Người Bảo Vệ
Chương 13:

– Nó cũng là cái vấn đề muôn thủa thôi, bố cũng muốn biết tại sao bọn con kế hoạch lâu đến thế?

– Dạ, thực ra… – Thảo ấp úng, nàng không nhìn vào tivi nữa mà nhìn xuống cái kệ bàn.

– Thôi nếu là vấn đề tế nhị thì con không cần nói đâu. – Ông Vũ cũng không muốn ép, vì dù gì là con dâu, ông không thể hỏi như ép cung nó được.

– Dạ không, cũng không có gì đâu ạ, bọn con… vẫn quan hệ bình thường… chứ không có kế hoạch đâu ạ… – Thảo cũng dốc bầu tâm sự, vì nàng cũng rất muốn có con rồi, chuyện này lại chẳng được nói với ai vì Minh cấm Thảo nói ra, nhưng hôm nay vì là bố của Minh nên Thảo nghĩ cũng không có vấn đề gì khi tâm sự điều này với người trong nhà.

– Vậy… các con đi khám chưa?

– Chưa ạ, anh Minh cứ bảo từ từ vì anh ấy bận… – Thảo năm nay cũng 28 tuổi rồi, các bạn Thảo đều có con 5, 6 tuổi nên mỗi lần nhắc đến Thảo khá chạnh lòng.

– Cái thằng này, thời buổi này rồi, sao nó chậm tiến đến vậy, con nghe bố, hôm nào đi khám đi, thằng Minh không đi thì con tự đi, cái vấn đề này nếu không phải từ con thì chắc chắn từ thằng Minh.

– Dạ vâng, bạn thân con cũng làm chuyên khoa đó ạ, hôm nào bố đưa con đi nhé, chứ anh Minh sẽ không đồng ý đâu ạ. – Thảo ngại khi đề nghị bố chồng chuyện đó nhưng lúc này nàng cảm thấy như đang có đồng minh, bố chồng nàng sẽ giữ được bí mật này, còn nếu là mẹ chồng hay bố mẹ nàng thì nó lại là một câu chuyện khác, bố mẹ nàng sẽ chỉ trách nàng không biết đẻ chứ không có cái nhìn tổng quan như ông Vũ.

– Ừ ừ, để hôm nào bố sắp xếp, cái thời bọn con còn hiện đại, thời bố ở nhà không đậu thì cứ ra bụi ngô bụi chuối kiểu gì cũng tòi ra thằng cu khà khà!! – Ông Vũ cười sướng.

– Tại sao lại ra được bố nhỉ, con cũng hay nghe nhưng thắc mắc ở nhà với bụi chuối có gì khác nhau? – Thảo ngây ngô hỏi, mặc dù tuổi cũng 28 rồi mà nàng đôi lúc có những câu hỏi ngây ngô.

– Ha ha… con ngây thơ quá, ở cái thành phố này thì đào đâu ra bụi chuối, có khi các con thử cách của các cụ lại dính đó! – Ông Vũ cười ha hả nói.

– Ý con không phải bụi chuối, bố ý nhở, ý con là cách thức ý ạ, chẳng có gì khác nhau, chỉ là nam nữ ba chấm rồi ra thằng cu thôi mà. – Thảo bị ông Vũ cười nàng đưa tay sang đánh nhẹ vào vai ông Vũ một cái, dù chỉ là một cái đập nhẹ nhưng cũng khiến ông Vũ rùng mình, nhu cầu của ông rất cao chỉ cần vậy người ông cũng nóng rực lên rồi. Chúng nó lấy nhau biết bao năm, thời gian gần đây ông mới để ý con dâu ông đẹp như thế nào, càng lúc trong đầu ông Vũ càng có nhiều sạn với Thảo, lại có cơ hội ở cùng chúng nó nhiều thế này thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra…

– Chắc con cũng học về giáo dục giới tính rồi con biết, cái thời điểm đậu thai dễ nhất… ngày tháng thì con rõ đúng không, nhưng còn một yếu tố rất quan trọng nữa, đó chính là người đàn ông và phụ nữ phải cùng lên đỉnh thì tỷ lệ đậu thai cao sẽ lên đến 98% đó con. – Ông Vũ nói mà chim trong quần cửng lên, làm ông phải ngồi vắt chân lại với nhau.



– Vẫn chẳng liên quan đến bụi chuối ạ hi hi – Thảo ôm miệng cười, hai bên ngực nẩy tưng tưng.

– Con ngây thơ quá, ngày xưa ở quê vợ chồng mới cưới phải ở chung nhà với bố mẹ, làm chuyện đó không được tự nhiên nên khó đậu thai con ạ, chỉ có dắt nhau ra bụi chuối bụi ngô cái cảm giác lén lút nó thích lắm con, nên hai vợ chồng dễ thăng hoa thì y như rằng tháng sau có tin vui. Bây giờ các con lên sân thượng abc thì sẽ dễ lên đỉnh hơn đó. – Ông Vũ lúc này hoạt ngôn không còn ngại nữa mà nói những lời dâm đãng với con dâu.

– Thật ạ… nhưng… ở chung cư nhiều camera lắm bố ạ – Thảo đỏ mặt, hai bên má hồng hồng lên trông càng xinh.

– Con nói cũng có lý, thời buổi bây giờ 1 mét 2 cái camera… vậy các con có thể… ra phòng khách… – Ông Vũ nói mà chim cứng đơ.

– Eo ơi, ngại lắm, bố đang ở đây anh Minh sẽ mắng con cho mà xem… – Thảo đỏ ửng mặt, không ngờ bố chồng nàng nói những điều tế nhị với con dâu mà không chút phản ứng, khác hẳn với ông bố chồng điềm đạm đáng kính hàng ngày.

– Đó, các con thử đi, cách đó không được thì chỉ còn cách đi khám thôi. – Ông Vũ thấy hơi quá rồi liền đổi chủ đề và đứng dậy đi vào phòng. Ông cố tình đi qua khe giữa chiếc bàn với ghế sofa, đi qua mặt Thảo, ông liếc thấy ánh mắt con bé nhìn vào bộ hạ đang cứng cộm lên của ông sau chiếc quần vải, chẳng phải Thảo cố tình nhìn mà cái thứ đó nó đập vào mắt bằng sự vô ý có chủ đích của ông Vũ.

Tối hôm đó, ông Vũ không ngủ được, ông nghĩ lại những điều tục tĩu của mình nói với cái Thảo chiều nay, ông cảm thấy mình tự mất đi phần nào giá trị của một người cha đáng kính, nhưng lời nói nói ra đâu rút lại được, không biết con bé có nghĩ gì không, nó mà nói với thằng Minh thì ông còn khó xử hơn nữa, khác gì ông đang gạ gẫm quấy rối con dâu ông. Nhưng lại nghĩ đến cái Thảo, không biết những lời nói đó của ông có tác động gì đến tâm lý nó không, vì ông để ý nó cũng đang rất muốn có con rồi. Không suy nghĩ nhiều ông nhìn đồng hồ lúc này là 00h15 phút, ông bật dậy kiểm chứng tình hình, cách đây tầm 30 phút ông vừa nghe thấy tiếng chúng nó ở ngoài, chắc chắn giờ này bọn nó chưa ngủ.

Ông lén lút nhẹ nhàng đi ra phòng khách, điện tối um chỉ còn ánh điện ngoài ban công hắt vào và một chút ánh đỏ của bàn thờ thổ địa, rón rén như tên trộm bước tới thì “cạch!” Cửa phòng chúng nó mở ra làm ông Vũ giật thót tim luống cuống quay người.

– Ơ… bố! Bố chưa ngủ ạ? – Thảo mở cửa ra nhìn thấy ông Vũ hơi giật mình.

– Ừ! Bố… bố đi lấy nước uống… con… chưa ngủ sao? – Ông Vũ lắp bắp.

– Vâng, con cũng định ra lấy nước, sao bố không bật điện lên? – Thảo đi qua người ông Vũ đến tủ lạnh, mùi thơm thoang thoảng, Thảo mặc một bộ váy ngủ vải lanh ngắn ngang đùi chưa tới đầu gối, bên trên là hai chiếc dây áo đang gồng gánh đỡ bộ ngực to của Thảo, ông Vũ mở to mắt nhìn vào bộ mông Thảo, nhìn đôi chân con bé thon dài mịn màng mà ông Vũ nuốt nước bọt ừng ực. Cái lạ ở đây là từ lúc ông đến ở nhà chúng nó, con bé Thảo chẳng thèm để ý cách ăn mặc, ông tuy là bố chồng nhưng cũng là đàn ông, mà con bé ăn mặc thoải mái quá, hở hang thế này thì chỉ chết con cu của ông thôi.

– Bố sợ các con tỉnh nên không bật, con nói bé thôi cho Minh nó ngủ. – Ông Vũ ra cửa bật cái điện hành lang ban công lên, lúc này đã sáng hơn nhiều, ánh sáng làm ông nhìn khá rõ bộ ngực to của Thảo sau chiếc áo hai dây, nhìn thế này thôi cũng đủ biết ngực nó rất to và tròn, nhưng… tại sao con bé không hề ngại ông Vũ, ông Vũ nghĩ đơn giản có lẽ nó cũng coi mình là bố đẻ, và dù gì ông Vũ cũng có tuổi rồi, có lẽ quan điểm của Thảo không nghĩ những người già như ông Vũ không còn ham muốn và sẽ không để ý đến nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương