Lục Thanh Diên thấy anh đồng ý với quan điểm của mình, cười híp mắt, tiếp tục lấy một miếng ăn.


Trong lúc đó, Thư Bắc Thu đứng dậy nói đi vệ sinh một chút, Lục Thanh Diên cúi đầu cầm hạt dưa anh bóc ăn.


Ăn được một lúc, cô phát hiện ở vị trí gần cửa sổ sát phòng bếp, có một người đàn ông trung niên đang dán vào cửa sổ kính nhìn về phía bàn của cô.


Lục Thanh Diên nghi ngờ nhìn sang, người đàn ông kia lại giả vờ lau bệ cửa sổ, sau đó đi chỗ khác.


Thư Bắc Thu quay lại, thấy cô nhìn chằm chằm về phía cửa sổ phòng bếp.


“Đói bụng à?”

“Không có.

” Lục Thanh Diên lắc đầu cười, “Đậu phộng, hạt dưa, bánh đậu xanh, còn có mấy chén trà đều ở trong bụng tôi rồi, làm sao mà đói được.



“Tôi đã gọi món rồi.


” Thư Bắc Thu cũng cười, “Cô nghỉ ngơi một chút, lát nữa món ăn lên là ăn được ngay.



Lúc đầu quyết định thời gian hẹn hò này, là nhắm vào bữa trưa mà đến.


Nếu Lục Thanh Diên hoặc Thư Bắc Thu không vừa mắt đối phương, thì uống hết trà, ăn vài món ăn vặt, sẽ tìm lý do để rời đi.


Nghĩa là không thành công.


Nhưng bây giờ cả hai người đều không nói chuyện rời đi, Thư Bắc Thu đã gọi món, Lục Thanh Diên đỏ mặt, thấp giọng đáp lại, “Được.



Thư Bắc Thu nghe vậy, biết đối phương khá hài lòng về mình, muốn tiếp tục tiếp xúc.


Anh hít sâu một hơi, vội rót trà cho Lục Thanh Diên, “Tôi đi tìm thím về đây, tránh ra ngoài đi lâu chân đau.




Nào có chuyện thím năm muốn đi dạo, chỉ là tìm một cái cớ để ở ngoài đợi Lục Thanh Diên mà thôi.


“Được.



Lục Thanh Diên ngước mắt nhìn sang, chỉ thấy trên đầu anh hiện lên một dòng chữ đỏ.


【 Ông già nhìn trộm kia có phải là chú của đồ chơi nhỏ kia không? 】

Chú của đồ chơi nhỏ?

Lục Thanh Diên sững sờ một chút, sau đó hiểu ra.


‘Đồ chơi nhỏ’ này ám chỉ Đàm Trường An, mà theo dòng chữ đỏ trên đầu Đàm Trường An hôm qua tiết lộ, đầu bếp của tiệm cơm quốc doanh này chính là chú út của anh ta.


Vậy người nhìn trộm cô là chú của Đàm Trường An?

Trước khi ra ngoài tìm thím năm Lục, Thư Bắc Thu nhờ nhân viên phục vụ mang thêm một ấm trà và một cái chén trà, đậu phộng rang, hạt dưa, bánh đậu xanh cũng mang thêm một đĩa.


Vì gọi thịt kho tàu nên lên món hơi lâu, nhân viên phục vụ gật đầu liên tục.


Rất nhanh nhân viên phục vụ mang đĩa đã hết thức ăn đi, lau sạch bàn, mang món ăn mới và ấm trà đầy, cùng với một cái chén trà sạch sẽ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương