Khi Hạ Vân Tỉnh nói chuyện với cô, còn hơi cong lưng khom người xuống.

Từ góc độ của cô nhìn qua, có thể thấy được đôi mắt đen láy, sáng như sao của anh, như ánh đèn của những con thuyền đang neo đậu.

Đuôi mắt dài và hẹp, ở cuối khẽ cong, phảng phất nét quyến rũ.

Biên Lê nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cũng không nói là sợ."

Cô là một người thích những người ưa nhìn, hơn nữa thẩm mỹ của cô cũng rất cao, nhưng giá trị nhan sắc của Hạ Vân Hà, rõ ràng cao hơn rất nhiều so với mức độ đánh giá trong lòng cô.

Một chàng trai tuấn mỹ như vậy cùng bạn dựa sát vào nhau khiêu vũ, là một cô gái đều sẽ không thể cưỡng lại.

Chưa kể đến, cả hai trước giờ cũng không có tiếp xúc gì.

Biên Lê nói xong, nhìn anh rồi lại lặng lẽ quay sang nhìn sắc mặt của đạo diễn.

Đạo diễn đón được ánh mắt của Biên Lê, thở dài: "Hai người cứ tiếp tục như vậy là không được, độ phối hợp hoàn toàn không có, quá cứng nhắc rồi."

Biên Lê gãi gãi đầu: "Tôi xin lỗi đạo diễn…"

Đạo diễn khua khua tay, dứt khoát để mọi người nghỉ ngơi một lúc, thuận tiện để hai người Hạ Vân Tỉnh cùng Biên Lê tiếp xúc với nhau, tìm chút cảm giác.

Hình ảnh lúc này chính là, Hạ Vân Tỉnh một người đàn ông tay dài chân dài, đang ngồi trên ghế sô pha với Biên Lê đang cúi đầu xuống, đứng trước mặt anh như một cô con dâu nhỏ.

Nguyễn Tương Nghi muốn bước tới, nhưng Ứng Tuyết Lai lại giữ cô lại.

Hai chân dài của Hạ Vân Tỉnh để tùy ý, cả người lười biếng dựa lưng vào ghế sô pha, một tay anh chống lên thành ghế sô pha, bàn tay với những khớp xương rõ ràng tự nhiên rũ xuống, độ cong duyên dáng xinh đẹp.

"Sao lại im lặng không nói nữa? Không phải không sợ sao?" Anh từ từ mở miệng.

Biên Lê nghĩ một lúc lâu, mới nâng mắt nhìn qua.

"Vậy tôi nói thật nhé."

Hạ Vân Tỉnh nhướng nhướng mày, ý bảo cô tiếp tục.

"Thực ra là tôi sợ anh đánh tôi ấy, hôm đó lên nhầm xe anh bảo tôi ra ngoài, sau đó tối hôm đó tôi lại nói mấy lời không hay về anh nữa..."

Âm cuối Biên Lê kéo dài một cách có chủ ý, chính là để Hạ Vân Tỉnh có nhiều khoảng trống để suy nghĩ.

Bị bắt ngay tại trận cũng thôi đi, tính cách của anh xem ra là rất tệ.

Nhưng, anh cũng không tính là xấu xa.

Ở siêu thị, còn lấy giúp cô túi kẹo dẻo.

Trong lòng Biên Lê thầm nghĩ, đầu óc càng thêm mơ hồ, nhận thức của cô đối với Hạ Vân Tỉnh lại càng thêm mờ mịt.

Chắc là người đàn ông này đã tốt lên.

Hạ Vân Tỉnh đơn giản giải thích: "Lúc đấy tôi vừa tỉnh ngủ."

Biên Lê ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng đúng. Lão đại không chỉ có thời gian buồn ngủ không giống người khác mà ngay cả khi giải thích cũng mang theo tư thế lên mặt nạt người. 

"Anh nói lời này có nghĩa là, chúng ta xem như hoà hảo à?" Biên Lê chớp chớp mắt, hy vọng những gì cô làm trước đây có thể coi như mây khói bị gió thổi bay đi.

"Hoà hảo?" Hạ Vân Tỉnh giọng điệu lười biếng: "Sao tôi lại không biết, tôi với em từng hoà hảo thế?"

"..."

Được thôi! Vậy mời ngài giơ cao đánh khẽ đừng hợp tác với tôi nữa!!

Cô uyển chuyển ở trong lòng tìm từ, muốn Hạ Vân Tỉnh chủ động đề nghị đổi bạn diễn.

Trong lòng vừa suy nghĩ được một nửa, cô lại nghe thấy Hạ Vân Tỉnh nói: "Đến đây."

Đến… đến cái gì?

Biên Lê sững sờ đứng yên một chỗ, ngơ ngác nhìn.

Hạ Vân Tỉnh ngoắc ngoắc cổ tay, giọng điệu chậm rãi, mí mắt nhếch lên một nửa: "Massage vai cho tôi."

Nói xong, ánh mắt nhàn tản lại đảo qua, bổ sung thêm một câu: "Massage xong rồi, thì hoà hảo."

Biên Lê không phải là người dè dặt, vì vậy cô nhanh chóng cúi người tiến lên phía trước.

Ninh Tiết Sơ nhìn thấy Biên Lê đang ân cần nên có hơi nghi ngờ.

"Tôi không nhìn lầm chứ, lão đại không phải luôn chê phụ nữ phiền sao, anh ấy thế này là có ý gì vậy, là thấy người ta quá đáng yêu sao?"

Trên mặt Hà Hú Dĩ không có biểu cảm gì: "Có hai khả năng. Một, đang tán tỉnh. Hai, Biên Lê không thuộc trong những loại phụ nữ đó.”

Ninh Tiết Sơ kích động gào lên: "Cái gì! Anh cảm thấy Phì Phì là một là một người chuyển giới??!! Lời này cũng có thể nói sao??"

Hà Hú Dĩ: "..."

"Ninh Tiết Sơ, cậu câm miệng."

Cũng không biết có phải là do bóp vai cho Hạ Vân Tỉnh không mà Biên Lê cảm thấy thả lỏng được ít nhiều.

Lại giải quyết hết một đống chuyện rối rắm trước đó, những lần quay tiếp theo của cô cũng diễn ra suôn sẻ hơn nhiều. Đạo diễn cũng lộ ra nụ cười vừa ý hơn.

Quá trình quay kéo dài cả ngày, cuối cùng cũng kết thúc, Biên Lê vỗ tay sung sướng, cô cứ nghĩ mình sẽ phải quay đến tận sáng sớm, nhưng không ngờ lại đóng máy sớm như vậy.

"Tiền bối, hợp tác vui vẻ, cảm ơn anh." Biên lê nâng cao tay phải, nắm thành nắm đấm, sau đó đập nhẹ lên vai trái của mình.

Ý là đã xem anh như bạn bè.

Cô xem mình như anh trai và bố, làm giống như vậy.

Hạ Vân Tỉnh đang uống nước, đầu hơi ngẩng lên, đôi tay mảnh khảnh đặt trên bình nước, hai mắt khép hờ.

Anh nhấp một ngụm, khẽ liếc cô một cái rồi nhàn nhạt đáp lại một tiếng "Ừ" rồi nhấc chân rời đi.

Sau khi quay xong ca khúc Giáng sinh, Gemini được nghỉ ngơi một thời gian. Cách còn vài ngày trước khi thu âm album mới của các cô, Ứng Tuyết Lai và Nguyễn Tương Nghi đã tham gia một vài chương trình tạp kỹ nổi tiếng một mình, trong khi Biên Lê thì bận rộn trang trí phòng riêng của bản thân.

Không có họ, cuối cùng cô đã nhận được sự chấp thuận của công ty cho việc tham gia livesteam ăn uống mà cô đã nộp đơn cho công ty lần trước.

Cuối tờ đơn có chữ ký như rồng bay phượng múa, ngoài ra còn có thêm một hàng chữ: "Nói nhảm quá nhiều."

Để cho công ty thấy được sự quyết tâm và kiên trì của mình, Biên Lê hùng hồn viết một đoạn miêu tả dài gần nghìn chữ, tất cả đều là mong muốn ăn nên làm ra, cô còn nhấn mạnh nét chữ, tô đậm điểm mấu chốt muốn nói.

Mặc dù ông chủ của cô bình thường không thấy bóng dáng, nhưng con người lại rất tốt bụng.

Công ty cũng rất mạnh, sau khi đồng ý, lập tức mở kênh độc quyền cho cô trên trang web, đồng thời mua cho cô một chiếc vương miện nhỏ.

Mang theo tâm trạng cảm động trang trí xong căn phòng, thời gian đến livestream ăn uống tối nay còn sớm nên Biên Lê dứt khoát nằm nghiêng xuống tấm thảm lông trong phòng khách.

Cô đã chuẩn bị đồ nghề xong xuôi từ lâu, nhưng việc dàn dựng bối cảnh không phải là việc dễ dàng, sau khi hoàn thành công việc của mình, cô đã tiêu hao gần hết thể lực như khi hoàn thành hai bài nhảy.

Sau khi Biên Lê nằm xuống thoải mái, bắt chéo chân lên bắt đầu lướt Weibo.

Kể từ khi ra mắt được gần một năm, Gemini đã nhanh chóng trở nên nổi tiếng, thời gian đầu có công ty tuyên truyền, cũng được thúc đẩy bởi sự nổi tiếng của nhóm nhạc nam đi trước. Giai đoạn sau hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân. Ngoại trừ ca khúc chủ đề do công ty lựa chọn thì gần một nửa số ca khúc không có chủ đề đều do ba cô gái tự sáng tác.

Ba người kết hợp thành một nhóm vừa đúng đều ở độ tuổi thanh niên, Vì vậy, định vị hình ảnh của công ty đối với Gemini vẫn là các cô gái đầy sức sống.

Sự thật đã chứng minh, phong cách này không chỉ thu hút sự chú ý của các trạch nam, mà còn thu hút sự chú ý của những trạch nữ. 

Biên Lê đã vào Weibo của mình, phản hồi lại một vài người hâm mộ nhỏ rồi bị thu hút bởi một hot search. Hot search này chiếm giữ vững chắc cột của ô tìm kiếm và luôn ở vị trí cao.

Chưa kể còn chiếm vị trí đầu bảng, nhưng cũng rất bắt mắt:

【 Hạ Vân Tỉnh x Biên Lê】

Biên Lê tò mò nhấn vào và phát hiện ra Nhất Thiên đã tiết lộ nội dung của ca khúc Giáng sinh năm nay, đồng thời tung ra một bộ cảnh ngoài lề về các cảnh trên phim trường.  Người hâm mộ đã chụp một vài bức ảnh màn hình, và ngay lập tức đưa cả hai lên đầu danh sách hot search, bên cạnh còn có thêm một từ "bạo" bên cạnh.

(*) Bùng nổ.

Hạ Vân Tỉnh năm đó dẫn dắt ACE làm bùng nổ làng nhạc Hoa ngữ với ca khúc "Không tỉnh" của chính mình, vừa càn quét hết trái tim của hàng nghìn cô gái, còn mang về cho mình rất nhiều fan nữ. Bây giờ, dưới hot search đầy là những lời than vãn.

"Chương trình giải trí không tham gia, bài hát mới không ra, lại đợi ra được anh ấy cùng với người con gái khác, đau lòng quá."

"Cmn, vừa nhìn còn tưởng là thông báo quan hệ yêu đương, Thẩm Thận hiểu được!"

"Bình tĩnh đi, là đàn em cùng công ty, cũng không phải là tiện nghi cho người khác, mọi người sợ cái gì?"

"Biên Lê quả thực là, khuôn mặt thiên sứ dáng người như yêu ma, đây là sự kết hợp mà tôi mơ ước."

"AAA em gái, muốn xoa bóp mặt của em!"

Biên Lê nhìn hai bình luận trái chiều khen ngợi bản thân, bấm vào xem, hóa ra là fan của chính mình.

Cô cảm thấy rất vui, lại tùy ý nhấn nhấn, vô tình lại vào trang chủ của Hạ Vân Tỉnh, anh theo dõi rất ít, chỉ có ba người, nhưng lại có hơn 80 triệu người hâm mộ.  Biên Lê ngẫm nghĩ bản thân còn chưa vượt quá 10 triệu người hâm mộ, lặng lẽ đóng trang chủ của anh lại.

Người so với người, tức chết mất.

ACE sẽ tổ chức world tour trong ba tháng tới,  trải dài hơn hai mươi thành phố, lúc đó chắc chắn sẽ rất bận rộn. Trước đó, người đại diện cũng rất quan tâm, cho họ một kỳ nghỉ lớn.

Ninh Tiết Sơ rảnh rỗi không có việc gì làm, cả ngày ở trong phòng khách mở máy chiếu màn hình lớn xem chơi trò chơi trực tuyến, nói là xem game như vậy mới sướng.

Hà Hú Dĩ vào phòng bếp lấy nước, nhìn thấy anh ta như vậy, mở miệng hỏi: "Cậu lại dùng máy chiếu của Lão Hạ sao? Không sợ anh ấy tìm cậu tính sổ à?"

"Xem người ta đấu game thôi cũng không phải là xem phim, đến mức thế ư?"

Hà Hú Dĩ không khuyên được anh ta, thong thả đi ra: "Tùy cậu."

Giọng nói vừa dứt, ngoài cửa liền truyền đến hai tiếng "bíp bíp", Hạ Vân Tỉnh đẩy cửa bước vào.

Ninh Tiết Sơ theo bản năng nhìn qua: "Lão đại."

Hạ Vân Tỉnh đáp lại một tiếng, anh vừa từ phòng làm việc quay lại, sắc mặt uể oải, hơi mệt.

Anh thay giày xong, bước vào đến giữa phòng khách, chạm vào màn hình được thả trên tường, bất giác nhíu mày.

"Cậu cả ngày nhân lúc anh không có ở đây, để xem mấy thứ này?"

"Trò chơi rất thú vị." Ninh Tiết Sơ suy nghĩ rồi lại nói: "Không giấu gì anh, em như vậy cho đỡ nghiền, nếu không rất dễ thức khuya, mất ngủ cả đêm mặt em sẽ sưng lên, cả mặt đều sưng lên nhìn rất xấu, rất xấu thì em sẽ mất fan."

Hạ Vân Tỉnh không để ý đến anh ta, đi thẳng đến tủ lạnh, mở ra lấy một chai rượu.

Ninh Tiết Sơ vẫn luôn nhìn theo anh: "Này, sao anh lại ngắt lời của em."

Hạ Vân Tỉnh dựa vào quầy bếp mở cánh cửa trên tường, không thèm cho anh ta nửa ánh mắt: "Cậu thật phiền phức."

Ninh Tiết Sơ "ồ" lên một tiếng, trên điện thoại di động bỗng nhảy ra một đống tin tức.

"Trái đào mật của nhân gian Biên Lê đã tạo phòng phát sóng trực tiếp, hiện tại đang được phát trực tiếp, các vị xin hãy ghé vào"

Anh ta nghĩ cũng không cần liền nhấn vào, vừa xem vừa tò mò nói: "Thật lợi hại, Phì Phì còn mở phòng livestream."

Vì đang chiếu điện thoại di động, sau khi Ninh Tiết Sơ bấm vào, tất cả hình ảnh của phòng phát sóng trực tiếp liền được chiếu lên bức tường phòng khách, chiếm hết diện tích. 

Khuôn mặt mơn mởn trong sáng của cô gái phản chiếu lên trên.

Biên Lê nhiệt tình chào hỏi, sau đó tò mò nghiên cứu các nút khác nhau trong phòng phát sóng trực tiếp. Cái trán bụ bẫm và sạch sẽ của cô đập vào ống kính, hình ảnh lắc lư, hàng loạt các bình luận bay tới nhắc nhở cô chú ý đến hình tượng của mình.

"Được rồi được rồi, mình cũng xem như là đã nghiên cứu xong, thì ra là thao tác như vậy." Biên Lê ngồi thẳng trước ống kính, tư thế như một học sinh nhỏ ngoan ngoãn, hai tay khoanh lại, ngay ngắn đặt trên bàn.

Trong các bình luận lại là một tràng mặt cười, nói cô không cần gò bó căng thẳng như vậy.

Biên Lê lè lưỡi: "Ngại quá lần đầu tiên mình livestream như này, không rõ lắm."

Sau khi trò chuyện với cư dân mạng một lúc, Biên Lê mới hoàn toàn thả lỏng, rốt cuộc sau khi được mài giũa trải qua các loại ống kính, cô đã nhanh chóng hòa nhập vào trong đó.

"Đây là tài khoản chính thức của tôi. Nếu mọi người thích nó, hãy nhấn theo dõi."

"Đúng vậy tiếp theo cũng là mình phát trực tiếp, là kiểu ăn trực tiếp đó ha ha ha ha ha."

"Lúc các chị ấy rảnh, mình sẽ mời họ đến."

"Tại sao lại gọi là Gemini sao? Bởi vì ba người chúng tôi đều là chòm sao Song Tử, vì vậy công ty hy vọng chúng tôi giống như Song Tử vậy, vĩnh viễn ở cạnh nhau không chia lìa, vậy nên mới lấy tên này."

(*) Chòm sao song tử là chòm sao có hai ngôi sao sáng "sinh đôi"

Nghe đến đây Ninh Tiết Sơ tự lẩm bẩm một mình: "Thì ra tiểu sư muội thuộc chòm sao Song Tử."

Anh vô tình đảo mắt, thoáng thấy một bóng người mảnh khảnh thì bị doạ giật mình.

"Anh ở chỗ này làm gì?" Ninh Tiết Sơ nhìn Hạ Vân Tỉnh ngồi ở đầu bên kia của sofa, không khỏi ngạc nhiên, người vừa rồi còn ở trong bếp, vừa nhìn lại, đã ngồi ở chỗ này.

Trong tay Hạ Vân Tỉnh vẫn cầm chai rượu, nghe thấy lời này thì liếc mắt qua: "Sao nào, anh không được ngồi?"

Ninh Tiết Sơ cảm thấy khó hiểu, trước đây người đàn ông này tuyệt đối sẽ không xem loại livestream ăn uống rảnh rỗi này, vậy mà mặt không đỏ tim không rung hỏi ngược lại.

Trên màn hình, Biên Lê vẫn đang tiếp tục.

Phòng cô gái trang trí theo phong cách Châu Âu tông màu ấm áp, phía sau có treo một hàng búp bê, nếu nhìn kỹ, trên mặt đất còn có một tầng nữa, nhìn rất ấm áp, xem ra điển hình phong cách của cô gái nhỏ rất ấm áp.

Lúc này, cô gái đang gặm chân gà. Miệng bĩu ra, hai má phồng lên, đáng thương một cách khó hiểu.

"Nói thật, mình đã nhịn rất lâu, ăn thế này không sao chứ?"

Không biết cô nhìn thấy bình luận gì, cười rất ngọt ngào: "Hahaha bị công ty nhìn thấy cũng không sao, tôi mở phòng livestream ăn uống đã được giám đốc Thẩm uy vũ đồng ý rồi!"

"Được rồi các anh chị em, mọi người tặng sao cho mình nhiều quá, hơi chói mắt."

"Mọi người có thể nói chuyện với mình, nói chuyện thường ngày cũng không sao, mình là bạn của mọi người mà."

Đột nhiên, trong đôi mắt cô sáng long lanh, chiếu vào lòng người một cách ấm áp.

Hạ Vân Tỉnh chống một tay bên sườn mặt, trong lòng mờ mịt có một cảm giác khó tả.

Quả nhiên, một giây sau, Biên Lê kích động mở miệng:

"Cảm ơn chiếc du thuyền của Tối Sơ đẹp trai nhất thế giới! AAA mình mới vào nên không hiểu quy định, cứ cảm ơn trực tiếp như thế sao?? Còn là lần đầu tiên mình nhận được du thuyền!!"

Hạ Vân Tỉnh quay đầu nhìn Nình Tiết Sơ ở đầu bên kia sofa, người phía sau mặt đỏ hồng, vừa được khen ngợi đang cười ngây ngô.

"Là cậu tặng?" Hạ Vân tỉnh ánh mắt khẽ ngưng lại, sau đó không nhanh không chậm mở miệng.

Ninh Tiết Sơ cười hi hi đáp lại: "Đúng vậy."

"Vô vị."

Ninh Tiết Sơ không rảnh phản bác lại hai từ vô vị, việc này khiến trái tim treo trên người của anh ta đã tự làm mình bị bại lộ: "Sao anh lại biết là em!"

Hạ Vân Tỉnh lười phí lời, vào thẳng chủ đề chính: "Thích cô ấy vậy sao."

Ninh Tiết Sơ nghe ngữ điệu kỳ lạ của anh, cũng không nghĩ nhiều, chỉ trả lời lại: "Cũng coi như là thích đi."

Nhận được ánh mắt lạnh lùng không thể giải thích được của Hạ Vân Tỉnh, Ninh Tiết Sơ không biết tại sao: "Chuyện gì, tại sao anh lại dùng ánh mắt dã thú như vậy nhìn em? Không phải loại thích như anh nghĩ đâu, em chỉ coi cô ấy như em gái thôi."

Không biết đụng phải chỗ đau lòng nào, Ninh Tiết Sơ xúc động đột nhiên đứng lên: "Haiz nói đến thích, sau khi học xong cấp ba em cũng không nhắc đến nữa. Đến bây giờ vẫn chưa từng rung động, em sẽ không cô độc cả đời chứ."

Hạ Vân Tỉnh quay mặt đi, chỉ để lại hình bóng của nửa khuôn mặt.  Giữ điện thoại bằng một tay, không biết đang gõ gõ đánh đánh cái gì.

"Sao anh lại không thèm quan tâm đến em nữa?"

"Im lặng, xem livestream."

"Lão đại, anh thay đổi rồi."

Biên Lê gặm chân gà xong, lại pha thêm một cốc mì gói, trong lúc chờ đợi, hai chống lên mặt cẩn thận xem từng dòng bình luận.

Ở đây không chỉ có người hâm mộ của cô, mà còn có những người qua đường đến xem, tặng thưởng càng nhiều, người đến xem náo nhiệt càng nhiều.

Một nữ minh tinh thông thường sẽ không livestream ăn uống, hay sử dụng cách phát sóng trực tiếp này, không chỉ là phải giữ dáng, mà hơn nữa một khi có bất kỳ nhận xét nào không phù hợp trong chương trình phát sóng trực tiếp, nó sẽ trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng và rất dễ gặp rắc rối.

Biên Lê, một ngôi sao thần tượng với lòng nhiệt thành của mình, lại càng cấm kỵ những điều này.

Cô cũng đã cân nhắc hết thảy những thứ này, nhưng nghĩ mình cũng là một thanh niên năm tốt tam quan đứng đắn, vì vậy những lo lắng kia đều bỏ hết ra sau đầu.

Trong các bình luận có hỏi cô các các câu như cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu, còn hỏi cô cách giữ dáng, khi nào thì trở lại, một tháng đến Thịnh Điện mấy lần,... nhiệt tình như lửa.

Điều hiếm hoi hơn là một số fan mẹ đã nhắc nhở cô ấy về ngày thi giữa kỳ của Học viện Điện ảnh Thịnh Minh, Biên Lê không muốn thấy cũng khó.

Bỗng nhiên phòng phát sóng trực tiếp loé sáng lên, sau khi đứng yên trong ba giây, một tầng ánh sáng vàng kim lấp lánh lóe lên trên toàn bộ màn hình, rồi đột nhiên biến thành hình ảnh động ba chiều. Những đồng tiền vàng từ trên rơi xuống va vào nhau, chất đầy thành đống.

Cuối cùng, những ánh sáng này đã hội tụ thành một câu, tràn đầy hơi thở của kẻ có tiền: "X đã tặng bạn một tàu ​​sân bay, mức độ ái mộ x1000000000。”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương