*********

Lăng yên mặc bộ váy màu xanh lá cây xinh đẹp, bước ra, mọi người reo hò ầm ĩ

"Lăng yên! lăng yên! lăng yên!"

Ba nam chính ánh mắt sáng ngời, tùy từng người mà có thái độ khác nhau. Như vũ minh thì vỗ tay kịch liệt theo bọn họ, lâm lục quân thì mỉm cười rạng ngời nhìn cô ta say đắm. Đường hàn thì ánh mắt lộ rõ vẻ thích thú. Ngược lại với mọi người, đám người của lương thần vẻ mặt như đi đám. Ngồi đầu là lương thần, vừa ôm cờ, vừa ngáp ngắn ngáp dài. Sao lâu như vậy chứ? mãi mà chưa thấy đến tiết mục của vợ ta. lăng yên duyên dáng cúi chào mọi người, nhẹ giọng cất lên giọng hát trong trẻo. Tất cả như im lặng bởi ca khúc vô cùng nhẹ nhàng của lăng yên. Nhan y hàn đứng ở trong nghe cô ta hát. THở dài một tiếng, quả nhiên là nữ chính, đã xinh đẹp lại còn hát hay, quả nhiên là qua bàn tay vàng của tác giả. Aiyo, may nhờ có trước đây, cô từng làm lao công cho các trung tâm dạy múa, thỉnh thoảng cũng có được xem qua. Bây giờ ít ra cũng biết nhảy vài điệu. Nhan y hàn mặc chiếc váy đỏ, tóc đen búi cao. đi đôi guốc màu đen bước ra sân khấu. Ánh mắt quyến rũ xinh đẹp, thu hút mọi ánh nhìn. Ba tên nam chủ cũng đứng hình trước dáng vẻ xinh đẹp này của cô. Lương thần nở không kiềm chế được trên mặt lộ rõ vẻ hớn hở, khóe miệng kéo dài đến tận măng tai! nói:

"Xinh không? Anh cưới về để làm chị dâu các chú có được không?"

Đám người đằng sau vui vẻ cười nói:

"Tất nhiên là được! đại ca! anh mà cặp với chị ấy thì phải nói là cặp đôi trời sinh! trai tài gái sắc!"

"phải! phải! hơn nữa bọn em cũng mát mặt thay anh!"

"chúng em tán thành! chúng em vô cùng tán thành!"

Hắn lắc đầu:

"aiya... tiếc rằng dùng đủ mọi cách mà cô gái này vẫn chưa có say nắng anh! Anh muốn cưới về lắm rồi mà người ta không cho thì anh biết phải làm sao chứ?"

" Đại ca à, người ta không cho, anh lừa cưới về là được! Cần gì phải e dè, đến lúc đó, gạo nấu chín thành cơm! chị dâu của bọn em muốn chạy cũng chạy đằng trời!"

Lương thần nghe đàn em nói vậy, trong lòng nảy sinh toan tính, nở nụ cười lộ rõ ý đồ đen tối trên gương mặt. Nhạc được cất lên, mọi người hướng mắt lên sân khấu. Dáng vẻ nhảy dancesport của cô, có thể khoe hết đường cong trên cơ thể. Lăng yên nhìn thấy cô được nhiều sự chú ý như vậy, trong lòng không khỏi ghen tị, tức giận đến mức lòng bàn tay siết chặt. Nhưng ngay sau đó, cô ta khôi phục vẻ mặt, nhìn cô đắc thắng, cô cứ chờ đó, sắp có kịch hay để xem rồi!

Lương thần chạy nhanh lên gần trên sân khấu ngắm cô rõ hơn. Mặc kệ người xung quanh để ý. Hắn vừa xem, vừa vỗ tay kịch liệt! Nhan y hàn đang nhảy, tự nhiên cô có cảm giác, dây chỉ ở đoạn váy đằng sau mông dường như chuẩn bị bung! Cô vừa nhảy, vừa lo lắng ngoái đầu ra xem, quả nhiên là vậy. Nhan y hàn định lấy tay ra, cố định lại chút thì không ngờ.

KHÔNG! BUNG MẤT RỒI! Sợi chỉ vừa lúc bật ra. mọi người ngạc nhiên, tất cả rầm rộ hướng mắt về sân thấy cảnh tượng đáng để xem!

lời tg: he he, xem bình luận. thấy có bn nói là chuyện nè không có ngược nam chủ à? có chứ! nhưng đợi sau này, mới tính từng chuyện một với chúng! có câu quân tử mười năm! trả thù chưa muộn, phải từ từ thì mới nếm rõ đau khổ chứ! uỳnh phát là đánh luôn thì không còn gì hấp phải không nào? chính vì vậy, chuyện mk khá khác biệt so với những chuyện nữ phụ trước đây! các bn cố gắng đón đọc và ủng hộ nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương