Nhẫn Giả Hệ Thống
-
Chương 74: Máu ngoài chiến tuyến
Tuyến phòng vệ phía ngoài Bridge hiện giờ có một vạn năm ngàn binh lính tinh nhuệ và năm ngàn lính đánh thuê và lính dự bị. Nhiệm vụ của họ là phải kiềm hãm bước tiến của địch quân đến rạng sáng, tức là trong vòng bốn giờ đồng hồ họ không thể để cho quân đội Tinh Hà tiến sâu vào bốn ki lô mét. Chiến lũy này được xây vội vàng dài chỉ ba dặm, tường đất cũng chỉ cao bốn mét, nằm phía ngoài cả lũy đất phòng thủ do Franz xây dựng. Salah lựa chọn nơi này nằm giữa những luồng kênh rạch, lại dùng thổ tường thuật dựng lên một tường đất dài tạm gọi là “Lũy”. Khi họ rút lui có thể thông qua những đường nhỏ ven những con kênh chằng chịt vừa rút vừa đánh địch. Binh lính Tinh Hà đế quốc quá đông chắc chắn sẽ không cơ động bằng họ.
Lúc này hai vạn binh sĩ nằm tựa vào tường đất, ở phía trong lũy chiến đấu vẫn còn tiếp tục, mọi người thi thoảng còn có thể thấy được từng tia sáng từ thanh gươm của Gamabunta lóe sáng. Ai cũng biết họ vừa là “chim mồi”, vừa lại “cùm chân” của địch. Từ nay đến sáng họ sẽ phải chiến đấu với mười vạn quân địch mà không có viện quân.
“Này nhóc, nhóc bao nhiêu tuổi rồi?”
“Dạ, mười sáu tuổi, còn chú?”
“Chú đã năm mươi tám tuổi rồi”.
“Chú sao lại ở đây, không phải thời hạn nghĩa vụ quân sự là từ 18 đến 32 tuổi thôi sao?”
“Là chú tự nguyện đi, chú là cảnh sát, khi trước vẫn ở trong Sư đoàn Tia Chớp đây, làm sao có thể không ra chiến trường đây”.
“A, sau này cháu cũng muốn gia nhập Sư đoàn, phục vụ cho thành chủ”.
“Ha ha, sai rồi, thành chủ không phải từng nói quân đội là từ dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu sao”.
Giữa chiến lũy yên lặng khẽ vang lên một tiếng nói khẽ của một trung niên mặt thẹo, chỉ còn lại một cánh tay, trên người mặc một bộ giáp màu cam, trên ngực in hình “Tia Chớp đỏ” đây chính là một cảnh sát nằm trong lực lượng dự bị, còn bên kia là một thiếu niên trẻ, chỉ mặc áo võ sĩ màu đen có sáu chiếc cúc áo in hình tia chớp vàng, trên đầu là một cái mũ kê bi in hình tia chớp màu trắng tượng trưng cho lực lượng thiếu sinh quân.
Theo chế độ của lực lượng vũ trang Bridge, binh sĩ khi bị thương, giảm khả năng chiến đấu sẽ được chuyển về phía sau gia nhập lực lượng cảnh sát vũ trang giữ gìn an ninh pháo đài. Nhưng bởi vì chiến cuộc quyết liệt, trong vài ngày lực lượng chính quy bỗng chốc bị thương vong một phần năm, bao vây đám cường giả của Tinh Hà đế quốc lại phải dùng đến ba vạn binh sĩ, Franz không thể nào không đưa lực lượng dự bị vào vòng chiến. Trên chiến tuyến bây giờ có ít nhất hơn hai ngàn cảnh sát và học viên trường quân sự Bridge tham chiến.
“Keng, keng, keng”.
“Quân địch đến rồi, chuẩn bị chiến đấu”.
Bốn phía vang lên tiếng chuông báo động, hai chú cháu hai tay cùng nắm chặt trường thương. Thiếu niên hơi run rẩy một chút, mặt mũi tái đi, viên cảnh sát khẽ đưa bàn tay vuốt vuốt đầu hắn mỉm cười an ủi. Ai cũng có một thời là tân binh, nhớ khi trước hắn lần đầu tiên đánh trận còn tè cả ra quần.
Cách lũy đất vài trăm mét, quân đội Tinh Hà vất vả vượt qua những con rạch đông như kiến cỏ xung phong về tường đất. Đi đầu là đội quân ‘pháo hôi” trang bị yếu kém nhất, phía sau là một hàng bộ binh hạng nặng, tiếp đó là trường thương binh, cung tiễn thủ. Hai cánh là hai hàng kị binh vẫn đứng bất động về phía sau.
“Cái gì trên trời thế kia”.
Giữa bầu trời đêm bỗng nhiên xuất hiện hàng ngàn chấm sáng, dường như đang bay về phía chiến lũy. Cảnh sát đại thúc ló đầu ra nhìn lên bỗng hô lên.
“Là lưu tinh hỏa vũ, mọi người ẩn nấp mau”.
Nói rồi ôm lấy thiếu niên áp sát vào tường đất. Các binh sĩ khác vừa nghe thấy là ma pháp cũng vội vàng ẩn nấp vào chiến lũy.
“Oanh”.
“Oanh”.
“Oanh”.
…
Hàng ngàn quả cầu lửa rơi thẳng xuống chiến lũy phá ra từng lỗ hổng to lớn. Tuy chiến lũy là do nhẫn thuật xây dựng lên, nhưng cũng không thể chịu được một lượng lớn công kích như thế, một mảng tường rộng hai mươi mấy mét bị đổ sập chôn vùi gần một trăm binh sĩ. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ thấy sức tàn phá của ma pháp sư là như thế nào.
“Thổ độn, Long đạn chi thổ”.
“Hỏa độn, Zukoku”. (Thuật này không biết dịch ra là cái gì nên cứ để tên gốc vậy).
Một đầu rồng từ dưới đất mọc lên, miệng rồng mở rộng phát ra một ánh sáng tinh khiết rồi như một khẩu bích kích pháo bắn ra từng đám bùn đất khổng lồ đông cứng bay về phía đội hình quân Tinh Hà. Kinh khủng hơn là khi quân đội Tinh Hà kéo nhau xông vào lỗ thủng của chiến lũy thì một cột lửa, không, đúng là là một luồng năng lượng hỏa diễm khổng lồ như tuyệt chiêu của gao chúa gaoranger từ trong lỗ thủng phóng ra xuyên thủng đội hình “pháo hôi”, không những thế luồng hỏa diễm đó còn phá vỡ cả đội hình trọng giáp chiến sĩ mà không hề có ý dừng lại.
“Đa trọng thổ tường thuật”
“Thủy mạc kết giới”.
Từng hàng, từng hàng tường đất dựng lên cũng không chắn được hỏa diễm, nhưng bỗng nhiên một đạo kết giới màu lam nhạt bỗng phủ xuống, hỏa diễm như gặp thiên địch tự nhiên tàn lụi. Lúc này ma pháp sư trong quân đội Tinh Hà cũng có một doanh ma pháp sư đoàn gồm hai trăm vị trung cấp đến cao cấp ma pháp sư, đứng đầu là một vị Pháp Thánh thủy hệ và một vị ma đạo sư Hỏa hệ. “Lưu tinh hỏa vũ” chính là do vị Hỏa hệ ma đạo sư phóng ra mà kết giới vừa rồi chính là do vị pháp Thánh phóng ra bảo vệ quân đội Tinh Hà. Thế nhưng hai nhẫn thuật của Salah và Kasuo cũng tạo thành thương vong vô cùng lớn cho quân Tinh Hà, nhất là Kasuo, “pháo hôi” không cần tính, chỉ riêng trọng giáp chiến sĩ cũng đã bị chết cháy hơn trăm người, mà trường thương binh thương vong nhiều hơn gấp đôi.
Đứng đằng sau cùng của đội hình Tinh Hà quân đội là ma pháp sư đoàn được bảo hộ bởi một ngàn trọng giáp binh sĩ đứng thành một phương trận. Vị pháp Thánh thủy hệ đen sạm gương mặt, thật không ngờ dưới mũi ma pháp sư đối phương lại có thể tạo thành thương tổn cho binh sĩ Tinh Hà.
“Ma pháp sư đối phương thật không đơn giản, ta cảm nhận được phía trong tường đất có một năng lượng như ma pháp duy trì chống đối lại với lưu tinh hỏa vũ. Nếu chỉ là tường đất bình thường chỉ sợ đã bị sớm đánh nát”.
Vị hỏa hệ ma đạo sư nhíu mày nói. Pháp Thánh cũng khẽ gật đầu đồng ý. Hắn không hề tiếp tục thả ra ma pháp bởi vì theo như quy tắc ngầm của chiến trường Thánh cấp cường giả đã không thể trực tiếp giao chiến bình thường, huống chi bên trong lũy chỉ có hai vạn quân mà chưa có một người đạt tới Thánh cấp. Hắn quay sang nói với Hỏa hệ ma đạo sư.
“Từ giờ ngươi chỉ huy pháp sư đoàn trợ chiến, ta đi bảo vệ Thái tử”.
Bây giờ bên trong lũy đã đánh thành một đoàn. Chiến tuyến dài bốn dặm đâu đâu cũng là cảnh đầu rơi máu đổ. Tường đất cao bốn mét hầu như không trợ giúp gì được nhiều cho quân Ala, binh sĩ Tinh Hà cứ ba người một tổ trợ giúp nhau leo lên tường đất, mà quân Ala thì tận giúp tất cả mọi thứ họ có để đẩy lùi địch xuống khỏi lũy. Tại lỗ trống của lũy thì càng bị biến thành cối xay thịt. Salah bỏ vào đây năm nghìn binh sĩ tinh nhuệ của Sư đoàn lập thành từng đạo phòng tuyến xen kẽ giữa trọng trang chiến sĩ và trường thương binh kiên quyết không cho quân đội Tinh Hà tiến lên dùng nữa bước.
“Thổ độn, địa lăng chi thổ”.
Mặt đất rung chuyển, bốn phía đất đá bỗng nhiên dâng cao bao vây lấy hơn một trăm binh sĩ Tinh Hà đế quốc tạo thành một nấm mộ khổng lồ, bên trong tiếng kêu thảm thiết vọng ra, máu chảy ra bên ngoài, kết cục của họ ai cũng có thể biết nhưng cũng chẳng ai quan tâm, trên chiến trường phút giây nào lại không có người chết.
“Hỏa phượng triều dâng”.
Bên kia ma pháp sư đoàn của Tinh Hà để quốc cũng bắt đầu đáp trả, một con sóng quét thẳng vào đội hình trọng trang chiến sĩ, trong phút chốc thôn phệ mất hàng chiến sĩ đầu tiên. Salah đôi mắt như nứt ra vội vàng tạo thêm một đạo tường đất chặn ngọn lửa lại, cũng lấp lại chỗ trống của lũy đất.
Cả chiến trường vang vọng tiếng kêu la thảm thiết, máu và lửa. Tinh Hà đế quốc đã đầu nhập vào năm vạn đại quân, chiến tuyến của binh sĩ Bridge đã lung lay sắp đổ.
“Không xong rồi tướng quân, thêm một mảng tường bị đổ sụp, chúng ta sắp không trụ được”.
Một viên tiểu tướng trên mặt vẫn còn đầy vết máu thông báo cho Salah. Bọn họ đã chiến đấu suốt một giờ, binh sĩ cũng thiệt hại gần một phần tư. Salah giết đỏ cả mắt chợt tỉnh táo thu lại trường kiếm còn dính đầy máu quả quyết nói.
“Truyền lệnh, rút lui về lũy thứ hai, Kasuo đoạn hậu”.
“Tốt a”.
Kasuo chém ngang lưng một tên địch vẫn vui vẻ nói.
“Rút về lũy hai, rút về lũy thứ hai”.
Lệnh rút lui nhanh chóng lan ra cả chiến tuyến, các tuyến quân bắt đầu chia nhỏ theo các con đường nhỏ bắt qua kênh, rạch mà rút lui.
“Chú à, chúng ta lui thôi”.
Thiếu niên thiếu sinh quân hô lớn với viên cảnh sát chỉ còn một tay vẫn còn hăng say giết địch. Viên cảnh sát quay đầu lại, đôi mắt bỗng mở trừng lớn hô lên.
“Cẩn thận”.
Nói rồi tay ném đi thanh trường kiếm, thanh kiếm bay lướt qua gương mặt thơ ngây của thiếu niên cắm vào lồng ngực một tên lính Tinh Hà đế quốc đang định đánh lén.
“Phập”.
Cùng lúc đó một thanh trường thương cũng đâm xuyên bụng viên cảnh sát. Viên cảnh sát tay nắm chặt trường thương xoay một vòng đá bay tên địch quay lại hô lớn.
“Nhóc con chạy mau, cố gắng sống sót để trở thành quân nhân của Sư đoàn Tia Chớp”.
“Chú ơi…”.
Thiếu niên còn đang định nói gì đó thì một binh sĩ đã cấp lấy vai hắn mà rút về sau. Thiếu niên đôi mắt đẫm lệ hướng về phía viên cảnh sát đã hi sinh cho hắn trên mặt vẫn còn nụ cười mãn nguyện.
“Hỏa độn, Hỏa long chi thuật”.
Một ngọn lửa xẹt qua, tất cả trong mắt thiếu niên chỉ còn là màu đỏ của lửa và máu.
Lúc này hai vạn binh sĩ nằm tựa vào tường đất, ở phía trong lũy chiến đấu vẫn còn tiếp tục, mọi người thi thoảng còn có thể thấy được từng tia sáng từ thanh gươm của Gamabunta lóe sáng. Ai cũng biết họ vừa là “chim mồi”, vừa lại “cùm chân” của địch. Từ nay đến sáng họ sẽ phải chiến đấu với mười vạn quân địch mà không có viện quân.
“Này nhóc, nhóc bao nhiêu tuổi rồi?”
“Dạ, mười sáu tuổi, còn chú?”
“Chú đã năm mươi tám tuổi rồi”.
“Chú sao lại ở đây, không phải thời hạn nghĩa vụ quân sự là từ 18 đến 32 tuổi thôi sao?”
“Là chú tự nguyện đi, chú là cảnh sát, khi trước vẫn ở trong Sư đoàn Tia Chớp đây, làm sao có thể không ra chiến trường đây”.
“A, sau này cháu cũng muốn gia nhập Sư đoàn, phục vụ cho thành chủ”.
“Ha ha, sai rồi, thành chủ không phải từng nói quân đội là từ dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu sao”.
Giữa chiến lũy yên lặng khẽ vang lên một tiếng nói khẽ của một trung niên mặt thẹo, chỉ còn lại một cánh tay, trên người mặc một bộ giáp màu cam, trên ngực in hình “Tia Chớp đỏ” đây chính là một cảnh sát nằm trong lực lượng dự bị, còn bên kia là một thiếu niên trẻ, chỉ mặc áo võ sĩ màu đen có sáu chiếc cúc áo in hình tia chớp vàng, trên đầu là một cái mũ kê bi in hình tia chớp màu trắng tượng trưng cho lực lượng thiếu sinh quân.
Theo chế độ của lực lượng vũ trang Bridge, binh sĩ khi bị thương, giảm khả năng chiến đấu sẽ được chuyển về phía sau gia nhập lực lượng cảnh sát vũ trang giữ gìn an ninh pháo đài. Nhưng bởi vì chiến cuộc quyết liệt, trong vài ngày lực lượng chính quy bỗng chốc bị thương vong một phần năm, bao vây đám cường giả của Tinh Hà đế quốc lại phải dùng đến ba vạn binh sĩ, Franz không thể nào không đưa lực lượng dự bị vào vòng chiến. Trên chiến tuyến bây giờ có ít nhất hơn hai ngàn cảnh sát và học viên trường quân sự Bridge tham chiến.
“Keng, keng, keng”.
“Quân địch đến rồi, chuẩn bị chiến đấu”.
Bốn phía vang lên tiếng chuông báo động, hai chú cháu hai tay cùng nắm chặt trường thương. Thiếu niên hơi run rẩy một chút, mặt mũi tái đi, viên cảnh sát khẽ đưa bàn tay vuốt vuốt đầu hắn mỉm cười an ủi. Ai cũng có một thời là tân binh, nhớ khi trước hắn lần đầu tiên đánh trận còn tè cả ra quần.
Cách lũy đất vài trăm mét, quân đội Tinh Hà vất vả vượt qua những con rạch đông như kiến cỏ xung phong về tường đất. Đi đầu là đội quân ‘pháo hôi” trang bị yếu kém nhất, phía sau là một hàng bộ binh hạng nặng, tiếp đó là trường thương binh, cung tiễn thủ. Hai cánh là hai hàng kị binh vẫn đứng bất động về phía sau.
“Cái gì trên trời thế kia”.
Giữa bầu trời đêm bỗng nhiên xuất hiện hàng ngàn chấm sáng, dường như đang bay về phía chiến lũy. Cảnh sát đại thúc ló đầu ra nhìn lên bỗng hô lên.
“Là lưu tinh hỏa vũ, mọi người ẩn nấp mau”.
Nói rồi ôm lấy thiếu niên áp sát vào tường đất. Các binh sĩ khác vừa nghe thấy là ma pháp cũng vội vàng ẩn nấp vào chiến lũy.
“Oanh”.
“Oanh”.
“Oanh”.
…
Hàng ngàn quả cầu lửa rơi thẳng xuống chiến lũy phá ra từng lỗ hổng to lớn. Tuy chiến lũy là do nhẫn thuật xây dựng lên, nhưng cũng không thể chịu được một lượng lớn công kích như thế, một mảng tường rộng hai mươi mấy mét bị đổ sập chôn vùi gần một trăm binh sĩ. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ thấy sức tàn phá của ma pháp sư là như thế nào.
“Thổ độn, Long đạn chi thổ”.
“Hỏa độn, Zukoku”. (Thuật này không biết dịch ra là cái gì nên cứ để tên gốc vậy).
Một đầu rồng từ dưới đất mọc lên, miệng rồng mở rộng phát ra một ánh sáng tinh khiết rồi như một khẩu bích kích pháo bắn ra từng đám bùn đất khổng lồ đông cứng bay về phía đội hình quân Tinh Hà. Kinh khủng hơn là khi quân đội Tinh Hà kéo nhau xông vào lỗ thủng của chiến lũy thì một cột lửa, không, đúng là là một luồng năng lượng hỏa diễm khổng lồ như tuyệt chiêu của gao chúa gaoranger từ trong lỗ thủng phóng ra xuyên thủng đội hình “pháo hôi”, không những thế luồng hỏa diễm đó còn phá vỡ cả đội hình trọng giáp chiến sĩ mà không hề có ý dừng lại.
“Đa trọng thổ tường thuật”
“Thủy mạc kết giới”.
Từng hàng, từng hàng tường đất dựng lên cũng không chắn được hỏa diễm, nhưng bỗng nhiên một đạo kết giới màu lam nhạt bỗng phủ xuống, hỏa diễm như gặp thiên địch tự nhiên tàn lụi. Lúc này ma pháp sư trong quân đội Tinh Hà cũng có một doanh ma pháp sư đoàn gồm hai trăm vị trung cấp đến cao cấp ma pháp sư, đứng đầu là một vị Pháp Thánh thủy hệ và một vị ma đạo sư Hỏa hệ. “Lưu tinh hỏa vũ” chính là do vị Hỏa hệ ma đạo sư phóng ra mà kết giới vừa rồi chính là do vị pháp Thánh phóng ra bảo vệ quân đội Tinh Hà. Thế nhưng hai nhẫn thuật của Salah và Kasuo cũng tạo thành thương vong vô cùng lớn cho quân Tinh Hà, nhất là Kasuo, “pháo hôi” không cần tính, chỉ riêng trọng giáp chiến sĩ cũng đã bị chết cháy hơn trăm người, mà trường thương binh thương vong nhiều hơn gấp đôi.
Đứng đằng sau cùng của đội hình Tinh Hà quân đội là ma pháp sư đoàn được bảo hộ bởi một ngàn trọng giáp binh sĩ đứng thành một phương trận. Vị pháp Thánh thủy hệ đen sạm gương mặt, thật không ngờ dưới mũi ma pháp sư đối phương lại có thể tạo thành thương tổn cho binh sĩ Tinh Hà.
“Ma pháp sư đối phương thật không đơn giản, ta cảm nhận được phía trong tường đất có một năng lượng như ma pháp duy trì chống đối lại với lưu tinh hỏa vũ. Nếu chỉ là tường đất bình thường chỉ sợ đã bị sớm đánh nát”.
Vị hỏa hệ ma đạo sư nhíu mày nói. Pháp Thánh cũng khẽ gật đầu đồng ý. Hắn không hề tiếp tục thả ra ma pháp bởi vì theo như quy tắc ngầm của chiến trường Thánh cấp cường giả đã không thể trực tiếp giao chiến bình thường, huống chi bên trong lũy chỉ có hai vạn quân mà chưa có một người đạt tới Thánh cấp. Hắn quay sang nói với Hỏa hệ ma đạo sư.
“Từ giờ ngươi chỉ huy pháp sư đoàn trợ chiến, ta đi bảo vệ Thái tử”.
Bây giờ bên trong lũy đã đánh thành một đoàn. Chiến tuyến dài bốn dặm đâu đâu cũng là cảnh đầu rơi máu đổ. Tường đất cao bốn mét hầu như không trợ giúp gì được nhiều cho quân Ala, binh sĩ Tinh Hà cứ ba người một tổ trợ giúp nhau leo lên tường đất, mà quân Ala thì tận giúp tất cả mọi thứ họ có để đẩy lùi địch xuống khỏi lũy. Tại lỗ trống của lũy thì càng bị biến thành cối xay thịt. Salah bỏ vào đây năm nghìn binh sĩ tinh nhuệ của Sư đoàn lập thành từng đạo phòng tuyến xen kẽ giữa trọng trang chiến sĩ và trường thương binh kiên quyết không cho quân đội Tinh Hà tiến lên dùng nữa bước.
“Thổ độn, địa lăng chi thổ”.
Mặt đất rung chuyển, bốn phía đất đá bỗng nhiên dâng cao bao vây lấy hơn một trăm binh sĩ Tinh Hà đế quốc tạo thành một nấm mộ khổng lồ, bên trong tiếng kêu thảm thiết vọng ra, máu chảy ra bên ngoài, kết cục của họ ai cũng có thể biết nhưng cũng chẳng ai quan tâm, trên chiến trường phút giây nào lại không có người chết.
“Hỏa phượng triều dâng”.
Bên kia ma pháp sư đoàn của Tinh Hà để quốc cũng bắt đầu đáp trả, một con sóng quét thẳng vào đội hình trọng trang chiến sĩ, trong phút chốc thôn phệ mất hàng chiến sĩ đầu tiên. Salah đôi mắt như nứt ra vội vàng tạo thêm một đạo tường đất chặn ngọn lửa lại, cũng lấp lại chỗ trống của lũy đất.
Cả chiến trường vang vọng tiếng kêu la thảm thiết, máu và lửa. Tinh Hà đế quốc đã đầu nhập vào năm vạn đại quân, chiến tuyến của binh sĩ Bridge đã lung lay sắp đổ.
“Không xong rồi tướng quân, thêm một mảng tường bị đổ sụp, chúng ta sắp không trụ được”.
Một viên tiểu tướng trên mặt vẫn còn đầy vết máu thông báo cho Salah. Bọn họ đã chiến đấu suốt một giờ, binh sĩ cũng thiệt hại gần một phần tư. Salah giết đỏ cả mắt chợt tỉnh táo thu lại trường kiếm còn dính đầy máu quả quyết nói.
“Truyền lệnh, rút lui về lũy thứ hai, Kasuo đoạn hậu”.
“Tốt a”.
Kasuo chém ngang lưng một tên địch vẫn vui vẻ nói.
“Rút về lũy hai, rút về lũy thứ hai”.
Lệnh rút lui nhanh chóng lan ra cả chiến tuyến, các tuyến quân bắt đầu chia nhỏ theo các con đường nhỏ bắt qua kênh, rạch mà rút lui.
“Chú à, chúng ta lui thôi”.
Thiếu niên thiếu sinh quân hô lớn với viên cảnh sát chỉ còn một tay vẫn còn hăng say giết địch. Viên cảnh sát quay đầu lại, đôi mắt bỗng mở trừng lớn hô lên.
“Cẩn thận”.
Nói rồi tay ném đi thanh trường kiếm, thanh kiếm bay lướt qua gương mặt thơ ngây của thiếu niên cắm vào lồng ngực một tên lính Tinh Hà đế quốc đang định đánh lén.
“Phập”.
Cùng lúc đó một thanh trường thương cũng đâm xuyên bụng viên cảnh sát. Viên cảnh sát tay nắm chặt trường thương xoay một vòng đá bay tên địch quay lại hô lớn.
“Nhóc con chạy mau, cố gắng sống sót để trở thành quân nhân của Sư đoàn Tia Chớp”.
“Chú ơi…”.
Thiếu niên còn đang định nói gì đó thì một binh sĩ đã cấp lấy vai hắn mà rút về sau. Thiếu niên đôi mắt đẫm lệ hướng về phía viên cảnh sát đã hi sinh cho hắn trên mặt vẫn còn nụ cười mãn nguyện.
“Hỏa độn, Hỏa long chi thuật”.
Một ngọn lửa xẹt qua, tất cả trong mắt thiếu niên chỉ còn là màu đỏ của lửa và máu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook