“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Lâm Đức Vinh vội vàng gật đầu, vô cùng mừng rỡ, “Tần Phong, ngươi thật có tiền đồ! Có thời gian nhớ về thăm, đương nhiên không cần mang theo đồ, những thứ này đã đủ rồi!”

Tần Phong cười nói: “Viện trưởng, ngươi có khó khăn gì cứ trực tiếp nói với ta, còn có số thịt thú tướng kia không nên trộn chung với những thứ khác nấu lên, cách nấu tốt nhất là làm thành thịt khô, trực tiếp phân chia xuống, sau này ta có chiến lợi phẩm khác sẽ mang về!”

“Được, được, cảm ơn ngươi, hài tử!”

“Viện trưởng đừng như vậy, ngày mai ta lại đến thăm ngươi!”

Tần Phong nói xong, trong mắt ẩn giấu vẻ thâm trầm, ngày mai cũng là thời gian Lâm Đức Vinh bị hại trước khi Tần Phong sống lại!

“Được, ta chờ ngươi đến, xem bây giờ tiểu Tần Phong lợi hại đến mức nào rồi!” Lâm Đức Vinh cười ha hả.

Lại nói với Lâm Đức Vinh mấy câu, lúc này Tần Phong mới tắt máy truyền tin.

“Rào rào!”

Tần Phong đứng dậy, tấm gương trong phòng tắm hơi nước mông lung phản chiếu dáng người của Tần Phong.

Chỉ là thời gian nửa tháng, thân thể Tần Phong đã không còn là thiếu niên mảnh khảnh, gầy yếu héo quắt, ngược lại tràn đầy lực lượng.

Không chỉ như thế, Tần Phong nhạy bén cảm giác xương cốt tăng trưởng, bây giờ hắn đã đến 1m75 rồi!

Khoác thêm áo choàng tắm, Tần Phong lại chịu đựng mệt mỏi bắt đầu cọ rửa cho Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch rất thích sạch sẽ, đồng thời rất thích dùng dầu gội thổi bong bóng, cứ như đại gia chờ Tần Phong hầu hạ.

Đương nhiên, là công thần trong lần tìm kiếm Thử vương lần này, Tần Phong vẫn phải hầu hạ nó thật tốt.

Trải qua mấy ngày chém giết, Tần Phong cũng cảm thấy mỏi mệt, bây giờ bình tĩnh lại Tần Phong chỉ muốn ngủ thật ngon.

Tiểu Bạch lại chưa muốn ngủ, sau khi thấy Tần Phong ngủ thiếp đi, trước người đột nhiên có thêm một cái năng lượng hạch tâm lớn khoảng nắm đấm.

Đây chính là năng lượng hạch tâm của Thử vương.

“Lạch cạch, lạch cạch!”

Tiểu Bạch liếm láp nhanh chóng hấp thu năng lượng hạch tâm, rõ ràng không chênh lệch với thân thể của nó nhiều, lực lượng lại gần như nổ tung, trong nháy mắt nó nuốt vào dáng người không thay đổi chút nào, trong vô thức cũng ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau, Tần Phong mặc một chiếc áo và quần bò đã giặt đến trắng bệch, đi vào cô nhi viện.

Tiểu Bạch vẫn mê man tất nhiên được hắn cho vào balo, hắn không yên tâm để Tiểu Bạch ở trong khách sạn một mình, có lẽ không để ý sẽ bị người ta bắt đi.

Trong cô nhi viện, Tần Phong vừa đi vào cửa lớn đã ngửi được mùi thơm nồng nặc, bọn nhỏ vốn luôn chơi đùa ở bên ngoài đều biến mất không thấy gì nữa, căn tin trong tòa nhà lại xuất hiện từng cái đầu củ cải, nước bọt cũng sắp chảy ra.

Ngay cả những thiếu niên đã trưởng thành, lúc này cũng không ngừng nhảy nhót.

“Tần Phong, ngươi đến rồi, mau đến nếm thử xem sao?” Lâm Đức Vinh rất vui vẻ, vội vàng kéo Tần Phong qua.

Lúc này, rất nhiều thiếu niên trong cô nhi viện đều giúp đỡ làm việc, Lâm Đức Vinh nghe theo lời dặn dò của Tần Phong để chế biến thịt, lúc này mùi thơm nức mũi.

“Không tệ!” Tần Phong nếm thử thấy mùi vị cũng không tệ, đương nhiên thịt thú tướng sẽ không quá kém.

“Tần Phong, ngươi đến phân phát đi!” Lâm Đức Vinh đặt thịt khô đã chuẩn bị xong vào trong tay Tần Phong, sau đó gõ chuông để những cô nhi đó bắt đầu xếp hàng.

“Hôm nay là ca ca Tần Phong của các ngươi mang quà đến cho các ngươi, các ngươi phải nhớ đến ca ca Tần Phong, học tập ca ca trở thành đại anh hùng đội trời đạp đất, biết không?”

Lâm Đức Vinh từ ái diễn giảng.

“Đã biết!” Bọn họ được cổ vũ đều hô hào.

Một số thiếu niên đã trải qua thời kỳ bị lừa gạt, nhưng nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Tần Phong cũng khiến bọn họ hâm mộ và hy vọng.

Tần Phong phân chia đồ ăn, sau khi ăn xong lại dẫn một đám thiếu niên huấn luyện cận chiến một chút, thoáng cái đã đến buổi trưa.

“Viện trưởng, buổi chiều ngươi sẽ đến khu trồng trọt sao?” Tần Phong hỏi.

Tần Phong sẽ không nhớ nhầm, mỗi tháng sẽ có một ngày Lâm Đức Vinh đến kho lúa ở nội bộ khu vực trồng trọt một lần.

Cô nhi viện là tổ chức chính phủ của căn cứ Thừa Bắc, mỗi tháng sẽ phân chia lương thực cố định, tuy rất ít lại có thể giảm bớt một khoản chi tiêu.

“Đúng vậy!”

“Vậy ta đi cùng ngươi!” Tần Phong nói.

“Cũng được.”

Lâm Đức Vinh biết hiện tại Tần Phong không phải người bình thường, hắn đã thức tỉnh thể chất Cổ võ giả cũng cần phải huấn luyện thật tốt, chứ không phải lãng phí thời gian ở trong cô nhi viện.

Hơn nữa Tần Phong đã làm đủ nhiều.

Con đường trước cửa cô nhi viện hơi chật hẹp, hoàn cảnh xung quanh cũng dơ dáy bẩn thỉu, một già một trẻ đi qua con đường lầy lội do nước mưa cọ rửa ra, trông vô cùng vô hại.

Chỉ đi một đoạn đường, thân thể Tần Phong lại căng cứng.

Hắn cảm nhận được một loại nhân tố bất an lưu chuyển trong không khí.

Ngay lúc này, một sự ác ý tràn ngập đến.

Phía trước có ba tên thanh niên cường tráng đi tới, đều khoảng hai tư hai lăm tuổi, thân hình cao lớn, lảo đà lảo đảo, trên người còn có một vài hình xăm trông vô cùng dữ tợn.

Không chỉ như thế, đằng sau cũng truyền đến tiếng bước chân.

Lúc này Lâm Đức Vinh cũng dừng bước, khuôn mặt già nua hiền lành của hắn ta căng cứng, có một loại cảm giác không giận tự uy.

“Ha ha, lão đầu, gần đây tiểu gia ta không có bao nhiêu tiền, đến lấy chút tiền đi ra ngoài tiêu xài!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương