Nhất Kiến Chung Tình - Duy Na Tư
-
Chương 51
Sáng sớm hôm sau, Đan Cư và Ân Chẩn rời giường đánh răng rửa mặt xong, cậu liền ôm lấy bé Nubi yêu dấu của mình chui vào giường cuồng hôn.
「 Bé Nubi ngoan ngoãn ngủ nha!」 Đan Cư âu yếm nói với con chó bông, sau đó mới cùng Ân Chẩn xuống lầu ăn sáng.
Đến phòng ăn thì đã thấy trưởng bối đã có mặt đầy đủ.
「 Ba mẹ, chào buổi sáng.」 Đan Cư rất lễ phép chào các trưởng bối trước rồi mới ngồi xuống.
「 Ba mẹ, chào buổi sáng.」 Ân Chẩn cũng nói,
「 Chào buổi sáng, mau ăn đi! Đều nguội hết rồi.」 Đan phu nhân đại biểu đáp lại,
Bữa sáng hôm nay là món cháo Trung Quốc, Đan Cư rất thích, hai người bắt đầu ăn bữa sáng của mình.
Ăn xong, vợ chồng Đan thị liền nói với mọi người sẽ tham quan một số nơi xí nghiệp Bất Giản Đan kinh doanh.
Vừa lên xe, vợ chồng Đan Thị liền giới thiệu vài nơi kinh doanh cho mọi người biết, như là cửa hàng tiện lợi, nhà thuốc, nhà hàng, siêu thị, ngân hàng, bưu cục, thư cục, nhà ga và một số cửa hàng linh tinh khác. Đan Cư trước đó đại khái cũng đã biết, bởi vì có kỳ nghỉ hè trước đã đến đây ở một thời gian, đó là lúc vợ chồng Đan thị mới vừa mua được căn biệt thự này. Tham quan nội thành xong, mọi người liền thẳng tiến ra ngoại ô. Ngoại ô có một vài nông trại, mọi người liền ghé vào thăm mấy con ngựa, cừu và gia súc các loại, chơi một lát lại quay về nhà.
Sau khi xuống xe, Đan phu nhân cho hai đứa con mình về phòng nghỉ ngơi trước, chừng nào ăn trưa thì sẽ gọi cả hai xuống.
Đan Cư liền cùng Ân Chẩn trở về phòng xem phim. Đan Cư vui vẻ sai Ân Chẩn đi tìm phim, còn mình thì lại ở trên giường lăn lộn cùng bé Nubi.
「 Bé Nubi ơi bé Nubi, anh rất nhớ em nha! Bốn tháng rồi chưa có được ôm em nha! Em nhớ anh không?」Đan Cư nói với con chó bông.
「 Có, nó nhất định có nhớ em!」 Ân Chẩn vừa tìm phim vừa thay con chó bông trả lời.
「 Yeah! Bé Nubi nhớ anh nha! Anh rất vui á!」 Đan Cư vui vẻ cọ cọ chó bông,
「 Cư Nhi có muốn lần này đem nó về Đài Loan không? Để ở nhà anh đi, như vậy thì em có thể thường xuyên thấy nó.」
Ân Chẩn tìm được một bộ phim, quay trở lại giường hỏi người yêu.
「 Ân…… Vậy tìm một cái vali bự cho bé Nubi ngủ đi, bên cạnh vali phải chêm nhiều thứ mềm mềm vào! Như vậy bé Nubi sẽ không bị đụng!」
Đan Cư cố gắng nghĩ ra vài cách bảo hộ cho con chó bông yêu dấu của mình
「 Được được được, đều theo ý em.」 Ân Chẩn ôn nhu trấn an người yêu,
「 Ân!」 Đan Cư vui vẻ gật đầu. Hai người bắt đầu xem phim. Xem xong thì cũng vừa vặn đến giữa trưa.
Một quản gia của Đan gia xuất hiện mời hai người xuống ăn cơm. Trưa hôm nay cũng là do Đan phu nhân xuống bếp, bất quá đều là nấu những món đứa con thích ăn. Đan Cư nhìn thấy một toàn đặt đầy món ăn mình thích liền phi thường vui vẻ.
「 Cư Nhi mau xuống ăn, cả bàn này đều là chuẩn bị vì con!」 Đan phu nhân thực hiền lành nói với con mình.
「 Cám ơn mẹ!」
Đan Cư vui vẻ lập tức ngồi xuống ăn cơm. Mọi người thấy Đan Cư vui vẻ đương nhiên tâm tình cũng rất tốt, hơn nữa những món Đan Cư thích cơ hồ đều là món ăn gia đình, cũng sẽ không làm mọi người mất đi hứng thú, cho nên cứ coi như là khách chủ cùng vui đi.
Vài ngày sau, Đan Cư lại nhớ tới Ân Chẩn đã từng hứa dạy cho cậu cách luyện cơ bụng, cho nên liền níu kéo anh. Ân Chẩn tất nhiên là đem tuyệt chiêu của mình nói cho người yêu biết. Đan Cư còn rất nghiêm túc kéo người yêu đến phòng tập thể hình luyện tập, còn Ân Chẩn thì đứng ở một bên kiểm tra từng động tác một. Xem ra Đan Cư thật sự hy vọng có một dáng người kiện mỹ a! Ân Chẩn đương nhiên là muốn thành toàn cho người yêu rồi! Nhưng mà dựa thể chất và dáng người của Đan Cư mà nói, vẫn không thể nào đô con hơn anh nổi, nhưng việc này không thể cho cậu biết, bằng không Đan Cư nhất định sẽ giận dữ không thèm nói chuyện với Ân Chẩn nữa.
「 Bé Nubi ngoan ngoãn ngủ nha!」 Đan Cư âu yếm nói với con chó bông, sau đó mới cùng Ân Chẩn xuống lầu ăn sáng.
Đến phòng ăn thì đã thấy trưởng bối đã có mặt đầy đủ.
「 Ba mẹ, chào buổi sáng.」 Đan Cư rất lễ phép chào các trưởng bối trước rồi mới ngồi xuống.
「 Ba mẹ, chào buổi sáng.」 Ân Chẩn cũng nói,
「 Chào buổi sáng, mau ăn đi! Đều nguội hết rồi.」 Đan phu nhân đại biểu đáp lại,
Bữa sáng hôm nay là món cháo Trung Quốc, Đan Cư rất thích, hai người bắt đầu ăn bữa sáng của mình.
Ăn xong, vợ chồng Đan thị liền nói với mọi người sẽ tham quan một số nơi xí nghiệp Bất Giản Đan kinh doanh.
Vừa lên xe, vợ chồng Đan Thị liền giới thiệu vài nơi kinh doanh cho mọi người biết, như là cửa hàng tiện lợi, nhà thuốc, nhà hàng, siêu thị, ngân hàng, bưu cục, thư cục, nhà ga và một số cửa hàng linh tinh khác. Đan Cư trước đó đại khái cũng đã biết, bởi vì có kỳ nghỉ hè trước đã đến đây ở một thời gian, đó là lúc vợ chồng Đan thị mới vừa mua được căn biệt thự này. Tham quan nội thành xong, mọi người liền thẳng tiến ra ngoại ô. Ngoại ô có một vài nông trại, mọi người liền ghé vào thăm mấy con ngựa, cừu và gia súc các loại, chơi một lát lại quay về nhà.
Sau khi xuống xe, Đan phu nhân cho hai đứa con mình về phòng nghỉ ngơi trước, chừng nào ăn trưa thì sẽ gọi cả hai xuống.
Đan Cư liền cùng Ân Chẩn trở về phòng xem phim. Đan Cư vui vẻ sai Ân Chẩn đi tìm phim, còn mình thì lại ở trên giường lăn lộn cùng bé Nubi.
「 Bé Nubi ơi bé Nubi, anh rất nhớ em nha! Bốn tháng rồi chưa có được ôm em nha! Em nhớ anh không?」Đan Cư nói với con chó bông.
「 Có, nó nhất định có nhớ em!」 Ân Chẩn vừa tìm phim vừa thay con chó bông trả lời.
「 Yeah! Bé Nubi nhớ anh nha! Anh rất vui á!」 Đan Cư vui vẻ cọ cọ chó bông,
「 Cư Nhi có muốn lần này đem nó về Đài Loan không? Để ở nhà anh đi, như vậy thì em có thể thường xuyên thấy nó.」
Ân Chẩn tìm được một bộ phim, quay trở lại giường hỏi người yêu.
「 Ân…… Vậy tìm một cái vali bự cho bé Nubi ngủ đi, bên cạnh vali phải chêm nhiều thứ mềm mềm vào! Như vậy bé Nubi sẽ không bị đụng!」
Đan Cư cố gắng nghĩ ra vài cách bảo hộ cho con chó bông yêu dấu của mình
「 Được được được, đều theo ý em.」 Ân Chẩn ôn nhu trấn an người yêu,
「 Ân!」 Đan Cư vui vẻ gật đầu. Hai người bắt đầu xem phim. Xem xong thì cũng vừa vặn đến giữa trưa.
Một quản gia của Đan gia xuất hiện mời hai người xuống ăn cơm. Trưa hôm nay cũng là do Đan phu nhân xuống bếp, bất quá đều là nấu những món đứa con thích ăn. Đan Cư nhìn thấy một toàn đặt đầy món ăn mình thích liền phi thường vui vẻ.
「 Cư Nhi mau xuống ăn, cả bàn này đều là chuẩn bị vì con!」 Đan phu nhân thực hiền lành nói với con mình.
「 Cám ơn mẹ!」
Đan Cư vui vẻ lập tức ngồi xuống ăn cơm. Mọi người thấy Đan Cư vui vẻ đương nhiên tâm tình cũng rất tốt, hơn nữa những món Đan Cư thích cơ hồ đều là món ăn gia đình, cũng sẽ không làm mọi người mất đi hứng thú, cho nên cứ coi như là khách chủ cùng vui đi.
Vài ngày sau, Đan Cư lại nhớ tới Ân Chẩn đã từng hứa dạy cho cậu cách luyện cơ bụng, cho nên liền níu kéo anh. Ân Chẩn tất nhiên là đem tuyệt chiêu của mình nói cho người yêu biết. Đan Cư còn rất nghiêm túc kéo người yêu đến phòng tập thể hình luyện tập, còn Ân Chẩn thì đứng ở một bên kiểm tra từng động tác một. Xem ra Đan Cư thật sự hy vọng có một dáng người kiện mỹ a! Ân Chẩn đương nhiên là muốn thành toàn cho người yêu rồi! Nhưng mà dựa thể chất và dáng người của Đan Cư mà nói, vẫn không thể nào đô con hơn anh nổi, nhưng việc này không thể cho cậu biết, bằng không Đan Cư nhất định sẽ giận dữ không thèm nói chuyện với Ân Chẩn nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook