Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Ở Trong Ngược Văn
-
Chương 136: Nhiệt Tình Đến Lạ
Vì chuyện của Cố Trạm, Tạ Uẩn mới để ý đến Nguyễn Kiều Kiều hơn một chút, sợ cô không hiểu chuyện nam nữ mà gây ra nợ đào hoa trong môn phái, vì vậy liền gọi Sầm Sương đến dạy bảo.
Thật ra để một kẻ không có quy củ gì dạy dỗ người khác thực sự quá vớ vẩn, nhưng Tạ Uẩn cảm thấy có một số chuyện hắn khó mà nói được với nha đầu này, Sầm Sương thì khác, cứ để y dạy là tốt nhất.
Sầm Sương vốn vì chuyện bị Tạ Uẩn gọi về mà cảm thấy rất bực dọc, nhưng sau khi nhìn thấy Nguyễn Kiều Kiều, y bỗng nhiệt tình đến kỳ lạ.
“Tiểu nha đầu, ngươi thơm thật đấy... đây chính là mùi của Huyền Linh Thảo sao?”
Nguyễn Kiều Kiều còn chưa kịp phản ứng lại, cánh mũi của người đẹp áo tím đã dán sát mặt cô, y dùng sức hít ngửi, lại khẽ thì thầm dịu dàng như nói chuyện với tình nhân.
Sầm Sương có hứng thú với y thuật, thường xuyên tiếp xúc với các loại dược liệu, vì vậy đối với y mà nói, mùi thảo mộc tươi mới trên người cô thơm một cách kỳ lạ.
Y suồng sã với Nguyễn Kiều Kiều như vậy, Tạ Uẩn lại không quá để tâm, vì hắn biết tính của sư đệ, Sầm Sương say mê nhiều thứ, nhưng không có chút hứng thú nào với chuyện nam nữ.
Sầm Sương này mang mệnh đào hoa, cũng vô tình khiến nhiều sư tỷ sư muội đại động xuân tâm, mà y là người thế nào, tán tỉnh xong thì bỏ, mặc cho trái tim người ta tan nát.
Quả nhiên, Sầm Sương đã sờ tay lên cơ thể Nguyễn Kiều Kiều rồi, mà thiếu nữ không hề lộ vẻ ngại ngùng, cứ để mặc y muốn làm gì thì làm. Hai người lần đầu tiên gặp mặt đã tán tỉnh nhau ngay trước mặt Tạ Uẩn, nhưng Tạ Uẩn lại chẳng bận tâm.
Vừa hay để tiểu yêu chưa thạo sự đời này hiểu biết hơn một chút, có Sầm Sương ở đây, cô sẽ không nhớ tới Cố Trạm nữa, nếu động lòng với Sầm Sương cũng coi như là một bài học lớn.
Tạ Uẩn dám chắc hai người sẽ không xảy ra chuyện gì, vì vậy sau khi giao phó Nguyễn Kiều Kiều cho Sầm Sương, hắn vô cùng yên tâm đi ra ngoài.
Thật ra để một kẻ không có quy củ gì dạy dỗ người khác thực sự quá vớ vẩn, nhưng Tạ Uẩn cảm thấy có một số chuyện hắn khó mà nói được với nha đầu này, Sầm Sương thì khác, cứ để y dạy là tốt nhất.
Sầm Sương vốn vì chuyện bị Tạ Uẩn gọi về mà cảm thấy rất bực dọc, nhưng sau khi nhìn thấy Nguyễn Kiều Kiều, y bỗng nhiệt tình đến kỳ lạ.
“Tiểu nha đầu, ngươi thơm thật đấy... đây chính là mùi của Huyền Linh Thảo sao?”
Nguyễn Kiều Kiều còn chưa kịp phản ứng lại, cánh mũi của người đẹp áo tím đã dán sát mặt cô, y dùng sức hít ngửi, lại khẽ thì thầm dịu dàng như nói chuyện với tình nhân.
Sầm Sương có hứng thú với y thuật, thường xuyên tiếp xúc với các loại dược liệu, vì vậy đối với y mà nói, mùi thảo mộc tươi mới trên người cô thơm một cách kỳ lạ.
Y suồng sã với Nguyễn Kiều Kiều như vậy, Tạ Uẩn lại không quá để tâm, vì hắn biết tính của sư đệ, Sầm Sương say mê nhiều thứ, nhưng không có chút hứng thú nào với chuyện nam nữ.
Sầm Sương này mang mệnh đào hoa, cũng vô tình khiến nhiều sư tỷ sư muội đại động xuân tâm, mà y là người thế nào, tán tỉnh xong thì bỏ, mặc cho trái tim người ta tan nát.
Quả nhiên, Sầm Sương đã sờ tay lên cơ thể Nguyễn Kiều Kiều rồi, mà thiếu nữ không hề lộ vẻ ngại ngùng, cứ để mặc y muốn làm gì thì làm. Hai người lần đầu tiên gặp mặt đã tán tỉnh nhau ngay trước mặt Tạ Uẩn, nhưng Tạ Uẩn lại chẳng bận tâm.
Vừa hay để tiểu yêu chưa thạo sự đời này hiểu biết hơn một chút, có Sầm Sương ở đây, cô sẽ không nhớ tới Cố Trạm nữa, nếu động lòng với Sầm Sương cũng coi như là một bài học lớn.
Tạ Uẩn dám chắc hai người sẽ không xảy ra chuyện gì, vì vậy sau khi giao phó Nguyễn Kiều Kiều cho Sầm Sương, hắn vô cùng yên tâm đi ra ngoài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook