Đối phương tiếp tục trút linh lực, kiếm của A Kiều lại bị đè xuống thêm một phần.

Vì thế nàng dứt khoát nghiêng người một cái, ra một chiêu kim thiền thoát xác.

Kiếm của đối phương quệt vào mặt đất, chém ra một khe nứt thật lớn.

Hai người rất nhanh lại triền đấu với nhau, kiếm khí như hồng câu.

A Kiều hiểu rõ, đối phó với loại người này, nhất định phải lấy nhu thắng cương.

Đối phương càng muốn cứng rắn, A Kiều lại càng phải chơi mánh khóe với nàng ấy, vung ra một vài động tác giả, tiêu hao thể lực của nàng ấy.

Khi đối phương mất sức, sắp chống đỡ không nổi, A Kiều mới bắt đầu phản kích.

Cuối cùng, đối phương bị A Kiều ép tới rìa lôi đài, mũi kiếm chĩa thẳng vào cằm nàng ấy.

“Đông——" Sư huynh làm trọng tài đánh trống, cao giọng tuyên bố, “A Kiều, thắng——”


A Kiều thu kiếm, chắp tay nói: "Sư tỷ đã nhường rồi.”

Đối phương đứng lại, cũng chắp tay: "Tiểu sư muội, muội rất lợi hại.”

Lúc mặt trời lặn, trận đấu ngày đầu tiên kết thúc.

Sau khi dùng bữa tối xong, nàng và Hạ Hòa cùng nhau trở về phòng ngủ.

Ở một góc rẽ, thân ảnh áo trắng đã lâu không gặp bỗng nhiên đập vào mắt.

Còn có mùi cỏ cây nhàn nhạt.

“Đại sư huynh? Sao huynh lại ở đây?" A Kiều có chút kinh ngạc, khóe môi bất giác cong lên.

Kỳ Thịnh cũng cười nhạt, nói: "Đi tản bộ một lát.

Trùng hợp quá.”


Hạ Hòa ở một bên đã bị dọa đến run run rẩy rẩy: "Đại sư huynh...!Vậy, cái kia, ta còn có việc, ta đi trước!"

Nói xong, trong nháy mắt đã không thấy bóng người.

A Kiều như suy tư gì.

Trước đây nàng cũng giống như tất cả mọi người, cảm thấy đại sư huynh rất đáng sợ.

Nhưng có lẽ là bắt đầu từ khi hắn cẩn thận dùng đá lưu ảnh ghi lại, tuy rằng nghiêm túc nhưng không mất phần kiên nhẫn chỉ điểm nàng công pháp, cảm quan của nàng đối với hắn bỗng có chỗ thay đổi.

Thực ra đại sư huynh cũng không bất cận nhân tình như thế.

Trước kia rất ít nghe nói có đệ tử đi thỉnh giáo đại sư huynh, không có người dẫn đầu, nên gần như tất cả mọi người đều không dám, dần dà, tin đồn đại sư huynh không dễ gần càng thêm sâu sắc.

Thật ra không phải.

Chỉ cần ngươi đi thỉnh giáo hắn, hắn nhất định sẽ kiên nhẫn và cẩn thận chỉ dạy cho ngươi.

Nàng thừa nhận, ngày đó lúc đại sư huynh nói muốn bồi thường cho nàng, nàng trả lời muốn hắn dạy nàng Thập Phương kiếm thuật là lời xúc động nhất thời.

Lúc đó mới vừa tỉnh ngủ, đầu óc không quá minh mẫn.

Nếu như đổi lại là bình thường, nàng căn bản không dám đòi hỏi đại sư huynh "bồi thường".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương