Cố Nhị vốn định đợi đến ngày hôm sau mới đi tìm Tô Khanh Từ, nhưng anh ta không thể kiềm chế được sự tò mò của mình, ăn cơm xong liền đợi ở Thanh Mai Uyển không đi.
Đến khi mặt trời lặn, Tô Khanh Từ mới chậm rãi từ trên lầu đi xuống.
Lúc đó cô đang mặc một bộ áo ngủ gấu con vô cùng rộng, cô không biết thẩm mỹ của ai, cảm thấy nó rất dễ thương và mềm mại, đặc biệt là lỗ tai con gấu, nó khiến cho cô không nhịn được mà sờ vài lần.
Cố Nhị ngẩng đầu lên đã nhìn thấy em gái hóa thân thành một con gấu con, theo bản năng đưa tay đặt trên ngực, đây cũng quá đáng yêu đi!Vô cùng hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn cố làm ra vẻ lạnh lùng nhưng lại vô cùng đáng yêu và ngốc nghếch, tưởng chừng như là một chú gấu con!"Em gái, dậy rồi?"Đầu tiên Cố Nhị lên tiếng.
Tô Khanh Từ vừa mới tỉnh ngủ, còn có chút mơ hồ, gật đầu một cái, sau đó đi thẳng đến bàn ăn.
Hơi đói.
Cố Nhị nhìn dáng vẻ mơ màng của cô, càng ngày càng cảm thấy dễ thương.
Anh ta biết, cô gái nhỏ vô cùng xứng với gấu con dễ thương, nghĩ đến lúc trước anh ta mua bộ quần áo này còn bị anh Cả giễu cợt, anh ta thật sự không phục!Mặc dù anh không có tiền mua những bộ quần áo đắt tiền, nhưng anh sẽ mua bộ phù hợp nhất với em gái!"Em gái, anh Hai có thể nhìn đồ vật bên trong rương mật mã một chút không?"Cố Nhị sáp lại gần Tô Khanh Từ nhỏ giọng hỏi, kết quả lại sững sờ vì dung mạo của Tô Khanh Từ.
Tô Khanh Từ bởi vì được linh khí bồi bổ, dung mạo lại nâng lên một bậc.
Trong đầu Cố Nhị có chút kích động, làm sao mà da tốt như vậy!Đôi mắt này, cái mũi này, cái miệng này, làm sao có thể đẹp như thế!Cố Nhị không phải là người đàn ông nông cạn, anh ta cũng không phải là chưa từng nhìn thấy những cô gái đẹp, hơn nữa lão Ngũ nhà anh ta đây chính là người đẹp phi giới tính, nhưng mà bây giờ nhìn thấy bộ dáng kia của em gái mới biết, nguyên lai trên cái thế giới này còn có cô gái xinh đẹp như thế!"Bị bệnh? Đau sao?"Ánh mắt Tô Khanh Từ rơi vào bàn tay đang ôm ngực của Cố Nhị, từ khi tham gia cuộc đấu giá, cô để ý Cố Nhị luôn ôm ngực.
Cố Nhị hoàn hồn, lập tức phủ nhận: "Không! Không phải!"Tô Khanh Từ thu hồi tầm mắt, tiếp tục ăn cơm, cô không thích xen vào việc của người khác, Cố Nhị đã nói không phải thì không phải đi.
"Đồ ở trên lầu, anh tự đi xem đi.
"Tô Khanh Từ vẫn ăn không ngẩng đầu.
Cố Nhị ý thức được ở trong mắt em gái, mình không quan trọng bằng đồ ăn, trong lòng có hơi chua xót, nhưng vẫn lập tức đi lên lầu.
Ba phút sau.
Cố Nhị mặt đầy sợ hãi chạy xuống lầu, sắc mặt có chút trắng bệch: "Em gái, hình như chúng ta mua phải hàng giả!"Người ta dùng mười triệu mua mã não thật, nhưng mà bộ sưu tập năm mươi lăm triệu mà anh ta mua bằng cách bán bản thân mình lại là hàng giả!"Thật.
" Tô Khanh Từ không ngẩng đầu, tiếp tục ăn bánh ngọt.
Tô Khanh Từ thích ngọt, cho nên lúc làm bánh ngọt, dì giúp viejev còn cố ý bỏ thêm không ít đường.
Trước đây, lúc ăn bánh ngọt cô rất vui vẻ, nhưng mà lần này, Tô Khanh Từ ăn, sắc mặt có chút khó coi.
Cố Nhị vốn đang đau lòng vì năm mươi lăm triệu của mình thì chú ý đến sắc mặt khó coi của em gái lập tức nói: "Không có chuyện gì không có chuyện gì, tiền mà thôi, nếu hết thì tiếp tục kiếm!"Thế nhưng sắc mặt của Tô Khanh Từ không bởi vì những lời này mà chuyển biến tốt, trái lại cô ngước mắt lên nhìn về phía Cố Nhị.
"Đau.
"Trước đây bởi vì mất đi cảm giác đau, cho nên không cảm thấy đau.
Thật ra thì rất lâu trước kia, Tô Khanh Từ cũng là một cô gái nhỏ cực kỳ sợ đau.
Hôm nay cảm giác đau trở lại, mọi thứ đều rõ ràng và sâu sắc, đau đến mức khiến chân mày cô cau lại.
Trên khuôn mặt cô rõ ràng không có biểu cảm, nhưng mà trong hốc mắt lại có nước trong suốt lởn vởn, dáng vẻ đau không nói ra này khiến người ta cảm thấy đau lòng.
"Đau chỗ nào? Em gái, em đau chỗ nào?"Cố Nhị lo lắng tay chân luống cuống, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Cố Chi Thức.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook