Thư Bắc Thu ngồi rất thẳng lưng, giống như đang học bài, nghe rất chăm chú.


Lục Thanh Diên thấy tư thế ngồi của anh, lại không nhịn được mà cười.


“Tôi thích nấu ăn, lúc rảnh rỗi thường may vá những món đồ nhỏ, càng thích cuộc sống yên bình ấm áp, nếu gia đình ồn ào hỗn loạn, thì tôi sẽ không thích.



“Nhà chúng tôi đơn giản, mỗi người đều là người biết lý lẽ, bình thường có bất kỳ mâu thuẫn gì, đều sẽ nói rõ ràng ngay tại chỗ, tuyệt đối không giữ qua đêm!”

Thư Bắc Thu nghe vậy vội nói.


【 Chuyện này đúng thật, tôi vừa xem lại nội dung quyển tiểu thuyết, nhà họ Thư quả nhiên rất nghiêm khắc, ba mẹ thông tình đạt lý, hai chị gái, em trai và vợ em trai đều không phải là người hay gây chuyện.



Lục Thanh Diên nhìn thấy câu này, lại nhìn Thư Bắc Thu thêm một lần.


“Tôi nói thật.


” Thư Bắc Thu thấy cô nhìn mình, sợ cô không tin, lại nói thêm vài câu, anh đặt hạt dưa bóc vỏ vào đĩa đậu phộng.


“Từ bé đến lớn, nhà chúng tôi chưa bao giờ xảy ra cãi vã, ba mẹ yêu thương nhau, mấy chị em chúng tôi cũng không có mâu thuẫn gì, vợ em trai vào cửa cũng vậy.



“Ba mẹ yêu thương nhau, về cơ bản con cái cũng hòa thuận với nhau, hơn nữa khi giải quyết vấn đề, cũng không quá nóng vội.

” Lục Thanh Diên đáp lại.


Thấy cô nói thật lòng, Thư Bắc Thu biết mình đã hiểu nhầm đối phương, anh lập tức xin lỗi Lục Thanh Diên.


Thấy anh rất nghiêm túc, Lục Thanh Diên chỉ vào đĩa hạt dưa cười, “Vậy thì bóc thêm chút hạt dưa cho tôi đi.



“Được.



Thư Bắc Thu cười híp mắt, tay vẫn không ngừng bóc, “Muốn thêm một đĩa đậu phộng nữa không?”


“Không cần.

” Lục Thanh Diên lắc đầu, “Ăn đậu phộng rang nhiều dễ nóng.



Thư Bắc Thu nghe vậy suy nghĩ một lát, gọi phục vụ đến, nhờ bọn họ mang lên một đĩa bánh đậu xanh.


Bánh đậu xanh màu xanh nhạt được bày rất đẹp mắt.


Lục Thanh Diên rất nể mặt mà lấy một miếng.


Cô nhẹ nhàng cắn một góc, vị ngọt nhẹ, thơm mùi đậu xanh, lượng đường bên trong vừa phải, ăn một miếng cũng không thấy ngán, Lục Thanh Diên rất thích.


“Rất ngon, đồng chí Thư cũng ăn đi.



Lục Thanh Diên đẩy đĩa bánh đậu xanh về phía Thư Bắc Thu.


Cô nhỏ giọng nói với Thư Bắc Thu, “Một số bánh đậu xanh có cho thêm đường hóa học, cái này không có, cho đường trắng, rất ngon.



Thư Bắc Thu đáp lại, bóc xong nắm hạt dưa cuối cùng, đặt vào đĩa, mới lau tay lấy một miếng bánh đậu xanh nếm thử, “Quả thật không tồi.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương