Pick Me Up! Gacha Vô Hạn
Chapter 75: Thu Phục

Chap 75: Thu phục

Jenna gãi má và chớp mắt với vẻ bối rối.

Tôi lên tiếng.

“Có chuyện gì sao? Cô không đến à? Hai người họ đang đợi đấy.”

“Anh muốn em chiến đấu với 2 người họ sao? Không biết vì sao nhưng cảm giác hơi đáng sợ…”

“Đừng lo, cô mạnh mà.”

Đó là sự thật.

Jenna đã từng thắng tôi. Đó là kết quả của việc kết hợp giữa sự cố gắng và may mắn, nhưng thắng là thắng. Tôi nghĩ cô ấy không thể thua 2 con người chẳng có sự hợp tác nào như thế được.

Ánh mắt của Velkist trở nên lạnh lùng

“Tôi đã nghe rõ những lời anh nói rồi đấy. Nhưng không phải anh đang đánh giá tôi quá thấp sao? Có thể cấp bậc của tôi thấp hơn, nhưng tôi không nghĩ cô nàng đó sẽ đánh bại tôi được đâu.”

“Anh thử là biết mà.”

“Hơn hết, tôi không muốn kề vai sát cánh với cô nàng đó. Tôi có thể tự mình xử lý. Cô ta chỉ cản đường thôi.”

“Anh nói trúng ý tôi đấy.”

Hai người họ bắt đầu công kích nhau.

Tôi nói: “Vậy hãy cho chúng tôi xem kết quả đi. Nếu anh đánh bại Jenna tôi sẽ đấu với anh nếu anh muốn.”

“Hy vọng anh không thất hứa.”

Tôi gật đầu với Jenna

Sau khi lưỡng lự một lúc, jenna hít vào thật sâu và lấy một bao đựng mũi tên từ kệ trưng bày. Bao tên chứa đầy những mũi tên bóng loáng. Có thể đó không phải là những mũi tên có sức mạnh giết chóc mạnh mẽ nhưng chúng có đủ lực để xé nát da thịt và cơ bắp.

“Tôi tin cô.”

Jenna cảm thấy ngại ngùng, vui vẻ bước vào sân huấn luyện.

Velkist gật đầu và nói với Neryssa: “Cô hãy tránh xa chỗ này ra.”

Neryssa nở một nụ cười lạnh lùng rồi bước sang một bên.

Velkist nắm chặt thanh kiếm

“Bắt đầu thôi.”

Ping!

Trước khi Velkist nói xong, mũi tên của Jenna đã lao đi. Velkist cúi người để né nó. Cùng lúc đó, mũi tên thứ 2 nhắm vào chân anh ta. Velkist tiếp tục né. Đồng thời, mũi tên thứ 3 nhắm vào đầu Velkist.

Ping! Ping! Ping! Ping.

Vẻ mặt của Velkist cứng đờ vì kinh ngạc.

Một tia sáng đỏ rực lóe lên trong đôi mắt của Jenna. Tác dụng của kỹ năng “Phát hiện Điểm yếu”.

Tiếp theo đó là một loạt cú bắn chính xác nhanh chóng nhắm vào toàn bộ cơ thể của Velkist. Velkist cố gắng đỡ được một vài mũi tên bằng thanh kiếm của mình, nhưng anh ta bị buộc phải lùi lại, rút ​​lui vào một góc của sân tập.

Và ở phát bắn thứ 21, mũi tên của Jenna sượt qua cổ họng Velkist và găm vào lan can sắt.

Cô ấy cố ý nương tay.

Nếu anh ta còn cố né thì mũi tên sẽ làm không nhân nhượng nữa.

Tôi nói với Velkist, người đang đông cứng ở một góc sân tập “Chẳng phải tôi đã nói với anh rồi sao? Cô ấy mạnh hơn anh.”

Jenna tập luyện mỗi ngày với những người có khả năng phòng thủ hoàn hảo trước những mũi tên.

Cô ấy biết cách nên bắn vào đâu để khiến đối thủ khó né được hay phá được mũi tên. Velkist không có cách nào để chống lại những đường bắn chính xác này.

“Ếch ngồi đáy giếng, hừ.”

Velkist lau sạch máu trên cổ mình

“Tôi sẽ nói lại lần nữa. Chiến đấu với Neryssa. Tạo thành lực lượng để đánh bại Jenna. Anh có 2 ngày. Nếu anh không thể làm việc đó, chúng tôi sẽ tìm một thành viên khác.”

Tôi tiếp tục: “Chúng ta phải đối mặt với vô số kẻ thù trong nhiệm vụ, những kẻ thù mạnh mẽ. Anh đã thấy rồi đấy. Vậy tại sao anh lại muốn chiến đấu một mình? Hai người còn lâu mới có đủ năng lực.”

Họ nói đã hiểu rõ trong cuộc họp đầu tiên, nhưng thực tế thì khác.

Có những việc không thể làm được một mình.

Tôi đang định thuyết phục họ thì,

“Tiếp theo đến tôi.” Neryssa nói.

‘Cô ta thật bướng bỉnh.’

Neryssa không trụ được lâu trước Jenna. Tất cả những cú ném từng được khen ngợi và con dao găm của cô ta đều trượt, và cô ta bị một mũi tên xuyên qua cánh tay phải trước khi có thể đạt đến phạm vi cận chiến.

Neryssa rời sân tập mà không nói một lời.

Cô ta nghiến chặt răng rồi rút mũi tên ra.

Tôi cười khúc khích. “Như cô có thể thấy, kết quả rất rõ ràng. Cả hai người đều không trụ nổi một phút trong trận chiến một chọi một.”

Khoảng cách cấp độ và kỹ năng giữa họ là không thể phủ nhận.

Nhưng họ cũng thiếu kinh nghiệm.

“Vậy là chúng ta phải hợp tác để đánh bại cô nàng đó? Được thôi, dù không thích nhưng tôi sẽ cố.”

Khi Velkist trừng mắt nhìn Jenna, cô ấy mỉm cười ngượng ngùng.

Neryssa đã chữa lành vết thương, quay trở lại sân tập. Một quyết tâm hiếm có tỏa sáng trên vẻ mặt lạnh lùng thường ngày của cô ta. Velkist và Neryssa đứng cạnh nhau.

“Đây là vòng 2. Nó sẽ không dễ dàng đâu.”

Jenna thay ống đựng mũi tên đang trống rỗng của mình.

“Tôi sẵn sàng rồi.”

Velkist và Neryssa vào vị trí trong thế đối diện nhau.

Chiến thuật của họ vẫn giống như khi chiến đấu với tôi.

“Họ sẽ chẳng làm tốt đâu.” tôi thầm nghĩ.

Jenna nhanh chóng bắn thẳng vào Neryssa ở phía bên phải.

Khi thanh liễu kiếm của Neryssa nhảy múa, làm chệch hướng những mũi tên, Jenna nhanh chóng tiến lại gần và vung con dao găm bên trái của mình. Một dòng máu xuất hiện. Neryssa trượt cú vung của mình và lui sang một bên. Jenna, vẫn thực hiện động tác giống như đòn tấn công bằng dao găm của mình, đổi vũ khí và bắn một mũi tên trong khi xoay tròn giữa không trung. Mục tiêu của cô là Velkist ở bên trái.

Kết quả vẫn không thay đổi.

Velkist đã chống cự được lâu hơn trước, nhưng anh ta không thể xuyên qua cơn mưa tên.

Tôi thấp giọng lẩm bẩm: “Họ đang làm gì vậy? Họ còn tệ hơn khi hợp tác chứ.”

Thịch!

Velkist dùng bao kiếm đập mạnh vào lan can sắt.

“Chết tiệt.”

“Chửi rủa cũng không thay đổi được gì cả. Hay anh muốn chuyển sang nhóm thứ hai? Ở đó họ không đào tạo như này đâu.”

“Tôi sẽ thử thêm một lần nữa.”

Velkist và Neryssa trở lại vị trí ban đầu.

Ngay cả khi đi trở lại lại, họ vẫn liên tục đổ lỗi cho nhau.

“Thậm chí không thể chống cự được mười giây. Anh thực sự vô dụng quá.”

“Im đi, cô thậm chí còn không thể vung kiếm kìa.”

Eolka vẫy chiếc quạt của mình và nói, “Thật kỳ lạ, không ngờ hai người đó lại hợp nhau đến vậy. Anh có thấy thế không?”

“Sao cô lại ở đây? Cô không phải đang rèn luyện khả năng điều khiển từ xa sao?”

"Không có, tôi…"

“Nếu cô không biến mất trong vòng mười giây tới, tôi sẽ nói với Chloe. Mười, chín…”

"Tôi vào đây! Tôi sẽ vào tập ngay, được chưa? Nghiêm túc quá!"

Eolka vội vàng mở cửa Phòng Phép thuật và đi vào trong.

Tôi quay lại nhìn sân tập.

Hiệp thứ hai giữa Jenna, Velkist và Neryssa đang diễn ra. Một lần nữa, cả hai lại sử dụng chiến thuật giống nhau, chiến đấu theo phong cách riêng và tản ra.

“Nếu mình không nói thì chắc họ chẳng hiểu ra đâu.”

Những người này đủ thông minh nhưng lại không chịu suy nghĩ.

Họ có thể biết nhưng có lẽ niềm kiêu hãnh của họ không cho phép thừa nhận.

Tôi quyết định không ép buộc họ nghe tôi hướng dẫn.

Tôi có thể đưa ra mệnh lệnh chiến thuật, nhưng nếu họ không tự mình nhận ra và không cảm thấy cần thiết thì tôi có nói cũng vô nghĩa. Tôi không cần những con rối chỉ biết tuân theo mệnh lệnh của tôi.

Kết quả của hiệp 2 đúng như tưởng tượng.

Jenna lại thắng.

Tiếp theo là vòng thứ ba, thứ tư và thứ năm.

Cả hai đều ngoan cố tuân theo cùng một chiến thuật và đều chịu thất bại. Mặc dù cả Velkist và Neryssa đều dần thích nghi với cách bắn của Jenna nhưng Jenna khác với Aaron và Asher. Cô dễ dàng đánh bại họ bằng nhiều chiến thuật khác nhau, chẳng hạn như bắn tên, thay đổi vị trí và đổi vũ khí, cô hoàn toàn đánh lừa được cả hai người họ.

Aaron đang nhìn sân tập với vẻ mặt cay đắng. Bàn tay đang di chuyển ngọn giáo của anh đã dừng lại.

“Không còn cách nào khác.”

Tôi sẽ không can thiệp vào ranh giới giữa hai nhóm.

Đó là trách nhiệm của Edis. Cùng với các nhóm khác sẽ được bổ sung sau.

Nếu tôi can thiệp từng nhóm một, hệ thống sẽ sụp đổ. Tôi có thể không bận tâm nếu tôi là chủ nhân, nhưng với tư cách là thủ lĩnh của nhóm 1 và là anh hùng, tôi không thể giám sát tất cả các thành viên trong phòng chờ. Aaron nhanh chóng rời khỏi sân tập và tiếp tục luyện tập.

"Một lần nữa."

"Không có tôi…"

Trước lời của Velkist, Jenna vỗ tay.

Cuối cùng, trời đã tối. Jenna và hai người họ đã đối đầu hơn mười lần.

Tất cả đều kết thúc với chiến thắng thuộc về Jenna.

“Cô Jenna, chắc hẳn là rất mệt rồi, nhưng có thể…”

“Khó thật. Hôm nay đủ rồi. Thử lại vào ngày mai đi.”

“Nhưng vẫn còn nhiều thời gian.”

“Vì hai người mà hôm nay Jenna không thể tập luyện cá nhân được. Đừng lấy đi thời gian của người khác tùy ý như thế.”

Mặc dù tôi nghĩ họ sẽ có cơ hội trong mười hiệp đấu nhưng tiến độ vẫn chậm hơn dự kiến.

Vì phải theo dõi họ, tôi thậm chí còn không thể tham gia buổi tập buổi chiều. Thật sự rất phí thời gian.

“Như tôi đã nói, hạn chót là vào ngày mai. Đánh bại Jenna trong thời gian đó. Nếu không được thì tôi sẽ tìm thành viên khác.”

"Anh nghiêm túc à?"

“Trông tôi có giống đang nói đùa không?”

Velkist và Neryssa biết họ không thể đánh bại Jenna.

Nhưng dù đấu tranh quyết liệt thì họ vẫn không tìm ra được giải pháp.

“Ngày mai chỉ được phép đấu một hiệp nữa thôi. Nếu 2 người thua, mọi chuyện sẽ kết thúc.”

“…”

“Đừng làm tôi thất vọng.”

Nét mặt của Velkist và Neryssa nhăn nhó.

Không nói một lời, cả hai rời khỏi sân tập.

Jenna lau mồ hôi trên trán và rời khỏi sân tập. Khuôn mặt của cô ấy có vẻ hơi nhợt nhạt, có lẽ là do luyện tập nhiều lần. Jenna hỏi tôi, “Oppa, thật là như vậy sao? Anh thực sự đuổi hai người đó đi à?”

“Cô đã bao giờ thấy tôi nói dối chưa?”

“Em đã nhìn thấy khá nhiều rồi. Ừm, lần trước…”

Tôi nắm lấy đầu Jenna.

Cô ấy ôm đầu và rơi nước mắt.

“Dù sao thì anh nói đúng. Tài năng sẽ trở nên vô ích nếu không biết hợp tác. Tốt nhất là rời đi và tự sinh tự diệt thôi. Không thì sẽ kìm chân các thành viên trong nhóm mất.”

“Chà, đúng là như thế, nhưng ngoài hai người đó ra, có vẻ như không có tài năng nào để bổ sung vào nhóm 1 cả. Đừng nói với tôi là cô đang nghĩ đến Aaron…”

“Không phải Aaron.”

Sau buổi huấn luyện cá nhân ngày hôm nay, trên đường trở về.

Jenna hỏi tôi: “Ngày mai chuyện gì sẽ xảy ra?”

"Cô sẽ thấy thôi."

Không có chuyện họ không biết giải pháp.

Chỉ là họ không tin tưởng đồng đội của mình. Hoặc có thể họ quá tin tưởng vào bản thân. Dù sao đi nữa, tính cách đó không hề phù hợp để sinh tồn.

“Nhưng nếu mình có thể thay đổi điều đó…”

“…”

Sáng hôm sau

Velkist và Neryssa không có mặt ở sân tập vào buổi luyện tập buổi sáng.

Eolka rất kinh ngạc.

“Hai người họ đi đâu vậy? Họ sẽ không bỏ đi trong khi mới đến đây chứ?”

“Không, họ đang ở tầng 1.”

“Sao lại là tầng 1?”

“Họ đã bảo tôi cho họ chút thời gian.”

Hôm qua, Neryssa đến phòng tôi vào sáng sớm.

Nhờ tôi hủy lịch tập luyện ngày mai của cả hai người bọn họ. Tôi sẵn sàng đồng ý.

Nước da của Eolka sáng lên.

“Vậy còn buổi tập hôm nay thì sao…”

“Vì hai người đã biến mất nên chúng ta nên tăng cường độ lên.”

"Ôi không!"

Sáng hôm đó, Eolka nhận thêm một túi cát.

Và vào buổi chiều.

Mãi đến tối muộn, hai người họ mới có mặt ở sân tập. Tôi tra kiếm vào vỏ và lại gần họ.

“2 người đã chuẩn bị đầy đủ chưa?”

“Tốt nhất có thể rồi.”

Neryssa trả lời.

Velkist vẫn vô cảm, nhưng đôi mắt anh ta bộc lộ quyết tâm.

“Jenna.”

"Vâng tôi đã sẵn sàng."

Jenna, đang tập luyện ở trường bắn, bước xuống.

Jenna lau mồ hôi bằng một chiếc khăn và thay đổi ánh mắt khi nhìn vào hai người họ.

“Cả hai đã sẵn sàng chưa? Oppa nói chỉ có một cơ hội thôi đấy.”

"Chúng tôi sẵn sàng."

“Tôi sẽ làm trước.”

Jenna duyên dáng bước lên sân tập.

Trên thắt lưng bên trái của cô ấy có hai thanh kiếm ngắn, và bên phải cô ấy có gắn một cây cung ngắn và bao đựng tên.

“Hãy làm như chúng ta đã thảo luận.”

Neryssa thì thầm với Velkist.

Velkist cau mày một lúc rồi thả lỏng.

Cuối cùng hai người cũng bước vào sân tập. Các thanh sắt đóng lại cái ầm

“Quy tắc vẫn giống như ngày hôm qua. Sử dụng vũ khí thực sự và không có hạn chế nào khác. Hai người chỉ có một cơ hội thôi.”

"Chúng tôi hiểu rồi."

Neryssa rút thanh liễu kiếm của mình ra.

Velkist cũng vung thanh kiếm ngắn của mình. Anh ta giữ tư thế và lẩm bẩm, "Làm thế có vẻ không ổn, nhưng mình không còn lựa chọn nào khác."

Cuộc đấu tay đôi bắt đầu.

Như mọi khi, Jenna bắt đầu tấn công.

“Hửm?”

Jenna do dự một lúc rồi mới lấy mũi tên của mình. Cùng lúc đó, Velkist và Neryssa, đáng ra như mọi lần sẽ tản ra hai bên, giờ lại đứng yên tại chỗ.

“Dù sao thì, đến đây!”

Mũi tên của Jenna nhắm vào Neryssa.

Neryssa có lực cản ném yếu hơn so với Velkist. Đó là một quyết định hợp lý khi hạ gục kẻ yếu hơn trước.

Tuy nhiên, Velkist, đứng bên cạnh cô, bất ngờ di chuyển và làm gãy mũi tên nhắm vào Neryssa.

Sau đó, Neryssa ném một thanh kiếm ngắn.

Jenna né được lưỡi kiếm trong gang tấc. Cùng lúc đó, lượt bắn thứ hai cũng diễn ra. Jenna có khả năng duy trì khả năng bắn liên tục ở mọi vị trí. Năm mũi tên nhắm vào nhiều điểm dễ bị tổn thương trên cơ thể Neryssa.

“Bây giờ mình có thể nhìn thấy rồi.”

[Thức tỉnh kỹ năng!]

['Velkist (★★)' đã nhận được 'Kháng ném'!]

Velkist vung kiếm khiến những mũi tên đồng loạt rơi xuống.

Chĩa thanh kiếm sang một bên, Velkist lao về phía Jenna.

"Cô ở xa quá đó."

Jenna bình tĩnh chặn đòn tấn công của anh ta bằng một mũi tên.

Khoảng cách giữa hai người vẫn chưa đủ gần. Đó vẫn là lãnh thổ của Jenna. Năm mũi tên nhắm vào những điểm dễ bị tổn thương và những khoảng trống trong chuyển động đang hướng về phía Velkist.

Velkist né được một mũi tên và làm chệch hướng hai mũi tên.

Còn lại hai mũi tên. Với quỹ đạo và tốc độ không thể tránh khỏi của mũi tên, Velkist tiếp tục tấn công. Đột nhiên, Neryssa xuất hiện từ phía sau, dùng thanh liễu kiếm của mình bắn nát hai mũi tên.

“Họ phải mất hai ngày mới làm được thế này đấy.”

Tôi thở dài.

Nếu một mình không giải quyết được thì hãy cùng nhau giải quyết.

Họ làm ầm lên vì họ không biết một điều đơn giản như vậy.

Velkist và Neryssa, che đậy điểm yếu của nhau, vượt qua hàng loạt mũi tên và thu hẹp khoảng cách với Jenna.

Sau đó họ chia nhau ra.

Và đồng thời, họ hợp nhất.

"Kết thúc rồi."

"Ah!"

Jenna tránh lực đẩy của Velkist bằng cách nhảy lùi lại, đá vào các thanh sắt.

Thanh kiếm ngắn nhắm vào lưng Jenna. Sau đó, Neryssa, người cũng đã đứng dậy ở vị trí tương tự, đâm thanh liễu kiếm của mình. Đồng thời, Velkist đâm từ dưới lên trên.

“Ư!”

Tư thế của Jenna bị xáo trộn và váy của cô bị rách.

Trước khi cô ấy có thể lấy lại bình tĩnh, Neryssa đã tóm lấy cô.

Một con dao găm kề vào cổ Jenna.

"Xong rồi."

“Tôi… thua à?”

Jenna gãi đầu.

“Đúng là quá dễ dàng.”

Velkist lẩm bẩm một cách chán nản.

Tôi mỉm cười và bước về phía trước.

“Hai người đã loay hoay cả ngày vì không biết điều ‘dễ dàng’ này.”

Nếu họ chứng kiến ​​trận chiến ở cấp độ boss, họ sẽ biết rằng sức mạnh tập thể được ưu tiên hơn sức mạnh cá nhân. Họ chỉ chưa chấp nhận nó về mặt cảm xúc mà thôi. Tôi chỉ đơn thuần giúp họ nhận ra điều đó.

“Dù sao thì hai người cũng đã vượt qua. Hãy nhớ cảm giác này.”

“Chúng tôi có thể đánh bại anh với phong cách chiến đấu này không?”

"Muốn thử không?"

Tôi rút kiếm ra.

Và như một lẽ dĩ nhiên.

Hai người họ đã bị tôi đánh bại hoàn toàn.











 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương