Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư (Dịch)
-
Chương 42
“Giết tiểu tử này cho ta!”
Trong mắt của hắn ta hiện ra vẻ hung dữ.
“Các ngươi dám!” Lâm Đức Vinh gầm thét!
Nhưng không có tác dụng, hai tên lưu manh đằng sau cũng chạy tới muốn ra tay giết chết Tần Phong.
“Buồn cười, hôm nay phải xem rốt cuộc người chết là ai? Các ngươi còn dám ra tay với lão viện trưởng, đáng chết!”
“Hấp Tinh!”
Một luồng nội lực to lớn bạo phát ra từ trên người Tần Phong.
Hấp Tinh quyết phát động gần như tạo thành một vòng xoáy xung quanh Tần Phong.
Vòng xoáy này khiến bốn người vung đao về phía Tần Phong chỉ có thể cầm đao, vung lên nắm đấm, lại không cách nào tiến lên phía trước, thậm chí thân thể cũng không tự chủ được bị bẻ cong vặn vẹo, không có cách nào.
Bây giờ thực lực của Tần Phong khoảng đoạn G5, nhưng bốn tên lưu manh trước mắt không có một ai mạnh bằng Tần Phong, đều là thực lực G1, G2, đã thế nội công còn thấp, sao có thể là đối thủ của Tần Phong.
Gần như chưa được bao lâu, nội lực để bọn chúng dựa vào sinh tồn diễu võ giương oai đều bị Tần Phong hút hết.
“Cút!”
Lực hút biến mất, sức đẩy bộc phát, Tần Phong đột nhiên đụng bay bốn người.
Thậm chí hắn nâng một chân lên, trực tiếp đá bay con dao mà Lưu Mãnh làm rơi ra ngoài, con dao này vô cùng chuẩn xác đâm vào cổ họng Lưu Mãnh.
Lần này, Tần Phong không đè nén sát ý, Lưu Mãnh phải chết!
Nguy cơ lập tức được giải trừ, ngay cả Lâm Đức Vinh cũng ngu ngơ tại chỗ.
Chỉ nửa tháng không gặp mà thôi, Lâm Đức Vinh lại cảm thấy như được làm quen lại Tần Phong một lần nữa.
Hiện tại Tần Phong đã trở nên mạnh như vậy.
Tuy trước đó Tần Phong quyên góp thú tướng, Lâm Đức Vinh đã có suy đoán nhưng thật sự gặp được vẫn không thể không than thở.
Trường giang sóng sau đè sóng trước.
Trong nháy mắt Tần Phong ra tay đã giết chết hai người, ba người còn lại bị trọng thương đều nằm trên mặt đất kêu rên.
Tần Phong cẩn thận nhìn thoáng qua Lâm Đức Vinh, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình nhưng trong lòng cũng nhanh chóng xoay chuyển.
Không biết Lâm Đức Vinh có cảm thấy mình ra tay quá độc ác không.
Nhưng hắn không hối hận chút nào!
Chỉ cần diệt trừ sự uy hiếp Lưu Mãnh này, dù khiến trong lòng lão viện trưởng nghi ngờ mình cũng không quan trọng.
“Tần Phong, đừng sợ, không có chuyện gì, bọn họ đáng chết!” Lâm Đức Vinh thấy Tần Phong nhìn mình, vẻ mặt thay đổi tưởng Tần Phong sợ hãi.
Dù sao ở trong mắt Lâm Đức Vinh, dù Tần Phong lợi hại hơn nữa cũng chỉ là một hài tử mà thôi!
“Ta đến xử lý, ngươi yên tâm, không có chuyện gì!” Lâm Đức Vinh vỗ vai Tần Phong.
Lúc này Tần Phong mới bình tĩnh lại.
“Ta… Ta không sao!”
Tần Phong cúi đầu xuống, không để Lâm Đức Vinh nhìn ra vẻ cổ quái trên khuôn mặt hắn, trong lòng cũng hơi khó chịu.
Lâm Đức Vinh thật sự coi hắn là tiểu hài tử, nhưng điều này cũng khiến Tần Phong thở dài một hơi.
Sau đó, Lâm Đức Vinh gọi điện thoại cho đội tuần tra, chỉ chốc lát đã có người đến.
“Lão viện trưởng, đây là thế nào?” Người của đội tuần tra đến lần này cũng là một đội trưởng cấp bậc F, nhìn thấy tình cảnh trong ngõ nhỏ cũng hơi ngạc nhiên.
Tần Phong đi theo Lâm Đức Vinh trông có vẻ không đáng chú ý, Lâm Đức Vinh lại vô cùng bình tĩnh.
“Mấy người này chạy vào trong ngõ nhỏ muốn tống tiền ta, cũng may con của ta ở đây, nếu không hôm nay cái mạng già này của ta sẽ phải nằm ở chỗ này!”
“Cái gì? Đệt, lại dám ra oai ở chỗ này, bắt trở về cho ta, đừng để ta thấy bọn họ ở bên ngoài!”
“Vâng, đội trưởng!”
Mọi người khiêng năm người này đi, đương nhiên sau này hai cái xác sẽ biến thành năm cái xác.
Tất cả xử lý khá nhanh, đội tuần tra có được quyền lợi cực cao trong căn cứ, cộng thêm trong căn cứ nhiều người hỗn loạn, thật ra chuyện như vậy vẫn xảy ra mỗi ngày.
Chỉ là năm tên lưu manh chết mà thôi, bọn họ cũng không thèm để ý.
“Hắn là cô nhi rời khỏi cô nhi viện từ năm năm trước, mặc dù lão viện trưởng là ta đã sắp chết còn nghèo kiết xác nhưng vẫn có chút quan hệ. Tần Phong, nếu sau này ngươi gặp rắc rối gì có thể đến nói cho ta biết!” Lâm Đức Vinh nói.
Nếu là Tần Phong lúc trước, đương nhiên Lâm Đức Vinh sẽ không nói những lời này.
Những cô nhi này đi ra ngoài đều có cuộc sống của mình, Lâm Đức Vinh sẽ không quan tâm đặc biệt.
Nhưng Tần Phong lại khác, hài tử này chắc chắn sẽ có triển vọng lớn!
“Ta đã nhớ, viện trưởng!”
Tần Phong gật đầu, chuyện ngày hôm nay khiến Tần Phong phải nhìn lão viện trưởng với con mắt khác, thậm chí còn hiểu được một mặt khác với vẻ hòa ái dễ gần của đối phương.
Ở trong thế giới tàn khốc này, đi đến một bước này không ai có thể coi thường.
Sau đó, lão viện trưởng được vị đội trưởng kia phái xe đưa đến khu trồng trọt, Tần Phong cũng quay về khách sạn.
Trải qua trận chiến hôm qua và hôm nay, nội lực trong cơ thể Tần Phong vô cùng bành trướng, bạo động, cho người ta một loại lực lượng cực mạnh.
Nhưng trải qua việc tu luyện nội lực, Tần Phong biết điều này không đúng.
Nội lực chân chính phải ôn hòa, chỉ có sau khi điều động mới có thể bạo phát ra.
Trở lại khách sạn, Tần Phong ngồi xếp bằng, ý thức ngưng tụ ở đan điền!
Giống với cảm giác tinh hạch dị năng, Tần Phong cũng “nhìn” được dáng vẻ của đan điền.
Khác với tinh hạch dị năng tồn tại trong trời sao tối tăm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook