Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Ở Trong Ngược Văn
-
Chương 209:
Dì Hoa ban đầu để cho cô một căn phòng tốt nhất với giường nước, xích đu, ghế sofa massage và đủ loại đạo cụ trên bàn, nhưng lại bị Nguyễn Kiều Kiều từ chối.
Như vậy thật giống mua dâm, không đủ trang trọng, làm mất đi thân phận của cô.
"Con sẽ mang người đi."
Nguyễn Kiều Kiều trực tiếp đưa chàng trai lên xe, chở người về nhà mình.
Người mà dì Hoa đưa cho cô đương nhiên đã trải qua một cuộc điều tra lý lịch chi tiết, chắc chắn rất đáng tin cậy.
Vì vậy, Nguyễn Kiều Kiều đã nói với cậu ta.
"Từ nay cậu là của tôi, dì Hoa sẽ đưa cho cậu số tiền mà cậu cần. Bây giờ cậu đi tắm trước đi."
Sau khi cô nói xong, cậu ta không hề động đậy, khuôn mặt đẹp trai hơi đỏ, cậu ta cúi đầu, vẫn ngại ngùng như cũ.
"Tôi... tôi đã tắm rồi."
"Ngẩng đầu lên nói chuyện với tôi."
Nguyễn Kiều Kiều duỗi ngón tay ra, nâng cằm đối phương lên.
"Gọi tôi là chị Kiều theo bọn họ là được."
"Chị Kiều." Cậu ta lập tức ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn cô.
Quả nhiên cậu ta đã được huấn luyện rồi, thật là một đóa hoa trắng lanh lợi, dễ thương.
"Tên cậu là gì, trong nhà xảy ra chuyện gì?" Cô thả thiên hỏi.
Hạ Liên Đình trả lời từng câu một, hiện tại cậu ta đã thoải mái hơn rất nhiều so với dáng vẻ mất tự nhiên vừa rồi.
Cậu ta thật sự không ngờ tới, tưởng số phận của mình sẽ đi theo hướng sa đọa, chịu vô số tủi nhục, cuối cùng lại gặp được cô.
Nguyễn Kiều Kiều hoàn toàn khác với những vị khách trong tưởng tượng của cậu ta, cậu ta biết thân phận của cô, tuổi còn trẻ đã trở thành lão đại của Bang Thanh Long.
Về sau cậu ta chỉ cần phục vụ cô là được.
Nghĩ đến đây, tâm trạng Hạ Liên Đình có chút phức tạp, người phụ nữ trẻ tuổi trước mặt rất xinh đẹp, dáng người thon gọn, nhưng tính tình ngang tàng, lạnh lùng, là một đại mỹ nhân mà khi đi trên đường cậu ta cũng không dám liếc một cái, bởi vì đối phương không phải người dễ chọc.
Vậy mà cô lại chọn cậu ta.
Hạ Liên Đình cảm thấy trong ba người đàn ông để Nguyễn Kiều Kiều lựa chọn thì bản thân không có ưu thế gì cả.
Hơn nữa, thái độ của Nguyễn Kiều Kiều đối với cậu ta không chút kiêu ngạo, tuy rằng có cảm giác xa cách, nhưng cô không hề tỏ ra khinh thường hay sỉ nhục, điều này khiến cậu ta cảm thấy hoảng hốt.
Hạ Liên Đình cảm giác này giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, cả người có chút mông lung.
"Cậu biết phục vụ người khác không?"
Trong khi hai người nói chuyện, Nguyễn Kiều Kiều đã vào phòng ngủ và thay một chiếc váy ngủ bằng lụa màu đen.
Như vậy thật giống mua dâm, không đủ trang trọng, làm mất đi thân phận của cô.
"Con sẽ mang người đi."
Nguyễn Kiều Kiều trực tiếp đưa chàng trai lên xe, chở người về nhà mình.
Người mà dì Hoa đưa cho cô đương nhiên đã trải qua một cuộc điều tra lý lịch chi tiết, chắc chắn rất đáng tin cậy.
Vì vậy, Nguyễn Kiều Kiều đã nói với cậu ta.
"Từ nay cậu là của tôi, dì Hoa sẽ đưa cho cậu số tiền mà cậu cần. Bây giờ cậu đi tắm trước đi."
Sau khi cô nói xong, cậu ta không hề động đậy, khuôn mặt đẹp trai hơi đỏ, cậu ta cúi đầu, vẫn ngại ngùng như cũ.
"Tôi... tôi đã tắm rồi."
"Ngẩng đầu lên nói chuyện với tôi."
Nguyễn Kiều Kiều duỗi ngón tay ra, nâng cằm đối phương lên.
"Gọi tôi là chị Kiều theo bọn họ là được."
"Chị Kiều." Cậu ta lập tức ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn cô.
Quả nhiên cậu ta đã được huấn luyện rồi, thật là một đóa hoa trắng lanh lợi, dễ thương.
"Tên cậu là gì, trong nhà xảy ra chuyện gì?" Cô thả thiên hỏi.
Hạ Liên Đình trả lời từng câu một, hiện tại cậu ta đã thoải mái hơn rất nhiều so với dáng vẻ mất tự nhiên vừa rồi.
Cậu ta thật sự không ngờ tới, tưởng số phận của mình sẽ đi theo hướng sa đọa, chịu vô số tủi nhục, cuối cùng lại gặp được cô.
Nguyễn Kiều Kiều hoàn toàn khác với những vị khách trong tưởng tượng của cậu ta, cậu ta biết thân phận của cô, tuổi còn trẻ đã trở thành lão đại của Bang Thanh Long.
Về sau cậu ta chỉ cần phục vụ cô là được.
Nghĩ đến đây, tâm trạng Hạ Liên Đình có chút phức tạp, người phụ nữ trẻ tuổi trước mặt rất xinh đẹp, dáng người thon gọn, nhưng tính tình ngang tàng, lạnh lùng, là một đại mỹ nhân mà khi đi trên đường cậu ta cũng không dám liếc một cái, bởi vì đối phương không phải người dễ chọc.
Vậy mà cô lại chọn cậu ta.
Hạ Liên Đình cảm thấy trong ba người đàn ông để Nguyễn Kiều Kiều lựa chọn thì bản thân không có ưu thế gì cả.
Hơn nữa, thái độ của Nguyễn Kiều Kiều đối với cậu ta không chút kiêu ngạo, tuy rằng có cảm giác xa cách, nhưng cô không hề tỏ ra khinh thường hay sỉ nhục, điều này khiến cậu ta cảm thấy hoảng hốt.
Hạ Liên Đình cảm giác này giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, cả người có chút mông lung.
"Cậu biết phục vụ người khác không?"
Trong khi hai người nói chuyện, Nguyễn Kiều Kiều đã vào phòng ngủ và thay một chiếc váy ngủ bằng lụa màu đen.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook