Ngày tiểu nữ của Ninh Viễn Hậu sinh nhật tuổi mười ba, hầu hết tất cả những thế gia vọng tộc thành Kim Lăng đều đến. Buổi sáng, Lưu Anh sớm gọi Vân Thiên Ngưng thức dậy rửa mặt chải tóc, thay y phục rồi ra chào hỏi khách khứa. Đến tận buổi chiều vẫn chưa được nghỉ ngơi.

Nữ tử sang tuổi mười ba là đã sang độ đậu khấu niên hoa (1), có thể bắt đầu quyết định hôn ước, vì vậy những thế gia vọng tộc rất coi trọng lần sinh nhật này. Thông thường họ sẽ tổ chức một yến tiệc lớn, một mặt là để nữ nhi nhà mình lộ diện trước những thế gia quyền quý ở Kim Lăng, mặt khác nếu có duyên, còn có thể tìm được một chàng rể tốt.

Rể tốt chắc là không cần nữa rồi. Ngoài Thôi thị vẫn còn đôi chút lưỡng lự ra, thì Ninh Viễn Hậu trong lòng đã sớm chọn ra được. Vì thế, phản ứng của ông với những vị công tử đang nóng lòng hào hứng trong buổi yến tiệc ngày hôm nay có phần hơi bình thản. không để nữ nhi nhà mình hút thêm đào hoa nào nữa.

Giữa tiệc, Trịnh công tử - tỷ phu tương lai của nàng, tặng nàng hai chuỗi hạt gỗ trầm hương khảm thêm ngọc thiền, ngụ ý chúc phúc dài lâu. Đại phu nhân phủ Định Viễn Hầu gửi đến một khối ngọc bích trổ song phượng, quốc công Hàn phủ tặng nàng một cây trâm ngọc đính ba chiếc lông chim hoàng anh, là món hàng hiếm của phường Như Ý, mỗi năm chỉ làm ra được một cái. Vân Thiên Ngưng cảm tạ từng người, lệnh cho Lưu Anh mang vào trong cất giữ cẩn thận.

Đến buổi tối, nàng ngồi trước bàn vuông đựng đầy quà cáp, ngón tay đẩy những món quà lấp lánh, rực rỡ sang một bên, mãi đến khi tay chạm đến một chiếc hộp gấm thì mới dừng lại.

Lần này về Cô Tô, Thiên Hề ca ca mang về rất nhiều thứ tặng nàng, tùy ý chọn ra một món, cũng chẳng hề thua kém gì mấy món quà trên bàn này. Chỉ có chiếc hộp gấm trước mắt, Thiên Hề ca ca đã dặn rằng đợi đến ngày sinh nhật của nàng rồi hẳn mở ra. Trong lòng Vân Thiên Ngưng vừa tò mò lại vừa có chút thấp thỏm, ngón tay trắng noãn đặt trên ổ khóa tinh xảo hồi lâu, cuối cùng cũng đẩy chìa khóa thuần vàng vào ổ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

“Lạch cạch” một tiếng, hộp gấm cũng theo đó mà mở ra, không ngờ ổ khóa này lại được thiết kế tinh diệu đến vậy. Ánh mắt Vân Thiên Ngưng nhìn vào hộp gấm, lúc thấy rõ món đồ trong đó, nàng không khỏi sửng sốt sau đó khuôn mặt nhỏ ửng hồng cả lên. Nàng quay đầu nhìn xung quanh, xác định không có ai cả mới với tay vào lấy món đồ kia ra khỏi hộp gấm.


Đó là hai miếng ngọc bội cổ tinh khiết, hoàn toàn trong suốt, niên đại hẳn là rất xưa. Với thân phận của mình, nàng đã từng thấy qua nhiều món đồ cổ trân bảo, vì vậy cũng có thể biết được món quà này quý giá đến nhường nào.

Nhưng đây không phải là điều khiến nàng ngượng ngùng, mà là vì hai miếng ngọc bội này là một đôi, lúc ghép lại với nhau mới nên hình dạng vốn có. Tựa như ánh sáng tận chân trời, vừa lóe lên một tia sáng dịu dàng chiếu rọi lên đôi má ửng hồng của nàng.

Châu liền bích hợp, đôi lứa nên duyên.

Từ ngàn đời nay, tặng lễ vật thế này chỉ có một ý nghĩa.

“Thiên Hề ca ca…”

Thiếu nữ lẩm bẩm nói, trái tim đập liên hồi. Nàng cúi đầu, cong cong khóe môi, ánh mắt dịu dàng như gió xuân thổi qua áng mây hồng, mang theo cả những làn hoa thơm ngát, đẹp đến rung động lòng người.

Bàn tay nhỏ cầm lấy hai miếng ngọc bội, nhẹ nhàng sờ lên, rồi vô cùng trân trọng cẩn thận cất chúng lại vào hộp. Sau đó, Vân Thiên Ngưng đi ra cửa, muốn ra ngoài hóng gió một lát.

Chưa bao giờ nàng vui sướng đến thế, niềm vui ấy như tràn ngập cả gian phòng. Chỉ cần nhìn món trân bảo mà hắn tặng lâu thêm chút nữa, e là trái tim của nàng cũng sẽ phấn khích nhảy ra khỏi lồng ngực.

Không hiểu sao cả người nàng bỗng dưng nóng lên. Nàng vô thưc đi về phía vườn hoa trong phủ, nhưng vừa đến đã thấy một bóng người cao lớn đang đứng ở đó từ trước.

Bùi Thiên Hề đứng dưới ánh trăng, vạt áo đen tuyền dường như đã hợp lại thành một với bóng đêm u tối. Gò má trắng mịn, mắt phượng trầm ngâm, dường như đang nhìn về phía mảnh sân tiểu viện của nàng.

Hắn… ở đây đợi nàng sao?


Ngọn lửa trong lòng lại càng bùng cháy mãnh liệt. Vân Thiên Ngưng nắm chặt chiếc khăn trong tay, muốn trốn đi nhưng bỗng nhận ra hai chân mình lúc này chẳng có chút sức lực nào cả. Thoáng chốc, hắn đã nhìn thấy nàng. Trong đôi mắt phượng như có ánh lửa lập lòe lóe lên, Vân Thiên Ngưng ngây ngốc đứng yên tại chỗ nhìn hắn đang bước đến gần.

“A Ngưng.” Hắn khẽ gọi tên nàng.

Nếu nàng đến đây, thì hẳn đã mở hộp gấm kia ra xem rồi. Thấy ánh mắt ngượng ngùng của nàng cùng với gò má đang thoáng ửng hồng, bấy giờ trái tim đã treo lơ lửng cả đêm của hắn mới có thể bình tĩnh trở lại.

A Ngưng càng lớn lại càng xinh đẹp động lòng người. Trong yến tiệc hôm nay, nàng vô cùng nổi bật, dáng vẻ vui vẻ nói cười kia đã thu hút không ít ánh mắt nhiệt tình của những vị thiếu gia có mặt. Lúc đó, hắn chỉ muốn che lại hết thảy những ánh mắt kia, hoặc là ôm eo nàng trước mặt bọn họ rồi cúi người hôn nàng thật sâu. Nói với bọn họ, đây là người nử tử của hắn, không cho phép bất kì ánh mắt nào dám mơ mộng đến. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

Có thể tình cảm của A Ngưng đối với hắn vẫn chưa quá sâu đậm, dẫu thế hắn vẫn sẽ chậm rãi đợi nàng, đợi đến lúc nàng yêu hắn nhiều như hắn yêu nàng. Nhưng hắn quyết sẽ không để bất kì ai xen vào tình cảm giữa nàng và hắn. Mắt phượng u ám, tràn ngập thâm tình lẫn mưu mô, tất cả cũng chỉ vì muốn có được người thiếu nữ trước mắt.

Bùi Thiên Hề tiến lại gần nàng, gần đến nỗi có thể ngửi được mùi thơm dịu ngọt tỏa ra từ cơ thể nàng. Hắn siết chặt bàn tay, cố gắng bình tĩnh trở lại rồi chậm rãi mở miệng:

“A Ngưng, muội nguyện ý chứ?”

“Thiên Hề ca ca…”


Vân Thiên Ngưng nhìn cặp mắt phượng mà ngày nhỏ nàng vô cùng yêu thích. Bên trong như đong đầy nước xuân tháng ba, khiến nàng không còn khả năng lí trí suy xét điều gì nữa. Giọng nói của hắn lại tiếp tục vang lên:

“Ta… Lòng ta đã thích A Ngưng từ lâu, lâu đến nỗi ta cũng quên mất rốt cuộc mình đã nhớ thương A Ngưng từ bao giờ. Đi đâu ta cũng muốn có nàng bên cạnh, trước kia cứ nghĩ một ngày ba thu chẳng là gì cả, nhưng lần này trở về Cô Tô, ta mới thấm thía thể nào là ‘một ngày ba thu dài đằng đẵng’”

Lời nói của hắn dịu dàng như nước, vững vàng rơi vào tim nàng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

“Bức họa kia là tâm ý ta muốn thổ lộ với A Ngưng, cả miếng ngọc bội hôm nay cũng thế.”

(1) Đậu khấu niên hoa: ‘Đậu khấu’ là loại cây thực vật lâu năm, thân thảo, được ví như xử nữ, nên ‘đậu khấu niên hoa’ ý là nói đến những người con gái đang trong độ tuổi 13-14.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương