Châu Thiện chắn giữa đường chính, bọn họ liền không thể nào tiếp tục đưa tang được.Bầu không khí rất bối rối.Người mở đường phía trước là thầy phong thủy, ông ta thấy Châu Thiện không chịu đi, rõ ràng đã hơi tức giận, đang đợi phát tác.Một trong Bát Tiên khiêng quan tài phía sau lại ngập ngừng mở miệng: “Sao tôi lại nghe thấy trong quan tài hình như có chút tiếng động?”Anh ta vừa nói ra lời này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều kinh ngạc, sợ hãi nhìn sang cỗ quan tài lớn đen sì.

Bà lão đầu tiên sững sờ, sau đó mừng như điên, bà chỉ có một đứa cháu trai, ai biết được nỗi khổ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh của bà ấy.Bà ấy không quan tâm gì nữa: “Mở quan tài, tôi muốn mở quan tài.”Quan tài đã được đóng hai hàng đinh khóa hồn một cách chắc chắn, ngoại trừ Bát Tiên, không ai dám mở.Thầy phong thủy cũng không vui: “Bà lão, lời nói bậy bạ của trẻ con sao có thể tin? Nếu còn không đưa lệnh tôn đi nữa thì sẽ làm chậm trễ thời gian đầu thai đấy.”Bà lão lại có chút chần chừ.Sắc mặt Châu Thiện bình tĩnh, vẫn nói một cách thần bí: “Mí mắt dưới của bà trũng xuống, lệ đường có nốt ruồi, nơi này thuộc cung con cái, có thể thấy bà với con cái duyên mỏng.

Trong số mệnh bà được định có một trai một gái, nhưng đều là tướng chết yểu.


Con gái thiệt bởi thủy kiếp, con trai mất do hỏa kiếp.

Mệnh cách bà xấu vốn nên tuyệt tự, nhưng bà thích làm việc thiện, giúp người khốn khó, cho nên ông trời lại ban cho bà một mụn cháu trai.

Nếu chậm trễ thêm một giờ khắc nào, chút phúc báo này sẽ phải thu hồi mất.”Người trong thôn nghe thấy mấy lời này của cô bé đều kinh ngạc.

Đây chẳng phải thần sao? Bà lão có một trai một gái, con gái rơi xuống nước mất lúc năm tuổi, khó khăn lắm nuôi lớn được đứa con trai, con trai lại bị lửa thiêu chết lúc kết hôn ba tháng.


Vợ anh ta lúc đó vừa hay có thai, sinh con xong thì bỏ đi mất, bà lão một mình nuôi lớn cháu trai, kết quả vừa bệnh một trận, người cũng mất rồi.Bà lão vô cùng kinh ngạc nhìn bé gái trước mắt, cuối cùng nghiến răng nói: “Mở quan tài!”Trên đỉnh đầu con người có ba ngọn đèn, ba ngọn đèn này treo ba cỗ dương khí, nếu ba ngọn đèn này đều tắt, người sẽ chết.

Nhưng nếu như chỉ tắt một hoặc hai ngọn đèn, người này tuy vẫn chưa chết, nhưng bởi vì nguyên nhân dương khí không đủ, sẽ rơi vào trạng thái “chết giả”, tim dừng khí tuyệt, tai mắt đóng lại, không khác gì với chết thật, coi như đã bước một chân vào quỷ môn quan.Cháu trai của bà lão chính là đã bị tắt hai ngọn đèn, khí vẫn chưa tuyệt đã bị đưa vào trong quan tài.Nếu như không phải Châu Thiện, chuyện chết giả này rất có khả năng sẽ biến thành chết thật.

Đương nhiên, chuyện này còn phải nhờ vào phong tục mai táng của huyện La Hoa.Bên này người nhập quan sau khi chết cũng sẽ không đóng chắc đinh quan tài ngay lập tức, chỉ có đợi thầy phong thủy chọn được giờ tốt trước khi đưa quan, mới đóng đinh khóa hồn lên.“Bát tiên” mở quan tài ra, người trẻ tuổi nằm trong quan tài thiếu chút nữa ngất đi, trên mặt đầy mồ hôi lạnh, không ngừng thở dốc, móng tay chảy máu, từng vết máu in trên ván quan tài, thoạt nhìn thấy mà phát hoảng.Người trong thôn thấy anh ta quả nhiên đã sống lại, đều ngây người ra, ai nấy kinh ngạc quay đầu lại nhìn Châu Thiện.

Châu Thiện dáng vẻ trang nghiêm, không buồn không vui nhìn lại bọn họ, dân làng lập tức cung kính nể phục..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương