Nhà Có Bầy Mèo Chăm Hít Cỏ
-
Chương 76: Bọn Họ Giao Hợp Chỉ Là Vì Ham Muốn
Thiên Ngọc Thâm nói nguyên nhân hai anh em bọn họ tạm thời không thể ở với nhau cho Kinh Hà, đến cả chuyện hai anh em có thần giao cách cảm cũng không e ngại mà nói ra hết.
Nghe xong, Kinh Hà chỉ cảm thấy kinh ngạc, thật không ngờ hai người này không chỉ là anh em ruột, mà còn là sinh đôi?!
Nhìn anh chàng siêu đẹp trai trước mặt mình, Kinh Hà ý thức đươc rằng ấn tượng của cô với Thiên Ngọc Cẩn chỉ dừng lại ở làn da nâu có màu đồng mà thôi.
Thật ra ngoại hình của Thiên Ngọc Cẩn cũng không tầm thường, chỉ là hơi yếu về khí thế, tính cách khá u ám, cộng thêm màu sắc da đen, nên tự nhiên sẽ làm cho người khác bỏ qua những ưu điểm về vẻ bề ngoài của anh.
Mặc dù Thiên Ngọc Cẩn không có nụ cười làm người khác điêu đứng như anh trai, nhưng khi anh cười ngại ngùng trông rất đơn thuần, có sự ngây thơ đáng yêu không phù hợp với tuổi của mình.
Kinh Hà gật gật đầu nói: "Thì ra là như vậy…", cảm thấy chuyện này sẽ không chỉ dừng lại ở hai từ "hỏi chút" đơn giản.
Người ta đã nói ra chuyện riêng tư cho cô rồi, chắc chắn sẽ còn có chuyện khác cần nói nữa.
Sau đó Thiên Ngọc Thâm không hề nhờ cậy cô thỉnh thoảng quan tâm đến đứa em trai có chướng ngại giao tiếp như Kinh Hà tưởng tượng, mà anh ta lại nhìn giờ giấc, sau khi nói cảm ơn cô một lần nữa rồi nhắc nhở Kinh Hà nên về nhà sớm.
Đột nhiên tiễn khách như thế làm cho Kinh Hà hơi bất ngờ, trong đầu nhảy ra hai chữ: Chỉ thế?
Có điều, người ta còn không nói gì, Kinh Hà dĩ nhiên sẽ không chủ động đề nghị.
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Kinh Hà đứng lên tạm biệt, Thiên Ngọc Thâm cũng đứng lên theo: "Sắc trời không còn sớm, con gái như cô đợi xe không an toàn, tôi tiễn cô nhé."
Mặc dù biết đối phương chỉ là có ý tốt, nhưng Kinh Hà vẫn lựa chọn từ chối theo bản năng.
"Không cần đâu, bác sĩ Thiên hình như có việc bận mà, không phiền anh tiễn tôi đâu, trước khi đến đây tôi đã liên lạc với bạn trai mình, anh ấy chắc là sắp đến bệnh viện rồi."
Nghe thấy sự cảnh giác trong lời nói của Kinh Hà, Thiên Ngọc Thâm cũng không gò ép, anh ta gật gật đầu đưa mắt nhìn cô rời đi.
Kinh Hà vừa rời đi là anh ta đã tắt đi nụ cười, cầm máy tính đến phòng nghỉ của mình.
Rõ ràng là thời gian trực ban, anh trai lại đột nhiên quay về, chú báo đen đang nằm trên chiếc giường đơn nhạy bén ngẩng đầu lên, cái đuôi dài mảnh nhẹ nhàng phe phẩy.
"Có hai tin xấu, một tin tốt, em muốn nghe cái nào trước?" Thiên Ngọc Thâm tiện tay đặt máy tính lên bàn trà rồi ngồi xuống sô pha.
Không ngoài dự liệu của Thiên Ngọc Cẩn, anh trai xưa nay yêu công việc như mạng đột nhiên bỏ việc đi về, khẳng định là có chuyện quan trọng hơn tính mạng đã xuất hiện bước ngoặc.
Ví dụ: giao phối.
Báo đen vẫy đuôi hai lần, ra hiệu là muốn nghe tin xấu trước.
Trước buồn sau vui, chí ít thì tâm lý sẽ không bị chênh lệch lớn.
Biết ngay là nó sẽ chọn như vậy, Thiên Ngọc Thâm hừ lạnh một tiếng, lưng dựa vào sô pha đằng sau, hai tay khoanh trước ngực, hai chân vắt chéo, "Cô ấy có bạn trai rồi."
Lời vừa nói ra, báo đen lập tức ủ rũ lầm bầm một tiếng, nó nằm bò trên giường, hai cái tai tròn vo ấm ức cụp xuống.
Nó ít nhiều cũng đoán được, trên người cô có mùi của giống đực mới, nhất định là có bạn tình mới.
Cô ra ngoài đi chơi ba ngày, chắc là ngày nào cũng giao phối với bạn tình đó.
Nói không chừng đã có con rồi.
Cảm xúc tiêu cực của báo đen truyền hết đến chỗ Thiên Ngọc Thâm, anh ta bực mình hừ một tiếng, trán nổi gân xanh.
Thần giao cách cảm với một con động vật đang kỳ động dục thật sự là một trải nghiệm cực kỳ tồi tệ.
Cách vài giây là có thể cảm nhận được dục vọng đang tăng nhanh không thể khống chế được của đối phương, liên đới khiến cơ thể mình cũng có phản ứng theo. Như thể anh ta cũng chỉ là một con động vật bị ham muốn và bản năng khống chế vậy.
Tháo chiếc kính gọng vàng xuống, Thiên Ngọc Thâm bóp sống mũi, để cho đầu óc anh ta được yên tĩnh đôi chút, anh ta quyết định nói tin tối cho báo đen ở đối diện sớ hơn.
"Mùi giống đực trên người cô ấy nhạt đi rồi, chứng tỏ mấy ngày nay cô ấy không tiếp xúc với giống đực đó, cho nên "bạn trai" đó của cô ấy vẫn không phải là bạn đời thật sự của cô ấy, bọn họ giao hợp chỉ là vì ham muốn mà thôi."
Nghe xong, Kinh Hà chỉ cảm thấy kinh ngạc, thật không ngờ hai người này không chỉ là anh em ruột, mà còn là sinh đôi?!
Nhìn anh chàng siêu đẹp trai trước mặt mình, Kinh Hà ý thức đươc rằng ấn tượng của cô với Thiên Ngọc Cẩn chỉ dừng lại ở làn da nâu có màu đồng mà thôi.
Thật ra ngoại hình của Thiên Ngọc Cẩn cũng không tầm thường, chỉ là hơi yếu về khí thế, tính cách khá u ám, cộng thêm màu sắc da đen, nên tự nhiên sẽ làm cho người khác bỏ qua những ưu điểm về vẻ bề ngoài của anh.
Mặc dù Thiên Ngọc Cẩn không có nụ cười làm người khác điêu đứng như anh trai, nhưng khi anh cười ngại ngùng trông rất đơn thuần, có sự ngây thơ đáng yêu không phù hợp với tuổi của mình.
Kinh Hà gật gật đầu nói: "Thì ra là như vậy…", cảm thấy chuyện này sẽ không chỉ dừng lại ở hai từ "hỏi chút" đơn giản.
Người ta đã nói ra chuyện riêng tư cho cô rồi, chắc chắn sẽ còn có chuyện khác cần nói nữa.
Sau đó Thiên Ngọc Thâm không hề nhờ cậy cô thỉnh thoảng quan tâm đến đứa em trai có chướng ngại giao tiếp như Kinh Hà tưởng tượng, mà anh ta lại nhìn giờ giấc, sau khi nói cảm ơn cô một lần nữa rồi nhắc nhở Kinh Hà nên về nhà sớm.
Đột nhiên tiễn khách như thế làm cho Kinh Hà hơi bất ngờ, trong đầu nhảy ra hai chữ: Chỉ thế?
Có điều, người ta còn không nói gì, Kinh Hà dĩ nhiên sẽ không chủ động đề nghị.
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Kinh Hà đứng lên tạm biệt, Thiên Ngọc Thâm cũng đứng lên theo: "Sắc trời không còn sớm, con gái như cô đợi xe không an toàn, tôi tiễn cô nhé."
Mặc dù biết đối phương chỉ là có ý tốt, nhưng Kinh Hà vẫn lựa chọn từ chối theo bản năng.
"Không cần đâu, bác sĩ Thiên hình như có việc bận mà, không phiền anh tiễn tôi đâu, trước khi đến đây tôi đã liên lạc với bạn trai mình, anh ấy chắc là sắp đến bệnh viện rồi."
Nghe thấy sự cảnh giác trong lời nói của Kinh Hà, Thiên Ngọc Thâm cũng không gò ép, anh ta gật gật đầu đưa mắt nhìn cô rời đi.
Kinh Hà vừa rời đi là anh ta đã tắt đi nụ cười, cầm máy tính đến phòng nghỉ của mình.
Rõ ràng là thời gian trực ban, anh trai lại đột nhiên quay về, chú báo đen đang nằm trên chiếc giường đơn nhạy bén ngẩng đầu lên, cái đuôi dài mảnh nhẹ nhàng phe phẩy.
"Có hai tin xấu, một tin tốt, em muốn nghe cái nào trước?" Thiên Ngọc Thâm tiện tay đặt máy tính lên bàn trà rồi ngồi xuống sô pha.
Không ngoài dự liệu của Thiên Ngọc Cẩn, anh trai xưa nay yêu công việc như mạng đột nhiên bỏ việc đi về, khẳng định là có chuyện quan trọng hơn tính mạng đã xuất hiện bước ngoặc.
Ví dụ: giao phối.
Báo đen vẫy đuôi hai lần, ra hiệu là muốn nghe tin xấu trước.
Trước buồn sau vui, chí ít thì tâm lý sẽ không bị chênh lệch lớn.
Biết ngay là nó sẽ chọn như vậy, Thiên Ngọc Thâm hừ lạnh một tiếng, lưng dựa vào sô pha đằng sau, hai tay khoanh trước ngực, hai chân vắt chéo, "Cô ấy có bạn trai rồi."
Lời vừa nói ra, báo đen lập tức ủ rũ lầm bầm một tiếng, nó nằm bò trên giường, hai cái tai tròn vo ấm ức cụp xuống.
Nó ít nhiều cũng đoán được, trên người cô có mùi của giống đực mới, nhất định là có bạn tình mới.
Cô ra ngoài đi chơi ba ngày, chắc là ngày nào cũng giao phối với bạn tình đó.
Nói không chừng đã có con rồi.
Cảm xúc tiêu cực của báo đen truyền hết đến chỗ Thiên Ngọc Thâm, anh ta bực mình hừ một tiếng, trán nổi gân xanh.
Thần giao cách cảm với một con động vật đang kỳ động dục thật sự là một trải nghiệm cực kỳ tồi tệ.
Cách vài giây là có thể cảm nhận được dục vọng đang tăng nhanh không thể khống chế được của đối phương, liên đới khiến cơ thể mình cũng có phản ứng theo. Như thể anh ta cũng chỉ là một con động vật bị ham muốn và bản năng khống chế vậy.
Tháo chiếc kính gọng vàng xuống, Thiên Ngọc Thâm bóp sống mũi, để cho đầu óc anh ta được yên tĩnh đôi chút, anh ta quyết định nói tin tối cho báo đen ở đối diện sớ hơn.
"Mùi giống đực trên người cô ấy nhạt đi rồi, chứng tỏ mấy ngày nay cô ấy không tiếp xúc với giống đực đó, cho nên "bạn trai" đó của cô ấy vẫn không phải là bạn đời thật sự của cô ấy, bọn họ giao hợp chỉ là vì ham muốn mà thôi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook