Chuơng 72: Vũ điệu hiến tế

"Sức mạnh của vận mệnh!"

Sau khi thốt lên ngôn ngữ Hermes cổ, Lumian chợt cảm thấy ánh sáng trong đàn tế trở nên u ám. Ngọn nến màu vàng cam lay lắt dữ dội trong cơn gió vô hình, đốm lửa chập chờn bé bằng một hạt tiêu. 

Ngay khi đó, lồng ngực của cậu nóng lên, đầu hơi choáng váng, bên tai văng vẳng tiếng ù ù ngỡ như lại nghe thấy thanh âm đáng sợ truyền đến từ nơi xa tít nhưng đồng thời cũng có cảm giác ngay sát bên cạnh nọ. Lumia bình tĩnh lại, đột nhiên nhớ đến một điều:

Ô nhiễm trong cơ thể cậu đã bị phong ấn bởi chủ nhân của ký hiệu màu đen. Dù cho cậu tập trung thiền định, đối mặt với vũ điệu hiến tế thì cũng chỉ có thể khiến ký hiệu bụi gai nổi lên, tiêu tán chút khí chứ không thể điều động sức mạnh tương ứng.

Giờ đây, nghi lễ này có thể bỏ qua phong ấn và hấp thụ "quà tặng" sao? Trừ khi chủ nhân của ký hiệu màu đen, nhân vật vĩ đại đó đã cho phép!

Nhớ lại thái độ kiên quyết của cô gái thần bí nọ, Lumian cảm thấy mình đã có chút manh mối, thậm chí cậu còn nghi ngờ rằng chính nghi lễ này đã bao gồm khâu khẩn cầu sự cho phép của nhân vật vĩ đại kia. Còn cụ thể là khâu nào thì cậu không có đủ kiến thức về thần bí học, chẳng thể suy đoán được.

Nghi lễ vẫn đang diễn ra, Lumian không dám trì trệ, chỉ suy nghĩ đôi chút rồi lại bắt đầu niệm câu thần chú tiếp theo bằng ngôn ngữ Hermes cổ:

"Ngài là quá khứ, hiện tại và tương lai;”

"Ngài là nguyên nhân, kết quả và quá trình."

Từng con chữ một vang vọng trong không gian đàn tế khép kín. Bất kể là mặt sàn hay đồ vật, chúng đều rung chuyển ​​dữ dội, tựa như có vô số thứ quái dị sắp chui ra, tiến vào khu tàn tích trong mơ.

Vèo!

Một cơn gió đen không biết từ đâu xuất hiện quấn lấy Lumian, ánh nến lay lắt chỉ bằng kích cỡ hạt tiêu chợt bùng lên, nhuốm màu trắng bạc lốm đốm chút ánh đen.

Điều này khiến cậu bị đan xen giữa trạng thái tập trung thiền định và vũ điệu người mì, không đến nỗi cận kề cái chết nhưng cũng chẳng dễ chịu gì, tựa như mắc phải chứng ù tai nghiêm trọng, chóng mặt, buồn nôn và cáu kỉnh, tinh thần cũng trở nên rối loạn. Cố gắng kiềm chế bản thân, Lumian tiếp tục buổi Nghi lễ:

“Tôi cầu xin ngài,”

"Cầu xin ngài ban ân,”

"Cầu xin ngài ban cho tôi sức mạnh ‘Nhà Vũ Đạo’.”

"Hỡi Tulip, loài thảo mộc vận mệnh, xin hãy truyền sức mạnh cho thần chú của tôi!”

"Hỡi Ambergris, loài thảo mộc vận mệnh, xin hãy truyền sức mạnh cho thần chú của tôi!"

Nghi lễ vẫn tiếp diễn, chứng ù tai và chóng mặt của Lumian càng lúc càng nghiêm trọng, như thể có vô số con giun đang ngọ nguậy dưới da. Cuối cùng, cậu cũng đã niệm xong câu thần chú. Gần như cùng lúc đó, ánh nến trắng bạc lốm đốm ánh đen chợt ngưng đọng rồi hóa thành tia sáng rọi vào ngực trái của cậu. Ngay tức thì, chất lỏng hư ảo màu đen bạc chảy ra và nhanh chóng bao phủ Lumian, khiến cậu trông vừa quỷ dị vừa đáng sợ.

Cậu chỉ cảm thấy da thịt như bị kim đâm, cơ bắp và dây chằng bị xé toạc. Thanh âm thần bí nọ trở nên cực kỳ rõ ràng, tựa như trực tiếp vang lên trong đầu cậu. Lumian lập tức bị cơn đau dữ dội nuốt chửng, đầu óc gần như không còn tỉnh táo. Toàn bộ mạch máu của cậu trở nên nóng rực như bị thiêu đốt từ trong ra ngoài.

Tình trạng này còn nghiêm trọng hơn trạng thái cận kề cái chết của lần thiền định trước đó. Cậu chỉ có thể cắn răng kiên trì, cố hết sức kiểm soát tinh thần đang rối loạn, không để cho bản thân mất đi lý trí. Còn những chuyện khác, cậu chẳng còn sức lực để nghĩ đến.

Dưới sự tấn công như vũ bão, cậu rơi vào trạng thái mê mang, chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Cuối cùng, cơn đau khủng khiếp nọ cũng biến mất. Lumian bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, tựa như trong chớp mắt gánh nặng ngàn cân được gỡ bỏ, như trồi lên từ dưới đáy biển. Cậu nhanh chóng ổn định mạch suy nghĩ rồi ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Ngay khi Lumian tỉnh táo lại, cậu lập tức tiến lên hai bước, đưa tay dập tắt ngọn nến tượng trưng bản thân để tránh sự cố ngoài ý muốn. Tiếp theo đó cậu dập tắt ngọn nến tượng trưng cho các vị thần.

Cậu kết thúc buổi nghi lễ theo từng bước. Trong quá trình giải trừ bức tường linh tính, cậu cảm thấy tinh thần kiệt quệ, cơ thể đau nhức cứ như vừa đánh một trận với quái vật. Không lâu sau, bàn ăn đã được dọn sạch sẽ, Lumian bèn kiểm tra trạng thái của mình và phát hiện trong đầu bất ngờ xuất hiện thêm rất nhiều kiến ​​thức. Nó gồm ba phần chính:

Phần thứ nhất là cách tận dụng sự kết hợp giữa động tác vũ đạo, nhịp điệu tiết tấu và linh tính của bản thân để điều động sức mạnh tự nhiên xung quanh, cầu nguyện nhân vật chưa xác định. Đây là kiến ​​​​thức cốt lõi của một "Nhà Vũ Đạo". Với kiến thức này, Lumian không những có thể cầu xin nhân vật vận mệnh đó, mà còn có thể tự mình thiết kế vũ điệu hiến tế mới tùy theo các tình huống khác nhau và các thu hoạch khác nhau trong tương lai để "làm hài lòng" những nhân vật khác.

Phần thứ hai và thứ ba là những ví dụ thực tế của phần thứ nhất.

Phần thứ hai là điều Lumian muốn có nhất lúc này, đó chính là vũ đạo thần bí do "người mì" biểu diễn. Vũ đạo nọ trực tiếp truyền thẳng vào trí não cậu, trong chớp mắt cậu đã nắm bắt ngay, chẳng qua là không thành thạo lắm. Với vũ điệu hiến tế thần bí này, khi khám phá khu tàn tích trong mơ, Lumian có thể kích hoạt ký hiệu bụi gai màu đen trên ngực để trấn áp hoặc làm suy yếu những con quái vật hung bạo.

Phần thứ ba là một vũ đạo kỳ lạ khác, nó trông không giống hiến tế mà tương tự sự kết hợp giữa hiến tế và triệu hồi. Với vũ đạo này, Lumian có thể thu hút một số thứ xung quanh mình, rồi dùng máu tươi hoán đổi để một trong số chúng nhập vào mình, từ đó tận dụng một khả năng hoặc đặc điểm nào đó của nó.

Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là Lumian phải có khả năng chịu đựng loại nhập xác này. Có những thứ sẽ mang đến rất nhiều tác dụng phụ sau khi nhập vào con người, thậm chí còn có thứ không muốn rời đi, và như thế sẽ gây ra rắc rối vô cùng lớn. Vì vậy, Lumian cho rằng nó quá nguy hiểm, không nên thử nghiệm trước khi có được hiểu biết đầy đủ về những thứ “triệu hồi” và những vấn đề có thể sẽ phát sinh.

Tầm quan trọng của kiến ​​​​thức huyền bí học lại được thể hiện rõ vào lúc này, Lumian rất cần những thứ như "Sổ Tay Sinh Vật Thần Bí", "Sổ Tay Sinh Vật Linh Tính". Thế nhưng đáng tiếc là người nổi tiếng về am hiểu kiến thức như "phù thủy" cũng chẳng thể biết nhiều đến thế.

Ngay sau đó, Lumian khua khoắn tay chân và nhận ra độ linh hoạt dẻo dai của bản thân đã được nâng cao rất nhiều.

Bụp, Lumian đá chân ra phía sau, chân cậu dễ dàng chạm vào đầu. Cậu gật gù hài lòng rồi lẩm bẩm một mình:

"Thật tuyệt, bây giờ mình đã có thể thực hiện các động tác trước đây không thể làm được, khả năng chiến đấu của 'Thợ Săn' cũng nhờ đó mà trở nên mạnh mẽ hơn nhiều."

Lumian thử nhảy vũ đạo thần bí đó để thích ứng cơ thể hiện tại của mình và làm quen với các động tác tương ứng, cậu hy vọng mình có thể rút ngắn thời gian hoàn thành một điệu nhảy.

Trông cậu lúc thì kiên cường mạnh mẽ như đang đánh trận, lúc thì mềm mại nhẹ nhàng như đang bày tỏ điều gì đó, tạo cảm giác vô cùng nhịp nhàng. Và cứ như thế, linh tính của Lumian lan rộng ra rồi kết hợp với sức mạnh tự nhiên xung quanh cậu. Dần dà, cậu bắt đầu tập trung suy nghĩ, tâm trí cậu trở nên tĩnh lặng và tiến vào một trạng thái kỳ ảo và tuyệt diệu.

Điều này giúp cậu cảm nhận được mọi vật xung quanh mình kể cả những thứ vô cùng nhỏ nhặt, như thể cậu đã khai mở linh thị. Và dường như cậu đã có thể kết nối với sức mạnh vô hình trong cơ thể mình. Lồng ngực cậu lại nóng rực, giọng nói đáng sợ kia quanh quẩn bên tai nhưng cảm giác lại không đủ chân thực.

Phù... Lumian ngừng nhảy, cởi cúc quần áo ra rồi nhìn vào ngực mình. Biểu tượng bụi gai màu đen lại hiện lên, ký hiệu xanh đen nọ trông cũng nổi bật hơn một chút. Tinh thần của Lumian chợt trở nên rối loại, nhưng không nghiêm trọng lắm, hoàn toàn đạt đến kết quả mà cậu mong muốn.

Tiếp theo đó, cậu bắt đầu tính toán khoảng thời gian cụ thể kể từ khi ký hiệu bụi gai xuất hiện đến khi biến mất. Có vẻ như trong vòng một phút.

Sau khi cài khuy áo, Lumian thử một vũ đạo kỳ lạ còn lại. Vũ đạo này lúc thì điên cuồng như một người điên đang trình diễn, lúc thì uốn éo chẳng thể diễn tả bằng lời. Trong lúc nhảy, linh tính của Lumian lại tiếp tục lan ra, kết hợp với sức mạnh tự nhiên xung quanh mình rồi "lan tỏa" đến những nơi xa hơn. Đến đoạn cuối của vũ đạo, cậu đột nhiên cảm nhận được có thứ quỷ dị nào đó đang tiến đến gần.

Trên ô cửa sổ tầng một, ba bóng đen in rõ mồn một.

"Đây là đại hội khiếu nại của nạn nhân à?" 

Lumian thì thầm một cách thích thú sau khi phát hiện ra thứ được "triệu hồi".

Lúc này đây, cậu chỉ cần lấy con dao bạc nghi lễ từ trong vũ đạo rạch một nhát trên người rồi nhỏ một vài giọt máu, như vậy là có thể để cho một trong ba cái bóng kia nhập vào người, từ đó mượn dùng sức mạnh hoặc đặc điểm nào đó của chúng.

Mặc dù Lumian rất muốn có khả năng "tàng hình" của con quái vật giác mút, thế nhưng cậu lại không biết điều gì sẽ xảy ra nếu để con quái vật cậu đã giết nhập vào người. Vì vậy, cậu đành phải kiềm chế sự thôi thúc đó, kiên trì hoàn thành vũ đạo kỳ lạ nọ.

Khi nhảy đến những động tác cuối cùng, cậu bỗng nghe thấy âm thanh nhỏ bé yếu ớt vang lên, cứ như cậu đang cách một bức tường nghe đám đông luyên thuyên nói chuyện ở đầu bên kia, cảm giác không thật và rất mơ hồ.

Sau khi cẩn thận phân tích, Lumian phát hiện ra rằng những âm thanh này dường như truyền đến từ bên trong cơ thể của cậu ta, từ chính sự ô nhiễm bị phong ấn kia!

Kết thúc động tác cuối cùng, Lumian đứng yên lẩm bẩm:

"Mình đã nghe thấy những gì vậy nhỉ?"

Hiện tại đối lĩnh vực với thần bí học, cậu vẫn là dân nửa mùa, chẳng nghĩ ra được đầu đuôi ngọn nguồn, bèn đành phải lựa chọn từ bỏ. Dù sao đi nữa thì chuyện này cũng chẳng đáng sợ hơn cái sự ô nhiễm kia.

Sau khi âm thanh nhỏ thì thầm nọ hoàn toàn im bặt, Lumian – người đã luyện tập hai vũ điệu thần bí kia xác nhận rằng "Nhà Vũ Đạo" còn giúp cậu tăng linh tính. Tuy rằng hiện tại cậu vẫn chưa thể so với cấp 9 vốn nổi tiếng về linh tính, nhưng cậu cũng đã thoát khỏi sự ràng buộc của "Thợ Săn". Cậu cho rằng bản thân chắc hẳn đã đạt mức trung bình cao.

"Điểm yếu đã được khắc phục." 

Lumian rất vui vì điều này. Cậu không suy nghĩ đến việc sau khi nhận lấy sức mạnh của "Nhà Vũ Đạo" và chịu đựng sự ô nhiễm tương ứng, cơ thể cậu sẽ dần xuất hiện những thay đổi dị thường gì. Dù sao cậu cũng chẳng thể ngăn cản được điều đó, tốt hơn hết là không nghĩ về nó nữa. 

Lumian xoa đầu mệt mỏi, quyết định tối nay sẽ nghỉ ngơi và quay trở lại thế giới thực để chờ con cú mèo đó đến!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương