Chương 74: Bị câm

Bởi vì chị gái phải nghỉ ngơi, Lumian không thể học những từ Hermes và Hermes cổ mới được, cậu chỉ có thể củng cố những gì đã nắm vững trước đó, đợi đến khoảng mười giờ, cậu ra ngoài và đi thẳng đến quán rượu cũ.

Đầu tiên, cậu muốn xem liệu cô gái bí ẩn đó có xuất hiện và cung cấp thêm một số kiến ​​​​thức sau khi cậu đã trở thành “Nhà vũ đạo” hay không. Thứ hai, Leah và những người ngoại lai kia sống ở đó, sau những gì đã xảy ra ngày hôm qua, chưa chắc hôm nay bọn họ sẽ ra ngoài.

Sau khi bước vào quán rượu cũ, Lumian nhanh chóng nhìn xung quanh và khá thất vọng khi phát hiện ra rằng nơi mà cô gái thường ngồi trống không, chẳng có ai ở đó. Cậu chậm rãi thở ra, đi về phía quầy bar, định hỏi xem ba người kia có ở đây không.

Lúc này, có vẻ chủ quán rượu Morris Besne vừa mới thức dậy không lâu, rõ ràng tinh thần không được phấn chấn lắm, đang mang theo cái mũi đỏ ửng trò chuyện gì đó với khách trước quầy. Vị khách rất kích động, khua tay, kêu lên a a nhưng lại không nói được.

Bị câm? Lumian tò mò đến gần, phát hiện vị khách đó không phải là một trong hai người câm vốn có trong làng, mà là Jean Maury, chồng của Siebier Berry.

Sieber là tình nhân của linh mục Guillaume Besne, chị gái của người chăn cừu Pierre Berry, một thành viên của nhóm nhỏ đó.

Jean Maury không câm... Lumian nhìn người đàn ông trung niên với vẻ nghi ngờ.

Mái tóc đen của ông ấy rối tung, râu ria trên mặt cạo không sạch, trong mắt ông ấy tràn ngập sự tức giận và sợ hãi. Khác hẳn với trạng thái ủ rũ thường ngày, lúc này ông ấy cực kì kích động, liên tục khoa tay múa chân, cứ a a muốn nói với chủ quán rượu một điều gì đó.

Lumian thầm nghĩ “lạ lùng”, đi đến trước quầy bar, mỉm cười và gõ gõ vào bàn:

“Này, có chuyện gì vậy?”

“Morris, anh bán rượu giả cho Jean à? Anh xem ông ấy tức giận đến mức không nói nên lời kìa.”

“Liên quan gì đến tôi?” Morris Besne nhanh chóng phủi bỏ trách nhiệm, “Ông ta tự câm đấy chứ.”

Jean Maury dừng lại, liếc nhìn Lumian rồi trở lại trạng thái ủ rũ ban đầu. Ông ấy lập tức quay người và đi ra khỏi quán rượu cũ.

Sau khi ông ấy biến mất ngoài cửa, Lumian mới hạ giọng hỏi:

“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với ông ấy vậy?”

Morris Besne nhìn ra ngoài, cũng nhỏ giọng theo:

“Nghe nói tối hôm qua đụng phải Sieber với linh mục đang làm chuyện kia ở trên giường nên ông ấy tức đến câm luôn, hôm nay thì đi khắp nơi tìm người khoa tay múa chân kể lại chuyện ấy. Hừ, vậy mà chẳng dám đến Darliege tố cáo linh mục, đúng là tên hèn, đáng đời!”

Lumian vừa bàng hoàng vừa sốc.

Nếu cậu nhớ không lầm thì Jean Maury biết vợ mình là Sieber có quan hệ như vậy với linh mục và đã duy trì trong một thời gian dài, ông ấy chỉ không muốn Sieber cặp kè thêm với những đàn ông khác thì làm sao ông ấy lại tức tối đến câm vì một chuyện vặt vãnh đã chuẩn bị tâm lý từ trước được?

Chắc bên trong có vấn đề gì đây!

Hơn nữa, trong vòng tuần hoàn trước, chuyện Jean Maury tức đến câm không hề xảy ra, nếu có thì Lumian không thể không hay biết gì. Ở làng Kordu, chuyện này là tin tức nổi bật và tốc độ lan truyền hẳn sẽ rất nhanh.

Có thể là việc bọn mình bắt đầu tiến hành các cuộc điều tra đã tạo ra những xáo trộn tương ứng, khiến Jean Maury gặp phải những điều mà ông ấy vốn dĩ không gặp phải? Lumian lộ vẻ hào hứng trong khi đang suy đoán lý do:

 “Vậy sao?”

“Vậy thì tôi phải hỏi ông ấy cho kỹ!”

Chủ quán rượu Morris Besne không hề ngạc nhiên về sự hóng hớt ham vui của cậu, thậm chí còn nghĩ rằng đó là điều hiển nhiên.

Anh ta cười mắng:

“Thằng nhóc khốn kiếp, cậu làm người cho đàng hoàng đi, đừng chọc tức con người đáng thương đó nữa.”

“Hơn nữa, ông ấy đã câm rồi, lại còn không biết viết chữ, làm sao kể chuyện đã xảy ra cho cậu được?”

Lumian cười hì hì đáp:

“Lẽ nào ông ấy không biết làm động tác tay?”

Cậu lập tức giơ hai tay lên, nắm bàn tay trái thành đấm và chạm nhẹ vào lòng bàn tay phải. Ở khu vực Darliege, thậm chí là cả phía nam Intis, đây là động tác phổ biến ám chỉ “chuyện kia” giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.

Morris Besne giận dữ mắng:

“Hy vọng cậu vẫn còn chút lòng tốt sót lại, đừng giở trò chơi khăm người đàn ông đáng thương đó.”

“Đừng lo, tôi chỉ muốn ‘nghe’ câu chuyện thôi.” Lumian xua tay và chạy ra khỏi quán rượu cũ, đi tìm Jean Maury.

Nhưng không biết người đàn ông đó đã đi đâu, cũng chẳng khoa tay múa chân với dân làng về những gì đã xảy ra với mình nữa, Lumian tìm kiếm khắp làng Kordu nhưng không thấy tung tích của ông ấy. Cuối cùng, cậu đến nhà Jean Maury.

Ở cổng, Siebier Berry mặc chiếc váy trắng nhạt đang xử lý một vài củ khoai tây bị hỏng.

“Có chuyện gì vậy?” Người phụ nữ ngẩng đầu lên và nhìn Lumian.

Giống như Pierre Berry, cô ấy có đôi mắt xanh và mái tóc đen dài buông xõa nhẹ nhàng phía sau, không luôn búi cao giống như những phụ nữ đã có gia đình khác.

Lumian thẳng thắn trả lời:

“Tôi đang tìm Jean Maury.”

Sieber, đôi má phúng phính và đường nét mặt mềm mại, trả lời một cách dửng dưng:

 “Ông ấy không có nhà.”

“Vậy cô có biết ông ấy đi đâu không?” Lumian hỏi.

Sieber điềm tĩnh đáp:

“Tối hôm qua chúng tôi cãi nhau, có khả năng ông ấy đã rời Kordu, tạm không muốn trở lại trong một thời gian ngắn.”

Nghe vậy, Lumian cau mày, cảm giác có chuyện chẳng lành đã xảy ra. Rõ ràng, Jean Maury không thể rời khỏi làng Kordu, việc đó sẽ kích hoạt vòng tuần hoàn và khiến nó tái khởi động!

Chớp mắt, Lumian tỏ ra vui vẻ:

“Tại sao hai người lại cãi nhau? Nghe nói là cô và linh mục...”

Cậu không diễn tả nó bằng lời mà nắm tay trái đấm vào lòng bàn tay phải.

Gương mặt Sieber trở nên lạnh lùng, cô ấy trầm giọng mắng:

“Cút! Cút ra khỏi nhà tôi!”

Lumian “chậc chậc” mấy tiếng rồi rời khỏi nhà Jean Maury. Sau khi đi được một quãng nhất định, nụ cười trên mặt cậu lập tức tắt ngúm. Thực ra cậu không muốn hỏi về chuyện Sieber và linh mục ngoại tình, thậm chí cậu còn từng nhìn thấy linh mục và phu nhân Poualiss khỏa thân thì còn gì để hỏi nữa?

Nhưng không hỏi lại không hợp với hình tượng của cậu trong mắt dân làng, đã tới tận cửa “thăm” rồi, nếu không chọc giận nữ chủ nhân thì cậu có còn là vua chơi khăm của làng Kordu không?

Vì vậy, Lumian phải hỏi, nếu không cậu có thể bị nghi ngờ. Hình tượng cố định của một nhân vật đôi khi rất hữu ích, nhưng lắm lúc lại mang đến rắc rối. Kết hợp phong cách hành xử của linh mục với những thông tin mà bản thân có, Lumian nghi ngờ Jean Maury không bị câm vì lật tẩy vụ ngoại tình, mà vì phát hiện ra một chuyện gì đó khác. Rất có khả năng là ông ấy đã bị đầu độc cho câm một cách trắng trợn!

Phải nhanh chóng tìm ra người đàn ông đó, nếu ông ấy cứ loanh quanh tìm ai đó để tố cáo, có thể ông ấy sẽ trực tiếp mất mạng như lần trước. Không, ông ấy đã mất tích rồi... Càng nghĩ Lumian càng cảm thấy khả năng cao là Maury đã gặp chuyện.

Người dân làng đến Darliege để tố cáo lần trước đã thình lình té chết một cách khó hiểu!

Ngay khi Lumian đang dốc phần sức cuối cùng để tìm Jean Maury, cậu gặp Ryan, Leah và Valentine đang “dạo quanh” trong làng.

Bọn họ vẫn mặc bộ quần áo vốn có

“Chào buổi sáng, các bắp cải của tôi.” Lumian chào đón họ với một nụ cười.

Hai bên vừa tới gần, cậu liền thấp giọng hỏi:

“Hôm qua không có chuyện gì xảy ra đúng không?”

Leah mỉm cười trả lời:

“Hình như vị phu nhân kia không muốn truy cứu lắm, cho nên không xuất hiện.”

Quả đúng là vậy... Lumian liếc nhìn một vòng, thấy xung quanh không có ai nên cậu mới nói cho ba điều tra viên chính phủ nghe những suy luận của chị gái về phái của phu nhân Poualiss cùng suy đoán  về danh tính của Pret.

Khi nghe vậy, sắc mặt Valentine cực kỳ khó coi, song Leah lại có vẻ phấn khích.

Ryan nhớ lại:

“Có rất ít ma nữ ở tỉnh Reston, chúng tôi không có đủ thông tin về việc này, nhưng hẳn là cấp trên sẽ biết rõ việc này. Lát nữa tôi sẽ gửi một bức điện thông báo cho họ về tình hình của phu nhân Poualiss, ừm, sẽ chỉ nhắc đến việc trong phòng phu nhân Poualiss có ảnh của Pret, nhưng gia tộc Roquefort lại không có vị phu nhân này.”

Thấy câu hỏi “Tại sao cấp trên lại biết rõ việc này” hiện lên trên mặt Lumian, Ryan nói thêm:

“Ở Intis, những chuyện liên quan đến ma nữ thường xuyên xảy ra.”

Vậy là “bạn qua thư” của chị mình cũng ở Intis à? Lumian gật đầu và đổi chủ đề:

“Hiện tại có thể thấy dường như phu nhân Poualiss không liên quan gì đến vòng tuần hoàn, có vẻ bà ấy có nhận thức nhất định về vòng tuần hoàn. Có thể đây là lý do tại sao bà ấy không truy cứu việc chúng ta lục soát lâu đài.”

“Liệu chúng ta có thể hợp sức với bà ấy ở một mức độ nào đó không?”

Valentine buột miệng ngay:

“Làm sao cậu có thể hợp tác với một kẻ xấu xa, bẩn thỉu và đáng sợ hơn cả ma quỷ được?”

Lumian chẳng thèm nhìn anh ta lấy một cái, chuyển sự chú ý sang Ryan và Leah. Thấy họ ngập ngừng, cậu chân thành dụ dỗ:

“Hợp tác có giới hạn mà, chỉ trong vòng tuần hoàn thôi.”

“Khi vòng tuần hoàn chết tiệt này bị phá vỡ, các anh muốn xử lý cô ta thế nào cũng được!”

“Về điểm này, thậm chí các anh có thể nói thẳng cho cô ta biết luôn, tôi tin cô ta sẽ thấu hiểu và chấp nhận thôi.”

Ryan suy nghĩ vài giây, vỗ vỗ bả vai Valentine, nói với Lumian:

“Đúng là chuyện quan trọng nhất bây giờ là phá giải vòng tuần hoàn, có điều, chúng tôi vẫn chưa thể chắc chắn về thái độ của vị phu nhân đó nên không dám trực tiếp đến gặp cô ta. E là phải phiền cậu hoặc chị gái của cậu đi giao lưu, hỏi han một phen.”

“Được.” Lumian lập tức đồng ý.

Cậu định đi một mình. Sau khi phát hiện ra rằng phu nhân Poualiss có thể có tình cảm bất thường và kì lạ với chị gái mình, cậu không muốn chị gái mình tiếp xúc riêng với cô ta.

Nghe hai người trò chuyện, Valentine nghiêm mặt, không đồng ý cũng không phản đối.

Lumian nhìn quanh một lần nữa:

“Vẫn còn ba manh mối...”

Cậu kể chi tiết về chuyện của Raymond, hoàn cảnh của Jean Maury và “ngôi mộ” mà con cú bay vào.

Điều này khiến Leah khá ngạc nhiên:

“Làm thế nào cậu có được nhiều manh mối nhanh như vậy?”

Cô ấy nghi ngờ không biết có phải anh chàng này hay chị gái của cậu cũng có vấn đề, nên xung quanh mới đầy rẫy những điều bất thường, còn manh mối thì ở khắp mọi nơi không.

Ai mới là điều tra viên chuyên nghiệp đây? Sao chúng ta không phát hiện ra điều gì?

“Ai bảo các anh không giữ được ký ức của hai vòng tuần hoàn trước.” Lumian mỉm cười và nhún vai.

Leah gật đầu, chấp nhận lời giải thích.

Ryan suy nghĩ vài giây, trầm giọng nói:

“Vậy thì chúng ta phải điều tra tầng hầm của giáo đường càng sớm càng tốt.”

“Ừm, có thể nơi đó cũng rất nguy hiểm, cậu nên liên hệ với phu nhân Poualiss trước, nếu có cô ta tham gia cùng chúng ta sẽ nắm chắc hơn nhiều.”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương