Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 55: Hình tượng

Nếu Lumian nhớ không lầm, hôm nay, tức là sau buổi trưa ngày 30 tháng 3, Pierre Berry chắc chắn sẽ đến giáo đường cầu nguyện. Ở vòng lặp trước đó nữa, cũng do điều này mà cậu và Raymond đã chạm mặt anh ta. Còn ở vòng lặp trước, tầm khoảng thời gian đó cậu cũng nhìn thấy anh ta tại quảng trường làng. Nhưng bây giờ đã ba bốn giờ chiều rồi!

"Anh ấy đi khi nào vậy?" 

Lumian truy hỏi cho ra lẽ. Maldi nhớ lại và nói:

"Đi được một dặm rồi đấy."
 

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

Ở các vùng nông thôn, trừ một vài người ra, hầu như chẳng ai sở hữu đồng hồ, thế nên việc mô tả thời gian thường được thể hiện qua các sự kiện và mốc cụ thể, ví dụ như mùa hái nho, thời gian đi một dặm, vân vân. Tất nhiên, nếu thời gian đủ ngắn để mọi người có thể cảm nhận rõ ràng, thì "vài phút" và "mười lăm phút" cũng sẽ xuất hiện trong các lời nói diễn đạt.

Đã đi được một dặm ư? Cũng không lâu lắm... 

Lumian cứ tưởng rằng Pierre Berry đã đến giáo đường sau buổi trưa và đến giờ vẫn chưa quay lại. Một dặm ở làng Kordu bằng một kilometre tính theo đơn vị đo lường của Intis.

Sau khi chào tạm biệt mẹ của Pierre - Maldi, Lumian rời khỏi nhà Berry và đi về phía quảng trường làng. Cậu không biết liệu rằng Pierre Berry đã đến nhà thờ sau buổi trưa và bây giờ lại đi thêm lần nữa, hay là khi ấy anh ta vô tình bị trì hoãn nên vẫn chưa đến đó.

Nếu là trường hợp thứ nhất, Lumian có thể cảm nhận được dòng sông ngầm đang rít gào dữ dội. Việc Pierre Berry thường xuyên đến giáo đường để tìm linh mục chắc chắn là có điều gì đó bất thường. Ắt hẳn có một chuyện khủng khiếp nào đó đang trực chờ ập đến.

Còn nếu là trường hợp thứ hai, thế thì có chuyện lớn rồi!

Trước khi Lumian – người vẫn giữ nguyên ký ức và Aurora – người đã biết về vòng lặp thời gian thực sự hành động, “lịch sử” sẽ không thể nào thay đổi! Nếu quả thực đã thay đổi, vậy có nghĩa là hai chị em vẫn chưa thực sự hiểu rõ quy luật của vòng lặp, hoặc có người nào đó cũng lưu giữ ký ức như cậu.

Nghĩ đến đây, Lumian thở dài, giơ tay tát nhẹ vào mặt mình. Vừa rồi cậu bị sốc đến nỗi quên mất hỏi xem Pierre có từng đến giáo đường sau buổi trưa không. Chuyện này vô cùng quan trọng.

"Bây giờ quay lại hỏi thì rất dễ khiến người ta nghi ngờ, đành phải đợi đến khi uống rượu với Pierre, mình sẽ bắt chuyện dụ anh ta kể ra." 

Lumian nhanh chóng dằn nén nỗi buồn phiền trong lòng, sải bước đi về phía quảng trường. Sau khi bước vào giáo đường "Vĩnh Hằng Liệt Dương", cậu nhìn thấy linh mục Guillaume Besne đang đứng trước đàn tế bày đủ các loại hoa mặt trời, ông ta hướng mặt về những người ngồi ở hàng ghế đầu tiên, chẳng biết đang nói điều gì. Lumian vừa bước qua cánh cổng, Guillaume Besne liền ngưng bặt và nhìn về phía cậu.

Đang bày mưu ư? Lumian mỉm cười, vừa đi về phía đàn tế vừa quan sát những người đang nghe linh mục “giảng đạo”. Cậu nhìn thấy người chăn cừu Pierre Berry, tên côn đồ Ponce Besne cùng với đám tay chân đi theo hắn ta, nhìn thấy tình nhân của linh mục Madina Besne và Siebier Berry, nhìn thấy người đàn ông khiến cậu vừa ngạc nhiên vừa nghĩ rằng đó là lẽ đương nhiên - con trai út của Naroka, một nông dân tuổi ngoài bốn mươi.

"Xin chào, Pierre..." 

 

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

Lumian cất lời chào với một nụ cười tươi rói, thế nhưng cậu chợt khựng lại. Nửa câu còn lại của cậu vốn là "Chẳng phải muốn mời em uống rượu à? Sao anh lại chạy đến đây chứ?", nhưng cậu giật thót, bỗng nhớ ra lời hứa này vẫn chưa xuất hiện trong vòng lặp này. Đó là chuyện chỉ xảy ra trong vòng lặp trước và trước đó nữa. Ở tại vòng lặp này, đây là lần đầu tiên Lumian gặp mặt người chăn cừu Pierre Berry. 

Với tư cách là vua chơi khăm của làng Kordu, phản ứng của Lumian cực kỳ linh hoạt. Cậu lập tức điều chỉnh cơ thể, hướng người về phía đàn tế và dang rộng hai tay:

"Ca ngợi mặt trời!"

Nhờ vào nghi thức này, cậu nhanh chóng suy nghĩ và đã biên soạn ra được một câu nói khác. Sau khi ca ngợi mặt trời và được linh mục hồi đáp, Lumian nghiêng người sang và nói với Pierre Berry - người ngồi ở ngoài rìa của hàng đầu tiên đang nhìn cậu bằng ánh mắt đầy nghi ngờ:

"Nghe nói anh trở về làng nên em vội chạy sang nhà tìm anh, ai dè anh đã tới giáo đường mất rồi."

Cậu không bảo là ai đã nói cho mình nghe, dù sao thì chắc chắn cũng sẽ có người nào đó nhìn thấy Pierre Berry trên đường anh ta đi từ nhà đến giáo đường. Mà cho dù thực sự không có ai nhìn thấy, thì Lumian vẫn có nhân chứng dự phòng:

Cha của Ava, thợ đóng giày Guillaume Lizier.

“Em tìm anh có chuyện gì à?” 

Pierre Berry mặc chiếc quần dài màu nâu sẫm. Anh ta đứng dậy, đôi mắt xanh hiện lên ý cười dịu dàng và cảm xúc ngỡ ngàng. 

Lumian đã chuẩn bị sẵn lời thoại, cậu cười bảo:

"Em muốn nghe anh kể những chuyện gặp được trong chuyến hành trình của mình. Một quốc gia khác, một ngôi làng khác, một vùng đất khác, chắc chắn là sẽ rất thú vị."

Ngày trước, cậu cũng thích tán gẫu với những người chăn cừu làm lụng ở phương xa để làm giàu thêm kho tàng kiến ​​thức của mình. Không đợi Pierre Berry đáp lại, cậu lia mắt nhìn từ mái tóc đen bóng dầu rối bù của đối phương xuống đôi giày da mới tinh:

"Cũng dư dả nhỉ?"

"Lần này ông chủ rất hào phóng, cho anh rất nhiều tiền."

Pierre Berry mỉm cười đáp: 

"Chút nữa anh mời em một ly."

"Được đấy." 

Đó chính là câu nói mà Lumian đang chờ đợi. Cậu thậm chí còn hỏi:

“Khi nào thì đi?"

Câu hỏi này thể hiện rõ phong thái của những vị khách quen trong quán rượu cũ, chỉ vì một ly rượu mà có thể mặc kệ liêm sỉ.

Pierre Berry liếc nhìn linh mục Guillaume Besne và nhận được ám thị từ ông ta.

“Sau bữa tối được không?”

Anh ta gợi ý.

“Được.” 

Lumian hào hứng đồng ý. Sau đó, dưới cái nhìn chằm chằm của người chăn cừu, linh mục, Ponce Besne và những kẻ khác, cậu ngồi xuống hàng ghế thứ hai ở gần mình nhất.

"..." 

Pierre Berry sửng sốt chốc lát.

"Em không trở về ư?"

Lumian mỉm cười:

“Lâu lắm rồi em không cầu nguyện, phải nhân cơ hội này cầu nguyện mới được, kẻo thần linh cho rằng em không đủ thành kính.”

"Mọi người tiếp tục đi, cứ tiếp tục đi nhé, đừng để ý đến em."

Nói xong, cậu nhắm mắt lại, khẽ cúi đầu và khoanh tay trước ngực.

Đám người Pierre Berry, Guillaume Besne và Ponce Besne giương mắt nhìn nhau, chẳng thể tiếp tục nữa. Họ kiên nhẫn đợi một lúc lâu, thấy Lumian vẫn chưa cầu nguyện xong, linh mục bèn nhìn Pierre Berry và ra hiệu cho anh ta hỏi chuyện.

Pierre Berry đi đến bên cạnh Lumian rồi vỗ vai cậu:

"Em định cầu nguyện tới bao giờ?"

Lumian mở mắt ra, nói một cách nghiêm túc:

"Em định cầu nguyện cho đến giờ ăn tối. Dù sao thì em cũng chẳng có việc gì cần làm, một chút nữa còn có thời gian để xưng tội."

Linh mục Guillaume Besne nghe vậy, cảm thấy nhức cả đầu. Ông ta nhìn đám người Madina, Siebier, Ponce và Arno, sau đó thở dài rồi liếc mắt ra hiệu cho người chăn cừu Pierre Berry, trề môi chỉ về phía cánh cửa.

Pierre Berry hiểu ý linh mục, bèn vội nói với Lumian:

 

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

"Anh cầu nguyện xong rồi, hay là bây giờ mình đến quán rượu cũ luôn nhé?"

“Được!” 

Lumian vội vàng đứng dậy cười toe toét, không hề có chút nghiêm túc và thành kính. Trước đó, cậu phát hiện ra rằng sự xuất hiện của mình khiến linh mục và những kẻ khác không thể tiếp tục bày mưu tính kế. Thế nên, với tâm lý ranh ma thích đùa dai, cậu đã ăn vạ ngồi lại đây cho đến khi Pierre Berry buộc phải về sớm.

Cậu tin chắc linh mục đã nhận ra cậu đang giả vờ, nhưng nếu gặp phải chuyện như vậy mà cậu lại không bày trò, thế thì còn gì là vua chơi khăm của làng Kordu chứ? Phải giữ vững hình tượng để không bị nghi ngờ!

Lumian cảm thấy tiếc khi chị gái đã đến nhà Berry để trao đổi với ba con cừu nọ, nếu không thì bây giờ có thể cử "Giấy Trắng" đến giáo đường nghe lén âm mưu của đám người linh mục, chắc chắn sẽ biết được rất nhiều thông tin hữu ích.

Trong vòng lặp tiếp theo có lẽ nên làm như vậy... Nhưng liệu Pierre Berry có biết anh ta đang bị giám sát không? Anh ta không hề đơn giản, ít nhất là mạnh hơn một người bình thường như linh mục hiện giờ... Lumian suy ngẫm, cậu cất bước theo sau người chăn cừu Pierre ra khỏi nhà thờ rồi đi về phía quán rượu cũ.

***

Trong chuồng cừu ở sân sau nhà Berry.

Aurora mặc một bộ váy dài màu trắng, cô đi vòng quanh khu rừng rồi băng qua hàng rào gỗ. Là một trong số ít những cô gái xinh đẹp hiếm khi ra ngoài và còn rất dễ bị người khác chú ý, cô chỉ có thể chọn con đường tương đối kín đáo này. Nếu không thì cô sẽ bị chặn lại bắt chuyện, hay thậm chí là còn bị nghi ngờ.

"Không biết khi nào mới học được phép thuật tàng hình và ẩn thân..." 

Aurora thầm thở dài rồi đi về phía ba con cừu đang rụt người sau đống cỏ khô. Cô vừa đi vừa nói bằng ngôn ngữ cao nguyên:

"Đừng sợ, tôi là kẻ thù của người chăn cừu Pierre Berry."

Đôi mắt của ba con cừu lấm lem bụi bẩn chợt thay đổi rõ rệt, lúc đầu cảnh giác lo lắng, sau đó thì tràn đầy hy vọng nhưng cũng rất hoang mang. Chúng không lùi về sau nữa và để Aurora bước gần đến trước mặt.

Aurora nói thêm:

"Bằng một cách nào đó, tôi đã phát hiện ra sự đặc biệt của các bạn. Các bạn vốn là con người, phải không?"

Đôi mắt của ba con cừu lập tức được lấp đầy bởi những cảm xúc như kinh ngạc, vui mừng, hy vọng và nghi ngờ. Theo bản năng, chúng kêu lên be be.

Aurora nhìn chúng một lượt:

"Các bạn. không thể nói, nhưng bạn có thể viết, đúng chứ?"

Trong đó có một con sững người trong chớp mắt rồi nhanh chóng vẽ lên mặt đất. Nó viết một từ rất đơn giản trong ngôn ngữ cao nguyên:

"Đúng."

Nó nói rằng chúng vốn là con người.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao các bạn lại biến thành cừu?" 

Aurora suy nghĩ một chút, sau đó lại nhanh miệng nói thêm:

"Các bạn chia nhau ra viết phần đầu, phần giữa và phần cuối của câu chuyện để tiết kiệm thời gian."

Ba con cừu phân chia công việc, rồi dùng móng của chúng bắt đầu viết những nội dung khác nhau lên mặt đất. Không bao lâu sau, chúng đã hoàn thành câu chữ của mình:

"Chúng tôi bị bắt."

"Tiến hành một nghi lễ."

"Bị bọc trong da cừu, biến thành cừu.”

Một nghi lễ ma pháp có thể dùng da cừu để biến người thành cừu ư? Phù, việc này rõ ràng là dễ hơn so với cách trực tiếp biến người thành cừu... Vấn đề duy nhất là nghi lễ kia muốn cầu xin vị thần linh nào? Aurora thốt ra một câu trong khi quay cuồng với đống suy nghĩ rối bời:

"Chính Pierre Berry đã bắt giữ các bạn, chỉ một mình anh ta thôi sao?"

Cô muốn xác định sức mạnh hiện tại của người chăn cừu Pierre Berry.

“Đúng vậy.” 

Một con cừu viết. Một con khác thì viết thêm:

"Hắn còn có một đồng đội, đều rất mạnh."

Trước khi về làng, Pierre Berry đã rất mạnh rồi ư?

Aurora chợt nhận ra có điều gì đó không ổn: Pierre Berry mạnh như vậy nhưng tại sao lại cư xử như một tôi tớ của linh mục Guillaume Besne? Guillaume Besne hiện tại vẫn chỉ là người bình thường cơ mà!

 

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương