Nếu Tô Vũ thực sự trở lại, biết Ngưu Thúy Hoa có quan hệ thực chất với mình, hắn sẽ không dám tưởng tượng kết cục của Ngưu Thuý Hoa và Đại Nữu.

Nếu như lúc ấy hắn mạnh mẽ từ chối thì đã chết hẳn rồi, uy hiếp bằng cái chết, có phải chuyện sẽ không đi đến bước này không?

Lúc được cứu lên cô cũng mở mắt ra, nghe thấy người khác gọi “Tô Vũ”, cô cho là gọi cô “Tô Ngữ”, mặc dù đối phương mặc cổ trang, cô cũng chỉ cho rằng gần đó có đoàn phim đang quay rồi yên tâm ngất đi.

Sau khi được người khác thay quần áo bẩn, hoàn toàn tỉnh táo thì nghe được Ngưu Thúy Hoa đang chất vấn.

Cô nhìn thấy đôi tay thon dài, khớp xương rõ ràng, khác hẳn đôi tay mịn màng không một vết chai của cô.

Cô ôm lấy Đại Nữu mũm mĩm, cảm thấy không giống với hai tay gầy yếu của mình.



Sau đó âm thầm suy đoán là nguyên thân chắc đã chết lúc ở dưới nước, cho nên có lẽ là ôm tâm lý may mắn, cho dù nôn mửa đến chết cũng không thật sự từ chối Ngưu Thúy Hoa.

Tô Ngữ cảm thấy bản thân mình đúng là một tên trộm đáng xấu hổ, rõ ràng chiếm hết của người khác lại bịt tai trộm chuông, vờ như mọi thứ đều là dáng vẻ ban đầu.

“Chúng ta đi đâu vậy?” Tiếng hắn khàn khán. Sau khi khóc cả một đêm, cổ họng đau không chịu nổi: “Mặc dù nói như vậy rất trơ tráo, nhưng nếu ta chết, Tô Vũ trở lại, ngươi có thể chăm sóc giúp Ngưu Thúy Hoa và Tô Đại Nữu không. Tất cả những chuyện này, hai người họ đều không biết, cũng không phải sai lầm của họ.”

Tô Vũ nhìn theo Tô Hàm, đối phương nhìn thẳng phía trước, không nói một câu.

“Nếu Tô Vũ khăng khăng bỏ Ngưu Thúy Hoa thì sẽ để nàng mang Đại Nữu đi sao? Nếu bỏ thật, hai trăm lượng kia là tiền ta kiếm được, đến lúc đó xin chia một nửa, một trăm hai để lại cho Tô Vũ coi như ta bồi thường cho hắn, phần còn lại để Ngưu Thúy Hoa và Đại Nữu mang đi.”

“Đại Nữu không phải con của Tiểu Vũ.” Giọng Tô Hàm vẫn khàn khàn như thế, hắn ta không muốn nói quá nhiều với “Tô Vũ” giả này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương