Ma Phi Khó Tán Tỉnh
-
Chương 74
Tô Linh Phong ở bên cạnh hắn ta nhẹ nhàng lóe lên, khéo léo tránh né khỏi động tác của đại tráng, ngay cả vạt áo cũng không để cho hắn ta đụng vào!
Mục Vấn Trần thu nguyên thạch trên tay vào nhẫn không gian, tiến lên một bước, bắt được cổ tay đại tráng, khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ cười mê người: “Người anh em, đồ đã rời khỏi tay rồi, thì coi như không còn thuộc về ngươi nữa.” Dứt lời, trên tay hơi dùng lực, chỉ nghe tiếng "Rắc rắc ――" giòn dã vang lên, cánh tay của đại tráng vang lên tiếng vỡ vụn!
"A..cánh tay của ta! Aaa…!" Miệng đại tráng há to, không ngừng hét thảm.
Mặc Vấn Trần tùy tiện hất lên, ném đại tráng ra ngoài.
Mọi người xung quanh bị tình huống bất ngờ này làm cho choáng váng, ai cũng trợn mắt hoảng sợ nhìn Tô Linh Phong và Mặc Vấn Trần, không biết nên phản ứng như thế nào.
Tốc độ của cô bé mặc đồ trắng này quả thật kinh người! Khoảng cách gần như vậy lại có thể tránh thoát đòn xung kích của đại tráng!
Sức mạnh của người đàn ông áo đen này cũng rất mạnh! Đại tráng là một võ sĩ cấp trung, hắn thậm chí còn không dùng đấu khí, chỉ bóp nhẹ như vậy mà có thể bóp nát xương cánh tay của đại tráng!
Trên mặt của mọi người đã không còn nhìn thấy vẻ coi thường lúc trước, cũng không dám khinh thường hai người trẻ tuổi này.
Những người khác ở phía trước quầy nguyên thạch nghe thấy động tĩnh ở bên này, cũng lần lượt tụ họp lại.
Phần bên dưới của quầy nguyên thạch, càng ngày càng có nhiều người vây xem xung quanh.
"Chuyện gì vậy?" Một người đứng đầu đội tuần tra chen lấn vào đám đông với một vài tên côn đồ khỏe mạnh và cau mày nói.
Người hầu phục vụ và bảo vệ quầy nguyên thạch này vội vàng đi tới, nói ngắn gọn với người đứng đầu đội tuần tra chuyện vừa xảy ra.
"Ném ra ngoài!" Người đứng đội đầu tuần tra liếc nhìn đại tráng đang tê liệt nằm trên mặt đất, nói với hai người thủ hạ ở phía sau lưng.
Sau đó như có điều suy nghĩ nhìn Tô Linh Phong và Mặc Vấn Trần, không nói gì thêm mà xoay người rời đi.
Đại tráng đã bị bắt đi, nhưng người ở xung quanh vẫn không tản đi.
Bọn họ vẫn đang tò mò nhìn về phía đôi nam nữ trẻ tuổi vẻ mặt lạnh lùng, nhàn nhã đứng ở trong sân.
Tô Linh Phong thu viên đá tăng tốc vào bên trong nhẫn không gian, bàn tay nhỏ bé vươn về phía Mặc Vấn Trần: “Ngươi cầm lấy rồi.”
"Ừ?"
“Hai cục nguyên thạch kia, chẳng lẽ ngươi muốn nuốt làm của riêng?”
"..." Khóe miệng Mặc Vấn Trần hơi giật một cái, hắn lấy ra hai khối nguyên thạch mà mình đã thu vào bên trong không gian giới chỉ khi tình thế cấp bách, bỏ vào cạnh công cụ cắt đá.
Trên người bọn họ vậy mà đều mang theo nhẫn không gian quý giá! Mọi người càng trố mắt ra nhìn, xem ra bọn họ lúc nãy thật sự đã nhìn lầm, thân phận của hai người trẻ tuổi này sợ là không đơn giản!
Tô Linh Phong đem khối nguyên thạch thứ nhất cố định ở trên dụng cụ cắt đá, dựa theo vị trí mà Tiểu Bạch ra dấu bắt đầu mở đá quý.
Bề ngoài của khối nguyên thạch này quả thật quá kém! Có rất nhiều người âm thầm lắc đầu, xem ra tiểu cô nương này mở được đá quý trước đó hoàn toàn là dựa vào vận khí, chiếm được tiện nghi từ chỗ đại tráng…
Nhưng chẳng mấy chốc, mắt của mọi người lại mở lớn!
"Trời ơi! Xuất hiện đá quý rồi!!!"
“Một khối đá vụn như vậy mà cũng có thể xuất hiện đá quý???”
"Màu xanh! Không biết bây giờ là đá quý gì..."
"Cô nàng này vận khí thật tốt..."
Mặc Vấn Trần sờ cằm, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh của Tô Linh Phong như có điều suy nghĩ, vận khí tốt? Có thật là vận khí tốt không?
"Tiểu cô nương, nửa này cô có bán không?” Có người lên tiếng hỏi.
"Không bán, ta tách toàn bộ.” Tô Linh Phong bình tĩnh nói.
Rất nhanh, viên đá dự đoán được Tô Linh Phong lấy ra, rửa sạch sẽ, chỉ thấy bên trong lộ ra một ít hoa văn phức tạp, là đá phòng ngự.
Tô Linh Phong sử dụng tinh thần lực để dò xét thuộc tính và chất lượng của viên đá quý, nhàn nhạt nói: “Đá phòng ngự trì trệ, độ thuần khiết 6 phần.”
“Khối đá dự đoán này có bán không? Ba trăm đồng vàng!”
"Ta ra giá ba trăm ba, bán cho ta đi!"
Hầu hết những người đang trả giá để thu mua đá dự đoán đều là những người buôn bán đá quý.
Mặc dù đá dự đoán có thuộc tính như vậy, nhưng to bằng miệng bát thì có thể chế tạo ra rất nhiều sản phẩm đá quý!
“Người nào trả giá cao thì được.” Đá phòng ngự, nàng không có hứng thú để giữ lại quá nhiều, nếu như giá tiền khiến cô hài lòng thì bán cũng được.
"Ba trăm rưỡi!"
"Bốn trăm!"
"Bốn trăm hai..."
"..."
Cuối cùng viên đá quý phòng ngự trì trệ này được đổi trác thành công với mức giá mười đồng tiền vàng.
“Thật nhiều vàng.........!A ha ha ha......!Miệng nhỏ của Tiểu Bạch cười ngoác đến tận lỗ tai.
Tô Linh Phong cất tiền đi, đem khối nguyên thạch cuối cùng cố định lên dụng cụ cắt đá, bắt đầu thành thạo mở đá.
Mọi người ngừng thở, nhìn chằm chằm động tác của Tô Linh Phong, chờ kỳ tích xuất hiện một lần nữa.
Tô Linh Phong chỉ cắt một nhát, ở phía trong nguyên thạch lộ ra ánh sáng màu vàng chói mắt!
Ánh sáng màu vàng! Vậy mà lại có ánh sáng màu vàng đó, đó chính là màu vàng.
"Chửi thề một tiếng! Là đá tấn công!"
"Không phải đâu, loại nguyên thạch có vẻ ngoài xấu xí như này, làm sao có thể là đá tấn công được!!!”
Những người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt khó tin.
Ngoại trừ một số viên đá quý hiếm có kỹ năng hiếm hoi thì đá quý tấn công là loại đá quý nhất, coi như vẻ ngoài của nguyên thạch tốt nhất, cũng rất khó giải quyết được đòn tấn công của viên đá quý này!
"Có bán không? Có bán không?" Có người vội vàng hỏi.
"Không bán." Tô Phong Linh lắc đầu, loại đá quý có thuộc tính tốt như vậy, bản thân nàng cũng muốn tích trữ chúng.
Sau khi nguyên thạch được mở ra, Tô Phong Linh nắm viên đá dự đoán có độ tinh khiết khoảng chừng chín phần, hài lòng gật đầu.
Mắt mọi người đều đỏ lên, không biết ai là người bắt đầu, giống như một tổ ong xông về phía quầy nguyên thạch cấp thấp, giống như được tiêm máu gà, điên cuồng cướp đoạt mua nguyên thạch.
Mặc Vấn Trần nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh đến mức người và thần đều phẫn nộ của Tô Linh Phong, thở dài một hơi: “Chắc chắn mặt bị bệnh tê liệt!”
Tô Linh Phong liếc nhìn đám người đang giành mua nguyên thạch, nhấc chân đi tới chỗ quầy nguyên thạch cao cấp: "Tiểu Bạch, đổi chỗ."
“Được thôi, aaa… Đá quý, ta tới đây...".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook