Nhất Kiến Chung Tình - Duy Na Tư
-
Chương 50
Ăn cơm tráng miệng xong, Đan phu nhân để cho hai đứa con về phòng tắm rửa nghỉ ngơi trước, ngồi máy bay lâu nhất định đã rất mệt rồi. Đan Cư vui vẻ cùng Ân Chẩn tắm bồn, thỏa mãn dựa vào người Ân Chẩn
「 Cư Nhi gặp được ba mẹ thì rất vui vẻ nha!」 Ân Chẩn ôn nhu sờ sờ người yêu đầu cũng nói,
「 Phải! Bốn tháng rồi không gặp đó!」 Đan Cư khó nén vui vẻ trả lời,
「 Vậy Cư Nhi có nghĩ tới đi du học không, chọn học một trường gần nơi ba mẹ đang sống?」 Ân Chẩn hỏi,
「 Có a! Nhưng ba mẹ đều nói không hy vọng em làm như vậy, bởi vì bọn họ vẫn rất thường xuyên thay đổi chỗ ở, cho nên em vẫn phải ở lại Đài Loan.」
Đan Cư có một chút thất vọng nói, Ân Chẩn lập tức phát giác mình đã nói sai.
「 May mắn Cư Nhi còn ở lại Đài Loan a! Bằng không chúng ta không có biện pháp gặp nhau rồi, không phải sao?」 Ân Chẩn nói.
「 Ân! May mà em không đi du học, bằng không sẽ không thể hạnh phúc giống như bay giờ!」 Đan Cư lại lần nữa tươi cười,
「 Phải!」 Ân Chẩn cũng mỉm cười nói.
Hai người tắm bồn đến thoải mái mới đứng lên lau khô người mặc áo choàng tắm. Bởi vì Ân Chẩn muốn thay người yêu sấy tóc, vì thế Đan Cư ngoan ngoãn ngồi chờ, đợi anh lấy lược và máy sấy lại đây, bắt đầu thay cậu chải lại tóc.
「 Tóc của Cư Nhi thật tốt! Rất mềm, sờ thích!」 Ân Chẩn vừa dịu dàng sấy tóc cho người yêu vừa nói.
「 Thật sao!」 Đan Cư được khen liền vui vẻ. Ân Chẩn rất nhanh đã sửa sang xong tóc tai cho người yêu.
「 Đến lượt em thay Chẩn sấy tóc!」 Đan Cư lập tức nói.
「 Được, lại đây.」 Ân Chẩn không cự tuyệt, hai người trao đổi vị trí cho nhau.
Đan Cư học theo Ân Chẩn, lại còn thêm phần phục vụ mát xa đầu. Ân Chẩn thoải mái nhắm mắt lại. Tóc của hai người cũng không dài lắm, cho nên rất nhanh đã khô rồi.
「 Chẩn thoải mái không?」 Đan Cư hỏi,
「 Rất thoải mái! Cư Nhi quả là lợi hại!」 Ân Chẩn khen ngợi người yêu,
「 Em học từ mẹ đó. Mẹ rất là lợi hại nha!」 Đan Cư nói,
「 Vậy lần sau em nhớ nói mẹ dạy em trọn bộ khóa học mát xa phục vụ anh nha!」 Ân Chẩn nói,
「 Được!」 Đan Cư cao hứng đáp ứng.
Đem chút tài cái làm vì người yêu hóa ra lại cảm thấy rất vui vẻ nha!
Sau khi hai người lăn qua lộn lại xong liền cùng leo lên giường, Ân Chẩn lúc này mới cảm thấy phòng của người yêu kỳ thực trang trí rất đáng yêu. Cả cái giường đều là hình con Snoopy a!
Ngay cả trên giường cũng có một con chó bông Snoopy cực kỳ bự, xem ra Cư Nhi lúc trước có thói quen ôm con này đi ngủ a!
「 Ân……. Bé Nubi phải ngủ sao đây……」 Đan Cư không biết để bạn chó bông lâu năm của mình ngủ ở chỗ nào khiến cậu rầu hết sức.
「 Trước đem nó ra sô pha kia đi! Lấy chăn đắp cho nó, ngày mai đi tìm cái giường nó cho nó ngủ. Như vậy được không?」 Ân Chẩn thay người yêu ra chủ ý,
「 Ân……」 Đan Cư có vẻ rất luyến tiếc khi phải để chó bông của mình đi ra sô pha ngủ, nhưng cậu vẫn đem bé Nubi đặt ra kia, đắp chăn cho nó, xong lại còn hôn nó thêm một cái.
「 Bé Nubi ngủ ngon.」 Đan Cư nói, sau đó liền leo lên giường chui vào lòng Ân Chẩn, không nói lời nào.
「 Cư Nhi băn khoăn sao?」 Ân Chẩn hỏi người yêu,
「 Ân…… Bé Nubi thật đáng thương…… Nó là quà ba mẹ tặng em lúc em tròn 16 tuổi…… Từ đó đến giờ nó vẫn luôn ở cùng với em……Mãi cho đến khi ba mẹ xuất ngoại định cư, em cũng phải đi học đại học, ký túc xá không đủ chỗ, cho nên mới để nó theo ba mẹ đến đây….. Một năm có hết tám tháng là không có người ngủ cùng nó rồi……」 Đan Cư nói với giọng cực kỳ nhỏ, cảm giác giống như muốn khóc.
「 Cư Nhi ngoan, bé Nubi không muốn nhìn thấy em khóc nha! Nó nhất định biết em có nỗi khổ mà.」 Ân Chẩn ôn nhu an ủi người yêu,
「 Thật sao?」 Đan Cư hỏi,
「 Thật, hơn nữa lúc khác em ôm nó cũng được mà! Chỉ cần chúng ta ở trong phòng là được, như vậy nó cũng không cảm thấy vắng vẻ a!」 Ân Chẩn thay người yêu nghĩ cách,
「 Ân! Em phải thường xuyên ôm bé Nubi」 Đan Cư sắt son thề thốt
「 Ân, ngủ thôi!」 Ân Chẩn nói,
「 Ân, Chẩn ngủ ngon……」 Đan Cư rất nhanh liền đang ngủ, Ân Chẩn cũng tiến vào mộng đẹp.
「 Cư Nhi gặp được ba mẹ thì rất vui vẻ nha!」 Ân Chẩn ôn nhu sờ sờ người yêu đầu cũng nói,
「 Phải! Bốn tháng rồi không gặp đó!」 Đan Cư khó nén vui vẻ trả lời,
「 Vậy Cư Nhi có nghĩ tới đi du học không, chọn học một trường gần nơi ba mẹ đang sống?」 Ân Chẩn hỏi,
「 Có a! Nhưng ba mẹ đều nói không hy vọng em làm như vậy, bởi vì bọn họ vẫn rất thường xuyên thay đổi chỗ ở, cho nên em vẫn phải ở lại Đài Loan.」
Đan Cư có một chút thất vọng nói, Ân Chẩn lập tức phát giác mình đã nói sai.
「 May mắn Cư Nhi còn ở lại Đài Loan a! Bằng không chúng ta không có biện pháp gặp nhau rồi, không phải sao?」 Ân Chẩn nói.
「 Ân! May mà em không đi du học, bằng không sẽ không thể hạnh phúc giống như bay giờ!」 Đan Cư lại lần nữa tươi cười,
「 Phải!」 Ân Chẩn cũng mỉm cười nói.
Hai người tắm bồn đến thoải mái mới đứng lên lau khô người mặc áo choàng tắm. Bởi vì Ân Chẩn muốn thay người yêu sấy tóc, vì thế Đan Cư ngoan ngoãn ngồi chờ, đợi anh lấy lược và máy sấy lại đây, bắt đầu thay cậu chải lại tóc.
「 Tóc của Cư Nhi thật tốt! Rất mềm, sờ thích!」 Ân Chẩn vừa dịu dàng sấy tóc cho người yêu vừa nói.
「 Thật sao!」 Đan Cư được khen liền vui vẻ. Ân Chẩn rất nhanh đã sửa sang xong tóc tai cho người yêu.
「 Đến lượt em thay Chẩn sấy tóc!」 Đan Cư lập tức nói.
「 Được, lại đây.」 Ân Chẩn không cự tuyệt, hai người trao đổi vị trí cho nhau.
Đan Cư học theo Ân Chẩn, lại còn thêm phần phục vụ mát xa đầu. Ân Chẩn thoải mái nhắm mắt lại. Tóc của hai người cũng không dài lắm, cho nên rất nhanh đã khô rồi.
「 Chẩn thoải mái không?」 Đan Cư hỏi,
「 Rất thoải mái! Cư Nhi quả là lợi hại!」 Ân Chẩn khen ngợi người yêu,
「 Em học từ mẹ đó. Mẹ rất là lợi hại nha!」 Đan Cư nói,
「 Vậy lần sau em nhớ nói mẹ dạy em trọn bộ khóa học mát xa phục vụ anh nha!」 Ân Chẩn nói,
「 Được!」 Đan Cư cao hứng đáp ứng.
Đem chút tài cái làm vì người yêu hóa ra lại cảm thấy rất vui vẻ nha!
Sau khi hai người lăn qua lộn lại xong liền cùng leo lên giường, Ân Chẩn lúc này mới cảm thấy phòng của người yêu kỳ thực trang trí rất đáng yêu. Cả cái giường đều là hình con Snoopy a!
Ngay cả trên giường cũng có một con chó bông Snoopy cực kỳ bự, xem ra Cư Nhi lúc trước có thói quen ôm con này đi ngủ a!
「 Ân……. Bé Nubi phải ngủ sao đây……」 Đan Cư không biết để bạn chó bông lâu năm của mình ngủ ở chỗ nào khiến cậu rầu hết sức.
「 Trước đem nó ra sô pha kia đi! Lấy chăn đắp cho nó, ngày mai đi tìm cái giường nó cho nó ngủ. Như vậy được không?」 Ân Chẩn thay người yêu ra chủ ý,
「 Ân……」 Đan Cư có vẻ rất luyến tiếc khi phải để chó bông của mình đi ra sô pha ngủ, nhưng cậu vẫn đem bé Nubi đặt ra kia, đắp chăn cho nó, xong lại còn hôn nó thêm một cái.
「 Bé Nubi ngủ ngon.」 Đan Cư nói, sau đó liền leo lên giường chui vào lòng Ân Chẩn, không nói lời nào.
「 Cư Nhi băn khoăn sao?」 Ân Chẩn hỏi người yêu,
「 Ân…… Bé Nubi thật đáng thương…… Nó là quà ba mẹ tặng em lúc em tròn 16 tuổi…… Từ đó đến giờ nó vẫn luôn ở cùng với em……Mãi cho đến khi ba mẹ xuất ngoại định cư, em cũng phải đi học đại học, ký túc xá không đủ chỗ, cho nên mới để nó theo ba mẹ đến đây….. Một năm có hết tám tháng là không có người ngủ cùng nó rồi……」 Đan Cư nói với giọng cực kỳ nhỏ, cảm giác giống như muốn khóc.
「 Cư Nhi ngoan, bé Nubi không muốn nhìn thấy em khóc nha! Nó nhất định biết em có nỗi khổ mà.」 Ân Chẩn ôn nhu an ủi người yêu,
「 Thật sao?」 Đan Cư hỏi,
「 Thật, hơn nữa lúc khác em ôm nó cũng được mà! Chỉ cần chúng ta ở trong phòng là được, như vậy nó cũng không cảm thấy vắng vẻ a!」 Ân Chẩn thay người yêu nghĩ cách,
「 Ân! Em phải thường xuyên ôm bé Nubi」 Đan Cư sắt son thề thốt
「 Ân, ngủ thôi!」 Ân Chẩn nói,
「 Ân, Chẩn ngủ ngon……」 Đan Cư rất nhanh liền đang ngủ, Ân Chẩn cũng tiến vào mộng đẹp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook