Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
-
Chapter 56
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 56: Trực giác
Aurora càng nghĩ càng cảm thấy có vấn đề:
Đối mặt với người chăn cừu dũng mãnh Pierre Berry, linh mục Guillaume Besne, người hiện không có khả năng phi thường, làm sao trấn áp được anh ta?
Nếu bảo linh mục của giáo hội là người được tồn tại bí ẩn ưu ái hơn, đến mức có một tập thể nhỏ coi ông ta là thủ lĩnh thì đáng lẽ ông ta phải nhận được ân thưởng và không còn là người bình thường từ lâu rồi. Nếu ông ta luôn chậm trễ trong việc nhận ân thưởng, chắc chắn ông ta sẽ bị đào thải. Trong hoàn cảnh như vậy, địa vị vốn có, quyền lực trong tay, cùng với những toan tính mưu kế không thể sánh được với sức mạnh của bản thân và khoảng cách với thần linh.
Bởi vì không dư thời gian suy nghĩ, Aurora chỉ có thể nghĩ đến hai cách giải thích:
Một là trong tập thể nhỏ đó, Guillaume Besne không phải là thủ lĩnh thực sự, ông ta chỉ lợi dụng thân phận đặc biệt của mình để cung cấp nơi ủ mưu bí mật và che giấu những điều bất thường với giáo hội “Vĩnh Hằng Liệt Dương” khu vực Darliege.
Thứ hai, không phải Guillaume Besne không nhận ân thưởng mà là đang chờ một cơ hội để ông ta trực tiếp đạt được sức mạnh càng mạnh.
Và dù là cách giải thích nào đi chăng nữa, có vẻ như đó không phải là điều tốt.
Aurora nhìn ba con cừu và hỏi thêm:
“Người đã cùng với Pierre Berry tấn công các bạn là ai?”
Ba con cừu từng viết câu trả lời của riêng mình:
“Niort Best.”
“Một người chăn cừu tên là Niort.”
“Hắn tên là Niort.”
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Niort Best, anh ta cũng có được sức mạnh phi thường sao? Aurora biết người đàn ông này.
Anh ta cũng là một người chăn cừu ở Kordu, anh ta thường xuyên chuyển đàn chăn thả cùng Pierre Berry, nhưng lần này hình như anh ta không về sớm.
“Niort đâu? Tôi không thấy anh ta trong làng.” Aurora hỏi.
Ba con cừu đi vài bước, rời khỏi phần đất đã đầy chữ, tìm mảnh đất trống mới bắt đầu viết:
“Hắn chết rồi.”
“Bị tôi giết.”
“Chúng tôi đã giết hắn nhưng vẫn bị bắt được.”
Chết vì bị phản công? Aurora trầm ngâm gật đầu:
“Các bạn đều là người siêu phàm?”
Ba con cừu không tiếp tục viết ngôn ngữ cao nguyên bằng móng guốc của chúng nữa, mà đưa ra câu trả lời khẳng định bằng cách gật đầu.
Aurora “ừm” một tiếng, suy nghĩ lập tức lóe lên:
Mục tiêu săn đuổi của Pierre Berry và Niort Best là người siêu phàm, bọn họ muốn làm gì?
Hơn nữa một người trong số họ đã chết...
Hoặc là thực lực của Niort kém xa Pierre, hoặc là bọn họ vẫn chưa nắm giữ sức mạnh có được thông qua ân thưởng một cách thành thục, nên trong lúc chiến đấu việc xảy ra vấn đề là không thể tránh khỏi...
Aurora lại nhìn ba con cừu và nói:
“Các bạn có biết tại sao Pierre lại bắt các bạn không?”
Ba con cừu lại bắt đầu viết:
“Tôi nghe hắn đề cập đến thần và hiến dâng.”
“Có lẽ là dùng để huyết tế.”
“Tôi nghi ngờ rằng hắn muốn hiến chúng tôi cho tà thần.”
Quả nhiên, người siêu phàm có linh tính cực cao, lại sở hữu đặc tính trên người, là vật tế mạnh gấp nhiều lần so với người thường, khả năng lấy lòng tà thần cao hơn... Pierre Berry và Niort Best lấy việc chuyển đàn chăn cừu làm vỏ bọc, đi đến nước khác bắt người siêu phàm về hiến tế? Quả thực điều này không dễ thu hút sự chú ý của các quan chức địa phương... Aurora khẽ gật đầu.
Cô trịnh trọng hỏi:
“Pierre có đề cập đến tôn danh của vị thần đó không?
“Hoặc là, anh ta đã cầu nguyện ai trong buổi lễ biến các bạn thành cừu?”
Ba con cừu đồng thời ngây ra, như lạc vào hồi ức. Ngay sau đó, tất cả chúng đều cúi đầu và vươn móng guốc về phía bãi đất trước mặt.
Không biết vì sao, Aurora đột nhiên cảm thấy xung quanh tối tăm và lạnh lẽo hơn nhiều, giống như mặt trời ở trên cao bị mây đen che khuất, rồi lại tình cờ có một cơn gió núi mát lạnh thổi qua.
Ba con cừu bắt đầu viết.
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Trực giác linh tính của Aurora có một dự cảm mạnh mẽ, cô lập tức hét lên:
“Đợi đã!”
Ba con cừu đột ngột ngẩng đầu lên và nhìn cô. Chẳng biết từ lúc nào những giọt nước mắt như máu chảy ra từ khóe mắt chúng, lông lá trên mặt nhem nhuốc đến rợn người. Giây tiếp theo, ba con cừu tiếp tục viết.
Aurora nhanh chóng quay lại và lao đến mép hàng rào. Đợi đến khi cô rời khỏi chuồng cừu và quay đầu nhìn lại, ba con cừu đang tắm trong ánh nắng từ trên cao rọi xuống. Nếu không có vết máu còn sót lại trên mặt bọn chúng thì mọi thứ đều hết sức bình thường.
Thình thịch... Tim của Aurora vẫn đang đập dữ dội.
Cô vừa thở hổn hển vừa vui mừng:
“Nếu không nhờ trước khi nắm giữ bí thuật phong ấn mắt sơ bộ thỉnh thoảng mình lại nhìn thấy những thứ không nên nhìn, trải qua một thời gian dài khảo nghiệm, trực giác trở nên mạnh mẽ thì khi nãy mình sẽ phản ứng không kịp…”
Sau đó, cô lấy phần bột màu sắt đen ra và ném chúng về phía chuồng cừu. Những từ trên đất ngay lập tức bị xóa bởi một bàn tay vô hình. Về phần vết bẩn trên mặt con cừu, Aurora khó có thể làm sạch nó bằng phép thuật và cũng không dám lại gần, nên cô trực tiếp dùng nước để tẩy sạch. Cô lo lắng rằng ba con cừu đã đổi khác so với vừa nãy, việc này ẩn chứa nguy hiểm tiềm tàng.
***
Trong quán rượu cũ, Lumian đang uống rượu absinthe màu xanh nhạt, khuỷu tay phải dựa vào quầy bar, thản nhiên nhìn xung quanh.
Cậu không nhìn thấy cô gái bí ẩn kia, cũng chưa phát hiện ra ba người ngoại lai là Ryan, Leah và Valentine. Với người đầu tiên, cậu không biết khi nào đối phương sẽ xuất hiện, nên chỉ có thể thử vận may, còn về ba người sau, cậu nghĩ rằng có lẽ bọn họ đang đi dạo trong thôn, tìm người trò chuyện.
“Thực ra, tôi có cơ hội kết hôn.” Pierre Berry đã uống hết một ly rượu absinthe, bưng chiếc ly chứa chất lỏng màu xanh nhạt mới lên, trò chuyện luyên thuyên.
“Thật à?” Lumian cười khẩy, “Ai lại yêu một người chăn cừu chứ?”
Pierre thở dài đáp:
“Hầu hết các đồng cỏ mà chúng tôi chuyển đến đều có chủ sở hữu, không phải chủ một trang viên nào đó thì là người dân của ngôi làng gần đó. Nếu muốn chăn thả, chúng tôi phải trả thuế trang trại, hoặc là kết hôn với một cô gái trong làng và định cư tại đấy.”
“Đây là một chuyện tốt cho người chăn cừu.” Lumian mỉm cười.
Pierre nhấp một ngụm rượu absinthe và liếc xéo cậu:
“Nhưng mà phải được cô gái ấy chọn và không được yêu cầu của hồi môn.”
“Lần đó, vừa khéo có một cô gái cảm thấy tôi không tệ, không chê việc tôi là một kẻ chăn cừu bần hàn, bằng lòng kết hôn với tôi, cô ấy ngốc lắm phải không?”
“Ừ.” Lumian “thật thà” gật đầu.
Cầm ly absinthe màu lục nhạt, Pierre im lặng một lúc rồi mới nói tiếp:
“Sau này cô ấy qua đời.”
“Cô ấy làm việc trong một nhà máy ở ngoại ô thành phố, lao lực quá nên đổ bệnh. Tôi đã chạy đến tận mấy giáo đường, nhờ linh mục cầu nguyện cho cô ấy, tìm bác sĩ điều trị bệnh cho cô ấy nhưng đều không có tác dụng.”
“Sau ngày hôm đó, tôi nhận ra một đạo lý.”
“Đạo lý gì?” Lumian nhấp một ngụm rượu absinthe.
Sự phẫn nộ thoáng qua khuôn mặt của Pierre:
“Những kẻ bên trên là thịt bên dưới ị ra cớt căn bản không cứu được chúng ta!”
“Làm gì có ai bên trên không phải thịt, bên dưới không ị ra cớt?” Lumian hỏi lại.
Pierre trầm giọng cười mấy tiếng:
“Đó là thánh nhân và thiên sứ, nhưng bọn họ có nhìn tới chúng ta không?”
Lumian “chậc” một tiếng:
“Vậy tại sao anh vẫn đến giáo đường cầu nguyện với linh mục?”
“Ông ta không chỉ bên trên là thịt bên dưới ị ra cớt, mà còn thích ngủ với phụ nữ nữa.”
Pierre quay đầu lại, liếc nhìn Lumian:
“Cậu không hiểu đâu, ông ta có một loại tri tính nào đó có thể cứu vớt linh hồn của chúng ta.”
“Tri tính?” Lumian không hiểu từ này lắm.
Pierre nhấp một ngụm rượu absinthe xanh nhạt, như thể anh ta chẳng hề nghe thấy câu hỏi. Lumian không dám hỏi sâu, đành đánh trống lảng:
“Tôi nghe người ta nói một hai giờ anh đã đến giáo đường, tại sao ba bốn giờ lại đi nữa?”
Pierre mỉm cười nhẹ nhàng đáp:
“Buổi chiều có thể tán gẫu với người cùng tri tính.”
Anh ta không phủ nhận việc bản thân đến giáo đường vào buổi chiều.
Lumian thở phào nhẹ nhõm, ít nhất là tới lúc này có vẻ không ai khác có thể lưu giữ ký ức và can thiệp vào quá trình “lịch sử”. Cậu nghi ngờ rằng Pierre Berry đã đến giáo đường sau buổi trưa để liên lạc trước với linh mục, tầm ba bốn giờ chiều mới là lúc nhóm nhỏ giao lưu.
Sau khi uống rượu, thấy đã đến giờ ăn tối, Lumian và Pierre Berry chia tay nhau trở về nhà. Khi đi đến một con đường vắng vẻ, em trai của linh mục là Ponce Besne dẫn theo một số tên côn đồ bất ngờ xông ra từ một lối rẽ và chặn cậu lại.
Ponce Besne, người vạm vỡ, tóc đen mắt xanh, nhìn Lumian và nói với nụ cười nham hiểm:
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
“Hồi chiều mày giỏi chơi khăm lắm mà? Nhất định phải làm chậm trễ thời gian ở giáo đường của bọn tao.”
“Nếu không có linh mục, tao đã đánh mày ngay lúc đó luôn rồi!
“Thằng khốn nạn, lại ăn XX của bố Ponce nhà mày đi.”
Lumian sững sờ trong giây lát trước sự ngu ngốc của hắn ta, tiếp đó là vui mừng như điên. Cậu và Aurora phán đoán không sai, ở vòng tuần hoàn trước, có lẽ trước tang lễ của Naroka, Ponce Besne vẫn chưa có được sức mạnh phi thường, có thể ngửi được mùi nguy hiểm!
Bây giờ hắn ta lại dám chặn một người siêu phàm!
Không chút do dự, Lumian xoay người chạy như điên. Ponce và những tên côn đồ của hắn ta đuổi theo sau. Nhưng ngay khi lao ra khỏi con đường nhỏ giữa hai tòa nhà, bọn họ đã mất dấu mục tiêu.
Ponce Besne liếc nhìn trái phải, rồi ra lệnh cho thuộc hạ của mình:
“Tìm xung quanh đi.”
Hắn ta cảm thấy Lumian không thể chạy nhanh như vậy, chắc hẳn là đang trốn ở gần đó. Những tên côn đồ ngay lập tức tản ra tìm kiếm những nơi ẩn náu gần đó, để lại Ponce Besne đứng một mình ở lối vào con đường.
Thấy vậy, Lumian, người đã leo lên tầng hai của ngôi nhà bên cạnh, “ha” một tiếng rồi nhảy thẳng vào Ponce.
Bốp!
Ponce bị một sức mạnh khổng lồ đập cho ngã nhào ra đất, máu tươi xốc lên, hai mắt tối sầm, tạm thời mất đi năng lực chiến đấu. Nếu không nhờ Lumian kiềm chế, không trực tiếp đập vào người hắn ta, có khi hắn ta còn gãy vài khúc xương nữa cơ.
Lumian đứng dậy, cúi xuống nắm lấy cánh tay trái phải của Ponce, cười với hắn ta:
“Nào, chúng ta gần gũi tí nào.”
Trước khi Ponce có thể chống cự, cậu đã kéo người kia vào vòng tay của mình và đẩy đầu gối tới trước. Sau một tiếng bốp, con ngươi của Ponce gần như lồi ra ngoài, khuôn mặt hắn ta tràn đầy sự đau đớn tột độ.
Phịch!
Lumian buông tay, để cho hắn ta ngã xuống đất, cuộn tròn như một con tôm. Trước khi bọn côn đồ chạy lại, cậu đã quay người chạy vào con đường nhỏ, biến mất ở điểm cuối.
***
Bên trong phòng khách kiêm phòng ăn và phòng bếp.
Lumian thông báo cho chị gái về tình hình bên phía mình:
“Pierre Berry đến giáo đường lần nữa vào buổi chiều... Có thể khẳng định hiện tại Ponce Besne vẫn chưa có sức mạnh phi thường.”
Aurora khẽ gật đầu, kể về việc mình đã trải qua, đặc biệt là mối nguy hiểm không thể giải thích được lúc sau cuối.
Lumian suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Cô gái bí ẩn kia từng nói, có một số sinh vật có thể khiến chúng ta bị ô nhiễm chỉ bằng cách biết về sự tồn tại của nó.”
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook