Chương trình livestream ăn uống của Biên Lê liên tục trong vài ngày, và người dùng X bí ẩn kia cũng đã liên tục tặng trong vài ngày không dừng lại, mỗi ngày đều có một tàu sân bay.

Còn cực kỳ đúng giờ. Về cơ bản, cô livestream đều đặn hàng ngày, và không mất nhiều thời gian để người X bí ẩn này lộ diện.

Đây coi như là mức tặng quà cao nhất, độ yêu thích 1 tỷ được quy đổi thành tiền thật, lên đến 10 vạn tiền mặt, người chơi hệ nhân dân tệ.

Không tính phần chia sẻ với nền tảng phát sóng trực tiếp, Biên Lê cũng có thể nhận được một nửa.

Nền tảng tặng thưởng của chương trình trực tuyến sẽ có xếp hạng cấp độ người hâm mộ, với ba người đứng đầu có vương miện kim cương.

Vì vậy, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp có thể thấy được, vẫn là X của hình đại diện ban đầu, đang đội một chiếc vương miện vàng sáng chói, trông có vẻ hơi ngốc nghếch.

Nhưng nhân vật bí ẩn này thực sự ít nói. Các fan nhỏ khác tặng quà rất dễ thương và cầu xin Biên Lê hãy phát âm tên cô ấy thật to, chỉ có vị X này, khi chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu, tàu sân bay cũng đến, và khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, thời điểm tiên nữ rời đi, thì vị này cũng dứt khoát biến mất không có nửa điểm dây dưa.

Biên Lê đều đặn cảm ơn vị kia mỗi ngày, cho đến một ngày.

Anh ta đã ném liên tiếp hơn hai mươi chiếc tàu sân bay.

Toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp sáng rực lên, Biên Lê hầu như không bị ánh đèn flash làm chói mắt, lại gần như mất hết tâm trạng livestream ăn uống.

Ở phía trên cùng của hệ thống liên tục nhắc nhở cô ấy rằng mức độ hâm mộ và nguồn tài chính của cô ấy đang tăng vọt, thậm chí trang chủ của Raccoon Livestream trên thanh cuộn vẫn luôn phát lặp lại chủ đề này.

Biên Lê không khỏi dở khóc dở cười: "Cảm ơn món quà bí ẩn này của ngài X, thật vui khi đã xem chương trình phát sóng trực tiếp của tôi mỗi ngày, bạn không cần phải tặng nhiều tiền như vậy, quá tốn kém."

Lời vừa nói ra, vị X lại tặng thêm một tàu sân bay.

“...”

Biên Lê nhìn kỹ một chút, lần này X cuối cùng cũng mang theo một câu "Mấy ngày nữa sẽ  bận, đưa trước một chút."

Không khó để nhận ra sự lạnh nhạt trong ngữ điệu.

Người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang suy đoán về thân phận của lão đại bí ẩn này, nhưng nền tảng Raccoon Livestream không thiếu những người hâm mộ giàu có như vậy. Vì thế, họ chỉ tò mò trong một thời gian rồi dần quen với nó.

Hiện tại, việc đầu tiên họ làm khi tham gia vào phòng phát sóng trực tiếp mỗi ngày không phải là xem Biên Lê, mà là chờ đợi sự xuất hiện của vị X bí ẩn.

Vô tình, hình bóng X chính là chìa khóa mở đầu cho màn ăn khách và lên sóng của Biên Lê.

Hôm nay X đột nhiên truyền đến một câu như vậy, cả phòng phát sóng trực tiếp liền sôi trào nhiệt huyết.

"Oh oh oh lão đại đã xuất hiện!"

"Trước khi đi còn không quên bù lại mấy ngày tiếp theo, tôi cười chết mất."

"Xoa ca, anh đi rồi chúng tôi sẽ nhớ anh."

"Được rồi, anh đi rồi, chúng tôi sẽ bảo vệ Phì Phì!"

Biên Lê nhìn vào hàng loạt các bình luận sôi nổi trên màn hình, đây là fan của cô hay fan của X vậy?

Tuy nhiên, sự vắng mặt sau đó của X khẳng định rằng anh ta đã không nói suông, mấy ngày tiếp theo không thấy bóng dáng anh ta xuất hiện.

Ban đầu, Biên Lê không có kim quang lấp lánh quanh người, cô vẫn thực sự không quen, nhưng may mắn thay, buổi phát sóng trực tiếp của cô đã được đổi thành phát sóng hàng tuần.

Vì không còn việc gì khác, việc ghi âm album mới của nhóm Biên Lê được nhắc đến trong chương trình.

Ra mắt đã hơn một năm, so với các nhóm nhạc thần tượng khác trong ngành, thời gian comeback của Gemini không thường xuyên lắm, chỉ có hai lần thôi, khoảng thời gian tương đối dài.

Công ty đối với định vị vị trí của họ rất chính xác, dựa theo tuổi của họ mà thay đổi phong cách.

Các cô gái sẽ thể hiện những vẻ đẹp khác nhau ở những thời kỳ khác nhau, khi mới ra mắt, họ lấy những bông hoa cúc nhỏ làm chủ đề, tươi tắn và xinh đẹp, và mọi người sẽ bất giác thay đổi tâm trạng khi nhìn thấy nó.

Lần comeback này, họ lựa chọn thử thách những chủ đề mới, đồng thời cũng thử những phong cách mới. Nhất Thiên thậm chí còn chi mạnh tay để thuê một nhóm nhảy đến từ nước Mỹ xa xôi để dàn dựng và biên đạo cho Gemini.

Ca khúc chủ đề được đồng sáng tác bởi những đại thần sáng tạo của Nhất Thiên hợp tác biên soạn mà thành.

Từ khi ra mắt đến nay, thể loại của Gemini đều thiên về các thiếu nữ, thuộc thể loại fantasy pop, hầu hết chúng sử dụng giai điệu nhanh xen kẽ giữa hơi thở và âm vang, phong cách linh hoạt kỳ ảo.

Lần này, họ cảm nhận các cô gái giống như những cánh hoa nở rộ. Cũng như thanh xuân của tuổi mới lớn luôn có một ranh giới mơ hồ trên con đường trưởng thành.

Con đường này không rõ ràng và không thể đoán trước, nó nằm nhẹ trong lòng bàn tay. Đó là cảm giác giống như bài hát của họ lần này.

Để phù hợp với yêu cầu và hướng phát triển của công ty, đội ngũ sản xuất Gemini đã chọn hoa anh đào làm chủ đề và thực hiện một bức tranh ba chiều mô phỏng cho album mới. Tên của album nhanh chóng được quyết định - "Cherry Blossom"

Sau khi mọi thứ đã ổn định, hơn một tháng tiếp theo Biên Lê luôn ngâm mình trong phòng tập luyện của Nhất Thiên, sau khi bài hát mới được thu âm, ba người bắt đầu luyện tập vũ đạo không ngừng nghỉ.

Ca khúc chủ đề của album mới phải được quảng bá trên các chương trình tạp kỹ, cộng với việc thu âm bài hát trên sân khấu, lúc này người hâm mộ sẽ đánh giá trên các bảng xếp hạng.

Để trình diễn sân khấu hoàn hảo nhất, ba cô gái dứt khoát dành 2/3 thời gian trong ngày ở phòng tập.

Vốn là những người không quá e dè chuyện ăn uống như Biên Lê cũng đã bắt đầu kiểm soát chặt chẽ cơ thể của mình, trong những lúc này, gầy luôn đúng. Chưa kể đến khi phát bài hát, sẽ luôn phải quay chụp trước ống kính, trước khi comeback khắc chế một chút thì hiệu quả khi công chiếu bài hát sẽ tốt hơn.

Sau một chu kỳ tập luyện, Biên Lê nằm thẳng căng luôn trên mặt đất, không muốn đứng dậy.

Ứng Tuyết Lai đi đến kéo cô: "Đừng nằm trên đất, dễ bị cảm lạnh."

Biên Lê ậm ừ không muốn nhúc nhích: "Không sao đâu, trong phòng tập có hệ thống sưởi, hình như ở dưới sàn, rất thoải mái."

Nguyễn Tương Nghi cũng học theo Biên Lê, nằm liệt xuống chân đối chân với cô, thoải mái than ra một tiếng: "Xem ra chị thực sự đã lơ là việc tập luyện, mới chịu đựng được vài ngày đã mệt không chịu nổi nữa."

Thời gian này, cô ấy đã tham gia rất nhiều show nên không dành nhiều thời gian trong phòng tập. Đột nhiên, việc tập luyện vũ đạo với cường độ cao khiến cô ấy cảm thấy khó thích nghi.

Nguyễn Tương Nghi lại là một người có yêu cầu rất nghiêm khắc với bản thân, trong thâm tâm, luôn tự thôi thúc bản thân rằng mình nên luyện tập nhiều hơn nữa. Sau này dù thế nào đi nữa, vẫn phải dành một khoảng thời gian để tập nhảy.

Ứng Tuyết Lai không quản nổi hai người, dứt khoát ngồi luôn xuống.

Biên Lê sững sờ khi nhìn thấy tấm áp phích trên tường của phòng tập.

Lần trước cô cũng phát hiện, không chỉ phòng tập của Gemini, mà bức tường trong phòng tập của ACE cũng dán đầy áp phích của các nghệ sĩ của công ty.

Hầu hết đều là ảnh nghệ thuật, hơn nữa cập nhật rất nhanh, cả bộ phận diễn viên và bộ phận thần tượng đều là những tác phẩm mới nhất, có vẻ như nhân viên công ty vẫn rất chuyên nghiệp trong việc thay đổi.

Từ góc độ của Biên Lê, vừa đúng có thể nhìn thấy những tấm áp phích tuyên truyền của buổi hòa nhạc lưu diễn trong nước ACE, bóng tối và nặng nề, Hạ Vân Tỉnh đứng ở trung tâm, vị trí dễ thấy nhất, rất chói mắt.  

Cô nhìn vào ngày tháng trên áp phích và đột nhiên nói: "Vậy ra những ngày này ACE đã đi lưu diễn, không biết khi nào chúng ta sẽ giống như họ, có một chuyến lưu diễn trong nước..."

Lỗ tai Nguyễn Tương Nghi động đậy: "Sao em đột nhiên lại quan tâm đến họ vậy?"

"Em nhìn thấy áp phích của họ, cảm thấy khá đẹp, hihi."

Ứng Tuyết Lai ngồi khoanh chân, chống hai tay về phía sau, nghe Biên Lê nói xong, cô cũng nhìn về phía bức tường của phòng tập.

Biên Lê quay người lại rồi ngồi sụp xuống, tạo dáng như con cá muối lúc đầu: "Thảo nào Ninh Ca rất thích đăng bài trong vòng bạn bè, nhưng mấy ngày nay anh ấy lại không đăng."

Khi tập nhảy ca khúc Giáng sinh, Ninh Tiết Sơ đã kéo Hà Hú Dĩ và thêm tài khoản WeChat của ba cô gái.

Nguyên lời anh ta nói cái gì mà, tiểu sư muội trong công ty của mình, nên lập mối quan hệ tốt, cho bọn họ thể diện.

Nguyễn Tương Nghi hừ khẽ một tiếng, tuy rất nhẹ nhưng vẫn bị Biên Lê nghe được.

"Aiz Nguyễn Nguyễn, em vẫn chưa hỏi chị đâu, có phải chị quen biết với anh Hà không?" Biên Lê đã muốn hỏi từ lâu, lúc thêm WeChat, hai người họ vậy mà đã là chế độ bạn tốt từ lâu.

"Em ngừng được rồi đó, chị với anh ấy không thân, chỉ là bố mẹ có quen biết mà thôi." Nguyễn Tương Nghi lập tức ngăn chặn, sau đó lại cảm thấy hơi không cam tâm, dùng chân đá đá Biên Lê.

"Đá chân thì đá chân, chị đá mông em làm gì?"

"Chị thích, em quản được à?

"Nữ nhân, ngươi chọc phải lửa rồi."

"Biến ngay."

Biên Lê cùng Nguyễn Tương Nghi náo loạn, Ứng Tuyết Lai chỉ ở bên cạnh ngồi xem, khẽ bật cười.

Đại Hùng cầm một xấp tài liệu trên tay, vừa vào cửa đã thấy một bức tranh hỗn độn như vậy, mí mắt nhất thời nhảy lên.

“Cũng may là ở đây không có camera ẩn.” Anh ấy lại mắc bệnh nghề nghiệp, cả ngày phải lo công việc, chỉ lo đám tiểu quỷ này sẽ gây ra chuyện.

"Anh Hùng, anh đến rồi." Biên Lê lười nhác không muốn động, khẽ nói với anh ấy một câu.

Đại Hùng nhìn tư thế nằm cô nằm trên đất: "Tuy rằng luyện tập vất vả, nhưng sau khi tập thể dục nằm ngay trên sàn nhà sẽ không tốt, rất dễ bị bệnh thoái hoá xương. Sau khi tập luyện nên uống thêm nhiều nước ấm."

"Uống nhiều nước ấm..." Biên Lê lặp lại câu vừa rồi, lẩm bẩm: "Thẳng nam."

Ánh mắt cô tự nhiên rơi xuống tập tài liệu anh đang cầm trên tay.

"Anh đang cầm gì trên tay vậy?"

Đại Hùng lấy ra một bản và đưa nó cho cô, "Hỏi rất đúng. Nó là của em. Trường của em đã gửi thông báo đến. Sẽ có bài kiểm tra giữa kỳ và kiểm tra thể chất. Tất cả đều sắp đến rồi. Em chuẩn bị cho sẵn sàng. Qua đợt này thì quay lại trường học một chuyến đi."

Biên Lê gật đầu, nhận lấy, lật mở xem, có vài mục cần chú ý.

Cô vẫn đang học năm cuối tại Học viện Điện ảnh Thịnh Minh. Thịnh Minh là một nơi đào tạo những ngôi sao nổi tiếng ở Trung Quốc. Có rất nhiều người tranh nhau muốn vào học tại cơ sở đào tạo bậc cao này. Rất nhiều công ty đại diện thích đào nghệ sĩ ở đây.  Tóm lại trong một câu chính là, bước chân vào Thịnh Minh nghĩa là bước đầu tiên để nổi tiếng.

Tình huống của Biên Lê, theo lý mà nói phải quay lại nhiều lần trong một học kỳ, nhưng đã có một cuộc xung đột trong giai đoạn đầu khi cô ra mắt nên sau đó công ty dứt khoát xin miễn cho cô. Khi thi cuối kỳ, các tiêu chí đánh giá cũng chặt chẽ hơn, không có thời gian bình thường và nhiều như các bài kiểm tra cuối cùng được thực hiện.

Vào mỗi dịp cuối năm, Biên Lê phải tạm thời gác lại chân Phật, thức đêm đến vô cùng thê thảm.

Nguyễn Tương Nghi cầm tập tài liệu và tò mò quan sát, cô và Ứng Tuyết Lai thuộc học viện vũ đạo, họ không học cùng trường với Biên Lê, hơn nữa với tư cách là những người chị trong nhóm, hai người họ đã tốt nghiệp được gần một năm rồi.

Biên Lê ngồi dậy, phát hiện Đại Hùng còn đang cầm một cái khác trên tay.

“Thế còn cái này? Đây là cái gì?” Cô để ý đến bìa của tập tài liệu, cũng giống như của cô, có huy hiệu trường điện ảnh Thịnh Minh.

Đại Hùng giơ tập tài liệu trong tay lên, "Không phải gần đây Lý Ca đang bận rộn với concert của ACE sao? Không rảnh, công ty nói anh đợi anh ấy trở về rồi giao cho anh ấy. Hạ Vân Tỉnh học cùng trường với em. Cái này là của cậu ấy. "

"Sao, không phải anh ấy tốt nghiệp rồi à? Còn cần kiểm tra thể chất?"

Khi Hạ Vân Tỉnh học ở Thịnh Điện đã rất có tiếng tăm rồi, sau đó anh ấy ra mắt liền trở nên rất nổi tiếng. Mặc dù có rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong trường, nhưng vẫn có sự khác biệt lớn giữa hiện tượng nổi tiếng và nổi tiếng thông thường.

Khi Biên Lê vào Thịnh Điện, vị này đang học năm ba đại học, nhưng khi đó anh ấy không thường xuyên đến trường mà tham gia vào nhóm ACE.

“Hình như là nhờ cậu ấy làm gì đó, anh cũng không rõ, không thể xem trộm tài liệu của người khác.” Đại Hùng chê cô nói quá nhiều, đổi chủ đề nói với họ: “Chút nữa mọi người phải tập luyện đến rất muộn, nhớ nói cho anh biết một tiếng, anh đưa mọi người về ký túc xá."

“Biết rồi, biết rồi, công ty cách ký túc xá không xa, ba người bọn em có thể đi xe đạp công cộng trở về.” Biên Lê nghe xong dứt khoát đứng lên, chuẩn bị một vòng luyện tập mới.

"Ngày mai em muốn lên hot search à? Nhóm nhạc nữ đang hot đạp xe giữa trời đêm gió lạnh?"

Biên Lê cười ha ha, lông mày cong như vầng trăng khuyết: "Như vậy không tốt sao?"

"Bên ngoài công ty có rất nhiều tay săn ảnh. Không giống như trong tiểu khu nơi mọi người sống, vẫn phải chú ý cẩn thận. Anh bận rồi." Đại Hùng vẫy vẫy tay rồi ân cần đóng cửa cho họ.

“Chúng ta tập lại tập điệp khúc đi, động tác tám nhịp có vẻ hơi lộn xộn.” Nhìn thấy Đại Hùng đi rồi, Biên Lê suy nghĩ một chút, nhấc chân bước đi.

Nguyễn Tương Nghi và Ứng Tuyết Lai cũng không có ý kiến gì, gật gật đầu.

Biên Lê bước đến bên cạnh cái loa điện tử, vừa mới chuẩn bị bật nhạc, di động ở trên bàn đúng lúc mà vang lên, trên bàn rung rung chấn động.

Cô vừa nhìn đến tên người gọi, ngay lập tức trả lời: "Alo, mẹ."

Giọng nói đầu dây bên kia rất nhẹ nhàng, "Bảo bối, con đang làm gì vậy?"

"Luyện tập ạ, bây giờ không tiện nói chuyện lắm."

"Không sao, mẹ không nói lâu đâu, tuần sau con có thời gian không? Chọn thời gian rồi cùng anh con về nhà một chuyến, mẹ nấu gì đó ngon ngon cho các con, thuận tiện chiêu đãi hai người bạn học cũ, chú và dì đó con cũng quen biết."

Biên Lê khó xử: "Mẹ, con bận lắm, album mới sắp ra rồi, chắc là con không về được đâu."

"Mẹ biết con bận rộn, nhưng nhà mình gần như vậy, con về còn chưa đến một tiếng, bớt chút thời gian về ăn bữa cơm tối, lâu rồi mẹ chưa gặp con, ba con cũng nói nhớ con lắm..."

Mẹ Biên đang trong tư thế nói chuyện càng lúc càng lâu, Biên Lê vội vàng đánh gãy: "Vâng ạ, hai ngày thi giữa kỳ và kiểm tra thể chất con có thể về nhà, nhưng chắc không ở lại lâu đâu..."

"Vậy cũng được, anh Bàng Tể con thích nhất lúc nhỏ cũng tới nữa, vui không?" Giọng điệu mẹ Biên tươi vui hẳn lên, như ẩn chứa nụ cười.

"Vâng vâng yêu mẹ yêu mẹ, con phải tập luyện tiếp đây." Biên Lê tùy tiện ứng phó mấy câu, rồi nói tạm biệt.

Biên Lê tắt điện thoại, vẫn đang nghĩ đến câu nói kia của mẹ Biên "anh Bàng Tể." 

Cô nhíu mày lại, trong đầu quanh quẩn thật lâu không tìm ra ký ức về người này, đối với cô cũng không có ấn tượng gì.

Chỉ nghe tên, đoán chừng là một nhóc bụ bẫm dễ thương.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương