[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
-
Chapter 875
Chương 875
.
.
.
Có những người khiến người khác cảm thấy ghê tởm ra mặt. Grid là một kẻ như thế đối với Agnus. Theo một giả thuyết, Grid có một quá khứ giống với Agnus. Grid chưa trải qua điều gì đó nghiêm trọng như không thể bảo vệ người mình yêu, dẫn đến cái chết của cô ấy, giết những kẻ chịu trách nhiệm, và khóc thương người yêu mình sau đó.
‘Hắn cũng đã đau khổ!’ Agnus biết rằng khó mà so sánh nỗi đau mà các cá nhân phải chịu. Những kẻ bắt nạt đã quấy rối và tàn phá người yêu của anh ta là một ví dụ. Chúng dùng lòng bàn tay Agnus như gạt tàn mỗi sáng và cười nhạo anh ta, nhưng chẳng phải anh ta đã chịu đựng đau đớn và lật cuộc đời mình sang trang sách mới sao?
Đúng, nỗi đau là một thứ ích kỷ và mang tính tương đối. Nỗi đau Agnus đã chịu không thể coi là tồi tệ hơn những gì Grid đã trải qua. Đây là lý do thực tế tại sao anh ta lại ghê tởm Grid ra mặt.
‘Mình không thể hiểu được!’ Tại sao Grid lại không dành cả đời để hành hạ kẻ khác sau những gì xảy ra với hắn? ‘Tại sao trông hắn hạnh phúc đến vậy?’
Grid luôn ở bên ai đó—gia đình hắn, những người yêu thương và bạn bè của hắn. Họ luôn mỉm cười khi đứng cùng hắn. Điều này thật khó hiểu đối với Agnus. Grid đã quên những ngày họ bất lực rồi ư? Cả hai bây giờ đang ở vị trí để chà đạp lên mọi người hơn là ghì chặt lấy họ. Những người như Agnus với Grid phải ở một mình.
[Bạn đã hứng chịu 8.900 sát thương.] [Máu của bạn ít hơn 10%. Bạn đã sử dụng Sức mạnh của Silvenas được gắn với Cổ tự Chết chóc. Bản chất của quỷ tộc hệ bóng tối có thể đồng hóa với bóng tối đã biểu lộ, che giấu vẻ ngoài và trạng thái của bạn.] |
[Kẻ khế ước với bạn, Baal, đang vui.] |
-Cái ác dùng niềm tin cá nhân để cắn xé cái ác. Nó đối lập với kẻ khế ước với ta khi xưa. Một lần nữa, ta đã làm rất tốt trong việc chọn ngươi. Thú vị thật đấy.
[Hảo cảm với Đại Quỷ thứ Nhất Baal đã tăng 10.] |
Các cửa sổ thông báo hiện ra trước Angus, nhưng anh ta không xác nhận chúng. Ánh mắt căm ghét của anh ta chỉ bám đuổi Grid.
“Ngươi là kẻ bất tài không thể bảo vệ những người quý giá của mình!”
Tại sao tâm trí Grid lại không đen tối như Agnus? Tại sao hắn lại không chọn ở một mình? Tại sao hắn không tập trung vào những người quý giá mà hắn đã thu nhận và nắm lấy tất cả những con người nhỏ bé? Ít nhất thì, Agnus không thích chuyện này. Anh ta ghét Grid. Agnus vừa mới biến mất khỏi tầm mắt Grid thì có một vụ nổ lửa đen từ Thanh kiếm Khai sáng.
Sát thương tóe gây ra những thiệt hại mới cho Agnus đang che giấu bản thân mình.
[Bạn đã hứng chịu sát thương nghiêm trọng!] [Bạn đang ở trong trạng thái bán-pháp cốt. Bạn có khả năng kháng cự cái chết trong suốt thời lượng biến đổi này.] [Bạn đã sống sót!] |
Đó là một buổi bình minh ảm đạm. Xương sườn Agnus rạn nứt lúc anh ta trốn trong bóng của một cột trụ xiêu vẹo. Anh ta có nguy cơ mất thăng bằng. Đây là ngã rẽ sinh tử. Nó là một tình huống chiến đấu khẩn cấp mà đầu anh ta có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào. Agnus mọi khi sẽ cười như điên, bày tỏ niềm vui sướng trước khoảnh khắc phấn khích khiến anh ta quên đi thực tại tồi tệ.
Tuy nhiên, bây giờ thì khác. Những cảm xúc duy nhất có thể thấy trên khuôn mặt Agnus là sự bối rối và đau đớn. Agnus không bối rối về việc bảo vệ gia đình của gã Grid đáng ghét. Agnus đã bảo vệ họ vì anh ta chiếu hình ảnh người yêu đã qua đời của mình lên họ, thế nên Agnus không có gì hối tiếc về điều ấy.
Thay vào đó, nguồn gốc của nỗi đau và sự bối rối mà Agnus đang cảm thấy lúc này chính là Grid. Tại sao Grid lại khác biệt với anh ta đến vậy? Chẳng lẽ Agnus mới là người sai ư?
‘Không! Không!’
“Ngươi mới sai!” Thanh kiếm của Agnus xuyên qua bóng tối và đâm vào sườn Grid. Nó chứa đựng một lời nguyền hùng mạnh làm suy yếu toàn bộ khả năng kháng mà Grid có. Đặc biệt, kháng bóng tối của Grid đã hoàn toàn bị phá hủy.
“Hụa!” Grid ho ra máu và nhớ lại những cửa sổ thông báo hiện lên vài phút trước.
[Nữ thần ánh sáng, Rebecca, đang chờ phản hồi của bạn.] [Bạn đã một lần nữa được ban tặng một cơ hội để có được sức mạnh to lớn thông qua phước lành của nữ thần.] [Võ Thần Zeratul đang cảm thấy hài lòng với lựa chọn của bạn.] [Võ Thần Zeratul ủng hộ tình cảm của nữ thần đối với bạn.] |
Như Agnus, Grid cũng chưa kiểm tra các cửa sổ thông báo của mình. Từ ngày đầu tiên họ gặp nhau cho tới giây phút này, Agnus đã luôn làm tổn thương ai đó. Grid không ưa kiểu người có thể dễ dàng chà đạp lên người khác và cảm thấy vui sướng khi làm vậy. Bây giờ các thành viên gia đình quý giá của Grid đang hy sinh cho niềm vui của Agnus sao?
“Thằng khùng!” Khát vọng giết người bùng lên trong Grid. Anh cảm thấy có trách nhiệm phải giết Agnus. Sát khí Grid cảm thấy về phía Agnus là thật, và chiến năng xung quanh anh trở nên dày hơn.
“Sóng!” Những làn sóng kiếm năng trải dài xung quanh Grid. Anh dùng kỹ năng diện rộng này để bắt Agnus, kẻ đã đột ngột trở nên vô hình.
“...Ở đó!” Grid đã phát hiện ra Agnus. Đó là khi Grid cảm thấy một vài con sóng bị thứ gì đó chặn lại, Rồi Grid tập trung và bắt đầu một kiếm vũ—Kiếm Vũ Pagma, Thiên Sát. Mặc dù vậy, thể hiện kiếm thuật dung hợp là một sai lầm hiển nhiên.
“Khụ...!”
Bịch! Grid ngừng kiếm vũ lúc đôi chân anh yếu dần. Anh đã quá kích động đến mức bỏ qua tình trạng thể lực của mình.
[Bạn sắp cạn kiệt thể lực. Bạn không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào.] |
“Bắp ngô... Vượt hạng vũ trang...”
Grid cần phục hồi thể lực gấp bằng cách giao tiếp với con kỳ lân. Đó là điều đầu tiên anh nghĩ tới, nhưng đang trong trận chiến thì anh giao tiếp với con kỳ lân bằng cách nào được? Kẻ thù của anh đâu phải thằng ngu, anh cũng không phải thằng đần... nhất là không phải kẻ thù mà anh đang đối phó ngay lúc này!
“Kikikik! Kihahahahat!” Thân xác Agnus bị Sóng xuyên qua, và bóng tối bị xóa bỏ. Một nửa thân xác Agnus chỉ là một đống xương trắng hếu, nhưng động lực của hắn thì thật dữ dội lúc mái tóc rối bời của hắn di chuyển trong gió.
Grid cảm thấy nguy ngập. Lúc này, khi anh đã để các Bàn tay thần, Noe, Randy, Cốt binh Vượt hạng vũ trang, và tinh linh ánh sáng vào vai trò bảo vệ Irene với Lord, không còn lại gì có thể phòng ngự cho anh. Hơn nữa, thậm chí cử động ngón tay thôi cũng khó nữa là.
“Grid!”
Với thị lực mờ đi của anh, Grid có thể thấy Agnus đang xông vào mình.
“...!!”
“...!!!”
Xung quanh ồn ào quá. Anh có thể nghe thấy tiếng mọi người đang nói chuyện, nhưng nội dung lại không lọt vào tai anh.
‘Tại sao thế nhỉ?’
Anh sẽ chết như thế này ư? Không được, đối thủ của anh đã kiệt sức và đứng trên bờ vực cái chết rồi. Việc Agnus dùng Biến đổi Pháp cốt có thể được coi là phương sách cuối cùng của hắn.
‘Biết đâu hắn vẫn còn khả năng bất tử và Trò hề của Bentao...’
Grid đau đớn mở Cổ tự Bóng tối, dùng Sức mạnh của Cray hấp thụ 100% sát thương gây ra cho mục tiêu. Quyết tâm duy trì mạng sống của mình chống lại Agnus, Grid vung kiếm trong một công kích cơ bản. Anh vẫn còn các hiệu ứng của danh hiệu Vị vua Đầu tiên, Sức mạnh của Tiramet, và khả năng bất tử của mình. Nên, anh cho rằng mình có thể giành chiến thắng để tiếp tục chiến đấu.
Ngay từ đầu, Grid đã ở một vị trí mà anh chỉ cần tiếp tục chịu đựng. Để bảo vệ Irene và Lord, anh tuyệt đối không thể gục ngã. Grid kiên quyết cam kết điều này trong khi vung kiếm. Còn về phía Agnus, hắn dùng một kỹ năng tấn công khi lao mình qua công kích cơ bản của Grid và đánh vào cơ thể Grid.
Hai người - đang cố gắng gây tổn hại cho kẻ kia - cuốn vào nhau. Sau đó, có một tia sáng lóe lên. So với quá khứ, sức mạnh của nó bây giờ đã yếu đi một cách lố bịch, nhưng nó rõ ràng là thanh kiếm đã làm bị thương Bề tôi thứ Ba của Yatan Aliburn.
Cặp mắt của cả Grid lẫn Agnus cùng lúc quay sang Damian. Damian cũng đã tiến hóa thêm 1 bước sau khi thu hồi kiếm thánh và ngăn chặn cuộc xâm lược của Giáo hội Yatan. Khi Grid và Agnus cuối cùng cũng bắt đầu nhìn quanh, Damian nói với họ, “Đây là một nơi linh thiêng phụng sự ý chí của nữ thần. Dừng chiến đấu lại. Với quyền hạn của giáo hoàng, tôi sẽ không cho phép giết chóc thêm nữa.”
“Vì sao?” Grid hỏi anh. Agnus là kẻ thù mà. Đặt cảm xúc cá nhân qua một bên thì hắn vẫn là Kẻ khế ước với Baal. Hắn là một người nên bị Giáo hội Rebecca nhắm vào. Vậy thì tại sao Damian lại không tận dụng cơ hội để trừng phạt Agnus? Grid không thể hiểu nổi.
Damian chỉ vào Irene, Lord, và Pháp cốt Mumud. “Nhìn đi kìa.”
“...?” Tức tối và nghi ngờ, Grid nhìn theo ánh mắt Damian và sửng sốt. Anh chứng khiến tấm khiên của Pháp cốt Mumud đang lơ lửng phía trước Irene và Lord. Pháp cốt Mumud đang bảo vệ Irene và Lord khỏi hậu quả của trận chiến giữa Grid với Agnus.
“Gì chứ...”
Tiếng kêu của Irene và Lord vang lên trong tâm trí của Grid đang băn khoăn. Họ đã nói đó là một bộ xương tốt. Pháp cốt Mumud đang bảo vệ họ...
‘Lời của họ là thật ư?’
Tại sao chứ nhỉ…? Damian quan sát đôi mắt run rẩy của Grid và cẩn thận nói, “Tôi hiểu cảm xúc của Grid, nhưng... hãy kết thúc cuộc chiến hôm nay.”
Giáo hội Rebecca coi Baal là một kẻ thù. Kẻ khế ước tiền nhiệm của Baal, Pagma, đã cố gắng phòng thủ Sảnh đường Danh vọng, nhưng sau cùng, ông ấy vẫn bán linh hồn mình cho đại quỷ. Giáo hội Rebecca không coi Pagma như một vị anh hùng vào những năm cuối đời của ông ấy và nghĩ rằng Kẻ khế ước mới của Baal nên bị trừng phạt.
Tuy nhiên, Giáo hoàng Damian lại phân xử là bây giờ không phải lúc cho việc đó. “Tôi nghĩ tốt hơn hết là hôm nay hãy để yên cho nhau.”
Damian không biết tại sao Agnus lại phản bội Giáo hội Yatan và giúp đỡ họ. Anh thắc mắc về lý do nhưng không dám hỏi. Điều quan trọng nhất là phải chấn chỉnh tình hình. Anh tin rằng ngày nào đó một cơ hội cho cuộc trò chuyện ấy sẽ tới. Dù vậy, lý do này dường như không đủ để làm thỏa mãn Grid. “Ngươi định làm gì? Tại sao lại bảo vệ gia đình ta?”
“Ah? Ngươi đang nói nhảm gì vậy? Ta chưa từng làm cái gì như thế cả.”
“Trả lời cho nó nghiêm túc vào!”
“Ta không biết đó là gia đình ngươi.”
“...?”
“Ta chỉ nhìn thấy một người phụ nữ xinh xắn và không muốn cô ta chết. Kikik... Ta muốn chơi đùa với cô ta.”
Thời lượng của Biến đổi Pháp cốt đã kết thúc, và chỉ còn cái chết đang chờ đợi Agnus. Anh ta không muốn bỏ lỡ cơ hội này khi không biết nó có tới lần nữa hay không. Đây là một thời cơ tuyệt vời để chiến đấu với Vượt hạng vũ trang Vương trong khi không được bảo vệ.
“Haiz”. Agnus đưa ra một lý do không ai có thể tin được và vuốt ngược mái tóc của mình. Anh ta sửa tóc gọn gàng, để lộ ra đôi mắt vàng lạnh lùng. “Đừng nói gì cả.”
“...?”
“Chỉ việc chiến đấu và giết chóc thôi. Hử? Kik! Kikikik! Kihahahahat!” Agnus thoát khỏi vẻ ngoài lịch sự và lao vào Grid. Agnus đã phớt lờ giáo hoàng. Bởi vậy, các tín đồ Rebecca đang lặng lẽ quan sát không thể đứng yên được nữa. Thương của Isabel và kiếm của các hiệp sĩ tôn giáo xuyên thủng và đâm và cơ thể gầy gò của Agnus. Agnus đã bị khống chế hoàn toàn trước cả khi với tới được Grid.
“Tại sao anh lại...?” Tiếng kêu than thở của Damian cất lên, nhưng Agnus chả chú ý tới nó.
Thay vào đó, ánh mắt Agnus quay về chỗ Irene với Lord đang buồn bã và đẫm nước mắt, trước khi nhìn Grid lần nữa. “Ngươi...”
“...”
“...Trở nên mạnh hơn đi.”
Đến đây là hết. Thân xác Agnus từ từ tan thành bụi xám sau khi bị đâm bởi thương và kiếm. Mumud cũng tan biến đằng sau anh ta.
“Hiệp sĩ xương...”
‘Khi nào thì họ sẽ được cứu vớt đây?’ Lord càng buồn hơn khi nhìn nỗi khổ sở của Agnus và Mumud. Đứa trẻ mắt đỏ hoe cố kìm nước mắt.
Rồi Giáo hoàng Damian đến nói chuyện với các bô lão. Họ đưa hoàng tộc và hoàng tử đế chế đi nghỉ ngơi. Sau đó, họ bắt đầu điều tra xem bằng cách nào mà họ lại để cuộc xâm lược này xảy ra và cũng khảo sát mức độ thiệt hại.
“Ta đã thấy sự đấu tranh của ngài. Điện Hạ thực sự là một anh hùng. Ta đã bị ấn tượng bởi những bước đi của ngài vài lần đấy.”
“Ngài quá khen ta rồi”, Grid đáp lại lời của Đệ Nhị Hoàng tử Dulandal một cách thụ động và chỉ có thể đối mặt với nữ thần sau khi xác nhận rằng Irene và Lord đã ngủ.
-Hỡi người hùng, chúc phúc cho ngài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook