Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Ở Trong Ngược Văn
-
Chương 203: Thế Giới Tiếp Theo
Thế giới: Con chó của cậu chủ
"Chị Kiều ạ."
"Chào chị Kiều."
"Ừm."
Nguyễn Miên Miên bước vào đại sảnh, hầu như tất cả mọi người trong bang phái, bất kể già hay nhỏ, cao hay lùn, béo hay gầy đều phải kính cẩn lễ phép cúi đầu chào cô.
Vẻ mặt người phụ nữ vẫn cao quý lạnh lùng, thoạt nhìn không chút thay đổi, nhưng trên thực tế khóe mắt lại nhìn trộm mấy đứa nhóc mới được nhận vào bang xem có đứa nào ưa nhìn không.
Tất nhiên, ngoài việc cô có vai vế cao, sự tôn trọng của họ dành cho cô chính là do nguyên chủ đã liều mạng bao năm qua để đánh đổi.
Đáng tiếc là, cô ấy lên núi đao xuống biển lửa, lăn lộn khắp nơi, trải qua biết bao nguy hiểm, bị thương khắp người, mấy lần suýt chết tất cả là vì cậu chủ Tần Sí của bang phái.
Nhiều năm đồng hành cùng nhau, cô ấy trung thành như vậy, nhưng trong mắt hắn, nguyên chủ lại chỉ như một con chó ngoan ngoãn.
Tần Sí đã từng suy tính trong lòng, nếu có một lợi ích đủ lớn để trao đổi, hắn có thể tùy ý vứt bỏ, thậm chí hy sinh người khác.
Nam chính tuy rằng tàn nhẫn không có tình cảm, nhưng thực ra giữa hắn với cô ấy giống như Chu Du và Hoàng Cái (*) vậy, một người đánh một người chịu.
(*) Nhà yêu nước Ngô Hoàng Cái dùng khổ nhục kế, giả vờ chế nhạo để cho Chu Du hạ lệnh đánh mình một trăm gậy, mục đích là đánh lừa Tào Tháo.
Nguyên chủ năm đó là một người ăn mày sắp chết đói, Tần Sí nhặt được cô ấy, cho nên sinh mệnh của cô ấy là hắn ban cho, nam chính từ nhỏ đã dạy dỗ, cho nên cô ấy bị tẩy não, vô cùng trung thành với hắn.
Về sau hắn dùng nữ chính làm tiền đặt cược, cuối cùng bị thua, hắn đã giao cô cho đối phương.
Bởi vì cô ấy là con chó của Tần Sí, làm nhục cô ấy chính là tát vào mặt hắn, cho nên sau khi nguyên chủ bị bắt đi, cô ấy đã bị hành hạ và tra tấn dã man, thậm chí suýt nữa đã bị cưỡng hiếp, chính cô đã liều mạng chiến đấu đến cùng và thông đồng với vài người đàn ông vạm vỡ mới trốn được về.
Cả người nguyên chủ bê bết máu, cô ấy loạng choạng như thể vừa leo ra khỏi địa ngục trần gian, nhưng vừa về đến cửa, cô ấy đã thấy khắp nơi giăng đèn kết hoa, dự định tổ chức việc vui.
Tần Sí đã đính hôn với một vị tiểu thư của hắc bang.
Ngay lúc đó, nữ chính bối rối như nhà có tang, ngơ ngác nhìn xung quanh, trong đầu thậm chí còn có một suy nghĩ.
Hắn không cần mình.
Vốn dĩ, nếu có chí khí, gặp phải chuyện đả kích này nên xoay người bước đi, và có thể tiếp tục một cuộc sống mới.
Nhưng đây lại là ngược văn, cho nên khi Tần Sí xuất hiện, hai chân cô mềm nhũn ngã xuống trước mặt hắn.
Kết quả là Tần Sí phái người đưa người phụ nữ đang sống dở chết dở trở về.
Hắn nói có chơi có chịu.
Kiều Kiều, cô không nên trở về, có chết cũng phải chết ở bên kia.
Tuy nhiên, mặc dù bị đuổi quay trở lại, nhưng đối phương vẫn kiêng dè Tần Sí, không dám giết cô mà chỉ giam lỏng thôi.
Sau này, Tần Sí chiếm được bang phái này, cô đương nhiên cũng trở về bên hắn.
Nữ chính bị thương nặng, sức lực không còn được như trước nhưng Tần Sí vẫn giữ lại bên mình, hành động vừa đấm vừa xoa này của hắn khiến cô rất cảm kích.
Lúc này, vị hôn thê của Tần Sí đã nhắm vào cô bằng mọi cách.
Tần Sí rất quan trọng lợi ích, vì thế sẽ không bênh vực một kẻ phế vật như nữ chính.
Mãi cho đến khi nam chính bị anh em phản bội, bị vị hôn thê ruồng bỏ, chỉ còn một mình nguyên chủ ở bên cạnh hắn, cô hết lòng giúp đỡ, để đối phương lấy lại quyền lực, trở lại đỉnh cao.
Đến khi người đàn ông vừa động tình thì hai người lại gặp phải nguy hiểm, lúc sinh tử, nguyên chủ đỡ cho hắn mấy phát đạn rồi ngã vào trong vũng máu.
Nữ chính đến chết cũng không biết rằng, trong lòng Tần Sí lúc đó vốn dĩ cũng định để cô chặn họng súng.
"Chị Kiều ạ."
"Chào chị Kiều."
"Ừm."
Nguyễn Miên Miên bước vào đại sảnh, hầu như tất cả mọi người trong bang phái, bất kể già hay nhỏ, cao hay lùn, béo hay gầy đều phải kính cẩn lễ phép cúi đầu chào cô.
Vẻ mặt người phụ nữ vẫn cao quý lạnh lùng, thoạt nhìn không chút thay đổi, nhưng trên thực tế khóe mắt lại nhìn trộm mấy đứa nhóc mới được nhận vào bang xem có đứa nào ưa nhìn không.
Tất nhiên, ngoài việc cô có vai vế cao, sự tôn trọng của họ dành cho cô chính là do nguyên chủ đã liều mạng bao năm qua để đánh đổi.
Đáng tiếc là, cô ấy lên núi đao xuống biển lửa, lăn lộn khắp nơi, trải qua biết bao nguy hiểm, bị thương khắp người, mấy lần suýt chết tất cả là vì cậu chủ Tần Sí của bang phái.
Nhiều năm đồng hành cùng nhau, cô ấy trung thành như vậy, nhưng trong mắt hắn, nguyên chủ lại chỉ như một con chó ngoan ngoãn.
Tần Sí đã từng suy tính trong lòng, nếu có một lợi ích đủ lớn để trao đổi, hắn có thể tùy ý vứt bỏ, thậm chí hy sinh người khác.
Nam chính tuy rằng tàn nhẫn không có tình cảm, nhưng thực ra giữa hắn với cô ấy giống như Chu Du và Hoàng Cái (*) vậy, một người đánh một người chịu.
(*) Nhà yêu nước Ngô Hoàng Cái dùng khổ nhục kế, giả vờ chế nhạo để cho Chu Du hạ lệnh đánh mình một trăm gậy, mục đích là đánh lừa Tào Tháo.
Nguyên chủ năm đó là một người ăn mày sắp chết đói, Tần Sí nhặt được cô ấy, cho nên sinh mệnh của cô ấy là hắn ban cho, nam chính từ nhỏ đã dạy dỗ, cho nên cô ấy bị tẩy não, vô cùng trung thành với hắn.
Về sau hắn dùng nữ chính làm tiền đặt cược, cuối cùng bị thua, hắn đã giao cô cho đối phương.
Bởi vì cô ấy là con chó của Tần Sí, làm nhục cô ấy chính là tát vào mặt hắn, cho nên sau khi nguyên chủ bị bắt đi, cô ấy đã bị hành hạ và tra tấn dã man, thậm chí suýt nữa đã bị cưỡng hiếp, chính cô đã liều mạng chiến đấu đến cùng và thông đồng với vài người đàn ông vạm vỡ mới trốn được về.
Cả người nguyên chủ bê bết máu, cô ấy loạng choạng như thể vừa leo ra khỏi địa ngục trần gian, nhưng vừa về đến cửa, cô ấy đã thấy khắp nơi giăng đèn kết hoa, dự định tổ chức việc vui.
Tần Sí đã đính hôn với một vị tiểu thư của hắc bang.
Ngay lúc đó, nữ chính bối rối như nhà có tang, ngơ ngác nhìn xung quanh, trong đầu thậm chí còn có một suy nghĩ.
Hắn không cần mình.
Vốn dĩ, nếu có chí khí, gặp phải chuyện đả kích này nên xoay người bước đi, và có thể tiếp tục một cuộc sống mới.
Nhưng đây lại là ngược văn, cho nên khi Tần Sí xuất hiện, hai chân cô mềm nhũn ngã xuống trước mặt hắn.
Kết quả là Tần Sí phái người đưa người phụ nữ đang sống dở chết dở trở về.
Hắn nói có chơi có chịu.
Kiều Kiều, cô không nên trở về, có chết cũng phải chết ở bên kia.
Tuy nhiên, mặc dù bị đuổi quay trở lại, nhưng đối phương vẫn kiêng dè Tần Sí, không dám giết cô mà chỉ giam lỏng thôi.
Sau này, Tần Sí chiếm được bang phái này, cô đương nhiên cũng trở về bên hắn.
Nữ chính bị thương nặng, sức lực không còn được như trước nhưng Tần Sí vẫn giữ lại bên mình, hành động vừa đấm vừa xoa này của hắn khiến cô rất cảm kích.
Lúc này, vị hôn thê của Tần Sí đã nhắm vào cô bằng mọi cách.
Tần Sí rất quan trọng lợi ích, vì thế sẽ không bênh vực một kẻ phế vật như nữ chính.
Mãi cho đến khi nam chính bị anh em phản bội, bị vị hôn thê ruồng bỏ, chỉ còn một mình nguyên chủ ở bên cạnh hắn, cô hết lòng giúp đỡ, để đối phương lấy lại quyền lực, trở lại đỉnh cao.
Đến khi người đàn ông vừa động tình thì hai người lại gặp phải nguy hiểm, lúc sinh tử, nguyên chủ đỡ cho hắn mấy phát đạn rồi ngã vào trong vũng máu.
Nữ chính đến chết cũng không biết rằng, trong lòng Tần Sí lúc đó vốn dĩ cũng định để cô chặn họng súng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook