Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 53: Dấu ấn

“Xúc tu?” Lumian sững người một giây trước khi nhớ ra nên định nghĩa thứ quấn lấy khối máu thịt đó.

Cậu quen thuộc với tất cả các loại tiểu thuyết do Aurora viết, đã xem tất cả các bức tranh minh họa, không chỉ nhớ từng tình tiết cẩu huyết, cậu còn biết nhiều thứ mà thường ngày không thể tiếp xúc, chẳng hạn như xúc tu của quái vật.

Bảy, tám cái xúc tu đen thẫm bao phủ bởi lớp màng thịt quấn quanh khối thịt và lôi nó về phía đống đổ nát của ngôi nhà bên cạnh. Một bóng người bước ra từ nơi bị che lấp bởi những tảng đá lộn xộn.

“Nó” trông giống như một con người, với phần thân trên và bàn chân để trần, mặc một chiếc quần dài màu đen. Điều khác biệt với con người là nó không có đầu, phần cổ chỉ còn lại một đoạn, mặt cắt đầy những chiếc răng sắc nhọn hình xoáy, làn da đỏ tươi hiện rõ giữa các kẽ răng. Giống như thể một con người nào đó đã thay thế phần đầu và nửa cổ của mình bằng miệng kỳ lạ vậy, “chuyên gia chặt đầu” Lumian trông thấy mà lắc đầu nguầy nguậy, không tìm được chỗ để ra tay.

Bảy tám chiếc xúc tu kia vươn ra từ rìa “miệng” của con quái vật, bọn chúng nhanh chóng lôi khối thịt tới trước người và nhấc bổng nó lên. “Miệng” trên cổ con quái vật lập tức mở ra, giống như một bông bìm bịp đang nở rộ. Những chiếc răng sắc nhọn trắng ởn cắn chặt khối thịt, nuốt chửng xuống như một con rắn đang ăn thịt con mồi.

Nhìn thấy cảnh này, Lumian cười thầm:

“Tao còn tưởng bọn mày không cần ăn cũng có thể sống sót, hóa ra vẫn phải ăn...”

Cậu lập tức rơi vào trầm tư:

“Phần lớn trong tàn tích này là quái vật, những thứ có thể ăn được chắc chắn rất ít...”

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

 

“Nói cách khác, một số quái vật sẽ ăn những con quái vật khác, giống như vừa rồi, hoặc tất cả chúng vừa là thợ săn vừa là con mồi...”

“Nếu gặp phải con quái vật không thể đánh bại, mình có thể dụ nó đến chỗ những con quái vật khác, cho bọn chúng săn giết lẫn nhau, cuối cùng làm ngư ông đắc lợi không nhỉ?”

“Về mặt lý thuyết thì có thể nhưng có vẻ nguy hiểm, ai biết liệu đám quái vật có liên thủ làm thịt mình trước hay không...”

Trong khi suy nghĩ, Lumian nhìn thấy phần ngực của con quái vật lấy “miệng” thế chỗ đầu và cổ kia bắt đầu phình ra và co lại, như thể nó đang trải qua quá trình tiêu hóa dữ dội. Điều này đã thu hút sự chú ý của Lumian và khiến cậu phát hiện ra rằng có điều gì đó bất thường ở phần thân trên trần trụi của con quái vật. Trên ngực trái, ngực phải và dưới cổ nó có một thứ màu đen trông giống như dấu ấn.

“Cái đó…” Đồng tử của Lumian vô thức giãn ra, cố gắng nhìn rõ hơn.

Cậu đã nhìn thấy thứ tương tự ở trên người linh mục. Đó là vết đen lộ ra sau khi cơ thể linh mục phình to và quần áo bị xé toạc vào cuối buổi lễ mừng Mùa Chay!

Sau khi quan sát cẩn thận, Lumian xác nhận rằng ba thứ màu đen giống như dấu ấn trên cơ thể con quái vật thuộc cùng loại với của linh mục:

Tất cả chúng đều hợp thành từ các ký tự độc đáo và các biểu tượng kỳ lạ, giống như kết nối đến một thế giới khác khó diễn tả được. Điểm khác biệt nằm ở chỗ là trên người linh mục có ít nhất mười một mười hai vết, trong khi con quái vật này chỉ có ba.

“Tác dụng của ấn kí đen đó là gì? Dấu vết được tồn tại bí ẩn nào đó đóng lên? Số lượng càng nhiều thì ân thưởng nhận đượccàng lớn?” Lumian quan sát trong sự khó hiểu và nghi ngờ.

Cậu cố gắng nhớ những từ và ký hiệu tạo nên một trong những ấn kí, nhưng vì đây là những thứ cậu không biết nên trong chốc lát thật sự không thể nào nhớ nổi, cậu lại không mang theo giấy và bút nên chẳng thể nào sao chép chúng.

Con quái vật cuối cùng cũng tiêu hóa xong đống thịt máu đó, nó cử động cánh tay và vung vẩy bảy tám xúc tu bên rìa “miệng”. Dấu ấn dưới cổ của nó hơi tỏa sáng, khoang ngực vang lên tiếng cộng hưởng vù vù. Âm thanh ngày càng to hơn, như thể một luồng không khí đang chuyển động trong tổ ong, ra vào hết hốc này đến hốc khác.

Chiếc “miệng” giống như bông hoa bìm bịp mở ra, tiếng vù vù ngày càng rõ ràng. Lumian nghe đến bực mình, chỉ ước có thể đập chết con quái vật đó:

Âm thanh đó rất khó nghe, mày có biết không?

Trong lúc khí huyết dâng trào, Lumian chỉ cảm thấy một cơn giận dữ trào chạy thẳng từ tim lên đầu. Cậu đột nhiên trở nên bốc đồng, cầm lấy khẩu súng ngắn, vòng qua tảng đá che chắn cho bóng người của mình, cậu nhảy xuống từ mái nhà bị sập một nửa.

Bốp!

Lumian ngã xuống đất, đối diện với cái “miệng” đẫm máu đầy răng sắc nhọn xếp theo hình xoáy của con quái vật. Lumian, vốn đang định chửi đối phương là đồ lợn già, lập tức bình tĩnh lãi, đột nhiên cảm thấy mê mang và bất lực như thể một người khán giả bị buộc phải nhảy lên sân khấu vậy.

Miệng màu máu của con quái vật nhắm vào cậu, nó ngừng phát ra âm thanh.

“Tao bảo là xin lỗi nhé, chỉ là hiểu lầm thôi có được không?” Lumian khẽ giọng lẩm bẩm.

Cậu nghi ngờ tiếng ồn vừa nãy có vấn đề, khiến bản thân mất đi lí trí, nhảy ra khỏi chỗ ẩn nấp và cố gắng phát động tấn công. Nhưng sự tình đã xảy ra rồi, xin lỗi chắc chắn là vô dụng, hiện tại cậu chỉ có hai lựa chọn, một là đánh, hai là chạy trốn. Mà theo kinh nghiệm của Lumian, lúc này mà muốn chạy trốn thì xác suất không thoát được rất cao, đối phương chẳng những không hề hấn gì mà còn chuẩn bị sẵn sàng giơ xúc tu lên. Cho nên, nếu thật sự muốn chạy trốn, cũng phải đánh một trận trước, tìm được cơ hội rồi tính!

Không chút do dự, ngay khi vừa khôi phục lí trí, Lumian nâng khẩu súng ngắn chứa đầy đạn chì lên.

Pằng!

Con quái vật hiển nhiên không ngờ đối phương lại quyết đoán và nhanh nhẹn như vậy, vả lại nó cũng không hiểu về sự tồn tại của súng ngắn nên không kịp né tránh, bị nhiều mảnh chì nổ tung bắn thẳng vào người.

  “A!”

Miệng đầy răng sắc nhọn của nó mở to theo bản năng, phát ra tiếng kêu đầy đau đớn, nhiều chỗ trên ngực lập tức rớm máu, bao gồm cả chỗ có ấn kí đen bên phải. Nhưng dấu ấn màu đen giống như khắc sâu trong máu thịt, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, không hề bị vết thương ảnh hưởng.

Lumian chẳng buồn thưởng thức tiếng kêu thảm thiết của con mồi, nổ súng xong lập tức chuyển vị trí, đồng thời thò tay lấy ra những viên đạn chì mới từ trong túi vải bên hông.

Ngay khi cậu nhắm bắn, vết đen trên ngực trái của con quái vật hơi phát sáng. Sinh vật hình người với phần đầu và nửa cổ là cái “miệng” khổng lồ lập tức chẳng thấy đâu nữa. Nó cứ như vậy biến mất trước mặt Lumian.

  Chạy à? Tàng hình? Lumian tìm kiếm câu trả lời từ những cuốn tiểu thuyết đủ loại do Aurora viết và kiến ​​thức thần bí mà cô đã dạy.

Cậu vội vàng liếc trái liếc phải, nhưng dường như con quái vật đã biến mất vào trong không khí. Cảnh tượng và khó khăn chưa gặp bao giờ, khiến cho Lumian chợt có chút luống cuống, muốn nhân cơ hội ra khỏi đây, cậu theo bản năng lui về phía sau vài bước.

Đột nhiên, mắt cá chân của cậu bị siết chặt, cậu mất thăng bằng và bị dốc ngược lên trời. Những chiếc xúc tu đen sẫm phủ lớp màng thịt hiện lên, chúng đang quấn quanh chân Lumian, nâng cậu lên không trung.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

 

Con quái vật cũng đã lộ tung tích, nó ở cách Lumian không xa. Lúc này, vết đen trên ngực phải của nó tỏa sáng rực rỡ, chiếc “miệng” đầy răng trắng ởn sắc nhọn xếp theo hình vòng xoáy mở ra đến cực hạn, để lộ phần bên trong màu đỏ máu, như muốn nuốt chửng Lumian nhờ vào các xúc tu.

Một mùi hôi thối khó tả bốc ra từ cái “miệng” khiến Lumian đang bị treo ngược trên không choáng váng. Thứ đập vào mắt cậu là lớp da màu máu của khoang miệng và vô chiếc răng trắng, sắc nhọn.

Suy nghĩ lóe lên, ở trạng thái treo ngược, cậu nhắm khẩu súng ngắn vào “miệng” của con quái vật trước khi một chiếc xúc tu quấn quanh cánh tay cậu.

Pằng!

Con quái vật lại hét lên thảm thiết, bên trong “miệng” máu thịt bấy nhầy, chì đen ở khắp nơi. Nó ném Lumian ra ngoài một cách thô bạo, cơ thể nhanh chóng trở nên trong suốt và lại biến mất.

Lumian ngã phịch xuống đất và lăn vài vòng trước khi đứng dậy, tập trung tinh thần vào việc tìm kiếm mục tiêu. Một giây sau, cậu giật giật cái mũi, chỉ cảm thấy một mùi máu tươi đang nhanh chóng nhào tới gần mình. Chẳng cần quan tâm điều đó có nghĩa là gì, cậu lao ra ngoài và lao về hướng ngược lại. 

Nơi cậu đứng khi nãy những xúc tu đen sẫm đâm ra từ không trung, nhưng lại không quấn bất cứ thứ gì. Cách chúng ba, bốn mét, con quái vật xuất hiện với cái “miệng” hình xoáy mở rộng, như thể đang chờ đợi thức ăn.

Lumian nhanh chóng nạp đạn chì vào khẩu súng ngắn, nhưng vết đen trên ngực trái của con quái vật sáng lên rồi lại biến mất khỏi tầm nhìn của cậu.

Tàng hình, quả đúng là tàng hình! Lumian đưa ra phán đoán ngay lập tức.

Kết hợp với cuộc chạm trán vừa rồi, cậu tin chắc loại tàng hình này không cách nào che đậy được mùi, hơn nữa một khi tiến vào trạng thái công kích nó sẽ mất đi tác dụng.

Sau khi nghĩ thông, Lumian đinh ninh trong lòng, cười thầm:

“Mùi còn không giấu được mà tàng hình kiểu gì?”

Mà nắm bắt tất cả các loại dấu vết là điểm mạnh của “Thợ săn”.

Không còn hoảng loạn trước cuộc chạm trán, Lumian, người có được không ít tự tin, đã bình tĩnh lại, vừa bước đi vừa quan sát xung quanh. Chẳng mấy chốc, cậu nhìn thấy dấu chân do con quái vật để lại, ngửi thấy mùi máu và mùi hôi thối lúc trước trên người nó.

Dựa vào những dấu vết ấy, cậu tránh đòn tấn công của con quái vật hết lần này đến lần khác, dùng súng ngắn liên tục bắn trúng đối thủ. Nhưng dường như con quái vật không bị thương vùng quan trọng, sau khi bị bắn nhiều lần, nó chỉ yếu hơn một chút.

Nhìn thấy đạn chì sắp cạn kiệt, Lumian động não, suy nghĩ xem nên làm gì. Chỉ trong vài giây, cậu đã có câu trả lời:

Trên đường đi tới đây, cậu không quên quan sát hoàn cảnh xung quanh, tìm được vài cái bẫy tự nhiên có thể sử dụng, trong đó có một cái thích hợp để đối phó với quái vật này.

Mắt thấy hai vết chân nông đột nhiên xuất hiện ở cách đó không xa, Lumian xoay người chạy điên cuồng. Những xúc tu đen sẫm bao phủ bởi màng thịt lại vụt hụt. Lumian lúc chạy lúc dừng, thỉnh thoảng quay đầu lại quan sát, đề phòng con quái vật từ bỏ việc đuổi theo, đồng thời dựa vào đó để ránh né đòn tấn công.

Vù vù vù!

Tiếng “ồn ào” phát ra từ lồng ngực con quái vật lần nữa lọt vào tai Lumian khiến cậu bực bội, cơn tức giận trở nên vô cùng mạnh mẽ, khiến cậu chỉ muốn ngừng bỏ chạy ngay lập tức quay người bổ cho con quái vài nhát.

Cũng may cậu nhớ tới mục đích bỏ chạy của mình là để giết con quái vật kia, hiện tại cậu không hề chạy trốn theo đúng nghĩa, lửa giận và sự khó chịu không thể thay đổi kế hoạch của cậu mà chỉ khiến cậu càng có động lực hơn.

Cộp cộp cộp!

Cuối cùng Lumian cũng nhìn thấy tòa nhà bị sập một nửa. Cậu trực tiếp xông vào, chạy đến rìa phía bên kia, rồi dừng lại ở đó, giả vờ phục kích. Không lâu sau, những dấu chân nông xuất hiện trong ngôi nhà đổ nát, mùi máu tanh và hôi thối ngày càng đến gần Lumian.

Lumian ước lượng khoảng cách của xúc tu, đột ngột lùi lại hai bước, giơ chiếc rìu đã rút ra sẵn, bổ xuống một cột đá sắp nứt. Ngay sau đó, cậu đá mạnh vào cột đá và lăn về phía sau.

Ngôi nhà đổ nát vốn đã ở thế mất cân bằng không còn chống đỡ được nữa, ầm ầm đổ sập xuống. Ào ào, lượng lớn đá tảng rơi xuống, lấp kín hoàn toàn không gian bên trong nơi con người vốn có thể đi qua được. Con quái vật đang trốn ở đó, sẵn sàng để tấn công đột nhiên hét lên một tiếng thảm thiết. Tiếng hét của nó kéo dài chưa đầy một giây trước khi dừng lại đột ngột.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương