Khi Khang Tịch nhận quay chương trình hẹn hò thực tế kia, cũng đã nói cho Quý Ưu Trạch biết.

Quý Ưu Trạch vô tư, sau khi nghe Khang Tịch nói phải tham gia, cũng không có chút mất hứng nào, ngược lại còn nói: “Vậy rất tuyệt mà! Gần đây loại chương trình này siêu nổi tiếng, cậu đi ghi hình, chắc chắn lại hút thêm một đống fan!”

Khang Tịch nhìn Quý Ưu Trạch, muốn nói lại thôi.

Nếu như sự việc thật sự đơn giản như Quý Ưu Trạch tưởng tượng như vậy, vậy thì tốt rồi. Chỉ hy vọng Khang Cẩm Hoa đừng gây sức ép giở mánh khóe nào ra giữa chừng.

Bên kia, mưu kế của Chu Ngọc Liên vẫn như cũ không thực hiện được, Khang Cẩm Hoa không có làm theo cách của cô ta với chồng cô ta.

Vì thế, Chu Ngọc Liên lại thêm buồn bực.

Nhất là khi nhìn thấy tin tức Khang Tịch xác nhận tham gia chương trình chung với Vu Đông, Chu Ngọc Liên thoáng cái nhận ra ý nghĩ của Khang Cẩm Hoa.

Khang Cẩm Hoa nghĩ, kiểu như vậy thì dù Chu Ngọc Liên tung ra chuyện Khang Tịch đồng tính, nhưng tất cả mọi người đang ship couple Khang Vu, trong tình thế như vậy, chắc chắn sẽ không có bao nhiêu người tin Khang Tịch là đồng tính.

Hơn nữa, sở dĩ Khang Cẩm Hoa dám trắng trợn như vậy, còn có một nguyên nhân khác, giống như lời chồng cô ta nói, Khang Cẩm Hoa nghĩ, bọn họ không có bất cứ chứng cớ nào, nguyên nhân có thể chứng minh cái chết trước đây của ba mẹ Chu Ngọc Liên là do Khang Cẩm Hoa gây ra.

“Nên Khang Cẩm Hoa nhất định sẽ không để hai chúng ta vào mắt, ông ta nhất định sẽ cho rằng, chúng ta không thể lung lay địa vị của ông ta. Ông ta nhất định cho là hai người chúng ta chỉ là chút mưa to sấm sét, vốn không có cách nào cho ông ta một đòn trí mạng.”

Ở trêи là lời chồng Chu Ngọc Liên nói với cô ta hai ngày trước. Đúng thật là không ngờ, thực sự linh nghiệm. Chu Ngọc Liên càng thêm tin lời nói của chồng mình hơn trước kia.

Chu Ngọc Liên nằm nắm tay, hỏi chồng mình: “Lời anh nói khi đó, đều là thật à?”

Chồng cô ta gật đầu, đồng thời đứng dậy kéo cô ta vào lòng mình: “Tất nhiên là thật. Không phải anh đã cho em nghe ghi âm mấy người trong thôn chỗ đó nói rồi hả?”

Chu Ngọc Liên lại hỏi qua một lần nữa: “Người ta nói lý do cha mẹ em chết là vì lúc Khang Cẩm Hoa cùng với cha mẹ em đi xuống thị trấn nông thôn đó thi hành nhiệm vụ, Khang Cẩm Hoa tham ô nhận hối lộ thì bị cha mẹ em phát hiện ra, sau đó cha mẹ em nói muốn tố cáo ông ta, Khang Cẩm Hoa canh cánh trong lòng. Khi đi về xảy ra núi lở, sau đó bọn họ được cứu thì không có nói lập tức cho người cứu viện là cha mẹ em bị vùi lấp, bọn họ cố ý không nói ra, nên cha mẹ em mới chết… đúng không?”

Người chồng gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, đồng thời hết lần này đến lần khác bảo đảm chuyện bản thân nói tuyệt đối là sự thật.

Chu Ngọc Liên thấy vậy, siết chặt nắm tay, cười gằn nói: “Cho dù trị không chết ông ta, em cũng phải giết chết con gái ông ta!”

Chỉnh xong con gái ông ta rồi mới chỉnh ông ta.

Sau khi trở lại phòng, suy nghĩ một chút, đột nhiên Chu Ngọc Liên nghĩ ra một cách. Cô ta lấy điện thoại ra, trượt vài lần, sau đó tìm ra một dãy số tên là Tôn Lộ Lộ, gọi đi.

Đổ chuông không được bao nhiêu lần, Tôn Lộ Lộ đã nhận điện thoại: “Alo? Ngọc Liên à, tìm chị có việc gì không?”

“Có một chuyện, chỉ là em có làm phiền chị không? Nghe nói chị Lộ Lộ gần đây thăng chức làm quản lý chương trình “Secret Garden Of Love”, nên em gọi riêng đến để nói tiếng chúc mừng…”

Tôn Lộ Lộ cười ha hả vài tiếng, cắt ngang Chu Ngọc Liên, đi thẳng vào vấn đề: “Phải, em có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi, đại tiểu thư của tôi à.”

Chu Ngọc Liên nghe vậy, cũng cúi đầu cười, nói: “Thật ra cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là em muốn giới thiệu cho chị một nhân viên hậu kỳ. Tuy nhiên cậu ta chưa có kinh nghiệm nhiều, nhưng vẫn rất có thiên phú, cũng rất có lòng cầu tiến, hỗ trợ làm việc lặt vặt giúp một tay là được. Với lại cậu ta nói, vì học hỏi thêm, không cần các chị phải trả tiền. Chỉ làm miễn phí làm phụ giúp thôi, chị thấy được không? Dù sao, những chương trình của các chị, khâu hậu kỳ đều sẽ bận rộn đến chết đi sống lại, thêm một người giúp việc, vẫn tốt hơn chứ đúng không?”

Tôn Lộ Lộ cười sảng kɧօáϊ đồng ý: “Vậy được, em bảo cậu ta gửi hồ sơ cho chị, chị sẽ liên hệ với cậu ta. Nếu là em giới thiệu, chị tin tưởng cậu ta nhất định đáng tin.”

“Vậy được, trở lại đợi chị rảnh rỗi, chúng ta ra ngoài ăn bữa cơm nha.” Sau khi cúp điện thoại, Chu Ngọc Liên cười gọi điện cho cái người gọi là nhân viên hậu kỳ kia.

Chu Ngọc Liên vừa nhìn móng tay của mình vừa nói chuyện điện thoại: “Bạch Ngũ Lục, tôi có chuyện tìm cậu đây, có làm không.”

“Được, chị nói đi!”

Thật ra Bạch Ngũ Lục là đàn em khóa dưới của Chu Ngọc Liên. Trước đây nghèo tả tơi thiếu chút nữa anh ta đã bỏ học, về sau thỉnh thoảng được Chu Ngọc Liên chỉ việc cho anh ta làm, với lại thù lao mỗi lần đều rất nhiều, Bạch Ngũ Lục lại có tự tin với cuộc đời mình lần nữa.

Sau đó hai người vẫn luôn duy trì liên lạc.

Chu Ngọc Liên hỏi: “Chương trình “Secret Garden Of Love” sắp khởi quay. Cậu vào trong tổ hậu kỳ. Sau đó kiếm chút đoạn phim trong phần Khang Tịch và Vu Đông tương tác với nhau không nhiều cho tôi, biết không?”

Bạch Ngũ Lục mơ hồ đầu óc: “Được. Chỉ có điều, Ngọc Liên, tôi có thể hỏi một chút là tại sao không?”

Chu Ngọc Liên cười hỏi: “Tôi muốn quan tâm Khang Tịch một chút, không thể sao?”

“Ha, tất nhiên có thể, tất nhiên có thể!”

“Chỉ có điều, cậu nhớ kỹ, chuyện này cậu không thể nói cho ai biết, biết không? Phải lén lút. Nếu không, coi như không có thù lao.”

Sau khi cúp điện thoại, Chu Ngọc Liên nở nụ cười.

Cho dù hiệu quả chương trình cắt nối biên tập ra ngoài là hai người yêu thương đằm thắm, có thể rất mê hoặc đại chúng, vậy thì sao? Dù sao chương trình thực tế cùng lắm cũng chỉ là chương trình được dựng nên mà thôi. Nếu như Khang Tịch và Vu Đông thật sự không có lửa điện, vậy thì trong quá trinh ghi hình, chắc chắn không thể thiếu sẽ có lúc cực kỳ không thú vị.

Nếu như đại chúng nhìn thấy đoạn phim đó, vậy sẽ còn tin tưởng hai bọn họ là thật sao.

Đến lúc đó lại tung ra vấn đề xu hướng giới tính của Khang Tịch, người tin tưởng sẽ nhiều hơn so với bây giờ.

Hơn nữa cô ta đã nghĩ xong, cho dù tổ chương trình tra ra được video đó là do Bạch Ngũ Lục tung ra, cũng không sao cả. Nhiều lắm là đuổi việc, đồng thời sẽ khiến Bạch Ngũ Lục không thể sống được trêи con đường này sau này nữa. Đó là cách tệ nhất, dù sao nếu như chương trình vì vậy mà bị thổi phòng càng nổi hơn, vậy cô ta phải cảm ơn Bạch Ngũ Lục còn không kịp. Lùi vạn bước, cho dù Bạch Ngũ Lục bị đuổi việc thì sao, dù sao anh ta cũng chỉ đến chỗ đó chấp hành nhiệm vụ mà thôi, với lại chuyên ngành của cậu ta không phải hậu kỳ, không thiệt thòi gì, còn có thể lấy tiền từ bản thân, rõ ràng là kiếm được bội chứ không lỗ nha.

Đang nghĩ đến những chuyện đó, điện thoại của Chu Ngọc Liên lại vang lên.

Chu Ngọc Liên nhận điện thoại liền hỏi: “Tra ra cái gì rồi sao?”

“Tôi tra ra được Vu Đông sống chung với bạn gái. Bạn gái anh ta tên là Ngô Lỵ, cảm giác thoạt nhìn là bé ngoan, nhưng thực tế không dễ chọc. Mặc kệ Vu Đông đến chỗ nào, đều phải báo cáo lại cho cô ta đúng giờ. Cảm giác là quá đa nghi. Gần đây đồn ầm scandal của Vu Đông với Khang Tịch, cô gái kia cảm thấy tâm trạng đã trở nên tồi tệ hơn.”

“Vậy à, vậy có số điện thoại không? Tra được không? Không tra được à? Bây giờ đi điều tra. Tra được thì gửi cho tôi. Còn nữa, tiếp tục theo Vu Đông.” Chu Ngọc Liên nói xong thì cúp điện thoại.

Một bên khác, trước khi Khang Tịch ghi hình chương trình, đã sớm trao đổi cùng với Vu Đông suy nghĩ hợp tác với nhau trong chương trình này, hẹn Vu Đông tại một quán cà phê đàm phán.

Hai bên đều không đến trễ, sau khi ngồi xuống thì gọi cà phê.

Khang Tịch hỏi: “Trước đây anh đã từng tham gia chương trình thực tế chưa?”

Vu Đông nghe xong, cười một cái, nói: “Chưa từng, đây là lần đầu tiên.”

“Loại chương trình này, có đôi khi có chút tình tiết sẽ sắp xếp rất phóng đại, thậm chí có chút thiểu năng. Tuy nhiên nói chung, một nửa là căn cứ kịch bản, một nửa là dựa vào cá nhân khai triển. Bởi vì là cá nhân khai triển, nên lúc diễn xuất sẽ tùy ý, không có kịch bản. Nhưng bởi vì là chương trình, nên mặc dù là cá nhân khai triển, cũng sẽ khai triển dựa vào ý chính của chương trình tổ chức. Ý của tôi là, mặc kệ tôi biểu hiện có bao nhiêu thiện cảm có bao nhiêu nhộn nhịp ở bên trong đi nữa, nhưng đó cũng chỉ là đóng kịch mà thôi.”

Vu Đông gật đầu: “Tôi hiểu.”

“Cũng chính là vì đóng kịch, nên anh không cần lo lắng tôi sẽ thích anh, bởi vì sẽ giống như diễn kịch, trong chương trình tôi cũng chỉ có thể diễn theo chương trình mà thôi, cho dù tôi lộ ra vẻ mặt e thẹn khi đối mặt với anh, cũng đều là giả.” Tuy rằng những câu nói này nói ra như vậy, sẽ có chút chọc cười. Nhưng Khang Tịch cảm thấy vẫn phải nói rõ ràng mới tốt hơn.

Thật ra nàng cũng là lần đầu tiên ghi hình chương trình hẹn hò thực tế. Nàng cũng không biết quá trình cụ thể là gì. Nhưng mà nàng cảm thấy vẫn cần phải làm thuốc phòng ngừa cho Vu Đông.

Vu Đông tiếp tục gật đầu: “Tôi biết, cha cô cũng đã nói với tôi chuyện này.”

“Ba tôi cũng tìm anh nói chuyện?” Khang Tịch lại hơi kinh ngạc.

“Đúng vậy, ông ấy…”

Nhưng mà đúng lúc này, bỗng cửa phòng bị ai đó đẩy ra!

“Tiểu thư, cô không thể như vậy, không thể…”

Một cô gái buộc tóc đuôi ngựa mặc áo thun phối với quần short cao bồi đẩy cửa ra đi tới, hai người phục vụ bên cạnh cũng không khuyên được cô ta.

“Vu Đông, tôi nhìn lầm anh rồi, rõ ràng anh nói cả cuộc đời sẽ không gây scandal với người khác, nhưng lần này anh lại lật lọng! Lật lọng thì không nói, hôm nay anh còn lừa gạt tôi! Anh nói anh đi uống cà phê với bạn nam, nhưng mà kết quả thì sao?!” Thoạt nhìn tâm trạng cô gái này rất kϊƈɦ động, hù dọa mọi người.

Sau khi người phục vụ mất hết hồn vía, mới nhớ tới phải báo cho bảo vệ.

“Em, làm sao em tìm được nơi này?” Vu Đông cũng rất kinh sợ. Khang Tịch ở một bên, có chút nhức đầu nhíu mày.

“Mở định vị điện thoại, tất nhiên tôi tìm được anh rồi! Tên lừa đảo nhà anh! Còn cô nữa, loại phụ nữ như cô đúng là khốn kiếp!” Người con gái nói rồi nói, đột nhiên không kiềm chế được cảm xúc, lấy một ly cà phê trêи bàn, tạt lên người Khang Tịch!

Lúc này, rốt cuộc bảo vệ cũng xuất hiện, mang người con gái đó ra ngoài.

“Xin lỗi tôi xin lỗi, bạn gái tôi cô ấy… cô ấy có chút tùy hứng, cô yên tâm, tôi sẽ đi giải thích với cô ấy.” Vu Đông vội rút vài tờ khăn giấy ra đưa cho Khang Tịch rồi đuổi theo.

Khang Tịch cầm khăn giấy, ngồi đó khẽ hé môi, vẫn không nhúc nhích. Qua một lúc lâu, nàng mới miễn cưỡng ổn định hơi thở.

Định vị điện thoại có thể chuẩn xác như vậy sao? Chính xác đến tiệm này thậm chí còn chính xác đến phòng này?

Nhưng mà Khang Tịch không có cách nào nghĩ sâu hơn. Vừa suy nghĩ nhiều thì đã tê cả da đầu.

Lúc này, điện thoại tít tít một tiếng.

Khang Tịch mở ra xem, thì ra là tin nhắn Quý Ưu Trạch gửi tới. Quý Ưu Trạch bị trang điểm thành một cái mặt siêu hài ở trường quay phim, sau đó lôi kéo rất nhiều nhân viên trong đoàn phim đến chụp ảnh chung với cô.

“Hôm nay mọi người chơi rất đã này! Rất vui vẻ đó! Cậu thì sao?”

Sau khi xem xong, Khang Tịch khẽ nâng khóe miệng, cười một cái, lại cứng đờ. Lúc sau, nàng trả lời: “Bên mình cũng không tệ, tinh thần tràn trề, cùng nhau cố lên nhé!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương