Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư (Dịch)
-
Chương 47
“A? Thứ gì tốt? Còn để ngươi phải đi một chuyến, ngươi chờ ta chút!”
Chu Hạo cũng không hỏi Tần Phong quá nhiều, là bạn bè trước kia Tần Phong thường xuyên được Chu Hạo mời đến nhà ăn cơm, để báo đáp lại lúc Tần Phong đi làm thêm kiếm được nhiều hơn, cũng sẽ đưa chút đồ ăn đến nhà Chu Hạo.
Chỉ có cách có qua có lại như vậy mới có thể giữ một mối quan hệ, có đôi khi tình hữu nghĩ cũng cần kinh doanh.
Chu Hạo nhanh chóng chạy ra khỏi tiểu khu, Tần Phong có thể nhận ra vóc dáng của Chu Hạo cao hơn một chút, thân thể cũng cường tráng hơn, trên người mặc áo lót quần cộc, dưới chân đi dép lê trông lôi thôi lếch thếch, trên cơ bắp toàn là mồ hôi xem ra lúc ở trong nhà cũng không lười biếng.
Nhưng Chu Hạo nhìn quanh cũng không thấy Tần Phong.
Tần Phong xuống xe.
“Chu Hạo!”
Chu Hạo quay đầu thấy Tần Phong đi ra từ trong chiếc xe sang trọng này, cái cằm lập tức rơi xuống đất.
“Ngươi đi cướp ngân hàng hay bám vào phú bà? Xe ở đâu ra? ĐM, đây là chiến xa Huyền phù đi, trời ạ!” Chu Hạo hận không thể đi lên hôn cái xe này hai cái.
“Ngươi làm sao thế!” Tần Phong mỉm cười, kín đáo đưa đồ vật trong tay cho Chu Hạo, “Nhanh về đi, đồ tốt, về ăn luôn!”
“Ta muốn xem rốt cuộc là cái gì!” Chu Hạo thấy Tần Phong như vậy vội vàng mở cái túi đen mà Tần Phong cho, thật ra trong này chỉ có hai món đồ, thứ nhất là một đống thịt lớn, mặc dù không biết là thịt gì nhưng Chu Hạo rõ ràng cảm giác được trong đống thịt này tràn đầy năng lượng.
Một cái khác lại là bình thủy tinh, bên trong có một trái cây nhỏ tươi non ướt át.
Chu Hạo ngạc nhiên, sau đó giật nảy mình.
“Đây là Tiềm…”
“Suỵt!” Tần Phong để Chu Hạo im lặng, nửa thật nửa giả giải thích: “Lúc ta đi ra ngoài vừa hay gặp một cây, bên trên có rất nhiều đã đổi ít tiền, đây là đưa cho ngươi!”
Mỗi người chỉ có thể ăn một Tiềm năng quả, vì vậy Tần Phong bán số còn lại đi cũng có thể hiểu được.
Tất nhiên Chu Hạo không nghi ngờ Tần Phong, tưởng sau khi Tần Phong đổi ra tiền đã mua xe, lập tức vỗ vai Tần Phong thật mạnh.
“Ngươi đi ra ngoài lại không tìm ta, vận khí của ngươi đúng là nghịch thiên! Nhìn cách ăn mặc hiện tại của ngươi, người không biết còn tưởng ngươi là năng lực giả đấy!”
Chu Hạo nháy mắt ra hiệu.
Tần Phong mỉm cười, hiện tại hắn không phải năng lực giả sao?
“Ngươi nhanh trở về đi, đừng bị người ta đánh cướp, sau khi ăn Tiềm năng quả còn có đống thịt kia nữa, mỗi ngày ăn một chút!”
Đây chính là thịt thú tưởng, sau khi ăn sẽ bổ sung khá nhiều năng lượng, dù Chu Hạo không thức tỉnh dị năng, thể phách Cổ võ giả cũng đã có!
“Được, ta trở về bế quan!”
Chu Hạo hưng phấn ôm cái túi vẫy tay với Tần Phong, sau đó lại vụng trộm nhìn về chỗ khác, vốn muốn đề phòng cướp, kết quả trông như có tật giật mình.
Tần Phong cảm thấy buồn cười, lại cảm thấy gặp Chu Hạo luôn có chuyện vui.
Thấy bóng dáng Chu Hạo biến mất, lúc này Tần Phong mới quay về xe, suy nghĩ một chút lại quay đầu xe chạy về phía đại lộ.
“Ta nhớ được một việc, e rằng chỗ kia cũng xuất hiện dị biến!”
Đương nhiên, điều này từng khiến căn cứ Thừa Bắc rơi vào nguy cơ.
Quan trọng nhất là, hiện tại dị biến này có chỗ tốt rất lớn cho Tần Phong, có thể giải quyết tình huống khẩn cấp của Tần Phong.
Chiếc xe hòa vào dòng xe cộ, Tần Phong cũng không sử dụng chức năng khoe của rêu rao khắp nơi, chỉ có điều series U ảnh đã đủ ngầu, không ít người đều nhìn theo chiếc xe này.
Chờ đến khi rời khỏi căn cứ còn đi ngang qua một chiếc xe khách nhét đầy người, người bên trong đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chiếc xe đua siêu ngầu của Tần Phong, thậm chí còn huýt sáo thu hút sự chú ý của Tần Phong.
Tất nhiên Tần Phong không để ý đến người này, dần thay đổi tuyến đường đến dã ngoại, khởi động hệ thống lơ lửng, dần đi chệch hướng khỏi làn xe do con người tạo ra.
Thời gian dần trôi qua, xung quanh dần biến thành nơi hoang sơn dã lĩnh.
Sắc trời dần tối, trong hoang dã trở nên khủng bố và nguy cơ khắp nơi.
Nơi này đã cách căn cứ Thừa Bắc 100 cây số.
Đương nhiên, dù như thế cũng bị Man Hoang quân càn quét qua, không có hung thú cỡ lớn xuất hiện đều là một số dị thú độ nguy hiểm G, mỗi năm đến thời gian Xuân Thu lại tiếp tục càn quét.
Tần Phong rải phấn đuổi thú trong phạm vi hai mươi mét bên ngoài xe, sau đó trực tiếp ngủ trong xe.
Ngay hôm sau, Tần Phong săn giết một số dị thú tiếp cận xe, cũng đi ra ngoài tìm kiếm vết nứt mục tiêu của hắn lại không có thu hoạch gì.
“Vị trí của ta chắc không sai, nếu không cũng là chưa xuất hiện nhưng chỉ trong khoảng hai ngày này thôi!”
Nơi này cách căn cứ Thừa Bắc xa như vậy, đợi đến khi xảy ra chuyện cũng chỉ suy đoán được thời gian cụ thể, khi đó Man Hoang quân đến đây kiểm tra, vết nứt đã sớm đóng lại, thiết bị kiểm tra cũng chỉ biểu hiện là một tháng trước, Tần Phong không biết cũng rất bình thường.
Đương nhiên, vết nứt này cũng không để Tần Phong chờ đợi quá lâu.
Lúc chạng vạng tối, trên bầu trời còn ánh nắng chiều đỏ rực đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, trong xe phát ra cảnh báo kịch liệt.
“Tích tích tích, cảnh báo, cảnh báo, trong vòng năm trăm mét xuất hiện vết nứt không gian, sinh vật không biết sắp xuất hiện, xin chú ý an toàn!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook