Pick Me Up! Gacha Vô Hạn
Chapter 5: 10 Lần rút thăm miễn phí (1)

Chap 5: 10 Lần rút thăm miễn phí (1)

Khi tôi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, mọi chuyện vẫn như vậy

“Phù…”

Tôi hít thở thật sâu.

Tôi đã bỏ hút thuốc từ rất lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tôi có một ước muốn mạnh mẽ là châm một điếu thuốc kể từ cái lần mà nhóm của tôi bị diệt sạch trên tầng 80, nơi khiến tôi phải tiêu sạch tiền của mình.

Phải chấp nhận sự thật thôi.

Đây không còn là trò chơi trẻ con nữa. Nơi này là thế giới của Pick Me Up và tôi đã được triệu hồi làm anh hùng 1 sao ngay từ khi sinh ra.

Và chỉ số của tôi thật thảm hại so với Shay.

Một người mới không có kiến thức cơ bản gì cả.

Tôi thậm chí còn chẳng có tí kỹ năng nào cả. Đó là tình trạng hiện giờ của tôi.

Tôi vào phòng tắm và rửa mặt và nấu mì tôm. Cái nồi hôm qua vẫn còn đó. Tôi rửa bát trong khi nước đang sôi.

Tôi ngẫm nghĩ trong khi rửa nồi bằng miếng bọt biển đầy xà phòng.

Pick me up là kiểu trò chơi gì?

Nếu một người bị triệu hồi đến để làm anh hùng trong Pick me up, làm sao để sống sót đây?

Có 2 cách để các anh hùng biến mất.

Chết trong trận chiến và hy sinh trong sự hợp nhất.

Và tôi thì chỉ là 1 sao.

Anh hùng 1 sao trong Pick me up có ý nghĩa gì?

Đối với hầu hết các bậc thầy, một anh hùng 1 sao là công cụ, và là một công cụ thấp nhất trong các công cụ thấp. Chỉ số cơ bản kém và tốc độ phát triển cực kỳ thấp. Trên hết, họ còn dễ dàng bị debuff và bị giảm sức chiến đấu.

Các trò chơi di động khác cũng gặp tình trạng tương tự.

Các nhân vật có được từ các lần rút thăm miễn phí cũng bị xử lý theo cách tương tự.

Tôi nuốt khan.

Đột nhiên, tôi tìm thấy một tờ giấy và một cái bút trong tay mình. Đây là một số thứ tôi tìm được ở ngăn kéo cạnh giường. tôi không biết tại sao những thứ này lại ở trong phòng, nhưng nếu tôi có thể dùng chúng, tôi sẽ tận dụng chúng một cách tối đa.

“Mục tiêu.”

Tôi viết nguệch ngoạc từ đó lên giấy.

Hiện tại, đây là mục tiêu của tôi. Không cần phải có một mục tiêu cầu kỳ. Chỉ cần tồn tại trong thế giới này.

Và tôi phải đặt ra những mục tiêu cụ thể. 

Nếu tôi gặp trường hợp này trong một trò chơi di động khác thì tôi đã bỏ cuộc rồi. Ở các trò chơi khác, tốc độ phát triển của các nhân vật được xác định trước và kỹ năng của họ là cố định. Dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không thể thoát khỏi số phận của mình.

Nhưng Pick me up thì khác

Dựa vào phương pháp nuôi dưỡng và khả năng của các anh hùng, thì kể cả chỉ là anh hùng 1 sao cũng có thể vượt trội hơn anh hùng 5 sao.

Đó là vì tiềm năng riêng biệt được gán cho mỗi anh hùng. Ngoài cửa sổ trạng thái hiển thị, còn có những khả năng khác. Chúng không được hiển thị dưới dạng giá trị số và phải được chủ nhân nắm bắt khi quan sát các trận chiến.

Ngay cả khi họ bắt đầu với cùng số sao và khả năng, những anh hùng hoàn toàn khác nhau vẫn sẽ được sinh ra.

Vì thế, để trở thành cao thủ trong Pick Me Up, bạn cần có “con mắt tinh tường” để lựa chọn những “mầm non triển vọng”.

Tôi tiếp tục ngoáy bút.

“Mục tiêu. Trở nên mạnh hơn.”

Tôi phải trở nên mạnh hơn.

Sống sót, trả thù hay quay về đều không thể nếu tôi không trở nên mạnh mẽ hơn

Không chỉ mạnh về thể chất, tinh thần cũng cần thay đổi nữa

Tôi không thể tồn tại với lối suy nghĩ thờ ơ giống như tôi đã có trên Trái đất.

Tôi không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào kể từ đây trở đi. Nếu tiếp tục sửng sốt và hành động bừa bãi như ngày hôm qua, liệu tôi có thể sống sót không?

"KHÔNG."

Nếu tôi không thể thích nghi, tôi sẽ chết.

Nếu tôi không thể thay đổi, tôi sẽ bị nuốt chửng.

Tôi đã từng trải qua những tình huống như vậy trước đây.

Tôi có thể chỉ là một thanh niên giống như bao người khác, nhưng trong quá khứ thì không như vậy.

Trong suốt thời thơ ấu, tôi nhớ lại ánh mắt khó chịu của người giám đốc trại trẻ mồ côi khi ông nhìn tôi. Lúc đó tôi chẳng có gì cả. Không có bố mẹ, người thân, bạn bè. Mọi người đều là kẻ thù, và tôi chỉ có một mình.

Tôi đã từng đi từ dưới lên. Tôi coi cuộc sống như một trận chiến chỉ để được sống cuộc sống giống như những người khác.

"Không sao đâu."

Tôi đã quen với sự vô lý.

Điều quan trọng nhất là bình tĩnh đánh giá tình huống và chấp nhận nó.

Sụ thật ngớ ngẩn là tôi đã rơi vào thế giới trò chơi mà tôi từng thích.

Trong tình huống này, không thể tin ai cả.

Người duy nhất có thể tin tưởng là chính mình.

Sau khi ăn xong ramen, tôi tiến tới quảng trường.

Quảng trường vắng tanh.

“Iselle, cô có ở đây không?”

Tôi gọi to.

Sau một lúc, một cô tiên nhỏ xuất hiện trong không khí.

[A, sao cậu lại gọi tôi nữa! Tôi bận lắm đấy nhé!]

Cô ấy vừa nói vừa phàn nàn, nhưng cô ấy vẫn xuất hiện.

[Cho dù cậu có hỏi bao nhiêu đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không nói cho cậu bất cứ điều gì thêm đâu. Nếu cậu tò mò quá, thì leo lên tháp xem. Các câu trả lời sẽ có ở trên đỉnh. Chà, tất nhiên, người 1 sao kém cỏi như cậu sẽ không thể lên được đỉnh đâu. Kyahaha!]

Iselle ôm bụng cười.

Tôi không hề tức giận, sau khi tôi làm dịu tâm trí hôm nay, tôi đã chú ý đến cấp độ của cô tiên nhỏ bé này.

[Iselle Lv.257]

Ở cấp độ 257, đây là cấp độ của trùm cuối trong trò chơi trên tầng 80.

"Tôi có một câu hỏi."

[Tôi sẽ không nói cho cậu biết.]

“Có phải cửa sổ trạng thái này chỉ hiển thị với tôi không?”

[Cửa sổ trạng thái?]

Iselle vỗ cánh và bay vòng quanh trong không gian

“Cấp 257 lơ lửng trên đầu cô.”

[Ha, cậu cũng thấy được à? Đó còn không phải là một thông tin công khai mà. Bực mình quá.]

Phản ứng của cô ta đã xác nhận điều đó.

Thông báo của trò chơi chỉ hiển thị với “tôi”.

[Có lẽ vì thế giới của chúng ta đã bị trộn lẫn? Dù sao thì người đó làm tôi bực mình rồi đó… Mẹ ơi! Mình đang nói gì vậy! Tôi không được nói chứ!]

Iselle nhìn ngó xung quanh và bay nhanh hơn.

Thế giới của chúng ta bị trộn lẫn? Không sao hết.

“Cửa sổ Thiết bị!”

[Han Israt (★)]

[Vũ khí chính: Không có]

[Vũ khí phụ: Không có]

[Giáp: Không có]

[Phụ kiện: Không có]

Như dự đoán.

Thanh gươm sắt mà tôi dùng trong phần hướng dẫn là một phụ kiện được tự động cung cấp cho những anh hùng không có vũ khí. Shay, anh hùng 4-sao, thì có bộ giáp và vũ khí cơ bản.

“Được rồi.”

Tôi siết chặt nắm tay.

Dù tôi chỉ có 1 sao tôi vẫn có một khả năng đặc biệt mà người khác không có. Tôi có thể quan sát trạng thái của chính mình từ góc nhìn của chủ nhân. Nó sẽ giúp ích rất nhiều cho con đường phía trước.

Tôi tuyệt đối sẽ không thất bại.

Tôi đã quyết tâm rồi.

Nhưng…

Nếu chủ nhân ngừng đăng nhập thì sao?

“…”

Tai nạn hôm qua không phải là một lỗi bình thường.

Cậu ta đã hợp nhất 4 sao với 1 sao. Xác suất nhận được 4 sao từ lệnh triệu hồi trả phí là khoảng 1%.

Tên ngốc tội nghiệp đó đã bỏ lỡ cơ hội đó chỉ vì một lỗi điều khiển, trăm lần mới có một lần.

Vì Pick Me Up được liên kết với điện thoại nên việc khởi động lại là không thể.

“Đừng đắm chìm trong những suy nghĩ tiêu cực.”

Tôi có thể kĩ sau khi thời cơ đến.

Không cần phải lãng phí sức mạnh tinh thần vào một sự kiện bất ngờ.

 

Tôi ngay lập tức nhốt mình trong phòng và bắt đầu viết nguệch ngoạc trên giấy. Có những cuốn sổ và những chiếc bút chất đầy trong ngăn kéo. Khi tôi nghĩ đến thứ tôi cần, nó sẽ xuất hiện ngay cả khi trước đó nó không có ở đó.

Tôi đang tạo ra một hướng dẫn chiến lược. Tôi viết ra và sắp xếp tất cả những thông tin về Pick Me Up mà tôi nhớ được, để dù thời gian có trôi qua thì tôi cũng không quên.

Một tuần trôi qua như vậy.

Chủ nhân Anytng, chào mừng đến với Pick Me Up!”

Tiếng reo hò kèm theo cửa sổ ba chiều xuất hiện.

Tôi nhảy khỏi ghế.

“Tải xuống hoàn tất.”

[C H Ạ M ! (Lựa chọn)]

<Sự kiện đặc biệt dành cho chủ nhân mới!>

[1. 100 viên đá quý mỗi ngày trong 10 ngày! Tổng cộng 1000 viên đá quý dành cho bạn.]

[2. Các vật phẩm đặc biệt chỉ dành cho chủ nhân mới! Bạn có thể mua Gói Đồ Mới. Chỉ với 65.000 won, bạn sẽ nhận được 5.000 Đá quý và 300.000 Vàng!]

<Viết cảm nhận và nhận xếp hạng sao!>

<Tôi là Vua Chiến lược! Hãy ghé thăm quán café chính thức của chúng tôi…>

Các thông báo và các sự kiện đang diễn ra lần lượt được hiện lên.

Tôi thuộc nằm lòng hầu hết các sự kiện nhưng một số cái tôi không nhớ nổi.

Thông báo nhảy rất nhanh.

Trong quá trình hướng dẫn, tôi đều quá bận để đọc kĩ, nhưng giờ khác rồi. Tôi cần biết người chơi là kiểu chủ nhân nào để phát triển chiến lược sinh tồn.

Liệu đó là người chơi hệ miễn phí hay hệ có phí.

Liệu người đó là người chơi thông thường hay là người chơi khó tính.

Tôi tập trung vào tin nhắn hệ thống.

“Với 500 viên Đá quý, cậu ta có thể nhận được một lần rút thăm trả phí và với 200.000 Vàng, cậu ta có thể nhận được 20 lần rút thăm miễn phí.”

[Popup! Bạn có muốn mua Gói Đồ Mới với 65,000 won không?]

[Có / Không (Đã chọn)]

“Không mua, hử.”

Ít nhất đến giờ, cậu ta dường như là người chơi hệ miễn phí.

Cậu ta có thể vẫn đang xem xét ngân sách.

Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể nhìn thấy màn hình trò chơi thực tế chứ không chỉ các thông báo hệ thống, nhưng thật không may, tôi không có được tính năng đó.

Giờ thì, chuyện gì tiếp theo đây?

Trong tình hình hiện tại, tôi là người hùng duy nhất. Trong trường hợp đó, nhiệm vụ của chủ nhân trong tình huống này chắc chắn là…

[Triệu hồi Anh hùng!]

[Triệu hồi Anh hùng bằng Vàng hoặc Đá quý. Hãy thử triệu hồi những anh hùng vô hạn được triệu tập bởi Mobius Sermon!]

Những anh hùng vô hạn, vô lý.

Nếu giả thuyết của tôi là đúng thì Mobius Sermon và trí tuệ nhân tạo độc nhất của các anh hùng đều là giả. Tôi chỉ có thể nhận ra điều này sau khi thực sự rơi vào trò chơi.

[Triệu hồi nâng cao]

[Thực hiện triệu hồi anh hùng nâng cao.]

[1 lần Triệu hồi - 500 Đá quý]

[10 lần triệu hồi – 5.000 Đá quý]

[Triệu hồi Thường xuyên]

[Thực hiện triệu hồi anh hùng.]

[1 lần Triệu hồi – 10.000 Vàng]

[10 lần triệu hồi – 100.000 vàng]

Đúng như dự đoán, Anytng chạm vào bàn triệu hồi.

Đó là điều hiển nhiên. Trừ khi bị điên thì bạn không thể vượt qua các giai đoạn chỉ với một anh hùng 1 sao.

Phía trên là “Triệu hồi Trả phí” sử dụng Đá quý và phía dưới là “Triệu hồi Miễn phí” sử dụng Vàng.

Antng chọn “Triệu hồi Miễn phí.”

[Chủ nhân, bắt đầu 10 lần triệu hồi. Tôi rất háo hức muốn nhìn thấy anh hùng nào sẽ xuất hiện!]

Takcak, Doorooloroo.

Đây rồi!

[Thông thường!]

[Chủ nhân ‘Anytng’ đã nhận được anh hùng ‘Lyle(★)’!]

[Thông thường!]

[Chủ nhân ‘Anytng’ đã nhận được anh hùng ‘Grete(★)’!]

[Không phổ biến!]

[Chủ nhân ‘Anytng’ nhận được anh hùng ‘Molmont(★★)’!]

[Thông thường!]

[Chủ nhân ‘Anytng’…]

Tổng cộng có 10 tin nhắn xuất hiện. Triệu hồi đã kết thúc.

Tôi bắt đầu nhẩm đếm thật chậm rãi các con số.

Từ 1 đến 100. Trong khi đếm số, tôi bình tâm lại. Dù bên ngoài có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ không hứng thú, không hoảng sợ.

Sau khi đếm xong, tôi đi vào quảng trường

Bàn triệu hồi mở ra, mười người, cả nam và nữ đều tụ tập gần lối vào của bàn triệu hồi.

Họ rúc vào một góc quảng trường, vẻ mặt ngơ ngác.

"Đây là đâu? Đây có phải là một giấc mơ không?

“Ồ, nhộn nhịp quá!”

“Chúng ta bị pháp sư kéo tới đây à? Chúng ta sẽ biến thành công cụ thí nghiệm sao…?”

“Đừng nói nhảm nữa!”

Mặc dù tuổi tác, giới tính hay ngoại hình khác nhau nhưng vẫn có vài điểm chung.

Đầu tiên, họ là một chủng tộc, có lẽ là gốc da trắng.

Thứ hai, họ nói cùng một ngôn ngữ. Đó không phải là tiếng Nhật hay tiếng Trung Quốc. Đó cũng không phải là tiếng Tây Ban Nha hay tiếng Pháp. Đó là một loại ngôn ngữ tương tự như tiếng Anh nhưng mang lại cảm giác khác và tôi có thể hiểu được nội dung của nó. Tôi thậm chí có thể nói được nó.

Cuối cùng, điều thứ ba.

Họ đều là con người.

“Chà, chúng ta gặp nhau đây cũng là định mệnh. Hãy giới thiệu bản thân trước.”

Một người đàn ông trung niên với bộ râu được chải chuốt kỹ lưỡng bước tới. Ông ta mặc một chiếc áo dài bằng da và một chiếc quần sờn cũ.

Ông ta ra hiệu cho tôi đang đứng hơi xa.

“Hãy đến đây nữa.”

Tôi bước qua đám đông.

Một cô gái với mái tóc dài đỏ chỉ vào cửa bàn triệu hồi và hét lên.

“Người anh em này, anh ta từ cửa khác tới, không phải từ cửa kia! Anh ta khác với chúng ta! Có thể anh ta đã biết điều gì đó.”

“Có đúng không?”

"Đúng thế mà."

Cô ấy thật láu lỉnh

Tôi nói.

“Tôi cũng giống như cô. Tôi đến từ cánh cửa đó.”

Mọi người ngay lập tức bắt đầu thì thầm với nhau.















 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương