Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
-
Chapter 54
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 54: Giải mã
Lumian lộn về sau một khoảng mới đứng lên lại.
Tiếng kêu gào thảm khốc xen lẫn líu lo nổ tung trong nháy mắt khiến cậu an tâm không ít.
Có điều cậu cũng không dám chủ quan, mang súng săn và xách lưỡi rìu lên mới cẩn thận tới gần gian phòng đã sụp đổ hoàn toàn trong tòa nhà kia.
Chỗ đó chất đống gạch đá và khối gỗ, bụi tràn ngập trong không gian hồi lâu vẫn không tiêu tan.
Đứng từ bên ngoài, Lumian không thấy được thân thể con quái vật kia. Điều này chứng tỏ nó đã bị vùi lấp hoàn toàn. Nhưng với tình cảnh hiện tại, khứu giác của cậu cũng đã suy yếu nặng thậm chí nhịn không được nâng một tay lên bịt kín mũi lại tránh bị bụi kích thích.
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Đối mặt loại tình huống này, Lumian lui về phía sau bảy tám bước giữ khoảng cách an toàn vừa đủ với mục tiêu, kiên nhẫn chờ đợi lớp bụi lắng xuống.
Trong khi chờ đợi, cậu không ngừng quan sát bốn phía, đề phòng khả năng đột nhiên xuất hiện những dấu chân mờ nhạt và các loại mùi hương lao tới.
Rốt cục, không khí trong lành trở lại, tầm nhìn của cậu cũng không còn bị quấy nhiễu.
Lumian lại lần nữa tới gần tòa nhà kia, lần theo mùi máu tươi tản ra tìm được con quái vật bị chặn bởi từng tầng đá nặng nề.
Dù sao cũng có đủ thời gian để cậu dùng thiên phú Thợ Săn, dựa theo trình tự đặc biệt, dời từng khối cách xa tảng đá tránh để gián tiếp tạo thành sụp đổ.
Cùng lúc đó, từ đầu đến cuối cậu vẫn phòng bị con quái vật kia chưa chết mà đang chờ cơ hội đánh lén mình.
Lại thêm một tảng đá nặng nề bị rút đi, Lumian nhìn thấy con quái vật xúc tu có đầu và cổ biến thành hình dạng lốc xoáy kia.
Nó ngửa mặt hướng lên trời, đã bị ép tới máu thịt be bét, trước ngực dán ra phía sau lưng, cái xúc tu tràn đầy răng nhọn bị nửa cây cột đá gãy nửa sắt nhọn cắm vào trên mặt đất, những chiếc xúc tu đen sẫm bao trùm màng thịt đã bị đứt tận mấy cái.
Nếu như không phải đặc thù tương đối rõ ràng, Lumian có hơi không nhận ra cái bãi thịt vụn dính nhớp nửa thể rắn này có phải mục tiêu của mình hay không.
Cái này so với dự đoán của cậu hiệu quả còn tốt hơn!
Sau khi bước đầu xác nhận con quái vật đã tử vong triệt để, Lumian đưa ánh mắt về phía lồng ngực của nó, phát hiện ba cái ký diệu màu đen kia dưới loại tình huống này vẫn như cũ có thể thấy rõ ràng.
Kì lạ thật. . . Cho dù là trong thế giới thần bí học thì chuyện này cũng không thường thấy đâu? Được chị gái dạy bù lại cả nửa ngày nhưng Lumian vẫn thiếu khuyết quá nhiều tri thức, chỉ có thể dựa theo cảm giác đưa ra suy đoán nhất định.
Cậu lúc đầu dự định dùng cây đao nhỏ mang theo bên người để róc khối thịt chứa những ký hiệu màu đen kia nhưng hiệu quả của bẫy quá tốt. Tốt đến mức khiến lớp da phần ngực của con quái đều hoàn toàn tổn hại, bị ép tiến vào trong thịt, muốn lột đều lột không xuống.
Suy tính mấy giây, cậu xé rách lớp trong của chiếc áo bằng đay, giật xuống nửa mảnh vải, đặt ở trước người làm trang giấy.
Ngay sau đó, cậu tiếp tục xé thêm một mảnh vải nữa, quấn chặt lấy ngón trỏ, thấm vào máu của con quái vật. Về phần cách này liệu có thể cách ly triệt để khả năng tồn tại ô nhiễm và độc tính hay không, cậu cũng không quá để ý. Nếu thật sự xảy ra vấn đề gì, tranh thủ thời gian thoát ly mộng cảnh là được. Dù sao khả năng dẫn đến tổn thương thật sự vô cùng ít ỏi, mấy tiếng hoặc hơn nửa ngày là cậu hẳn có thể hồi phục hoàn toàn.
Lấy máu quái vật làm mực, Lumian vẽ lên ba cái ký hiệu màu đen.
Vẽ một hồi, cậu bỗng nhiên có chút choáng đầu, thái dương cũng xuất hiện cảm giác căng đau.
Dựa theo kiến thức thường thức Aurora đã dạy kết hợp sự nắm chắc trạng thái bản thân, Lumian nghĩ rằng là do linh tính bản thân đã hao hụt khá nhiều, cũng tìm được nguyên nhân:
"Vỏn vẹn chỉ vẽ ba cái ký hiệu này thôi mà linh tính của mình đã nhanh bị rút sạch rồi?"
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Cậu vừa đầy kinh ngạc với sự kì quái của dấu hiệu màu đen này vừa hoảng sự khi biết hạn mức cao nhất của linh tính Thợ Săn lại quá thấp. Xem ra cũng chỉ mạnh hơn một chút so với người thường có thiên phú.
Nghỉ ngơi một hồi, Lumian tiếp tục vẽ. Cứ như vậy dừng nghỉ ba lần, cậu mới hoàn thành công việc, đầu từng đợt co rút đau đớn.
Với trạng thái thế này, cậu không có khả năng lại tiến thêm một bước thăm dò, chỉ có thể thu hồi tấm vải kia, nâng lên lưỡi rìu, quay trở lại ngôi nhà nằm ở hướng khác của đồng hoang.
Đi ra phế tích, sau khi thả lỏng một chút, cậu đột nhiên có loại cảm giác lại tiêu hóa không ít ma dược Thợ Săn.
"Xem ra mới vừa rồi là một lần đi săn thành công nha. . ." Lumian nói thầm.
Những tổng kết đã có trải có trải nghiệm nhưng vẫn chưa chỉnh sửa lại tùy theo hiện lên trong đầu:
"Tỉnh táo rất quan trọng, lúc đột nhiên gặp phải con mồi không kịp chuẩn bị, tỉnh táo là yếu tố quan trọng.”
"Luôn luôn quan sát hoàn cảnh, nghĩ kỹ nên tận dụng như thế nào."
Giữa lúc đang suy nghĩ, Lumian đã về đến nhà, bước lên lầu hai tiến vào phòng ngủ.
Cậu ráng chống đỡ nhớ kỹ những ký hiệu kia một hồi mới ngã xuống giường, ngủ mê man.
. . .
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Lumian tỉnh lại hai bên huyệt thái dương vẫn còn hơi phình to. Đây chính là biểu hiện cho việc tiêu hao linh tính quá độ khi ở trong phế tích mộng cảnh.
Cậu lắc lắc đầu, ra khỏi phòng, tới phòng tắm rửa mặt.
Chờ cậu bước xuống lầu, nhận ra chị gái đã chuẩn bị xong bữa sáng. Bánh mì nướng phết mứt hoa quả và xúc xích cắt khúc, thêm có mùi hương cà phê đậm đặc.
"Sớm như vậy?" Lumian kinh ngạc bật thốt lên.
Chị gái nhà mình bình thường rất ít khi dậy sớm.
Aurora tức giận đáp lại:
"Đã nhận ra chính mình rơi vào thời gian tuần hoàn, người chung quanh ai nấy cũng kỳ quái kinh khủng thì em còn có thể ngủ ngon không? Chứ chị là chị ngủ không ngon rồi đấy."
"Em không muốn cũng không được mà." Lumian trấn an chị gái, "Ít ra chị còn được đi ngủ đàng hoàng, em trong mộng đều phải lo bận rộn."
"Cũng đúng nha." Aurora bưng lên cà phê được thả nửa bao đường, nhấp một miếng.
Chờ em trai ngồi xuống, ăn hơn phân nửa bánh mì nướng và xúc xích, cô mới dò hỏi:
"Lần này thăm dò mộng cảnh phế tích có cái gì thu hoạch?"
Lumian kể lại hết quá trình cậu gặp được con quái vật kia, cuối cùng nói:
"Aurora, à, chị gái, chị giúp em nhìn xem ba cái ký hiệu màu đen kia rốt cùng tượng trưng cho cái gì? Vào nghi lễ cuối cùng của Mùa Chay, trên người của linh mục giáo đường cũng có thứ tương tự, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn."
Aurora nhẹ nhàng gật đầu, lấy cây bút máy và giấy ghi chép từ trong túi của chiếc váy dày chiết eo màu trắng gạo.
Lumian vẽ loạt xoạt, không tính quá chuẩn xác trả lại nguyên trạng những ký hiệu màu đen kia.
Chẳng mấy chốc, cậu vừa đưa tờ giấy cho chị gái vừa giới thiệu:
"Em chỉ nhớ có vài lần, có bộ phận không dám xác định đúng hay sai nhưng có vài chỗ chắc chắn. Chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này đều không có vấn đề."
Có điều chỉ vỏn vẹn vẽ lại bộ phận kí hiệu thôi mà linh tính của cậu lại tiêu hao không ít.
Aurora đặt giấy ghi chép lên bàn ăn trước mặt, tập trung nhìn một hồi rồi nói:
"Những văn tự này không phải những loại chị biết, ký hiệu cũng vặn vẹo hơn những loại thường gặp của thần bí học.”
Lumian có hơi thất vọng, Aurora lại nói thêm:
"Dựa theo vết tích từ sự dao động với sức mạnh tự nhiên và sức ảnh hưởng của văn tự siêu phàm cùng kí hiệu biểu tượng đối với xung quanh thì chị hoài nghi đây là biểu hiện của một loại khế ước đặc biệt.”
Cô vừa nói vừa dùng ngón tay trỏ vào tờ giấy ghi chép.
"Khế ước?" Lumian hỏi ngược một câu.
Aurora nhẹ gật đầu:
"Kết hợp với việc em chiến đấu cùng quái vật kia, mỗi một ký hiệu màu đen hẳn là tượng trưng cho một cái khế ước đặc biệt.”
"Loại khế ước này tác dụng có thể là trợ giúp nó có được năng lực siêu phàm từ các sinh vật ngoài hành tinh, không gian khác hoặc từ Cõi Linh Hồn. Vậy nên ký hiệu phát sáng trên ngực trái của nó mang đến ẩn thân. Cái dưới cổ thì phát ra âm thanh khiến đối phương bực bội, phẫn hận, mất lý trí. Ngực phải không có gì, chị hoài nghi nó có liên quan đến giác hút, xúc tu hoặc là tiêu hóa.”
"Khó trách. . ." Lumian đã hiểu sơ được vài chi tiết trong cuộc chiến trước đó.
Cậu lập tức cười nói:
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
"Vậy linh mục giáo đường đã ký mười mấy cái khế ước với các loại sinh vật khác nhau sao?”
"Cái này gọi là gì? Mỗi một người đều có thể làm cha ông ta!”
"Miêu tả kỳ quặc.”, Aurora lầu bầu nói.
"Hiện tại xem ra, ở nghi lễ cuối cùng của Mùa Chay lúc chiến đấu với em thì linh mục giáo đường ngay cả một phần mười sức mạnh cũng chưa tung ra. Ông ta lợi dụng khế ước lấy được năng lực hẳn là chỉ dùng một loại, thân thể và tinh thần không am hiểu nên mất đi khống chế , mặc em xâm lược."
Lần tuần hoàn trước và trước nữa thì Lumian không biết, cậu hiện tại rõ ràng cảm nhận được sự may mắn lúc đó.
Cậu kích động mà hỏi thêm:
"Em có thể mô phỏng lại khế ước lấy được trên người quái vật để liên lạc với sinh vật tương ứng không?”
Cậu rất trông mong mơ ước năng lực ẩn thân kia.
"Khế ước là khế ước, nghi thức là nghi thức, em biết làm sao cử hành nghi thức sao?" Aurora cho cậu giội gáo nước lạnh, "Coi như nắm giữ được nghi thức, em biết loại khế ước đặc thù này phải bỏ ra cái giá gì sao? Linh mục giáo đường hẳn là mượn nhờ thế lực bí ẩn ban ân mới hoàn thành. . ."
Nói đến đây, Aurora đột nhiên sửng sốt một giây, nói một mình nói:
"Tại sao con quái vật ở phế tích trong mộng cảnh của em cũng có ký hiệu màu đen này. . . Nó cũng từng nhận được ban ân của vị kia sao?"
Đang lúc nói chuyện, Aurora đưa ánh mắt về phía ngực trái Lumian:
“Liệu có phải dính líu đến ký hiệu bụi gai đen khóa tim của em không?”
"Linh mục giáo đường cũng có, ừm. . . Cái phế tích mộng cảnh kia nói không chừng chính là do ký hiệu bụi gai đen tượng trưng cho thế lực bí ẩn chế tạo ra. Mấu chốt phá giải tuần hoàn có khả năng cũng giấu ở chỗ đó hoặc ở tình huống nào đó, khi hiện thực và phế tích mộng cảnh đồng bộ thực hiện một việc nào đó mới có thể giải quyết vấn đề. . ."
"Có khả năng." Lumian cảm thấy cái này có thể giải thích quái vật tại sao cũng có ký hiệu đen và tại sao cô gái bí ẩn kia lại muốn để mình thăm dò phế tích mộng cảnh, thử phá giải bí mật nơi đó.
Cậu lập tức cảm khái nói:
"Aurora, à, chị gái, trí tưởng tượng của chị quả nhiên so với em phong phú hơn nhiều."
"Đây là thói quen tự luyện của nhà văn.”, Auroa cười cười.
Dùng qua bữa sáng, cô và Lumian cùng nhau đến phòng sách, dạy cho cậu ngôn ngữ Hermes.
Mãi cho đến ba bốn giờ chiều, hai người mới kết thúc học bù, nửa đường chỉ tùy ý ăn chút gì.
"Tốt, bây giờ em có thể ra ngoài tìm Pierre Berry uống rượu." Aurora thấy thời gian cũng gần đến lúc, sẽ không khiến người hoài nghi, bèn dặn dò Lumian.
Lumian "Ừ" một tiếng, lo lắng dặn dò một câu:
"Chị nhất định phải cẩn thận."
Chị cậu lại muốn mạo hiểm đi tiếp xúc ba con cừu kia nhìn xem có thể thu được tình báo nào không.
. . .
Người chăn cừu Pierre Berry sống ở tòa nhà rách rưới hai tầng kia.
Lumian nhìn quanh một vòng, hỏi thăm người phụ nữ trung niên trước mặt:
"Pierre đâu?"
Bà ta là mẹ của Pierre Berry, tên Maldi. Tuy chỉ mới hơn năm mươi nhưng bởi vất vả mà nếp nhăn rất nhiều, làn da có đồi mồi, tóc đen lẫn hoa râm, nhìn không ra trẻ được bao nhiêu so với bà Naroka.
"Nó tới giáo đường rồi." Maldi trả lời.
Lại đi giáo đường rồi? Lumian trong lòng giật mình.
. . .
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook