Chương 1078

.

.

.

Hầu hết các biến cố trong Satisfy đều có nhân chứng. Là những người vận hành ư? Không phải, họ là người chơi. Có tới hơn 2 tỷ người chơi, và họ tồn tại ở mọi nơi trong Satisfy. Họ được kết nối với thế giới quan rộng lớn của Satisfy bằng cách trực tiếp hoặc gián tiếp trải nghiệm nhiều cốt truyện khác nhau diễn ra khắp lục địa.

 

Lần này cũng vậy. Cung điện của hoàng đế được coi là một trong những tòa nhà lớn nhất trên Lục địa phía Tây. Có những người chơi giữa hàng ngàn công nhân. Trong số đó là một vài người với kỹ năng đánh lừa những vệ binh hoàng gia. Vài người trong số họ quan tâm đến đến cuộc biến động của đế chế và đã đi lang thang khắp sảnh tiếp kiến.

 

Rồi họ đã chứng kiến điều đó. Sự xuất hiện của Đệ Tứ Hoàng tử Edan. Kẻ phản bội - nguồn gốc của cơn hỗn loạn hiện tại - đang lang thang trong cung điện và tàn sát bừa bãi các vệ binh hoàng gia. Anh ta mở cửa của sảnh tiếp kiến trong khi dính máu bê bết.

 

Theo sau đó là một sự náo động. Người chơi đến gần sảnh tiếp kiến cùng nỗi tò mò lớn và nín thở. Xác suất bị trục xuất khỏi hoàng cung hoặc bị giết là gần 99,9%, nhưng họ đâu thể rút lui khỏi ‘vụ bê bối số dzách’ này chứ. Họ phải là người giỏi nhất trong từng lĩnh vực để được làm việc trong cung điện. Là những người chơi xếp hạng như thế, họ biết thông tin có sức mạnh như thế nào. Họ muốn nghe cuộc trò chuyện của hoàng đế ngay cả khi có nguy hiểm đến tính mạng.

 

‘Thê thiếp của hoàng đế là người đã giết hoàng hậu sao?’

 

‘Chuyện này xảy ra vì Edan đã cố giết các công tước biết về chuyện đó.’

 

‘Nó là một vở kịch trong gia đình...’

 

Đó là thông tin khá hay. Bán cái này cho các hãng truyền thông buôn dưa lê là sẽ một nguồn thu nhập tốt, và họ có thể xây dựng mối quan hệ tốt bằng cách thông báo cho những người chơi vẫn đang là kỵ sĩ của hoàng phi mà không biết tình hình. Người này đục một chậu cây. Người kia thì lau bụi trên khung cửa sổ. Rồi tiếng bước chân của ai đó lọt vào tai của những người chơi đang cố lắng nghe bên trong sảnh tiếp kiến.

 

Kịch. Kịch. Kịch. 

 

Đó là những bước chân rùng rợn. Chẳng lẽ lại có thể đi chậm như vậy trong hành lang đẫm máu ư? Chúng thậm chí còn đang tiến đến sảnh tiếp kiến náo động. Những người chơi cảm thấy xa lạ và trở nên cảnh giác. Họ nhận ra là chủ nhân của những bước chân không phải một người bình thường và cố gắng lẩn trốn càng nhiều càng tốt.

 

Tuy nhiên, làm thế cũng vô ích. Đây là Đại sư Zikfrector cơ mà. Vài người đã nghe thấy, và số khác thì vô tình chứng kiến. Giây phút NPC siêu danh tiếng không rõ danh tính xuất hiện, những người chơi đã dùg kỹ năng của họ đều vô cùng kinh ngạc.

 

[Bạn không thể đánh lừa các giác quan của mục tiêu!] 

 

[Kỹ năng ‘Ẩn thân’ đã bị tắt.]

 

[Mục tiêu đã nắm được ý định của bạn!]

 

[Kỹ năng ‘Người không liên quan’ đã bị tắt.]

 

[Mục tiêu đã nhận thấy pháp lực của bạn!]

 

[Phép thuật độc nhất ‘Tắc kè hoa’ đã bị phá giải.]

 

Đám người chơi... Các kỹ năng cùng phép thuật mà những người chơi xếp hạng hết sức tự hào đã dễ dàng bị vô hiệu hóa chỉ bằng sự hiện diện của đại sư.

 

“Uh... Uwahh...” Những người chơi bị bại lộ một cách không ngờ đã lùi lại vì sợ hãi. Như những con kiến bên vệ đường, Họ cảm thấy bất lực vô tận trước đại sư, người không thèm liếc nhìn họ lấy một lần. Sau đó...

 

Kịch.

 

Thế nhưng, đại sư không hứng thú với họ. Ông ta mặc kệ họ lúc bước vào sảnh tiếp kiến.

 

“Gì vậy... Một đại quỷ à?”

 

“...”

 

Bất luận thế nào, họ cũng đã sống sót. Những người chơi chạm vào ngực mình một cách nhẹ nhõm và ngồi phịch xuống. Đại sư sẽ can thiệp như thế nào trong trận chiến nội tộc hoành tráng này đây? Khi những người chơi - ngày càng tò mò - nghe ngóng bên trong sảnh tiếp kiến.

 

“Chạy mau đi!” Tiếng kêu đột ngột của ai đó vang lên từ một hành lang phía xa. Đám người chơi kinh ngạc, quay mắt sang, và thấy một gương mặt thân quen. Đó là Zibal—một trong những người chơi mạnh nhất và là thuộc hạ của Edan. Đằng sau anh ta là hàng chục kỵ sĩ mặc giáp đỏ.

 

“Xích sắc Kỵ sĩ đoàn!”

 

Đám người chơi ngạc nhiên, nhảy dựng cả lên. Họ không biết mình đã gặp phải thảm họa gì và sử dụng loại kỹ năng để trốn thoát. Tuy vậy, họ quá chậm. Các kỵ sĩ đơn số đã bước ra để ngăn cản, trói bọn họ lại.

 

“Mẹ nó!” Zibal chửi bới và rút kiếm. Điều đáng ngạc nhiên là anh đang cố giết người chơi. Một trong các kỵ sĩ rút kiếm chậm hơn Zibal nhưng đã chặn được thanh kiếm của anh ta. Tên cô ta là Susan. Cô ta là em họ của kỵ sĩ huyền thoại Mercedes và là một thành viên của Tân Xích sắc Kỵ sĩ đoàn, những người đã được hoàng đế tạo ra và được chính đại sư huấn luyện.

 

“Chúng sẽ hồi sinh nếu ngài giết chúng. Tốt hơn hết là đưa chúng vào tù. Sẽ rất khó khăn nếu sự việc chúng nghe và thấy ở đây lọt ra ngoài.”

 

Susan có một gương mặt đẹp giống như Mercedes, nhưng sắc mặt và giọng điệu của cô ta thì lạnh như băng. Đôi mắt trong suốt của cô ta liếc nhìn Zibal. “Ngài Zibal. Ngài biết điều đó và cố tình giết họ phải không?”

 

‘Mắt gì mà tinh thế...’

 

Đôi mắt lạnh lẽo của cô ta không khác gì băng. Trái tim Zibal sẽ trở nên lạnh cóng khi đối mặt với đôi mắt đó. Zibal nuốt nước bọt và mỉm cười ngượng nghịu. “Không đời nào. Ta chỉ thiển cận thôi.”

 

Ánh mắt anh ta hướng về những người chơi. Những người đang quỳ trên nền đá cẩm thạch băng giá có thể bị giam cầm lâu hơn họ tưởng. Họ sẽ lãng phí thời gian và tụt lại so với những người khác. Vài người có thể sẽ phải hạ tấm danh thiếp mang tên ‘người chơi xếp hạng’ xuống.

 

‘Khốn thật.’

 

Anh ta trở thành người lo lắng cho kẻ khác từ khi nào vậy? Nỗi lo lớn dần lên trong lòng Zibal lúc anh ta tặc lưỡi. ‘Chuyện này đã làm hỏng mọi thứ.’ 

 

Edan bị tuyên án là kẻ phản bội và có nguy cơ mất tất cả. Zibal có không ít cơ hội để rời khỏi phe Edan. Ấy thế mà Zibal lại không đi. Anh ta đối mặt với một cuộc khủng hoảng to lớn bằng cách chọn ở lại với kẻ phản bội. Vì sao ư? Không chỉ là bởi kỳ vọng rằng quyền sở hữu Phi cơ sẽ được chuyển cho anh ta nếu hảo cảm với Edan đạt mức tối đa đâu.

 

Zibal đã phục vụ Edan vài năm rồi và nhận được rất nhiều ưu ái. Là một Kỵ binh Thiên Thanh cho một cỗ máy cổ đại, Zibal là một hiện diện đặc biệt đối với Edan. Khi Zibal chạy trốn để giúp Vương quốc Haken, Edan đã nói với anh ta, “Cảm ơn ngươi đã cho thế giới biết về quyền năng của cỗ máy phép thuật.” 

 

Zibal chẳng hề bị trừng phạt. Anh ta cũng có nhiều kỷ niệm với các thành viên của đơn vị cỗ máy phép thuật. Bỏ rơi họ và chạy trốn một mình ư...? Điều đó là bất khả thi với Zibal của hiện tại. Anh ta đã từng mất tất cả và trở nên cô độc, nên anh ta - một cách tuyệt vọng - biết được sự quý giá của các đồng sự.

 

Chậc. Mình hy vọng vụ này sẽ diễn ra tốt đẹp’. Zibal lo lắng nhìn theo tấm lưng của Edan qua sảnh tiếp kiến đang nửa kín nửa mở. Edan có sự ủng hộ của đại sư, nhưng đó chính xác là vấn đề. Đại sư là một người không thể tin tưởng. Ông ta không thể tin tưởng được sau khi đã phản bội hoàng đế ngay lúc này.

 

‘Ông ta đang tính làm gì khi đưa Edan lên làm hoàng đế chứ?’

 

Edan cùng đại sư đang ở trong một mối quan hệ tất yếu. Edan muốn trở thành hoàng đế, và đại sư quyết định giúp Edan vì ông ta có thể thu được thứ gì đó. Không có gì đảm bảo đại sư sẽ đứng về phía Edan sau khi đạt được điều ông ta muốn.

 

Haiz, Mình phải dính dáng đến tên khốn đó.’

 

Thực tế thì, Zibal biết rằng chỉ có một kết cục đang đợi chờ Edan. Đó là một kết cục bất hạnh. Hiển nhiên thôi. Edan đã mất đi tầm nhìn của mình từ lâu rồi. Lý do anh ta quyết định trở thành hoàng đế từ lâu có lẽ là vì mẹ anh ta, nhưng giờ anh ta đã trở thành một kẻ vô lại, xúc phạm cả mẹ mình trước mặt người khác và chĩa kiếm vào cha mình. Những hành vi tà ác của anh ta đã mang lại khổ đau cho nhiều người, và anh ta cuối cùng sẽ trở thành ai đó không thể cứu vãn được.

 

‘Không, mình vẫn chưa biết. Mọi thứ có thể trôi chảy mà’, Zibal cầu nguyện. Anh ta hy vọng Edan có được thứ mình muốn. Từ đó về sau, anh ta sẽ sống và chuộc lại những tội lỗi của mình.

 

‘Đừng quên ân huệ của tôi và đưa cỗ máy phép thuật cho tôi là được. Phong tôi làm một công tước nữa.’

 

*** 

 

Trong khi bên ngoài của sảnh tiếp kiến đang có náo loạn...

 

“Bây giờ ta sẽ bổ nhiệm Đệ Tứ Hoàng tử Edan làm tân hoàng đế. Minh chứng cho tư cách thay thế là thanh kiếm của hoàng đế sáng lập, Saharan”.

 

“...”

 

Có một sự im lặng bên trong sảnh tiếp kiến. Tất cả đều sững sờ trước tuyên bố phi lý của đại sư. Đột nhiên, Công tước Grenhal tỉnh táo lại và hét lên với khuôn mặt đỏ bừng, “Zikfrector! Việc quyết định ai sẽ là hoàng đế tiếp theo tùy thuộc vào hoàng đế! Sao ngài dám thử bổ nhiệm một tân hoàng đế hả?”

 

“Ngươi không có đủ hiểu biết. Ta đã đưa ra thanh kiếm của hoàng đế sáng lập làm minh chứng cho tiêu chuẩn. Ngươi không biết rằng tiêu chuẩn này là đủ để thiết lập một tân hoàng đế sao?” Vẫn là một biểu hiện vô lo như vậy. Đại sư trông như sắp ngáp.

 

Cơn giận của Morse bay ngút trời, và ông ấy xen vào, “Làm sao mà bọn ta tin được chuyện đó? Ta chưa bao giờ nghe nói thanh kiếm của hoàng đế sáng lập có uy quyền như vậy?! Ngài làm cách nào để chứng tỏ nó là thanh kiếm của hoàng đế sáng lập đây?”

 

“Ngươi không biết nhưng một người thì biết”. Ánh mắt của đại sư nhìn về hoàng đế. “Ngài đã nghe về ý nghĩa của thanh kiếm Saharan chưa?”

 

“...”

 

“Điện Hạ!”

 

Hoàng đế im lặng, và vẻ mặt của các công tước trở nên phức tạp. Sự im lặng đó chính là đồng ý.

 

“Nếu hậu duệ của ta không giữ lời hứa, ông có thể tước đoạt ngai vàng bất cứ lúc nào.”

 

“...?”

 

“Đó là những lời mà Saharan để lại trước khi ông ấy băng hà. Nó đã được truyền đạt cho tất cả các đời hoàng đế sau Saharan.”

 

“Tại sao... Tại sao lại thế?”

 

Các công tước bị chấn động, và Bain thì ngậm miệng vì kinh ngạc. Họ đều bối rối. Tại sao vị hoàng đế sáng lập lại để lại những lời như thế? Lời hứa là gì? Đại sư đã tồn tại từ khi nào? Đại sư Zikfrector chả quan tâm đến sự rối trí của họ. Ông ta chỉ nhìn hoàng đế và nói, “Juander, ngài đã quên rồi.”

 

“...”

 

“Ngài đã nhiều lần phớt lờ những cảnh báo của ta và quay lưng lại với Vực thẳm.”

 

Vào lúc này...

 

“Ta xin lỗi”, hoàng đế lặng thinh cuối cùng đã mở miệng. “Ngài không hề giải thích bất cứ điều gì cho ta. Ngài cũng không đưa ra một lời cảnh báo thích hợp. Ngài chỉ đề xuất khám phá Vực thẳm và không làm gì hết mỗi khi ta trì hoãn nó. Nếu ngài thúc giục ta để ý rằng nó là một cảnh báo thì chẳng phải sẽ tốt hơn sao? Ta không biết lời hứa giữa ngài và tổ tiên của ta đã đan xen vào với Vực thẳm. Nhiều thứ đã mất đi và bị quên lãng trong những năm qua!”

 

“Ngài nhất định là một kẻ mộng mơ dốt nát”. Lần đầu tiên, ánh mắt của đại sư thay đổi. Nó bây giờ là một ánh mắt thương cảm như thể ông ta đang nhìn vào một sinh vật đáng thương. “Ngay khi trở thành hoàng đế, ngài đã quay lưng lại với không gian mà ngài nên chịu trách nhiệm.”

 

Kịch. 

 

Đại sư tiến 1 bước về phía trước.

 

“Ngài thậm chí còn không cố gắng tìm ra lời hứa là gì.”

 

Kịch.

 

2 bước.

 

“Thay vì tự trách bản thân do đã quay lưng lại với tiếng nói của ta, ngài lại đang chuyển giao trách nhiệm cho người khác.”

 

Kịch.

 

3 bước. Đúng, đại sư chỉ tiến 3 bước, nhưng rốt cuộc đã ở trước mặt hoàng đế. Bản thân không gian đã tự bị gập lại. Bain cảm thấy như thế.

 

“Ngài là kẻ bất tài và ích kỷ nhất trong tất cả các vị hoàng đế. Ngài lấy cớ mất đi người phụ nữ mình yêu, nhưng ngay từ đầu ngài đã bất tài và đần độn rồi. Mặt khác...” Đại sư kết thúc màn đánh giá tàn nhẫn của mình về hoàng đế và hướng sự chú ý sang Edan. “Con trai ngài có một mặt rất giỏi. Cậu ta nhận thấy thứ ta muốn sau khi tới thăm Vực thẳm đúng một lần và đã đề nghị một thỏa thuận. Nó giống như Saharan tái thế vậy. Ta thậm chí còn cảm thấy vui mừng.”

 

Đại sư gõ lên thanh kiếm Saharan bằng ngón tay mình. Rồi một lượng lớn năng lượng đỏ nổi lên từ thanh kiếm và nhuộm đỏ sảnh tiếp kiến. Đó là một thứ ánh sáng đủ mạnh để nhóm của Grid - vừa mới tới vùng ngoại ô của Titan - nhìn thấy được. 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương