhắm và bắn vào tên chúa tể lâu đài đang dần đến gần.

 

Nhưng...

 

Klang!

 

Nó bật trở lại với một tiếng cạch.

 

“Ngươi không hiểu ta đang nói gì à? Ta đã nói là không có ích gì mà.”

 

Vị lãnh chúa dừng lại một lúc vì lực của mũi tên, nhưng lại bắt đầu bước đi.

 

“Ta sẽ giết ngươi và biến ngươi thành cát bụi vì đã phá hủy lâu đài của ta như thế này…”

 

Klang!

 

Một mũi tên bay tới và trúng anh lần nữa trước khi bước tiếp theo của anh chạm đất.

 

“?!”

 

Mũi tên trúng vào vị trí giống như lần trước. Không chỉ là cùng một điểm, mà chính xác là cùng một điểm, không khác biệt một milimet nào. Những cuộc tấn công với độ chính xác không thể tin được vẫn tiếp tục.

 

Klaaaang!

 

Klang!

 

Klaang!

 

“Cái gì.. sự ngu ngốc này là gì vậy…”

 

Almond đặt khoảng 50 mũi tên xuống đất. Anh ta ngay lập tức bắn ba phát, tất cả đều trúng vào tim của lãnh chúa lâu đài.

 

“Ngươi có nghĩ rằng điều này sẽ làm nên sự thay đổi gì đó sao?!!!”

 

Lãnh chúa hét lên và chạy về phía anh nhưng Almond vẫn đứng vững.

 

Anh ấy tập trung vào mũi tên tiếp theo giống như mũi tên đầu tiên và nối cổ, rút và thả một cách trơn tru.

 

Mũi tên cắt xuyên qua không khí.

 

Klaang!

 

Nó lại đánh vào điểm tương tự. Bây giờ, nó đã trở thành một vấn đề lặp đi lặp lại. Quá trình kéo dây cung và thả nó tiếp tục.

 

Thud! Thud!

 

Vô số mũi tên cắt xuyên không khí và tất cả đều đâm vào cùng một điểm.

 

Kakakakang!!!

 

Những tia lửa bắn ra từ bộ giáp như thể Almond đang hàn thứ gì đó bằng những mũi tên của mình.

 

— Cái quái gì...

 

— Độ chính xác đó là sao vậy?

 

– Almond anh điên rồi! Almond bạn điên rồi! Almond bạn điên rồi!

 

Kang...

 

Almond có thể cảm nhận được điều đó khi anh lắp mũi tên cuối cùng của mình.

 

'Phát cuối cùng.'

 

KANG!!!

 

Áo giáp của lãnh chúa lâu đài vỡ tan với một tiếng nổ lớn.

 

“!”

 

Vẻ mặt của lãnh chúa lâu đài tràn đầy vẻ kinh hãi, nhưng nó không tồn tại được lâu. Mũi tên tiếp theo đâm thẳng vào tim hắn với một tiếng uỵch.

 

– Almond! Almond! Almond! Almond!

 

- Mẹ ơi, lớn lên con muốn làm Almond! Mẹ ơi, lớn lên con muốn làm Almond!

 

- Đại ca ơi!  Đại ca ơi! Đại ca ơi! Ơ sếp ơi! Đại ca ơi!

 

- Anh ấy đã làm được!!

 

- Chết tiệt, anh ta điên thật rồi.

 

- Oppa, em chết mất!

 

– Anh ấy thực sự chiếm được cảm tình của mọi người.

 

- Trái tim của chúa cũng vậy.

 

Cuộc trò chuyện trở nên hỗn loạn và nhiều người cần phải bị cấm. Sau đó, số tiền quyên góp đã tràn vào.

 

[ArrowsTip đã quyên góp 1.000 won.]

 

[Tôi chỉ đánh trúng một chỗ.]

 

[CoolBoy đã quyên góp 5.000 won.]

 

[Đây không phải là một cuộc diễn tập! Đây không phải là... hay là vậy nhỉ?]

 

[FullBody đã quyên góp 1.000 won.]

 

[Bạn có quyền chia sẻ máu của tôi!]

 

[ThisWay đã quyên góp 10.000 won.]

 

[Bạn phải đánh cùng một chỗ bao nhiêu lần để phá vỡ bộ giáp?]

 

Almond hít một hơi thật sâu và nhìn vào sự hỗ trợ đang đổ vào cuộc trò chuyện.

 

'Mình đã làm điều đó một lần nữa.'

 

Buổi huấn luyện viên nang buổi sáng và nhiệm vụ xâm nhập lâu đài buổi chiều. Mọi thứ khiến anh mệt mỏi, nhưng cảm giác thành công từ nhiệm vụ chảy khắp cơ thể anh và mang lại cho anh năng lượng trở lại.

 

Anh ấy đáp lại bằng một giọng sôi nổi với những khán giả đã ủng hộ anh ấy.

 

“Cảm ơn ArrowsTip. CoolBoy... đây không phải là diễn tập, nhưng cảm ơn bạn. Cảm ơn FullBody. Chia sẻ máu? Điều đó nghĩa là gì? Cách này, tôi không đếm, nhưng tôi nghĩ nó phá được khoảng bốn mươi phát. Cảm ơn!"

 

Phản ứng của anh ấy với người xem trở nên tự nhiên hơn nhiều. Bây giờ anh ấy cảm thấy giống như một streamer chuyên nghiệp.

 

– Ồ.

 

— Almond đã tiến bộ hơn LOL

 

- Anh ấy sẽ không tự bắn mình nữa phải không?

 

— Không làm điều đó đã là một tiến bộ lớn LOL

 

- Anh ấy không còn là em bé nữa.?

 

Cuộc trò chuyện đã nhận ra anh ấy, nhưng đó chỉ là những khoản quyên góp nhỏ.

 

“Bây giờ chúng ta hãy xem biểu hiện ngạc nhiên của Tiểu thư Emilia… hả?”

 

Bam!

 

Một tiếng kèn lớn vang lên sau đó và Almond trở nên sốc trước khoản quyên góp mới.

 

[SeoJiAh đã quyên góp 300.000 won.]

 

[Wow! Anh thật tuyệt vời.]

 

Đây là lần đầu tiên anh ấy nhận được số tiền quyên góp hơn 100.000 won ngoài lần tham gia Acorn Jelly. Thậm chí sau đó, nó còn hướng tới Acorn Jelly. Về mặt kỹ thuật, đây đánh dấu số tiền quyên góp cao nhất của anh ấy.

 

- Ôi chúa ơi. Chúa Giêsu Kitô.

 

- Chết tiệt.

 

— 100.000 won kết thúc buổi phát sóng. Điều gì xảy ra với 300.000 won?

 

- Điều này thật là điên rồ.

 

— Anh ta có lộn nhào để kết thúc luồng không?

 

— SeoJiAh, chẳng phải cô ấy là người đã khen Almond đẹp trai trên buổi phát sóng của Acorn lần trước sao?

 

— Phú bà...

 

— 300.000 won. Tôi tự hỏi làm thế nào anh ấy sẽ kết thúc buổi phát sóng.

 

- CƯỜI! Việc kết thúc stream có được xác nhận không?

 

- Đừng kết thúc! Đừng kết thúc!

 

Người xem đã lo lắng không biết Almond sẽ phản ứng thế nào.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương