Đúng thật sự, hôm nay là một ngày vô cùng sui sẻo. Đang đi giữa đường đến nhà người quen của hắn, thì chiếc xe này bỗng dưng bị kẹt máy. Cô và hắn bước xuống xe. Nhan y hàn chống tay.
"kỳ lạ, xe này dùng chưa đến một tháng. Sao nhanh hư như vậy chứ? chắc chắn có đứa nào hãm hại! bà nó mà biết đứa nào cố ý như vậy! để bà biết được, đừng mong sống!"
lương thần đứng cách đó không xa, lập tức hắt hơi mấy cái. Cô quay đầu:
"anh ốm sao?"
hắn lắc đầu, nhìn trời nhìn đất, không dám nhìn thẳng vào mắt người nào đó, sợ bị phát hiện, đến lúc đó...'đừng mong sống'.
Vậy là hai người họ phải đi bộ đến đó, thật may, con đường này cách không quá xa. Đi 15 phút là tới nơi. Sau khi hắn nói chuyện với người bên trong nhà xong. Vì nhà cũng không rộng lắm. Chỉ còn một phòng duy nhất. Cô với hắn xách hành lí vào trong. Căn nhà này được thiết kế trông giống với mấy nhà ngói thời xưa của các quan lại. Không có giường mà chỉ là chiếc mền trải xuống đất. Xung quanh đều là một màu nâu của gỗ. Phòng có ba của sổ. mở ra bên này, có thể thấy dãy anh đào. mở ra bên này, là hồ nước trong vắt trong vườn của ngôi nhà này. Mở ra đằng sau, lập tức thấy màn đêm yên tĩnh đầy sao! Kiến trúc nhà này thật bắt mắt! Nhan y hàn nhanh chóng mở vali ra lấy quần áo đi tắm. Nhưng ai mà ngờ.
" quái lạ! rõ ràng mật khẩu đúng, sao vẫn không mở được nhỉ? thử lại xem sao"
Cô nhấn lại lần nữa. rồi mở ra,
"vẫn không được!"
Lúc này, lương thần vừa tắm xong đi ra ngoài. Mái tóc ướt vuốt ngược, mặc khă tắm khoác lên người, để lộ ra bộ ngực rắn chắc. Nhìn yêu nghiệt chết người! Hắn ngồi trên ghế, thong thả hỏi cô:
"Sao vậy? không mở vali được à?"
Cô lắc đầu.
hắn mỉm cười:
"Vậy em lấy đồ của tôi mà mặc"
"Biến thái! cút!"
Lương thần vẫn vô cùng bình thản:
"bây giờ em không còn cách nào khác đâu!"
Cô vẫn không trả lời, loay hoay mở. Hắn tiếp tục nói:
"em có hai sự lựa chọn. Một là đi tắm và lấy đồ của tôi mặc. hai chính là không đi tắm, để như vậy mà đi ngủ"
Cả hai người im lặng. Rốt cục thì cuối cùng cô cũng đứng lên, mở tủ quần áo, chọn bừa một cái áo sơ mi trắng của hắn. Kết cục, lương thần chiến thắng toàn cục!
Cô đi tắm xong, mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng rãi, dài đến ngang đùi. Rụt dè đi dần về phía giường, cô đi đến đâu, hắn nhìn theo đến đó. Cuối cùng, cô nằm xuống giường, đắp chăn kín lút người. không lộ ra bất cứ thứ gì. Lương thần không làm gì, bình thản tắt điện, đi đến, nằm xuống bên cạnh cô. Kéo chăn của cô ra. đắp ngang người mình. NHan y hàn giật mình
"sao anh lại ngủ ở đây?"
Lương thần ngạc nhiên nhìn cô:
"đây là giường! anh không ngủ ở đây. Không lẽ ở dưới đất?"
Cô gật đầu:
"anh ngủ dưới đất đi! chúng ta không thể ngủ cùng nhau! hơn nữa, chiếc giường này tôi nằm trước! thì nó chính là của tôi Anh không phận sự. miễn vào!"
Lương thần ngạc nhiên:
"lý đó của em là như thế nào chứ? tôi không cần biết, tôi đẹp trai như vậy! Nhất định phải ngủ trên giường. hắn kéo chăn lại đắp lên người mình. cô lại dành chăn lại, đạp hắn một cái!
"Tuyệt đối không được! anh cút xuống! tên biến thái!"
hắn tiếp tục bò lên. Cuộc chiến diễn ra gay gắt.Tiếng kêu lúc lớn, lúc nhỏ từ trong phòng phát ra:
"ây yo"
"aaa"
"yyy"
"nga'''"
THật đúng dễ bị hiểu nhầm. Nhà này cách âm không tốt. ở căn phòng nào đó, một số người nào đó tỉnh dậy, nói:
"bọn trẻ bây giờ khỏe mạnh thật! đến giờ này mà vẫn còn tiếp tục!"
Sau trận chiến khốc liệt. Đến gần giờ sáng, cô với hắn cả hai mệt lử, chìm vào giấc ngủ sâu.
Sáng mai tỉnh dậy, cô ngọ nguậy đầu, thấy mình đang trong lòng ai. ngước mắt lên nhìn. Hắn cũng vừa vưa thức dậy. hai người đưa mắt nhìn nhau, nhìn cảnh tượng bây giờ. một tay hắn để cho cô gối. tay kia đặt trên bộ ngực của cô. Còn cô thì, chân gác qua người hắn. một tay sờ chúng chỗ đó của hắn! áo bị kéo lên, lộ ra cả quần lót màu hồng.
"AAAAAAAAA.........."
Tiếng hét long trời lở đất vang lên như nổ tung ngôi nhà. hắn bị cô cho ăn ngay bữa sáng bằng một cái bạt tai!
Mấy bạn ơi! bây giờ một tuần, mình sẽ ra một chap vào chủ nhật nha! Theo đúng lịch đó
"kỳ lạ, xe này dùng chưa đến một tháng. Sao nhanh hư như vậy chứ? chắc chắn có đứa nào hãm hại! bà nó mà biết đứa nào cố ý như vậy! để bà biết được, đừng mong sống!"
lương thần đứng cách đó không xa, lập tức hắt hơi mấy cái. Cô quay đầu:
"anh ốm sao?"
hắn lắc đầu, nhìn trời nhìn đất, không dám nhìn thẳng vào mắt người nào đó, sợ bị phát hiện, đến lúc đó...'đừng mong sống'.
Vậy là hai người họ phải đi bộ đến đó, thật may, con đường này cách không quá xa. Đi 15 phút là tới nơi. Sau khi hắn nói chuyện với người bên trong nhà xong. Vì nhà cũng không rộng lắm. Chỉ còn một phòng duy nhất. Cô với hắn xách hành lí vào trong. Căn nhà này được thiết kế trông giống với mấy nhà ngói thời xưa của các quan lại. Không có giường mà chỉ là chiếc mền trải xuống đất. Xung quanh đều là một màu nâu của gỗ. Phòng có ba của sổ. mở ra bên này, có thể thấy dãy anh đào. mở ra bên này, là hồ nước trong vắt trong vườn của ngôi nhà này. Mở ra đằng sau, lập tức thấy màn đêm yên tĩnh đầy sao! Kiến trúc nhà này thật bắt mắt! Nhan y hàn nhanh chóng mở vali ra lấy quần áo đi tắm. Nhưng ai mà ngờ.
" quái lạ! rõ ràng mật khẩu đúng, sao vẫn không mở được nhỉ? thử lại xem sao"
Cô nhấn lại lần nữa. rồi mở ra,
"vẫn không được!"
Lúc này, lương thần vừa tắm xong đi ra ngoài. Mái tóc ướt vuốt ngược, mặc khă tắm khoác lên người, để lộ ra bộ ngực rắn chắc. Nhìn yêu nghiệt chết người! Hắn ngồi trên ghế, thong thả hỏi cô:
"Sao vậy? không mở vali được à?"
Cô lắc đầu.
hắn mỉm cười:
"Vậy em lấy đồ của tôi mà mặc"
"Biến thái! cút!"
Lương thần vẫn vô cùng bình thản:
"bây giờ em không còn cách nào khác đâu!"
Cô vẫn không trả lời, loay hoay mở. Hắn tiếp tục nói:
"em có hai sự lựa chọn. Một là đi tắm và lấy đồ của tôi mặc. hai chính là không đi tắm, để như vậy mà đi ngủ"
Cả hai người im lặng. Rốt cục thì cuối cùng cô cũng đứng lên, mở tủ quần áo, chọn bừa một cái áo sơ mi trắng của hắn. Kết cục, lương thần chiến thắng toàn cục!
Cô đi tắm xong, mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng rãi, dài đến ngang đùi. Rụt dè đi dần về phía giường, cô đi đến đâu, hắn nhìn theo đến đó. Cuối cùng, cô nằm xuống giường, đắp chăn kín lút người. không lộ ra bất cứ thứ gì. Lương thần không làm gì, bình thản tắt điện, đi đến, nằm xuống bên cạnh cô. Kéo chăn của cô ra. đắp ngang người mình. NHan y hàn giật mình
"sao anh lại ngủ ở đây?"
Lương thần ngạc nhiên nhìn cô:
"đây là giường! anh không ngủ ở đây. Không lẽ ở dưới đất?"
Cô gật đầu:
"anh ngủ dưới đất đi! chúng ta không thể ngủ cùng nhau! hơn nữa, chiếc giường này tôi nằm trước! thì nó chính là của tôi Anh không phận sự. miễn vào!"
Lương thần ngạc nhiên:
"lý đó của em là như thế nào chứ? tôi không cần biết, tôi đẹp trai như vậy! Nhất định phải ngủ trên giường. hắn kéo chăn lại đắp lên người mình. cô lại dành chăn lại, đạp hắn một cái!
"Tuyệt đối không được! anh cút xuống! tên biến thái!"
hắn tiếp tục bò lên. Cuộc chiến diễn ra gay gắt.Tiếng kêu lúc lớn, lúc nhỏ từ trong phòng phát ra:
"ây yo"
"aaa"
"yyy"
"nga'''"
THật đúng dễ bị hiểu nhầm. Nhà này cách âm không tốt. ở căn phòng nào đó, một số người nào đó tỉnh dậy, nói:
"bọn trẻ bây giờ khỏe mạnh thật! đến giờ này mà vẫn còn tiếp tục!"
Sau trận chiến khốc liệt. Đến gần giờ sáng, cô với hắn cả hai mệt lử, chìm vào giấc ngủ sâu.
Sáng mai tỉnh dậy, cô ngọ nguậy đầu, thấy mình đang trong lòng ai. ngước mắt lên nhìn. Hắn cũng vừa vưa thức dậy. hai người đưa mắt nhìn nhau, nhìn cảnh tượng bây giờ. một tay hắn để cho cô gối. tay kia đặt trên bộ ngực của cô. Còn cô thì, chân gác qua người hắn. một tay sờ chúng chỗ đó của hắn! áo bị kéo lên, lộ ra cả quần lót màu hồng.
"AAAAAAAAA.........."
Tiếng hét long trời lở đất vang lên như nổ tung ngôi nhà. hắn bị cô cho ăn ngay bữa sáng bằng một cái bạt tai!
Mấy bạn ơi! bây giờ một tuần, mình sẽ ra một chap vào chủ nhật nha! Theo đúng lịch đó
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook