Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia.
Ngọc Ngưng hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra với Liễu phu nhân, sau khi Châu di nương, Điền di nương và Bạch thị trở về, ba người ngồi lại với nhau, cùng đoán rốt cuộc Liễu phu nhân đã xảy ra chuyện gì.

Ngọc Ngưng không nghe họ nói chuyện.

Những ngày này nàng hay thèm ngủ ngày, ngồi bên cửa sổ thêu thùa một lúc là hai mí đã bắt đầu đánh nhau.

Châu di nương và Điền di nương đều không con không cái, Châu di nương từng mang thai một lần, song bị người hãm hại nên không giữ được đứa bé.

Bà ta thấy Ngọc Ngưng ngồi yên lặng bên cửa sổ, cười nói: “Ngọc Ngưng đúng là một đứa trẻ ngoan, năm nay nó đã cập kê rồi, cũng nên tìm người để gả thôi.”

Nhắc đến điều này, Bạch thị lại thấy lo lắng không thôi.

Bà miễn cưỡng cười: “Chuyện này vẫn cần phải xem ý Hầu gia và phu nhân, ta không làm chủ được.”

Châu di nương biết rõ Bạch thị quả thật không thể làm chủ.

Ngọc Ngưng khẽ ngáp, mi mắt dần dần cụp xuống, hàng lông mi dày che đi đôi mắt linh động có hồn, đổ bóng trên nước da trắng như sứ, khuôn miệng hồng hồng trông vừa non vừa mềm, khiến người ta có cảm giác muốn hôn lên nó.

Châu di nương khẽ sờ chiếc trâm ngọc trên đầu mình, nở một nụ cười cổ quái.

Bà ta đứng dậy, đi đến bên cạnh Ngọc Ngưng: “Đứa bé này ngủ mất rồi.”

Ngọc Ngưng nghe thấy tiếng bước chân, bỗng mở mắt ra, đôi mắt trong veo xinh đẹp ngấn nước, trông như thể chứa cả một hồ nước xuân, khiến trái tim người ta mềm nhũn.

Châu di nương khẽ ngửi, trên người Ngọc Ngưng có một mùi thơm ngọt ngào, khiến lòng người dậy sóng.

Bà ta nở một nụ cười tươi hơn: “Đứa bé này, con đang thêu gì đó?”

Ngọc Ngưng lui sang bên cạnh nói: “Tiết trời ấm dần rồi, con đang làm y phục mặc mùa hè.”

Ngọc Ngưng vốn khéo tay, nhũ mẫu hầu hạ trong phòng đã lớn tuổi rồi nên việc may vá thêu thùa hầu hết đều do nàng làm.

Châu di nương tiến sát lại gần xem thử, trên tấm lụa màu xanh nhạt có thêu mấy nụ sen hồng phấn, từng đường kim mũi chỉ đều rất cẩn thận.

Ánh mắt của bà ta rơi xuống đầu ngón tay trắng nõn của Ngọc Ngưng, liếm môi nói: “Trông đẹp thật đấy.”


Ngọc Ngưng khẽ cười: “Châu di nương quá khen rồi.”

Nàng cười lên thật sự rất đẹp, khi cười cả người dịu dàng hơn hẳn, mặc dù thân hình gầy gò, nhưng trời sinh lại có gương mặt quyến rũ, bởi vì ánh mắt và cử chỉ đều rất đơn thuần nho nhã nên đã bớt đi vẻ quyến rũ, quyến rũ dung hòa với đơn thuần tạo nên một cảm giác khó tả.

Khắp kinh thành này, e là không tìm ra được cô nương nào đẹp hơn Ngọc Ngưng nữa rồi.

Trong mắt Châu di nương lóe lên tơ máu: “Đứa bé ngoan.”

Ngọc Ngưng không thích ánh mắt Châu di nương nhìn mình, ánh mắt đó không khỏi khiến nàng nhớ đến Trần Vương thế tử.

Năm ngoái, Trần Vương thế tử đến Nam Dương Hầu phủ, ánh mắt hắn ta khi nhìn về phía Ngọc Ngưng cũng hệt như này.

Nhớ đến Trần Vương thế tử, trong lòng Ngọc Ngưng có chút không vui, nàng đứng dậy: “Để con đi pha trà cho các di nương.”

Ngọc Ngưng đứng dậy rời đi, thân hình thiếu nữ mảnh mai, vòng eo nhỏ gọn một tay cũng ôm được hết, cả người trông rất mềm mại.

Cơ thể mềm mại như vậy, lại thêm mùi thơm trời sinh trên người là điều khiến người khác thèm muốn nhất.

Châu di nương cũng đi về chỗ ngồi.

Ngọc Ngưng rót trà cho ba vị di nương, ba người uống trà nói chuyện, chờ đến buổi trưa thì ba người ai về phòng nấy.

Ban đêm, Ngọc Ngưng đang say ngủ ở trên giường, vốn dĩ nàng ngủ rất sâu, nhưng đến nửa đêm, nàng như thể bị thứ gì đó lôi kéo, mở mắt ra.

Ngọc Ngưng cảm thấy ngực đau nhói, miệng khô khốc, muốn uống chút nước để làm giảm đi cảm giác nóng nực trong người. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Nàng ngồi dậy, mái tóc dài xõa tung trên vai, chuẩn bị xuống giường rói nước trà.

Bên ngoài phòng bỗng truyền đến tiếng lầm rầm, tiếng hát thần bí kèm theo mùi tanh nồng nặc khiến Ngọc Ngưng yếu ớt ngã xuống.

Một bóng người bay xuyên qua tường, ngồi xuống bên giường Ngọc Ngưng.

Châu di nương mặc nội y màu trắng, tóc dài tới eo, một nụ cười quỷ dị lộ ra trên gương mặt không còn trẻ trung của bà ta: “Ngọc Ngưng...”

Mặc dù thân thể là thân thể của Châu di nương, nhưng giọng nói này lại không phải là giọng của Châu di nương.


Giọng nói này trầm khàn, rõ ràng là giọng của nam nhân.

Châu di nương say mê ngửi mùi hương trên người Ngọc Ngưng, đôi mắt đỏ như máu lộ ra vẻ điên cuồng: “Thơm thật đấy, nữ nhân mà Quân Dạ nhìn trúng, quả nhiên là một cực phẩm.”

Ngọc Ngưng bị mắc kẹt trong cơn ác mộng, hơi cau mày lại, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

“Nếu như ta hưởng dụng ngươi, liệu có phải sẽ cắt đứt được đường sống của Quân Dạ không?”

“Hờ hờ hờ...” Châu di nương nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn thanh tú của Ngọc Ngưng, cười nham hiểm: “Ta cũng muốn trở thành Minh vương, muốn nếm thử tất cả các nữ nhân xinh đẹp ở Minh giới và cả nhân gian...”

Bà ta vươn tay định xé y phục của Ngọc Ngưng, nhưng đúng lúc này, một đường đao màu trắng bạc xẹt qua, Châu di nương không kịp phản ứng, bà ta căn bản không ngờ được có lệ quỷ nào có thể âm thầm đi xuyên qua kết giới của mình, cơ thể này bị đao khí đánh trúng, mềm nhũn ngã xuống đất.

Lệ quỷ miệng xanh nanh vàng trong cơ thể bà ta bị ép ra ngoài.

Tên quỷ này cũng không ngờ được, Quân Dạ lại có thể đến đây nhanh đến vậy.

Mặc dù Quân Dạ bị trọng thương, nhưng lệ quỷ vẫn khó có thể đấu lại. Hắn ta thấy tình hình không ổn nên định chuốn đi.

Quân Dạ thong dong, hành động lưu loát như nước chảy mây trôi, không chờ lệ quỷ trốn đi, lưỡi đao đã đặt ngang trên cổ hắn ta.

Thanh đao này có tên là “Trảm Tà”, tất cả ma quỷ đều sẽ bị thanh đao này của Quân Dạ khắc chế.

Trảm Tà đâm sâu vào một tấc, lệ quỷ bị đao khí thiêu đốt bốc khói, không nhịn được xin tha: “Vương... Vương... Ta sai rồi... Xin ngài tha... tha cho ta... Ta sẽ... hiếu kính ngài và vị nãi nãi này...”

Dù lệ quỷ có cứng đầu đến đâu, bị Trảm Tà đâm phải, cả người như bị lửa thiêu đốt, lại giống như bị hàng nghìn hàng vạn ngân châm đâm xuyên, cơn đau thấu xương này ai cũng không chịu nổi.

Trong mắt Quân Dạ xen lẫn tơ máu quỷ dị: “Ngươi cảm thấy là bổn vương sắp chết rồi sao?”

“Không... không phải...”

Quân Dạ biết rõ, đám lệ quỷ tu vi cao thâm của Minh giới đã bắt đầu rục rịch rồi.

Cái tên bị hắn kề đao vào cổ này có tu vi hơn ba nghìn năm, bốn tiểu quỷ Thanh Lam Hắc Bạch đều không phát hiện ra.


“Nữ nhân của Minh vương, ngươi cũng xứng chạm vào?”

Giọng nói của Quân Dạ bỗng lạnh đi ba phần, quỷ khí cũng dần lan khắp cả căn phòng, lệ quỷ kia bị quỷ khí dày đặc chèn ép đến mức sắp phát điên.

Ai nói hiện giờ Minh vương chỉ còn một hơi thở, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc?

Ai nói tu vi của Minh vương không bằng một phần một trăm ngày trước chứ?

Giả dối! Toàn là giả hết!

Lệ quỷ thét gào, tiếng hét to đến nỗi tất cả lệ quỷ trong bán kính trăm dặm đều có thể nghe thấy.

Một tên lệ quỷ có tu vi ba nghìn năm là vô cùng hiếm gặp, ở Minh giới, lệ quỷ có tu vi ba nghìn năm gần như có thể tung hoành ngang dọc, đi đâu cũng không phải sợ gì cả. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Một lệ quỷ như này bị giết, trong bán kính trăm dặm, chỉ cần là tiểu quỷ có chút tu vi đều có thể cảm nhận được.

Nơi đây lại còn là kinh thành, vùng đất dưới chân Thiên tử, địa linh nhân kiệt, lệ quỷ có tu vi cao thâm nhiều không kể xiết, không đến nửa ngày, chuyện này chắc chắn sẽ được lan truyền rộng rãi.

Quân Dạ đưa thi thể của Châu di nương về lại phòng của bà ta, quỷ khí trong khuê phòng của Ngọc Ngưng dần dần biến mất, nàng yên lặng nằm ngủ trên giường, ngủ rất say, hai mắt khép lại, không hề hay biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Nữ nhân này quá yếu ớt.

Quân Dạ đi ra từ núi thây biển máu, lại là người đứng đầu một nơi tàn khốc đẫm máu như Minh giới, hắn đã từng thấy đủ loại nữ quỷ, xinh đẹp có, ác độc có, thuần khiết cũng có, những nữ quỷ này đều có dung mạo tuyệt đẹp, nhưng để có thể sinh tồn ở Minh giới, các nàng còn có vô số thủ đoạn ngoan độc.

Nữ nhân vừa xinh đẹp vừa ngốc ngếch lại yếu đuối như Ngọc Ngưng, hắn quả thật mới gặp lần đầu.

Không một ai thích phế vật, một phế vật sẽ kéo chân mình.

Quân Dạ cũng không.

Ngọc Ngưng có một gương mặt hồng nhan họa thủy như hồ ly tinh, nhưng biểu cảm lại rất ngây thơ vô tội, không biết là nàng mơ thấy gì mà lại khẽ chu môi khi ngủ, đôi môi hồng phấn căng mọng trông rất hấp dẫn, gương mặt lại trắng nõn mềm mại, rất dễ khiến người khác tiếc thương.

Lệ quỷ chết rồi, cảm giác nóng nực khó chịu cũng biến mất, nàng ngủ đến là say, Quân Dạ không biết lệ quỷ có làm tổn thương đến nàng không, sờ người nàng một lượt từ trên xuống dưới để kiểm tra.

Mặc dù mệnh cách Ngọc Ngưng thuần âm, nhưng dù sao cũng là người bình thường, người bình thường dính phải những thứ yêu ma quỷ quái đều sẽ bị ảnh hưởng, vừa nãy sát khí của lệ quỷ kia rất nặng, Quân Dạ không biết lệ quỷ chạm vào những chỗ nào của Ngọc Ngưng.

Khi chạm đến phần bụng mềm mại của Ngọc Ngưng, ánh mắt Quân Dạ tối lại, bụng nàng không có chút thịt thừa nào, xúc cảm mềm mại, còn mềm và ấm hơn cả bụng mèo. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Hai tay Quân Dạ lạnh như băng, quỷ ở Minh giới ai cũng lạnh lẽo cả.

Hắn vuốt ve bụng của Ngọc Ngưng.


Mặc dù nàng vô dụng, nhưng sau này lại là mẫu thân của con hắn, một năm sau, con của Quân Dạ và nàng sẽ ra đời.

Đứa bé này đã được định sẵn là Minh vương đời sau của Minh giới.

Trong mơ Ngọc Ngưng cảm thấy da bụng lành lạnh như có một tảng băng để trên đó, nàng không thoải mái lắm, vặn vẹo người, xoay lưng lại.

Lạnh quá đi, nàng quờ quạng mấy cái, định tìm chăn.

Nhưng sờ mãi vẫn không thấy chăn đâu, Ngọc Ngưng mơ màng mở mắt ra, nàng không nhìn thấy Quân Dạ, nhưng hắn lại có thể nhìn rõ Ngọc Ngưng.

Nàng nhỏ giọng lầm bầm: “Lạnh quá.”

Rõ ràng là mùa xuân mà lại lạnh như mùa đông vậy.

Nàng cảm thấy phần bụng lạnh hơn hẳn, lạnh lẽo tê tái, thầm nghĩ, không phải là sắp đến kỳ kinh nguyệt rồi đấy chứ? Ngọc Ngưng đắp chăn hẳn hoi, lại nhắm mắt vào ngủ tiếp.

Quân Dạ không tiếp tục sờ phần trên vùng bụng nữa. Hắn không có hứng thú với đôi bồng đào kia của Ngọc Ngưng.

Ngọc Ngưng trông gầy, nhưng những nơi gầy là eo, chân, tay và mặt, mông vẫn căng tròn vểnh vểnh, đôi bồng đào cũng rất đầy đặn, nàng biết ngoại hình của bản thân mình bắt mắt, nên bình thường khi ăn mặc trang điểm đều cố che giấu những ưu điểm của mình.

Nhưng mùi thơm trên người Ngọc Ngưng vẫn khiến đám quỷ thèm muốn, mùi thơm trên người nàng không thể phong ấn được, Quân Dạ có tu vi cao thâm như vậy cũng chỉ có thể phong ấn được một nửa, để nàng không bị đám tiểu quỷ có số lượng nhiều nhất Minh giới ngày nhớ đêm mong. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Ngọc Ngưng ngủ thẳng đến tờ mờ sáng, ngày hôm sau nàng dậy chải đầu, đầu tóc còn chưa chải xong, phòng của Châu di nương bỗng truyền đến tiếng hét chói tai.

Ngọc Ngưng chải tóc gọn gàng, vừa mới ra ngoài, nha đầu bưng nước đã tạt ướt hết người nàng.

Ngọc Ngưng xui xẻo quen rồi, cũng không tính sổ với tiểu nha đầu, chỉ nói: “Phía phòng của Châu di nương làm sao vậy?”

Tiểu nha đầu muốn đưa nước cho Điền di nương, nàng ta lắc đầu: “Nô tì cũng không biết.”

Lý ma ma hầu hạ ở phòng Châu di nương chạy ra ngoài: “Không hay rồi! Châu di nương chết rồi!”

Châu di nương bị lệ quỷ ngàn năm nhập vào lâu như vậy, đương nhiên không thể nào còn sống được.

Tối qua bốn tiểu quỷ nghe thấy tiếng thét gào của lệ quỷ trước khi chết, Bạch quỷ nói: “Vương phi của chúng ta trưởng thành rồi, một số thứ không biết trời cao đất dày lại muốn tìm cách giở trò.”

“Vương phi là người mà đám bẩn thỉu bọn chúng có thể chạm vào sao?” Hắc quỷ nhìn thi thể cứng ngắc lạnh băng của Châu di nương, trên thi thể bà ta còn có quỷ khí nồng đậm: “Lần này thì thảm rồi, hồn phi phách tán luôn.”

Châu di nương chết rồi, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vết bớt trên mặt Liễu phu nhân càng ngày càng rõ, hơn nữa lại vừa ngứa đau. Châu di nương chết rất kỳ lạ, tử trạng lại tương đối thê thảm, nhưng lại không giống bị hạ độc, ma ma bên người Liễu phu nhân mới nhắc nhở bà ta, bảo bà ta mời đại sư đến xem xem liệu có phải trong nhà có thứ gì không sạch sẽ không. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương