Sóng Gió Cuộc Đời
-
Chương 13
Chẳng lẽ Trà đang có ý tứ gì đó mà tôi không dám hiểu chăng??..
Chắc là không… chắc chắn là không phải.
Là do tôi tự tiện, vô duyên phá đám chuyện riêng của cô ấy.
Có thể việc đó đã gây nên 1 hậu quả tồi tệ nên Trà mới giận và khó chịu với tôi đến vậy.Hajzzz… đành kệ thôi… Dù gì thì tôi cũng là người gây ra lỗi, cũng đã xin lỗi, cũng đã làm điều cần làm để cô ấy hiểu và thông cảm.
Sau chuyện này Trà nghĩ gì và cư xử thế nào là tùy ở cô ấy.
Tôi chỉ hy vọng có thể nối lại được tình cảm chân thành như khoảng thời gian cô ấy chăm sóc tôi mà thôi.
1 khoảng thời gian thật đẹp và rất có ý nghĩa đối với riêng bản thân tôi.– Òa!!! Đang ngẩn ngơ nghĩ gì thế??? – Hằng hù khiến tôi lơ đễnh giật mình.
Cái dáng nhỏ nhắn, tươi sáng thực sự rất xinh đẹp.
Bảo sao nhiều thằng thích, để ý và muốn làm quen với Hằng như vậy.
Ngoài ku Đạt công khai nhờ ăn theo mối quan hệ trước đó ở trường c3 thì cơ số những thằng ve vẩy, theo đuôi ngoài rìa là không hề nhỏ.
Đơn giản vì thằng nào cũng biết là Hằng còn “single” nên dù địch đông vẫn cứ đâm đầu vào mới 1 niềm hy vọng rằng mình sẽ là nhân tố đặc biệt trong mắt xanh của nàng.– Tôi: Nghĩ… Ờ… Hôm nay nhìn Hằng xinh thật đấy… Thật luôn!!!– Hằng: Hả??? Nghĩ… về mình á…– Tôi: Không… đang nghĩ cái khác thì tự dưng thò mặt vào nên mình khen đểu thôi… Hề hề.– Hằng: Á à… Chít này… Khen đểu này..!!Chuỗi ngày tiếp theo trong tuần vẫn tiếp tục trôi qua như vậy.
Tôi ngày 1 quen thân thêm nhiều bạn bè mới.
Chỉ riêng với mình Trà thì “chế độ giã đông” dừng như đã bị vô hiệu.
Khối băng trong lòng Trà vẫn chưa thể tan, dù mỗi khi chạm mặt tôi đều cố gắng mỉm cười thân thiện hòng mong chờ 1 thái độ hồi đáp rõ ràng hơn.
Thân thiện cũng được mà khó chịu thì cũng xong, chứ cứ vô tình, lạnh giá thế này thực sự làm lòng tôi đối với Trà cũng lạnh theo vài phần.Tuần này tôi cũng tiếp tục trở lại với việc gia sư ở nhà My.
Cái My thực sự không hiểu nổi tôi là dạng sinh viên hay thầy giáo gì mà nay bó bột vì què tay, mai băng bó vì vỡ đầu.
Có lẽ vì vậy mà con bé thêm nể thằng thầy này của nó vài phần.
Gọi dạ bảo vâng chỉ sau 2 buổi đã trở thành 1 thói quen tự giác của My…– My: Anh này… chuyện cái Ly ấy.
Sao anh chưa bàn gì với em mà đã nhận lời nó rồi???– Tôi: Anh nói với nó là tùy ở em hết mà.
Em okie thì được, còn không thì…– My: Anh làm vậy là làm khó em rồi còn gì!!!– Anh… Ừ… Anh… Uhm, đúng là chưa nghĩ cho em thật.
Thôi thế này…– My: Thôi giờ đằng nào cũng vậy rồi, anh cứ nhận lời nó đi cũng được.– Anh: Anh xin lỗi, nếu em không thích thì thôi, anh sẽ có cách nói lại với Ly.
Thực ra anh chỉ nghĩ 2 đứa học cùng nhau có gì bàn bạc, trao đổi thì sẽ dễ học hơn thôi.– My: Thôi anh ơi, em đồng ý rồi mà.
Để cái Ly học cùng em cũng được… Anh nhìn gì thế???– Anh… My à… Cái này anh nghĩ là phải nói… những hôm nào anh đến dạy thì em… mặc kín đáo chút nhé… Nãy giờ anh căng thẳng lắm (áo thun cánh dơi che quần, trong không coọc xê)– My: Sao mà căng thẳng… Anh nhìn thấy gì rồi à…– Tôi: Ừ… em cứ mặc như hôm đầu tiên ấy là được.– My: Nhìn thấy gì của em rồi???– Tôi… Hajzzz…– My: Anh yên tâm, là do sở thích của em thôi.
Đẹp thì phải khoe ra chứ.– Tôi: Anh thì không nghĩ thế, tại sao em lại cứ như vậy với các gia sư của mình là sao nhỉ!!!– My: Đang vui vẻ anh đừng tự bơm chuyện!!!– Tôi: Trước anh đã có bao nhiêu gia sư dậy em rồi?– My: 7 người!!!– Tôi: Người trụ lại lâu nhất?– My: Nửa tháng!!!– Tôi: Vậy là anh vẫn còn 1 tuần nữa để phá “kỷ lục”!!! Từ buổi đầu tiên đến giờ đều là thử anh phải không???– My…– Tôi: Phải không???– My… Phải…– Tôi: Em tìm thầy mới đi nhé!!!– My… Không… anh…– Tôi: Những ngày qua vì em là học sinh của anh mà dù nhức đầu anh vẫn cố thức soạn cho em 1 dàn đề cương để kịp ôn tập.
Anh còn muốn dạy bao em đủ cả Lý, Hóa để em yên tâm cả 3 môn.
Anh dạy thực lòng vậy còn em thì đối với anh thế này đây!!!– My… Kìa anh… em xin lỗi anh mà… Từ giờ em sẽ không làm gì linh tinh nữa đâu.
Em hứa đấy!!!– Tôi: Em có thấy mình quá đáng không.
Tại sao cứ phải giở mấy trò này để hành hạ gia sư của mình là sao.
Em cứ nghĩ cầm được chút tiền của gia đình em là người ta sung sướng lắm à.
Em nói đúng, đây chỉ là làm công nhưng cũng không phải là chịu nhục!!!– My… Hức… Em xin lỗi rồi mà, anh đừng có dồn em như vậy nữa…– Tôi: Tại sao cứ phải làm như vậy? Mục đích học của em rõ ràng là có, anh không hiểu!!!– My: Nguyên nhân là do bố mẹ e… lúc nào cũng tiền.
Chỉ biết ép thuê gia sư về bắt em học… em chống đối trực tiếp không được nên… mới dùng cách gián tiếp với gia sư để ép ngược lại thôi… Giờ học anh rồi thì em lại muốn học thật sự…– Tôi: Thật mà 2 hôm nay làm trò với anh à???– My: Anh đừng có hiểu lầm… Là em thử anh với ý khác thôi….
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook